Ngày: Tháng Ba 7, 2018

BÀI 4. DẪN DẮT CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI (GV-HV)

BÀI 4. DẪN DẮT CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI (GV-HV)

in QUÍ II. 2016, THIẾU NHI on 7 Tháng Ba, 2018

BÀI 4. DẪN DẮT CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI (GV)

I. KINH THÁNH: Sáng 24.

II. CÂU GỐC: “Hãy phó thác đường lối mình cho Đức Giê-hô-va, và nhờ cậy nơi Ngài, thì Ngài sẽ làm thành việc ấy” (Thi 37:5).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Ê-li-ê-se cầu xin Đức Chúa Trời dẫn dắt để chọn một người vợ cho Y-sác.

– Cảm nhận: Phó thác tương lai cho Chúa để Ngài lo liệu và dẫn dắt.

– Hành động: Giao phó cuộc sống cho Chúa.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY

A. CHUẨN BỊ.

Trả lời thắc mắc của các em trong tuần trước.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

1. Vào đề.

Khi nhận một công việc khó khăn, thì các em sẽ làm sao? Bực dọc, lằm bằm, chán nản, cố gắng làm một mình, tìm người khác giúp đỡ, cầu nguyện xin Chúa giúp đỡ? (Cho các em trả lời).

Có một người được sai đi đến nơi xa lạ, thực hiện một công việc khó khăn. Đó là đi tìm một người chưa từng quen biết, mời người đó theo mình về nhà. Mới nghe qua, chúng ta nghĩ việc nầy khó có thể xảy ra, nhưng nó đã xảy ra và Kinh Thánh ghi chép lại. Các em cùng nghe nhé!

2. Bài học.

(1) Trách nhiệm của Ê-li-ê-se.

Sau khi dâng của lễ trên núi Mô-ri-a, Áp-ra-ham và Y-sác trở về nhà, cùng gia đình sống trong sự vui mừng và phước hạnh Chúa ban. Nhưng một thời gian sau, bà Sa-ra qua đời. Áp-ra-ham và Y-sác vô cùng đau buồn. Trong lúc đó, Áp-ra-ham tuổi đã cao, và Y-sác cũng đã trưởng thành, nên ông muốn cưới vợ cho con, và nhờ đó Y-sác có thể đỡ buồn sau khi mẹ mất. Các em biết không, theo phong tục hồi đó, việc dựng vợ gả chồng là do cha mẹ sắp đặt. Vì vậy, Áp-ra-ham cần phải chọn cho Y-sác một người vợ. Ông nhớ lại những người bà con ở quê hương, nên nói với  người quản gia trung thành là Ê-li-ê-se: “Hãy đi về quê hương ta, tìm trong vòng bà con của ta một người con gái, để cưới làm vợ cho Y-sác”. Vì sao Áp-ra-ham lại bảo Ê-li-ê-se về quê để tìm vợ cho Y-sác, các em biết không? Vì ông không muốn cưới cô gái không tin Chúa cho con mình.

Đầy tớ Ê-li-ê-se nhận trách nhiệm nầy, nhưng lo lắng lắm. Ông nghĩ đến những khó khăn có thể xảy ra, nên hỏi: “Nếu cô gái đó không chịu theo tôi về, thì tôi có dẫn con trai của ông tới đó không?”

Áp-ra-ham nói rằng: “Không, đừng dẫn con ta về xứ đó. Đức Chúa Trời đã hứa ban đất nầy cho dòng dõi ta rồi. Ngài chắc chắn sẽ dẫn dắt ngươi chọn được người con gái thích hợp. Ông có bằng lòng trung tín làm việc nầy cho ta không?”

Ê-li-ê-se đồng ý. Đây là một việc rất quan trọng, đi tìm một người vợ kính sợ Chúa cho Y-sác. Ê-li-ê-se vâng lời Áp-ra-ham, mang theo mười con lạc đà mập nhất, và rất nhiều của lễ để tặng cho người con gái được chọn. Cùng đi với Ê-li-ê-se là những người đầy tớ của Áp-ra-ham.

(2) Lời cầu nguyện của Ê-li-ê-se.

