Chuyên mục: NHI ĐỒNG

BÀI 4. GIA-CỐP CẢM TẠ ĐỨC CHÚA TRỜI (GV-HV)

BÀI 4. GIA-CỐP CẢM TẠ ĐỨC CHÚA TRỜI (GV-HV)

in NHI ĐỒNG, QUÍ II. 2016 on 7 Tháng Ba, 2018

BÀI 4. GIA-CỐP CẢM TẠ ĐỨC CHÚA TRỜI (GV)

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 33:1-11; 35:1-3, 6-15.

II. CÂU GỐC: “Hãy hứa nguyện và trả xong cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi” (Thi Thiên 76:11).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Gia-cốp lập bàn thờ cảm tạ Đức Chúa Trời vì sự chăm sóc của Ngài đối với ông.

– Cảm nhận: Đức Chúa Trời chăm sóc chúng ta, cho nên chúng ta phải biết cảm tạ Ngài.

– Hành động: Em cảm tạ Đức Chúa Trời vì sự chăm sóc của Ngài.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

* Đức Chúa Trời giải quyết nan đề.

Cùng bàn luận với các em về bài tập “Nan đề của em” trong sách học viên bài 4. Hướng dẫn các em chia sẻ những việc mà em cảm thấy khó thực hiện. Có thể tham khảo các thí dụ trong bài tập. Mục đích là chỉ ra một số khó khăn trong cuộc sống, chúng ta phải nhờ cậy Đức Chúa Trời giải quyết, và cảm tạ Đức Chúa Trời vì sự chăm sóc của Ngài trên đời sống chúng ta.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

(Chuẩn bị: Photo lớn trang tài liệu 8-9 trong sách giáo viên, 2 viên đá).

1. Vào đề.

Bài học trước các em đã biết La-ban và Gia-cốp kết ước sẽ không vượt qua ranh giới để làm hại nhau. Khi La-ban quay trở về, Gia-cốp như vứt đi được một tảng đá. (Giáo viên lấy một viên đá trong người ra để lên bàn). Nhưng Gia-cốp vẫn còn một gánh nặng khác, một tảng đá lớn đeo dai dẳng trong lòng bao nhiêu năm nay. Đây là một nan đề lớn của Gia-cốp! Bài học nầy sẽ giúp các em hiểu rõ hơn về điều nầy.

2. Bài học.

Có một người khiến Gia-cốp không yên lòng, đó là Ê-sau. Trên đường trở về, Gia-cốp đã sai người đến chỗ của Ê-sau, xin anh tha thứ, nhưng không ngờ đầy tớ trở về nói: “Ê-sau dẫn bốn trăm người đang đi đến!” Gia-cốp lo lắng nghĩ thầm: “Ê-sau sẽ đối xử với mình và gia đình như thế nào? Có lẽ Ê-sau vẫn còn giận, vẫn còn muốn trả thù. Nếu Ê-sau muốn giết mình và cả gia đình, thì thật là đáng sợ. Làm cách nào đây?” (Cho các em xem hình Gia-cốp đang lo lắng).

Gia-cốp là người nhiều mưu kế, ông chia gia nhân làm hai toán, cho mỗi toán coi sóc một nửa số gia súc để khỏi bị mất toàn bộ. Rồi Gia-cốp cầu nguyện khẩn thiết, xin Đức Chúa Trời cứu ông thoát khỏi tay anh mình. Gia-cốp cũng sai gia nhân ba lần đem lễ vật đến tặng Ê-sau, bày tỏ thiện ý mong muốn hòa hảo với anh.

Khi thấy đoàn người của Ê-sau đi đến, Gia-cốp liền chia người nhà thành ba toán, cho Ra-chên và con trai do nàng sinh ra đi sau cùng, còn Gia-cốp thì đi trước để đón Ê-sau.

