Latest News From Our Blog

BÀI 4.  CÔ GÁI CÓ ĐỨC TIN VÀ LÒNG CAN ĐẢM (GV-HV)

BÀI 4.  CÔ GÁI CÓ ĐỨC TIN VÀ LÒNG CAN ĐẢM (GV-HV)

By andynguyen in QUÍ III. 2016 on 16 Tháng Bảy, 2018

 

BÀI 4.  CÔ GÁI CÓ ĐỨC TIN VÀ LÒNG CAN ĐẢM (GV)

I. KINH THÁNH: Giô-suê 1-2.

II. CÂU GỐC: “Tôi làm được mọi sự nhờ Đấng ban thêm sức cho tôi” (Phi-líp 4:13).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Ra-háp là một cô gái yếu đuối, nhưng đã có hành động rất can đảm: Giấu hai thám tử đang bị truy bắt trong nhà của mình.

– Cảm nhận: Tin tưởng Đức Chúa Trời thì sẽ có được sự can đảm.

– Hành động: Tin cậy Chúa để có sự can đảm.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

1. Cho các em thảo luận: Can đảm là gì? Đưa ra dẫn chứng cụ thể.

2. Dựa theo nội dung hai câu chuyện trong tập học viên, hướng dẫn các em dựng thành vở kịch để diễn trước lớp.

3. Ghi câu “BẠN DÁM KHÔNG?” Thật lớn trên bảng.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

1. Vào đề.

“BẠN DÁM KHÔNG?” Các em đã từng thách thức với ai câu nầy chưa? Hoặc đã có ai thách thức các em bằng câu nói nầy chưa? Nó có nghĩa gì vậy? (Lắng nghe ý kiến của các em). Ý nghĩa của từ “can đảm” là gì? (Có thể viết định nghĩa lên bảng).

 

Có nhiều bạn đã biểu hiện lòng can đảm rất tốt, giúp đỡ nhiều người, nhưng cũng có nhiều bạn chỉ khoe khoang sự can đảm của mình một cách ích kỷ, khiến cho bạn bè khiếp sợ. (Cho các em diễn kịch trong phần chuẩn bị số 2. Nếu không đóng kịch được, thì mở tập học viên bài số 4, mời hai em đọc lớn cho cả lớp nghe hai câu chuyện trong sách). Sau đó, cho các em so sánh nội dung hai câu chuyện, thảo luận về hai sự can đảm đó.

Trong bài học nầy, các em sẽ được làm quen với một cô gái can đảm. Sau đó, các em rút ra kết luận: Sự can đảm đó có lợi hay có hại nhé!

2. Bài học.

Môi-se, người lãnh đạo của dân Y-sơ-ra-ên, đã qua đời. Bây giờ, Giô-suê là người lãnh đạo mới của họ.

Giô-suê truyền lệnh cho dân Y-sơ-ra-ên chuẩn bị tinh thần sẵn sàng và lương thực đầy đủ, để ba ngày nữa sẽ vượt sông Giô-đanh, tiến chiếm Đất Hứa mà Đức Chúa Trời đã hứa ban.

Lúc đó là mùa gặt, nước sông Giô-đanh dâng lên rất cao, nước chảy siết, nên việc vượt qua sông không phải là chuyện dễ. Nhưng Giô-suê đã vạch sẵn kế hoạch theo sự hướng dẫn của Chúa.

* Hai thám tử do thám thành Giê-ri-cô.

Trước khi đưa cả hội chúng qua sông, Giô-suê sai hai thám tử đến Giê-ri-cô để do thám. Hai thám tử đó bơi qua dòng nước chảy xiết của sông Giô-đanh để đến Giê-ri-cô. Họ hành động rất cẩn thận vì sợ quân địch phát hiện.

Khi trời vừa tối, có hai người lạ xuất hiện ở thành Giê-ri-cô. Họ đến một nhà trọ, nữ chủ nhân của ngôi nhà tên là Ra-háp. Dù hai người nầy vào nhà Ra-háp một cách bí mật, nhưng cuối cùng cũng có người phát hiện ra. Tin nầy lập tức truyền đến tai vua: “Đêm nay, có hai người lạ ở nhà Ra-háp, chắc là mấy người Y-sơ-ra-ên đến do thám!” Vua liền hạ lệnh cho quân lính đến nhà Ra-háp bắt hai kẻ lạ mặt đó. “Chúng nó nhất định là thám tử của dân Y-sơ-ra-ên đến do thám xứ ta”.