Sau chặng đường dài đi ngang qua sa mạc nóng bức, Ê-li-ê-se mới đến quê của Áp-ra-ham, là xứ Cha-ran.

Ê-li-ê-se dừng chân bên một cái giếng ở ngoài thành phố. Theo phong tục lúc bấy giờ, những người phụ nữ thường hay ra giếng lấy nước vào lúc mặt trời sắp lặn. Ê-li-ê-se ngồi đợi bên giếng. Ông nghĩ một lát nữa sẽ có nhiều cô gái ra xách nước, nhưng làm sao để chọn một cô gái thích hợp với Y-sác đây? Ê-li-ê-se nhớ lại lời Áp-ra-ham: “Đức Chúa Trời sẽ giúp ngươi tìm được người con gái thích hợp”.

Ê-li-ê-se tin Đức Chúa Trời sẽ giúp đỡ trong việc nầy, nên ông cầu nguyện: “Lạy Chúa, xin ngày nay cho tôi gặp điều tôi tìm kiếm. Bây giờ, tôi đứng gần bên giếng nầy, các con gái của dân trong thành sẽ ra đi xách nước. Xin cho người gái trẻ nào mà tôi nói như vầy: Nàng cho tôi uống nhờ hớp nước, mà nàng trả lời rằng: Mời ông uống. Tôi sẽ cho các lạc đà ông uống nữa, thì đó là người Chúa chọn cho Y-sác”.

(3) Đức Chúa Trời nhậm lời Ê-li-ê-se.

Khi Ê-li-ê-se vừa cầu nguyện xong, có một người con gái xinh đẹp vác bình trên vai đi đến giếng nước. Ê-li-ê-se tới gần xin nàng nước uống. Ông chú ý theo dõi sự trả lời của cô gái, xem thử Đức Chúa Trời có chọn cô nầy làm vợ Y-sác không?

Cô gái đáp rằng: “Xin mời ông uống” và nàng lật đật nghiêng bình nước. Khi Ê-li-ê-se uống xong, cô gái nói tiếp: “Tôi sẽ xách nước cho mấy con lạc đà của ông uống nữa”.

Khi nghe cô gái nói vậy, Ê-li-ê-se vui mừng đến mức ngạc nhiên, vì Đức Chúa Trời đã nhậm lời cầu nguyện của ông nhanh chóng và chính xác. Đây chính là cô gái mà Đức Chúa Trời đã chọn cho Y-sác. Nhìn cô gái liên tục xách nước cho bầy lạc đà uống, Ê-li-ê-se vui mừng cảm tạ Chúa. Khi lạc đà vừa uống xong, Ê-li-ê-se lấy một khoen vàng và một món đồ nữ trang tặng cho nàng và hỏi: “Cô là con nhà ai? Cho tôi biết được không? Nhà cha của cô có chỗ nào cho tôi nghỉ trọ ban đêm không?”

Cô gái giới thiệu mình là Rê-bê-ca, cháu nội của Na-cô, em của Áp-ra-ham, rồi mời Ê-li-ê-se về nhà. Lúc nầy, Ê-li-ê-se biết đã tìm đúng cô gái mình muốn tìm rồi, cho nên ông cầu nguyện cảm tạ sự dẫn dắt của Chúa.

(4) Hoàn thành trách nhiệm.

Rê-bê-ca chạy vội về nhà báo cho gia đình biết. Anh của Rê-bê-ca chạy ra rước Ê-li-ê-se vào nhà và tiếp đãi rất tử tế. Sau đó, Ê-li-ê-se trình bày mục đích mình đến đây và thay mặt Áp-ra-ham hỏi nàng Rê-bê-ca làm vợ Y-sác. Anh trai và mẹ của Rê-bê-ca đã đồng ý, nhưng họ muốn hỏi ý kiến của cô. Dù không biết Y-sác như thế nào, song Rê-bê-ca sẵn sàng đi theo Ê-li-ê-se về Ca-na-an. Khi Y-sác gặp Rê-bê-ca thì yêu thương và cưới nàng làm vợ. Đức Chúa Trời đã nhậm lời cầu nguyện của người đầy tớ.