Ê-sau nhìn thấy một đoàn người và súc vật ở xa xa, biết là của Gia-cốp. Rồi Ê-sau thấy người đi đầu tiên đi rất lạ, cứ đi vài bước lại sấp mình xuống đất, rồi lại đứng dậy đi tiếp, liên tục như vậy đến bảy lần. Nhìn kỹ, Ê-sau nhận ra người đó là Gia-cốp. Quá xúc động, Ê-sau chạy đến ôm hôn Gia-cốp. (Giải thích cho các em biết, thời đó hôn nhau là bày tỏ sự thân thiện). Cả hai anh em đều cảm động và khóc. (Cho các em xem hình Gia-cốp và Ê-sau hòa hảo). Thấy Ê-sau không có ác ý, Gia-cốp liền giới thiệu vợ con cho Ê-sau biết. Ê-sau nói với Gia-cốp: “Các bầy vật em đưa đến làm chi vậy?” Gia-cốp trả lời: “Bởi vì Đức Chúa Trời ban cho em đầy đủ mọi sự. Xin anh hãy nhận lễ vật đó vì anh chịu tha thứ cho em, cũng như Đức Chúa Trời tha thứ cho em vậy!” Gia-cốp cố nài nỉ mãi cho đến khi Ê-sau nhận các lễ vật ấy. Hai anh em họ đã giải hòa với nhau. Bây giờ tảng đá lớn nhất, bấy lâu nay đè nặng trong lòng Gia-cốp được lấy ra! (Lấy một cục đá lớn trong người ra để lên bàn).

Sau đó, Đức Chúa Trời nhắc Gia-cốp phải đến Bê-tên để trả sự hứa nguyện. Bê-tên là nơi Gia-cốp gặp Đức Chúa Trời đầu tiên. Các em có nhớ Gia-cốp từng hứa nguyện: “Nếu Đức Chúa Trời gìn giữ con bình an trở về, thì con sẽ chỉ thờ phượng Chúa và dâng một phần mười tài sản cho Ngài”. Vì thế, Gia-cốp và cả gia đình cùng đi đến Bê-tên, lập một bàn thờ, thờ phượng Đức Chúa Trời và cảm tạ Ngài. Giờ đây, Đức Chúa Trời không chỉ là Đức Chúa Trời của tổ phụ Gia-cốp mà là Đức Chúa Trời của chính ông. Bởi vì Gia-cốp đã kinh nghiệm sự chăm sóc của Đức Chúa Trời – Khi cô đơn Đức Chúa Trời ở cùng, khi thiếu thốn Đức Chúa Trời giúp đỡ, khi nhận lỗi với người khác Đức Chúa Trời đoái xem.

Các em thân mến, có lẽ từ nhỏ các em đã theo ba mẹ hoặc người lớn đến Hội Thánh, và em nghĩ rằng Đức Chúa Trời là của ba mẹ hoặc của người nào đó. Nhưng qua bài học nầy, em có nhận thấy rằng Đức Chúa Trời cũng luôn chăm lo cho em, Ngài là Đức Chúa Trời của em, cũng là Đức Chúa Trời của cô (thầy). Chúng ta hãy luôn cảm tạ Chúa vì những ơn phước Ngài ban cho chúng ta, em nhé.

3. Ứng dụng.

Cho các em thảo luận bằng cách trả lời các câu hỏi sau: Tâm trạng của Gia-cốp thế nào khi sắp gặp lại Ê-sau? Gia-cốp chuẩn bị đón tiếp Ê-sau như thế nào? Cuối cùng, hai anh em họ có kết quả như thế nào? Tại sao Gia-cốp phải trở về Bê-tên? Sau đó hoàn thành bài tập: “Đức Chúa Trời giúp đỡ Gia-cốp như thế nào? (Đáp án: 1c, 2d, 3a, 4b).

Hướng dẫn các em hoàn tất bài tập: “Thư cảm tạ Đức Chúa Trời” trong trang cắt dán, để tỏ lòng cảm tạ Đức Chúa Trời. (Có thể dùng hình vẽ thay cho chữ viết).

 

 

 

(HỌC VIÊN)

BÀI 4. GIA-CỐP CẢM TẠ ĐỨC CHÚA TRỜI (HV)

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 33:1-11; 35:1-3, 6-15.