Chúng ta cùng quay trở lại nhà Ra-háp để xem việc gì xảy ra tại đó nhé! Khi hai người lạ vào nhà, Ra-háp đã nhận biết đây là những người Y-sơ-ra-ên, và chắc chắn họ sẽ gặp nguy hiểm. Dù Ra-háp ở Giê-ri-cô, nhưng nàng đã nghe nhiều về những việc quyền năng mà Đức Chúa Trời đã làm trên dân Y-sơ-ra-ên, và nàng cũng biết Đức Chúa Trời sẽ ban cho họ xứ sở của mình. Ra-háp tin và quyết định che giấu hai thám tử. Đây là quyết định thật can đảm, vì nếu quân Giê-ri-cô biết được, chắc chắn Ra-háp sẽ bị hình phạt.

Ra-háp vội dẫn hai thám tử lên mái nhà, giấu dưới đống cây gai mà nàng phơi trên ấy. Nàng vừa đi xuống, thì quân lính của nhà vua cũng vừa ập đến trước cửa. Họ bảo Ra-háp: “Hãy đem mấy người mới đến ra nạp cho ta, vì họ là thám tử của địch”.

Ra-háp đáp: “Có mấy người đến đây thật, nhưng tôi đâu có biết họ là thám tử. Lúc trời vừa tối, họ đã ra đi. Tôi không rõ họ đi đâu. Nếu nhanh chân, các ông có thể đuổi theo kịp”.

Quân lính tin lời Ra-háp, lập tức đuổi theo về hướng sông Giô-đanh để bắt hai thám tử. Trời đã tối và người ta đóng cửa thành lại.

* Lời cầu xin của Ra-háp.

Khi mọi sự trở nên im ắng, Ra-háp leo lên mái nhà để gặp hai thám tử. Nàng nói rằng: “Tôi biết Đức Giê-hô-va sắp ban cho các ông đất nầy, vì ở đây ai nấy đều khiếp sợ khi nghe tiếng các ông. Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ông thật là Chúa của trời và đất”.

Có thể Ra-háp không biết những điều nàng vừa nói ra thật đúng lúc và hai thám tử rất muốn nghe. Nàng lại nói tiếp: “Bây giờ, tôi xin các ông thề trước mặt Đức Giê-hô-va sẽ bảo đảm sự sống cho tất cả mọi người trong gia đình tôi. Vì tôi đã giúp các ông hôm nay, xin các ông cũng thương tình giúp lại cho chúng tôi”.

“Nàng đã cứu mạng chúng tôi, chúng tôi sẽ cứu mạng gia đình nàng. Nếu nàng giữ kín bí mật, không tiết lộ với ai về chúng tôi, thì chúng tôi sẽ giữ đúng lời hứa”. Hai thám tử nói với Ra-háp như vậy.

Sau đó, họ cùng nhau bàn kế hoạch tiếp theo. Nhà của Ra-háp ở ngay trên tường thành (tường thành Giê-ri-cô rất vững chắc, bề ngang rất rộng đến nỗi người dân ở đây cất nhà trên đó), phía sau có cửa sổ hướng ra núi. Ra-háp lấy một sợi dây thừng thật chắc, cột vào cửa sổ rồi thòng xuống tường thành. Hai thám tử bám theo sợi dây tuột xuống, thoát ra ngoài thành cách an toàn. Trước khi đi, Ra-háp dặn hai thám tử: “Các ông cứ chạy về phía núi, ẩn núp ở đó ba ngày, để những kẻ đuổi bắt các ông trở về thành rồi hẳn đi”.

Đây quả là một ý hay. Hai thám tử dặn Ra-háp treo sợi dây màu đỏ vào cửa sổ, để cho dân Y-sơ-ra-ên biết đó là nhà của nàng và không đụng đến. Hai thám tử còn nói rằng: “Gia đình nàng phải ở trong nhà. Nếu có ai ra khỏi nhà, thì chúng tôi không chịu trách nhiệm về họ. Còn nếu nàng phản bội chúng tôi, thì coi như chúng tôi không hứa với nàng điều gì hết và chúng tôi sẽ không bảo vệ cho gia đình nàng”. Ra-háp vâng theo và vội cột ngay vào cửa sổ sợi dây màu đỏ.

Hai thám tử theo lời dặn của Ra-háp ẩn náu trong hang núi ba ngày, cho đến khi những kẻ đuổi bắt  quay về thành Giê-ri-cô. Hai thám tử xuống núi, vượt sông Giô-đanh trở về gặp Giô-suê. Họ báo cáo: “Quả thật, Đức Giê-hô-va đã phó cả xứ vào tay chúng ta. Hết thảy dân xứ đó đều khiếp sợ chúng ta”.

3. Ứng dụng.

Các em thân mến! Trong câu chuyện nầy, các em thấy nổi bật lên nhân vật nào? Các em khâm phục nhân vật đó ở điểm nào? (Cho các em trả lời). Hành động của Ra-háp cho các em những suy nghĩ gì?