3. Ứng dụng.

Các em thân mến! Đức Chúa Trời đã nhậm lời cầu nguyện của Ê-li-ê-se và dẫn dắt ông từng bước một. Nếu Ê-li-ê-se không giao phó việc nầy cho Chúa, mà chọn lựa theo sự khôn ngoan của mình, thì không có người vợ tốt đẹp cho Y-sác. Các em ạ! Bất cứ việc gì các em cũng nên giao phó cho Chúa và nhờ cậy Ngài dẫn dắt. Chắc chắn, Chúa sẽ dẫn dắt các em như Ngài đã dẫn dắt Ê-li-ê-se vậy.

(Cho các em đọc câu gốc 3 lần).

 

 

(HỌC VIÊN)

BÀI 4. SỰ DẪN DẮT CỦA CHÚA

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 24.

II. CÂU GỐC: “Hãy phó thác đường lối mình cho Đức Giê-hô-va, và nhờ cậy nơi Ngài, thì Ngài sẽ làm thành việc ấy”  (Thi Thiên 37:5).

III. BÀI TẬP.

1. Em hoàn thành câu chuyện nầy bằng những từ ngữ thích hợp nhé!

– Ê-li-ê-se.

– Cha-ran.

– Xách nước.

– Quê hương.

– 10.

– Đức Chúa Trời.

– Cầu nguyện.

– Rê-bê-ca.

– Nước uống.

– Dẫn dắt.

– Sính lễ.

Áp-ra-ham sai người đầy tớ là ________ đi về ______

để cưới một người vợ cho Y-sác. Người đầy tớ mang theo ____ con lạc đà và rất nhiều _______ để tặng cho nàng dâu và người nhà cô ấy.

Lúc đến ______, Ê-li-ê-se cầu xin_______ chỉ dẫn để chọn một cô gái thích hợp với Y-sác. Ông _______ rằng: “Nếu con gái trẻ nào _______ cho tôi và lạc đà uống, ấy là người mà Đức Chúa Trời chọn”. Vừa dứt lời, có một cô gái trẻ đi ra xách nước và khi Ê-li-ê-se xin _________ , thì nàng đã làm y như điều ông cầu nguyện. Nàng tên là_______ Đức Chúa Trời đã ________ và nhậm lời cầu nguyện của Ê-li-ê-se.

2. Dùng lời văn của em để trả lời các câu hỏi dưới đây:

a. Cầu nguyện là gì?



b. Tại sao em phải cầu nguyện?



c. Giờ nào em có thể cầu nguyện?



d. Em có thể cầu nguyện ở đâu?



e. Em có tin rằng Đức Chúa Trời sẽ nhậm lời cầu nguyện của em không? Vì sao?



 

g. Ý chính của câu gốc tuần nầy là gì?



3. Phó thác là cầu nguyện dâng hết mọi sự cho Chúa, hoàn toàn nhờ cậy nơi Ngài, tin chắc Đức Chúa Trời sẽ dẫn dắt.

Dưới đây là một biểu mẫu. Em hãy đánh dấu “X” vào ngày mà em đã phó thác mọi việc cho Chúa. Đánh dấu “+” vào ngày Đức Chúa Trời đã nhậm lời cầu nguyện, em dâng lời cảm tạ Chúa.

BÀI 4. GIA-CỐP CẢM TẠ ĐỨC CHÚA TRỜI (GV-HV)

BÀI 4. GIA-CỐP CẢM TẠ ĐỨC CHÚA TRỜI (GV-HV)

in NHI ĐỒNG, QUÍ II. 2016 on 7 Tháng Ba, 2018

BÀI 4. GIA-CỐP CẢM TẠ ĐỨC CHÚA TRỜI (GV)

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 33:1-11; 35:1-3, 6-15.

II. CÂU GỐC: “Hãy hứa nguyện và trả xong cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi” (Thi Thiên 76:11).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Gia-cốp lập bàn thờ cảm tạ Đức Chúa Trời vì sự chăm sóc của Ngài đối với ông.

– Cảm nhận: Đức Chúa Trời chăm sóc chúng ta, cho nên chúng ta phải biết cảm tạ Ngài.