II. CÂU GỐC: “Hãy hứa nguyện và trả xong cho Giê-hô-va Đức Chúa Trời các ngươi” (Thi Thiên 76:11).

III. BÀI TẬP.

A. NAN ĐỀ CỦA EM.

Hãy khoanh tròn những việc em cho là mình khó có thể làm được.

  1. Nhận lỗi khi sai phạm.
  2. Khen người có thành tích tốt hơn mình.
  3. Làm hòa với bạn sau khi cãi nhau.
  4. Chủ động làm bài tập ở nhà.

 

B. ĐỨC CHÚA TRỜI ĐOÁI XEM GIA-CỐP NHƯ THẾ NÀO?

Xem hình vẽ, dùng đường kẻ nối các hình vẽ chữ và số thích hợp lại với nhau.

1. Gia-cốp cô đơn trong đồng vắng.

2. Gia-cốp gặp La-ban và không có việc gì xảy ra.

3. Gia đình Gia-cốp bị La-ban đuổi theo.

4. Gia-cốp lo lắng Ê-sau không tha thứ cho mình.

 

a. Gia-cốp và La-ban chất đá lập giao ước.

b. Ê-sau tha thứ cho Gia-cốp.

c. Gia-cốp mơ thấy thiên sứ.

d. Gia-cốp rời khỏi nhà La-ban với vợ con và tài sản.

 

BÀI 3. ĐỨC CHÚA TRỜI BẢO VỆ GIA-CỐP (GV-HV)

BÀI 3. ĐỨC CHÚA TRỜI BẢO VỆ GIA-CỐP (GV-HV)

in NHI ĐỒNG, QUÍ II. 2016 on 1 Tháng Ba, 2018

BÀI 3. ĐỨC CHÚA TRỜI BẢO VỆ GIA-CỐP (GV)