Đức tin nơi Đức Chúa Trời đã giúp Ra-háp can đảm giấu hai thám tử trong nhà. Kinh Thánh chép khi dân Y-sơ-ra-ên tấn công thành Giê-ri-cô, gia đình Ra-háp vẫn bình an. Các em có biết tại sao không? Hãy xem Hê-bơ-rơ 11:31: “Bởi đức tin, kỵ nữ Ra-háp không chết với kẻ chẳng tin, vì nàng đã lấy ý tốt tiếp rước những kẻ do thám”. Bởi đức tin và lòng can đảm, Ra-háp đã được xếp vào danh sách các anh hùng đức tin: Áp-ra-ham, Y-sác, Môi-se, Ra-háp, Ghê-đê-ôn, Sam-sôn, Giép-thê, Đa-vít, Sa-mu-ên… (xem Hê-bơ-rơ 11).

Đức tin và sự can đảm luôn luôn đi đôi với nhau. Nếu các em có đức tin nơi Chúa, thì các em sẽ can đảm nhận lấy những công việc Chúa giao, hoặc can đảm sống cho Chúa. Bây giờ là thì giờ để mỗi em tự đánh giá mình trong những ngày qua. Các em có sẵn sàng làm hoặc nói về Chúa cho bạn bè không? Hay các em vẫn còn nhút nhát sợ hãi, không dám nói, không dám làm? Các em có can đảm sống cho Chúa không? (Mọi người nói dối, em vẫn thành thực, bày tỏ em là Cơ Đốc nhân, cầu nguyện trước bữa ăn dù bị bạn bè chế nhạo…).

“Em không dám!”, “Em không đủ can đảm để làm công việc đó!” Có lẽ đó là những câu các em thường nói. Chúng ta lấy đâu ra sức mạnh để làm những việc đó? Câu gốc sẽ trả lời cho các em. (Mời một em đọc to câu gốc). Chúa Giê-xu sẽ ban cho các em lòng can đảm, miễn là các em tin cậy Ngài.

BÀI 4. CÔ GÁI CÓ ĐỨC TIN VÀ LÒNG CAN ĐẢM (HV)

I. KINH THÁNH: Giô-suê 1,2.

II. CÂU GỐC: “Tôi làm được mọi sự nhờ Đấng ban thêm sức cho tôi” (Phi-líp 4:13).

III. BÀI TẬP.

1. Ai can đảm?

Em từng hỏi ai câu nầy chưa? Hay đã có người hỏi em? Khi nào thì cần phải can đảm?

Hãy xem hai câu chuyện dưới đây, bạn nào thực sự can đảm. Sau đó trả lời những câu hỏi bên dưới.

a. Minh giết chết một con rắn và cầm xác rắn dọa các bạn nữ. Các bạn ấy đều sợ tránh ra xa. Lúc đó, Minh nhìn thấy Cúc là một bạn bị liệt đôi chân phải ngồi trên xe lăn. Minh nghĩ: “Thử xem bạn ấy sẽ làm như thế nào?” Minh liền ném con rắn đến gần Cúc.

b. Lài vừa đi học về, ngang qua nhà của Thắng thì thấy trong nhà có nhiều khói bốc lên. Lài liền kêu lớn để gọi hàng xóm và tay liên tục nhấn chuông nhà Thắng. Trong khi đó, Thắng và mẹ bạn ấy ở trong nhà cũng đã phát hiện đám cháy nên gọi cứu hỏa ngay. Còn Lài thì chạy xông vào nhà để bế em của Thắng ra khỏi nơi cháy.

* Suy nghĩ kỹ.

Ai can đảm, Minh hay Lài? Tại sao? Hành động của Minh có ý gì? Em nghĩ xem Lài có sợ hãi không? Theo em, thế nào là can đảm?

……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………

2. Đọc kỹ những câu sau, xem đúng hay sai, rồi ghi chữ Đ vào trước câu đúng, chữ S vào trước câu sai.

__a. Giô-suê dẫn dắt dân sự vào miền Đất Hứa và tin rằng Đức Chúa Trời luôn ở cùng, giúp đỡ mình.

__b. Hai thám tử không dám vào thành Giê-ri-cô, vì họ sợ hãi dân bản xứ.

__c. Ra-háp rất can đảm khi che giấu hai thám tử.

__d. Hai thám tử không đủ can đảm tin tưởng vào Ra-háp.

__e. Ra-háp nghe và tin rằng Đức Chúa Trời là Đấng quyền năng.

3. Suy gẫm câu gốc tuần nầy.

Phải chăng có lúc em cũng cần có sự can đảm để nhận lãnh công việc Chúa giao?

Ai có thể cho em sự can đảm để làm những công việc đó?

…………………………………………………………………………………………………………………………

Em có dự định làm một việc gì đó mà thiếu sự can đảm không? Bây giờ, em cầu nguyện với Chúa, xin Ngài ban cho em sức mạnh và sự can đảm để làm công việc đó nhé!

 

Post CommentLeave a reply