– Hành động: Em cảm tạ Đức Chúa Trời vì sự chăm sóc của Ngài.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

* Đức Chúa Trời giải quyết nan đề.

Cùng bàn luận với các em về bài tập “Nan đề của em” trong sách học viên bài 4. Hướng dẫn các em chia sẻ những việc mà em cảm thấy khó thực hiện. Có thể tham khảo các thí dụ trong bài tập. Mục đích là chỉ ra một số khó khăn trong cuộc sống, chúng ta phải nhờ cậy Đức Chúa Trời giải quyết, và cảm tạ Đức Chúa Trời vì sự chăm sóc của Ngài trên đời sống chúng ta.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

(Chuẩn bị: Photo lớn trang tài liệu 8-9 trong sách giáo viên, 2 viên đá).

1. Vào đề.

Bài học trước các em đã biết La-ban và Gia-cốp kết ước sẽ không vượt qua ranh giới để làm hại nhau. Khi La-ban quay trở về, Gia-cốp như vứt đi được một tảng đá. (Giáo viên lấy một viên đá trong người ra để lên bàn). Nhưng Gia-cốp vẫn còn một gánh nặng khác, một tảng đá lớn đeo dai dẳng trong lòng bao nhiêu năm nay. Đây là một nan đề lớn của Gia-cốp! Bài học nầy sẽ giúp các em hiểu rõ hơn về điều nầy.

2. Bài học.

Có một người khiến Gia-cốp không yên lòng, đó là Ê-sau. Trên đường trở về, Gia-cốp đã sai người đến chỗ của Ê-sau, xin anh tha thứ, nhưng không ngờ đầy tớ trở về nói: “Ê-sau dẫn bốn trăm người đang đi đến!” Gia-cốp lo lắng nghĩ thầm: “Ê-sau sẽ đối xử với mình và gia đình như thế nào? Có lẽ Ê-sau vẫn còn giận, vẫn còn muốn trả thù. Nếu Ê-sau muốn giết mình và cả gia đình, thì thật là đáng sợ. Làm cách nào đây?” (Cho các em xem hình Gia-cốp đang lo lắng).

Gia-cốp là người nhiều mưu kế, ông chia gia nhân làm hai toán, cho mỗi toán coi sóc một nửa số gia súc để khỏi bị mất toàn bộ. Rồi Gia-cốp cầu nguyện khẩn thiết, xin Đức Chúa Trời cứu ông thoát khỏi tay anh mình. Gia-cốp cũng sai gia nhân ba lần đem lễ vật đến tặng Ê-sau, bày tỏ thiện ý mong muốn hòa hảo với anh.

Khi thấy đoàn người của Ê-sau đi đến, Gia-cốp liền chia người nhà thành ba toán, cho Ra-chên và con trai do nàng sinh ra đi sau cùng, còn Gia-cốp thì đi trước để đón Ê-sau.

Ê-sau nhìn thấy một đoàn người và súc vật ở xa xa, biết là của Gia-cốp. Rồi Ê-sau thấy người đi đầu tiên đi rất lạ, cứ đi vài bước lại sấp mình xuống đất, rồi lại đứng dậy đi tiếp, liên tục như vậy đến bảy lần. Nhìn kỹ, Ê-sau nhận ra người đó là Gia-cốp. Quá xúc động, Ê-sau chạy đến ôm hôn Gia-cốp. (Giải thích cho các em biết, thời đó hôn nhau là bày tỏ sự thân thiện). Cả hai anh em đều cảm động và khóc. (Cho các em xem hình Gia-cốp và Ê-sau hòa hảo). Thấy Ê-sau không có ác ý, Gia-cốp liền giới thiệu vợ con cho Ê-sau biết. Ê-sau nói với Gia-cốp: “Các bầy vật em đưa đến làm chi vậy?” Gia-cốp trả lời: “Bởi vì Đức Chúa Trời ban cho em đầy đủ mọi sự. Xin anh hãy nhận lễ vật đó vì anh chịu tha thứ cho em, cũng như Đức Chúa Trời tha thứ cho em vậy!” Gia-cốp cố nài nỉ mãi cho đến khi Ê-sau nhận các lễ vật ấy. Hai anh em họ đã giải hòa với nhau. Bây giờ tảng đá lớn nhất, bấy lâu nay đè nặng trong lòng Gia-cốp được lấy ra! (Lấy một cục đá lớn trong người ra để lên bàn).