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 31:1-3, 17-18, 22-25, 51-55; 32:22-29.
II. CÂU GỐC: “Người nào để trí mình nương dựa nơi Ngài, thì Ngài sẽ gìn giữ người trong sự bình yên trọn vẹn” (Ê-sai 26:3).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:
– Biết: Đức Chúa Trời ở cùng, bảo vệ Gia-cốp bình yên trở về quê nhà.
– Cảm nhận: Đức Chúa Trời cũng luôn ở cùng, bảo vệ chúng ta.
– Hành động: Hết lòng nhờ cậy Đức Chúa Trời trong mọi sự.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.
A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.
* Vẽ: Con đường trở về nhà.
Cho các em mở sách học viên bài 3, vẽ một căn nhà biểu thị: “Căn nhà của em”, sau đó vẽ một con đường từ phía ngoài đi đến cửa nhà. Nếu muốn thêm phần thú vị, có thể dùng “song bút” cùng vẽ, bằng cách lấy hai cây bút chì sáp khác màu, dùng dây thun cột lại, chú ý đầu bút phải xếp ngang bằng nhau.
B. BÀI HỌC KINH THÁNH.
(Chuẩn bị thị trợ: Photo lớn hình vẽ trang tài liệu 4-7, rồi tô màu cho đẹp).
1. Vào đề.
Các em ơi, các em đã từng nhớ nhà chưa? Khi nào các em nhớ nhà nhất? (Cho các em trả lời). Bài học trước các em đã biết Gia-cốp sống ở nhà cậu mình là La-ban. Bài học nầy sẽ cho các em biết La-ban đối xử với Gia-cốp như thế nào, và Gia-cốp sống ở nhà cậu có vui không nhé.
2. Bài học.
Các em còn nhớ vì muốn cưới Ra-chên, Gia-cốp xin làm việc cho La-ban mấy năm không? (Cho các em trả lời). Đúng rồi, thế nhưng sau bảy năm La-ban lại đánh lừa Gia-cốp, đem Lê-a gả cho Gia-cốp. Muốn cưới Ra-chên, Gia-cốp phải chờ bảy ngày sau và làm việc cho La-ban thêm bảy năm nữa. Vì yêu Ra-chên nên Gia-cốp chấp nhận những yêu cầu của La-ban.
Trong mười bốn năm, Gia-cốp hết lòng chăm sóc đàn gia súc của La-ban ngày một mập béo, sinh sôi nẩy nở nhanh chóng. Một hôm, Gia-cốp nói với La-ban: “Cháu muốn về quê, xin cậu cho cháu đem vợ con đi” Nhưng La-ban nói: “Xin cháu ở lại, cậu biết rằng Đức Chúa Trời vì cháu mà ban phước cho cậu. Cháu hãy định công giá, rồi cậu sẽ trả cho”. Gia-cốp nói: “Cháu chỉ lấy những con chiên có rằn, có đốm và màu đen mà thôi”. Vậy Gia-cốp tiếp tục chăn chiên cho La-ban. Những con chiên trắng thuộc về La-ban, còn có rằn, có đốm, màu đen thì thuộc về Gia-cốp. Thật là kỳ lạ, cho dù La-ban có thay đổi công giá như thế nào, đàn chiên của Gia-cốp vẫn càng ngày càng nhiều, càng mập mạnh, còn đàn chiên của La-ban ngày càng ít đi và gầy yếu. (Cho các em xem hình số 5).
Tại sao như vậy? (Cho các em trả lời). Đúng rồi, do Đức Chúa Trời ban phước cho Gia-cốp. Nhưng các con của La-ban không nghĩ như vậy, họ cho rằng Gia-cốp đã đoạt lấy tài sản của cha mình. Mỗi ngày đều phải nhìn sắc mặt của họ, phải nghe những lời khó chịu, theo em, Gia-cốp cảm thấy thế nào? Gia-cốp có muốn trở về quê nhà không? (Cho các em trả lời).
Một hôm, Đức Chúa Trời bảo Gia-cốp: “Con hãy trở về quê hương, ta sẽ bảo vệ con”. Gia-cốp liền dẫn vợ con, đàn gia súc và tất cả tôi tớ lên đường. Tại sao Gia-cốp phải ra đi gấp gáp như vậy? Vì lúc ấy La-ban và các con trai đang ra ngoài hớt lông chiên một thời gian mới về. Gia-cốp sợ La-ban về sẽ cản trở, không cho ông đem vợ con và tài sản trở về quê nhà.
Gia-cốp và gia đình đi suốt mười ngày ròng rã, đến núi Ga-la-át dừng lại đóng trại, dự định nghỉ ngơi tại đó. Không ngờ La-ban đã đuổi kịp, làm thế nào đây? La-ban giận dữ hỏi Gia-cốp: “Tại sao cháu lại bỏ đi như chạy trốn vậy? Cậu có thể làm hại cháu, nhưng đêm qua Đức Chúa Trời có dặn cậu dù lành hay dữ cũng thận trọng, đừng nặng lời với Gia-cốp. Vì thế, hãy để Đức Chúa Trời làm chứng cho chúng ta. Cậu và cháu hãy kết ước với nhau”. (Cho các em xem hình). Họ liền chất một đống đá, và thề rằng sẽ không vượt qua nơi đó để làm hại nhau. Rồi La-ban và Gia-cốp cùng cả nhà ngồi lại ăn uống vui vẻ với nhau. Hôm sau, La-ban từ biệt mọi người, quay trở về. Gia-cốp vui mừng vì La-ban không làm gì hại ông và gia đình. Gia-cốp biết rằng Đức Chúa Trời bảo vệ, gìn giữ mình nên hết lòng cảm tạ Chúa.
Trên đường đi, thấy đội quân thiên sứ của Đức Chúa Trời đón tiếp và bảo vệ cả nhà mình, Gia-cốp cầu xin Đức Chúa Trời cứ tiếp tục ở cùng, giúp đỡ mình. Đang ban đêm, Gia-cốp đối diện với Đức Chúa Trời, được Ngài ban phước và đặt cho một cái tên mới – Y-sơ-ra-ên.
Gia-cốp ở Cha-ran hai mươi năm, học được bài học nhờ cậy Đức Chúa Trời. Những khi cô đơn, mệt mỏi, bị người khác hà hiếp Gia-cốp đều cảm nhận được rằng Đức Chúa Trời luôn ở cùng, bảo vệ mình. Bây giờ trở về quê nhà, Gia-cốp tin rằng Đức Chúa Trời vẫn luôn bảo vệ, gìn giữ mình được mọi sự bình an.
3. Ứng dụng.
Cho các em mở sách học viên bài 3, dựa theo hình vẽ trong bài tập phần A để kể chuyện. Có thể phân chia bốn hình vẽ cho bốn em lần lượt lên kể chuyện cho cả lớp nghe theo thứ tự. Cứ bốn em nầy xong đến bốn em khác, tuần tự như vậy cho đến khi cả lớp đều tham gia kể chuyện.
Trước khi các em làm bài tập phần B, giáo viên hỏi: Trong cuộc sống hằng ngày, các em có bị người khác hà hiếp không? Ai đã ăn hiếp các em? Lúc ấy, em cảm thấy thế nào? Em có phản ứng gì? Sau đó, cho các em hoàn tất bài tập, chú ý phản ứng của các em để khích lệ, hướng dẫn các em nhận biết Đức Chúa Trời luôn bảo vệ, chăm lo cho chúng ta trong cuộc sống hằng ngày.