Sau đó, Đức Chúa Trời nhắc Gia-cốp phải đến Bê-tên để trả sự hứa nguyện. Bê-tên là nơi Gia-cốp gặp Đức Chúa Trời đầu tiên. Các em có nhớ Gia-cốp từng hứa nguyện: “Nếu Đức Chúa Trời gìn giữ con bình an trở về, thì con sẽ chỉ thờ phượng Chúa và dâng một phần mười tài sản cho Ngài”. Vì thế, Gia-cốp và cả gia đình cùng đi đến Bê-tên, lập một bàn thờ, thờ phượng Đức Chúa Trời và cảm tạ Ngài. Giờ đây, Đức Chúa Trời không chỉ là Đức Chúa Trời của tổ phụ Gia-cốp mà là Đức Chúa Trời của chính ông. Bởi vì Gia-cốp đã kinh nghiệm sự chăm sóc của Đức Chúa Trời – Khi cô đơn Đức Chúa Trời ở cùng, khi thiếu thốn Đức Chúa Trời giúp đỡ, khi nhận lỗi với người khác Đức Chúa Trời đoái xem.

Các em thân mến, có lẽ từ nhỏ các em đã theo ba mẹ hoặc người lớn đến Hội Thánh, và em nghĩ rằng Đức Chúa Trời là của ba mẹ hoặc của người nào đó. Nhưng qua bài học nầy, em có nhận thấy rằng Đức Chúa Trời cũng luôn chăm lo cho em, Ngài là Đức Chúa Trời của em, cũng là Đức Chúa Trời của cô (thầy). Chúng ta hãy luôn cảm tạ Chúa vì những ơn phước Ngài ban cho chúng ta, em nhé.

3. Ứng dụng.

Cho các em thảo luận bằng cách trả lời các câu hỏi sau: Tâm trạng của Gia-cốp thế nào khi sắp gặp lại Ê-sau? Gia-cốp chuẩn bị đón tiếp Ê-sau như thế nào? Cuối cùng, hai anh em họ có kết quả như thế nào? Tại sao Gia-cốp phải trở về Bê-tên? Sau đó hoàn thành bài tập: “Đức Chúa Trời giúp đỡ Gia-cốp như thế nào? (Đáp án: 1c, 2d, 3a, 4b).

Hướng dẫn các em hoàn tất bài tập: “Thư cảm tạ Đức Chúa Trời” trong trang cắt dán, để tỏ lòng cảm tạ Đức Chúa Trời. (Có thể dùng hình vẽ thay cho chữ viết).

 

 

 

(HỌC VIÊN)

BÀI 4. GIA-CỐP CẢM TẠ ĐỨC CHÚA TRỜI (HV)

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 33:1-11; 35:1-3, 6-15.

II. CÂU GỐC: “Hãy hứa nguyện và trả xong cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi” (Thi Thiên 76:11).

III. BÀI TẬP.

A. NAN ĐỀ CỦA EM.

Hãy khoanh tròn những việc em cho là mình khó có thể làm được.

  1. Nhận lỗi khi sai phạm.
  2. Khen người có thành tích tốt hơn mình.
  3. Làm hòa với bạn sau khi cãi nhau.
  4. Chủ động làm bài tập ở nhà.

 

B. ĐỨC CHÚA TRỜI ĐOÁI XEM GIA-CỐP NHƯ THẾ NÀO?

Xem hình vẽ, dùng đường kẻ nối các hình vẽ chữ và số thích hợp lại với nhau.

1. Gia-cốp cô đơn trong đồng vắng.

2. Gia-cốp gặp La-ban và không có việc gì xảy ra.

3. Gia đình Gia-cốp bị La-ban đuổi theo.

4. Gia-cốp lo lắng Ê-sau không tha thứ cho mình.

 

a. Gia-cốp và La-ban chất đá lập giao ước.

b. Ê-sau tha thứ cho Gia-cốp.

c. Gia-cốp mơ thấy thiên sứ.

d. Gia-cốp rời khỏi nhà La-ban với vợ con và tài sản.

 

BÀI 4. NI-CÔ-ĐEM ĐẾN THĂM CHÚA GIÊ-XU (GV-HV)

BÀI 4. NI-CÔ-ĐEM ĐẾN THĂM CHÚA GIÊ-XU (GV-HV)

in ẤU NHI, QUÍ II. 2016 on 7 Tháng Ba, 2018

BÀI 4. NI-CÔ-ĐEM ĐẾN THĂM CHÚA GIÊ-XU (GV)

I. KINH THÁNH: Giăng 3:1-21; 7:50-51.

II. CÂU GỐC: “Ai tin Con, thì được sự sống đời đời” (Giăng 3:36).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Ni-cô-đem đến thăm Chúa Giê-xu để học biết cách trở thành con cái của Đức Chúa Trời.

– Cảm nhận: Tin nhận Chúa, sẽ trở thành người trong nhà Chúa.

Hành động: Tin chắc rằng mình đã được Chúa cứu, được làm con của Ngài.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

– Chuẩn bị số trái tim mỗi màu đen và trắng bằng số học viên có trong lớp, chia các em làm 2 nhóm bằng nhau, 1 nhóm đeo tim trắng, và 1 nhóm đeo tim đen.

– Cho các em đeo tim trắng đi bắt các em đeo tim đen; em tim đen bị bắt thì phải lấy tim đen ra đeo tim trắng vào, gia nhập vào nhóm tim trắng, rồi cùng nhau đi bắt những em tim đen cho đến khi nào các em hoàn toàn là tim trắng.

* Mục đích của trò chơi này là để giúp các em ý thức được những người không tin Chúa Giê-xu là ở trong tay ma quỷ. Mời họ tin Chúa, tức là các em trói tay ma quỷ, đoạt họ trở lại. Đó không phải là việc dễ dàng, nên các em đừng nản lòng. Nếu bạn từ chối lời mời tham gia Trường Chúa nhật, các em đi mời lần nữa để bạn của các em có dịp nghe về Chúa, được giải phóng khỏi tay của ma quỷ, tội lỗi được tha thứ và trở thành con cái của Đức Chúa Trời.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

1. Vào bài.

Các em ở nhà có khi nào tiếp khách chưa? (Cho các em trả lời). Cô (thầy) thấy có rất nhiều em gật đầu.

Vậy, khách của các em là ai? (Để các em suy nghĩ rồi trả lời). À, thì ra những người đến thăm hoặc chơi đùa với các em là khách của các em, cũng có khi là chú, bác hay dì của các em nữa, phải không? (Thu nhận những câu trả lời của các em rồi tổng kết).

Các em có còn nhớ họ đến thăm các em vào lúc nào? Đúng rồi, họ thường thăm viếng các em vào ban ngày, buổi sáng hoặc buổi chiều tối. Tại sao ban đêm họ không đến thăm các em? Vì ban đêm là lúc mọi người đều nghỉ ngơi, nhất là những em nhỏ như các em, đã ngủ rất sớm, làm sao đi thăm viếng người khác được?! Nhưng rất lạ, Kinh Thánh cho chúng ta biết có một  người đi thăm Chúa Giê-xu mà lại thăm vào ban đêm. Tại sao phải thăm vào lúc đó và thăm để làm gì? Các em hãy theo dõi câu chuyện để biết nhé.

2. Bài học.

Các em có muốn biết người khách nầy tên là gì không? Người ấy tên là Ni-cô-đem. Các em cùng cô (thầy) đọc tên nầy nhiều lần để nhớ nhé: “Ni-cô-đem”.