 

 

(HỌC VIÊN)

BÀI 3. ĐỨC CHÚA TRỜI BẢO VỆ GIA-CỐP (HV)

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 31:1-3, 17-18, 22-25, 51-55; 32:22-29.
II. CÂU GỐC: “Người nào để trí mình nương dựa nơi Ngài, thì Ngài sẽ gìn giữ người trong sự bình yên trọn vẹn” (Ê-sai 26:3).
III. BÀI TẬP.
A. CON ĐƯỜNG TRỞ VỀ NHÀ.
1. Vẽ căn nhà của em.
Vẽ một căn nhà biểu thị căn nhà của mình, sau đó vẽ một con đường từ ngoài đi đến cửa nhà.

 

 

 

 

 

 

 

2. Kể chuyện.
Em có thể dựa theo bốn hình vẽ để kể lại câu chuyện nầy không?

B. LÀM THẾ NÀO.
Em hãy chọn ra phản ứng của mình, rồi đánh dấu X.

Mua thức ăn ở căntin, gặp người bạn không giữ trật tự.
…..Không dám lên tiếng, trong lòng không vui.
…..Lịch sự mời bạn xếp hàng theo thứ tự.

Trong công viên, các bạn không cho em chơi xích đu.
…..Em chơi trò chơi khác, không chơi xích đu.
…..Cãi nhau với các bạn.
Anh của em giành đồ chơi tốt, để lại cho em đồ chơi xấu.
…..Em tranh giành đồ chơi với anh.
…..Xin anh chơi xong trao đổi đồ chơi với anh.

BÀI 2. ĐỨC CHÚA TRỜI BAN PHƯỚC CHO GIA-CỐP (GV-HV)

BÀI 2. ĐỨC CHÚA TRỜI BAN PHƯỚC CHO GIA-CỐP (GV-HV)

in NHI ĐỒNG, QUÍ II. 2016 on 27 Tháng Hai, 2018

BÀI 2. ĐỨC CHÚA TRỜI BAN PHƯỚC CHO GIA-CỐP (GV)

 