Ông Ni-cô-đem ở trong thành Giê-ru-sa-lem. Ông là một người rất thích học lời của Đức Chúa Trời và đã từng nghe Chúa Giê-xu nói về Đức Chúa Trời. Ông nghĩ rằng Chúa Giê-xu là một thầy giáo rất tốt, nên muốn được hiểu thêm về Ngài. Nhưng nếu ông đến gặp Chúa vào ban ngày, sẽ có nhiều người biết và ghét ông, còn Chúa Giê-xu thì đang bị họ ganh ghét, tìm cách bắt Ngài. Vì thế, ông quyết định đi thăm Ngài vào ban đêm để không có ai nhìn thấy: “Tôi phải tìm Chúa Giê-xu, nói chuyện với Ngài”.

Ni-cô-đem đến nơi ở của Chúa Giê-xu. Ngài vui vẻ tiếp ông. Cảnh ban đêm thật là mát mẻ và đẹp! Chúa Giê-xu và ông Ni-cô-đem có thể nhìn thấy ánh trăng, những vì sao lấp lánh, và hưởng những làn gió nhẹ thổi qua. Nhưng Ni-cô-đem không chú ý lắm về điều đó. Người vừa gặp Chúa Giê-xu thì liền nói: “Thưa Thầy, qua những phép lạ Thầy đã làm, tôi biết Thầy là từ Đức Chúa Trời đến và Đức Chúa Trời ở cùng Thầy”. “Ni-cô-đem”, Chúa Giê-xu nói một cách mềm mại: “Đức Chúa Trời yêu thương hết thảy mọi người trên thế gian, dù là người lớn hay trẻ em, nam hay nữ, già hay trẻ, giàu hay nghèo… Ngài mong có một ngày được thấy họ cùng ở trên trời với Ngài. Vì vậy, Đức Chúa Trời sai Ta nói với mọi người rằng, Ngài mong mọi tội của họ được tha thứ, để họ trở thành con cái của Đức Chúa Trời, trở thành người trong nhà của Ngài”.

Ni-cô-đem chưa hiểu rõ, nên nói: “Lạ quá, việc này làm sao xảy ra được? Con người thường làm những việc xấu xa thì làm thế nào trở thành người tốt trong nhà của Đức Chúa Trời được? Làm sao họ ở với Chúa mãi mãi trên thiên đàng được?” Chúa Giê-xu mỉm cười trả lời: “Ngươi không biết gió từ đâu đến, nhưng ngươi cảm thấy mặt ngươi rất mát mẻ và thấy cành lá lung lay, thì ngươi biết có gió thổi qua”. Lúc nầy, gió đang thổi nhẹ, làm cho Ni-cô-đem cảm thấy mát. Chúa Giê-xu tiếp tục nói: “Ni-cô-đem! Mặc dù ngươi chưa hiểu, nhưng ngươi có thể trở thành người trong nhà Đức Chúa Trời, nếu ngươi tin Ta chính là Con của Đức Chúa Trời, Cứu Chúa của nhân loại. Ngươi sẽ trở thành con của Đức Chúa Trời và sẽ được sống mãi mãi với Ngài trong thiên đàng”.

Khi biết được điều nầy, Ni-cô-đem vui mừng lắm. Về sau, ông là một người tin Chúa, bày tỏ lòng yêu Chúa và can đảm qua việc đem thuốc thơm xức lên xác Chúa Giê-xu khi Ngài chết”.

3. Ứng dụng.

Nầy các em, các em có tin Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời không? Các em có muốn mời Chúa ngự vào lòng mình không? Chỉ có như vậy, những điều xấu mà các em đã làm như cãi nhau, đánh nhau, ăn cắp, nói dối, nói xấu… của các em mới được tha thứ, các em mới có thể trở thành con của Đức Chúa Trời, trở thành người trong nhà Đức Chúa Trời, và sau này sẽ được ở với Đức Chúa Trời mãi mãi.

Nếu có em nào muốn tin Chúa thì giờ nầy bước lên đây, cô (thầy) sẽ dạy các em cầu nguyện với Ngài (cho các em cầu nguyện từng câu theo lời của giáo viên).

 

 

 

(HỌC VIÊN)

BÀI 4. NI-CÔ-ĐEM ĐẾN THĂM CHÚA GIÊ-XU (HV)

I. KINH THÁNH: Giăng 3:1-21; 7:50-51.

II. CÂU GỐC: “Ai tin Con, thì được sự sống đời đời” (Giăng 3:36).