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 29:4-6, 10-18, 21-30.
II. CÂU GỐC: “Vì Đức Giê-hô-va là thiện; sự nhân từ Ngài hằng có mãi mãi, và sự thành tín Ngài còn đến đời đời” (Thi Thiên 100:5).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:
– Biết: Gia-cốp được Đức Chúa Trời ban cho đầy đủ mọi sự.
– Cảm nhận: Đức Chúa Trời đáp ứng mọi nhu cầu trong đời sống chúng ta.
– Hành động: Cảm tạ Chúa vì tất cả những gì Ngài ban cho.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.
A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.
* Vẽ khuôn mặt và cây gậy của Gia-cốp.
Cho các em mở sách học viên bài 2, hướng dẫn các em hoàn tất bài tập “Gia-cốp thiếu gì?”, rồi vẽ khuôn mặt và cây gậy của Gia-cốp.
B. BÀI HỌC KINH THÁNH.
(Chuẩn bị thị trợ: Bảng, phấn (để vẽ con đường và viết địa danh Bê-tên, Cha-ran). Photo lớn hình vẽ trang tài liệu số 3 trong sách học viên).
1. Vào đề.
Có bao giờ em đi xa chưa? Em thường đi với ai? Nếu phải đi xa một mình các em cảm thấy thế nào? Các em có nhớ bài học trước không? Khi Gia-cốp một mình trong đồng vắng, Đức Chúa Trời hứa với ông như thế nào? (Cho các em trả lời). Đúng rồi, Chúa hứa: “Ta ở cùng người, ngươi đi đâu sẽ theo gìn giữ đó”. Bài học hôm nay sẽ cho các em biết về sự giúp đỡ của Đức Chúa Trời trong cuộc sống của Gia-cốp.
2. Bài học.
Sau khi được Đức Chúa Trời hứa sẽ ở cùng, giúp đỡ, Gia-cốp tiếp tục cuộc hành trình đến nhà người cậu. Ngoài quần áo mặc trên người, đôi giày mang nơi chân và cây gậy trên tay, Gia-cốp chẳng có gì hơn. Thử nghĩ xem, với hành trang như vậy Gia-cốp sẽ gặp những khó khăn gì? (Cho các em trả lời. Giáo viên vẽ hai đường kẻ lên bảng làm “con đường”, trên khởi điểm ghi “Bê-tên”). Có lẽ dọc đường đi, mỗi khi đói bụng, khát nước, Gia-cốp hái trái cây ăn cho đỡ đói và giải khát. (Cho các em vẽ trái cây trên đường đi). Còn nếu trong ban đêm trời lạnh thì làm thế nào? (Cho các em trả lời). Chắc Gia-cốp sẽ tìm những hang động, hoặc những đám cỏ dưới những bụi cây rậm rạp để trú qua đêm. (Cho các em vẽ hang động và cỏ).
Một ngày nọ, Gia-cốp đi đến đồng ruộng gần Cha-ran (viết chữ “Cha-ran” vào cuối con đường). Thấy những người chăn đang cho bầy gia súc của họ uống nước bên một cái giếng, Gia-cốp liền hỏi: “Các anh từ đâu đến vậy?” Họ trả lời: “Chúng tôi từ Cha-ran đến”. Gia-cốp hỏi tiếp: “Các anh có biết La-ban không?” Những người chăn chiên trả lời: “Có! Chúng tôi quen biết La-ban. Kìa! Ra-chên, con gái của La-ban đang đi đến”. Gia-cốp nhìn thấy một cô gái đang dẫn bầy chiên đi đến, liền tiến tới chào và tự giới thiệu: “Tôi là Gia-cốp, con trai của Rê-bê-ca, cháu gọi cha em bằng cậu”. Nghe vậy, Ra-chên lập tức chạy về nhà báo cho cha hay. La-ban liền chạy ra đón Gia-cốp, dẫn về nhà mình. (Cho các em xem hình).
Gia-cốp ở nhà cậu được một tháng, La-ban bảo Gia-cốp giúp một số việc và hỏi Gia-cốp muốn bao nhiêu tiền công? Gia-cốp rất buồn vì cậu xem mình như người làm thuê. Sau một hồi suy nghĩ, Gia-cốp đề nghị: “Thưa cậu, vì Ra-chên, cháu sẽ giúp việc cho cậu bảy năm, xin cậu gả cô ấy cho cháu”. Người cậu bằng lòng.
Gia-cốp thương yêu Ra-chên lắm, nghĩ mình sẽ được kết hôn với Ra-chên nên Gia-cốp vui mừng và bảy năm trôi qua nhanh chóng. Nhưng cô dâu mà Gia-cốp mong đợi lại không phải là Ra-chên, mà là Lê-a, chị của Ra-chên. Gia-cốp rất giận, trách La-ban: “Tại sao cậu lại gạt cháu?” Người cậu nói rằng: “Phong tục ở đây là thế! Không được gả em trước, chị sau. Bảy ngày nữa cậu sẽ gả Ra-chên luôn cho cháu, với điều kiện cháu giúp việc thêm cho cậu bảy năm nữa”. Nếu em là Gia-cốp, em sẽ thế nào? (Cho các em trả lời).
Có lẽ Gia-cốp tự hỏi: “Lúc trước mình đã lừa gạt để lấy quyền trưởng nam của anh và sự chúc phước mà cha dành cho anh thật là không đúng. Bây giờ cậu đối xử với mình như vậy có phải là Đức Chúa Trời dạy dỗ mình không?” Gia-cốp ăn năn vì những việc làm sai trái của mình trước đây. Sau đó Gia-cốp chấp nhận lời yêu cầu của cậu, tiếp tục làm việc cho La-ban thêm nhiều năm nữa.
Từ đó, Đức Chúa Trời ban phước cho Gia-cốp đầy đủ mọi sự. Khi trở về quê hương, Gia-cốp có mười hai người con, rất nhiều tôi tớ cùng những bầy chiên, lạc đà và lừa. Gia-cốp trở thành một người giàu có.
Các em thấy không, dù Gia-cốp phải sống xa cha mẹ, nhưng Đức Chúa Trời vẫn ở cùng, chăm lo cho ông mọi sự. Đức Chúa Trời cũng chăm sóc cho chúng ta như vậy, Ngài cung cấp cho chúng ta mọi thứ cần dùng. Đức Chúa Trời thương yêu chúng ta biết bao.
Có những lúc chúng ta phạm lỗi, Đức Chúa Trời chờ đợi chúng ta ăn năn, sau đó ban cho chúng ta nhiều phước hạnh. Đức Chúa Trời là Đấng thành tín, những gì Ngài hứa, chắc chắn Ngài sẽ ban cho.
3. Ứng dụng.
Trước hết, vẽ hình của nhân vật trong câu chuyện Kinh Thánh lên tờ giấy lớn, cho các em nói ra quan hệ của Gia-cốp với mọi người, qua đó ôn lại câu chuyện nầy. (Tham khảo hình phía dưới). Sau đó cho các em thảo luận bằng cách trả lời những câu hỏi sau: Khi rời khỏi nhà, Gia-cốp đem theo những thứ gì? Đức Chúa Trời chăm lo cho Gia-cốp như thế nào? Đức Chúa Trời có thực hiện những gì Ngài hứa với Gia-cốp chưa?
Hướng dẫn các em hoàn tất bài tập: “Gia-cốp có gì?” và “Ai chăm lo cho em?”
Cuối cùng cho các em chia sẻ đáp án và cầu nguyện cảm tạ Đức Chúa Trời ban cho chúng ta mọi thứ cần dùng.
Hình vẽ quan hệ nhân vật trong gia đình Gia-cốp
LA-BAN.  RÊ-BÊ-CA.  Y-SÁC
LÊ-A.  GIA-CỐP.  Ê-SAU
RA-CHÊN

 

 

 

(HỌC VIÊN)

BÀI 2. ĐỨC CHÚA TRỜI BAN PHƯỚC CHO GIA-CỐP (HV)

 

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 29:4-6.
II. CÂU GỐC: “Vì Đức Giê-hô-va là thiện, sự nhơn từ Ngài hằng có mãi mãi; và sự thành tín Ngài còn đến đời đời” (Thi Thiên 100:5).
III. BÀI TẬP.
A. GIA-CỐP THIẾU GÌ?
Đây là hình ảnh của Gia-cốp lúc rời khỏi nhà. Em hãy vẽ những gì Gia-cốp thiếu. Ai ban cho Gia-cốp?


B. GIA-CỐP CÓ GÌ?
Sau đó, Đức Chúa Trời ban phước cho Gia-cốp. Đức Chúa Trời ban cho Gia-cốp những gì? Hãy cắt hình trong trang cắt dán, dán vào phía dưới.


C. AI CHĂM LO CHO EM?
Em viết câu trả lời vào dấu (…)
1. Quần áo em mặc do ai mua cho em?


2. Thức ăn mà em ăn mỗi ngày do ai chuẩn bị cho em?


3. Ai mua cho em những dụng cụ học tập?


4. Ai cho em không khí để hít thở mỗi ngày?


5. Ai cung cấp cho em ánh nắng và nước mưa để em được lớn lên?


 

BÀI 1. ĐỨC CHÚA TRỜI Ở CÙNG GIA-CỐP (HV)

BÀI 1. ĐỨC CHÚA TRỜI Ở CÙNG GIA-CỐP (HV)

in NHI ĐỒNG, QUÍ II. 2016 on 30 Tháng Mười Một, 2017

BÀI 1. ĐỨC CHÚA TRỜI Ở CÙNG GIA-CỐP

 

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 27:41-43; 28:10-22.

II. CÂU GỐC: “Ta ở cùng ngươi, ngươi đi đâu, sẽ theo gìn giữ đó” (Sáng Thế Ký 28:15).

III. BÀI TẬP.

A. CON CHIÊN NHỎ MUỐN VỀ NHÀ.

Em có thể giúp con chiên nhỏ trở về nhà không? Hãy vẽ đường đi.

B. XEM HÌNH VẼ CHIA SẺ.

Em có kinh nghiệm như những hình vẽ phía dưới không? Lúc ấy em cảm thấy như thế nào? Bày tỏ bằng cách dán giấy cắt dán (trong trang cắt dán) lên bên cạnh hình vẽ.

Bị lạc khi đi chơi với gia đình.

Ở nhà một mình.

Bị bệnh phải nằm ở bệnh viện.

BÀI 1. ĐỨC CHÚA TRỜI Ở CÙNG GIA-CỐP (GV)

BÀI 1. ĐỨC CHÚA TRỜI Ở CÙNG GIA-CỐP (GV)

in NHI ĐỒNG, QUÍ II. 2016 on 30 Tháng Mười Một, 2017

BÀI 1. ĐỨC CHÚA TRỜI Ở CÙNG GIA-CỐP

 

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 27:41-43; 28:10-22.

II. CÂU GỐC: “Ta ở cùng ngươi, ngươi đi đâu, sẽ theo gìn giữ đó” (Sáng Thế Ký 28:15).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Đức Chúa Trời hứa luôn ở cùng, giúp đỡ Gia-cốp.

– Cảm nhận: Đức Chúa Trời luôn ở cùng con cái Ngài.

– Hành động: Tin cậy vào lời hứa của Đức Chúa Trời.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

* Trò chơi: Bịt mắt bắt dê.

  1. Mời một em bước ra, bịt mắt lại, đưa hai tay ra tìm cách đụng vào người khác. Những em khác phải tránh ra. Nếu tay của em bịt mắt đụng trúng ai, thì được mở khăn ra, và người bị đụng phải bịt mắt lại tìm cách đụng người khác. Trò chơi cứ thế tiếp tục. Mục đích của trò chơi nầy để các em cảm nhận sự cô đơn, sợ hãi.
  2. Chia sẻ: Sau khi chơi xong, cho các em ngồi ổn định, mời những em đã từng bịt mắt nói ra cảm giác khi chỉ thấy một màu đen tối mịt.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

(Photo lớn trang tài liệu hình 1: Ê-sau và hình 2: Gia-cốp trong sách giáo viên rồi tô màu cho đẹp).

    1. Vào đề.

Các em có thấy anh em hoặc chị em sinh đôi chưa? Anh em sinh đôi thường có đặc điểm gì? (Cho các em trả lời). Đúng rồi, anh em hoặc chị em sinh đôi thường rất giống nhau. Nhưng hai anh em sinh đôi trong Kinh Thánh là Ê-sau và Gia-cốp lại không một chút giống nhau. Họ khác hẳn nhau từ diện mạo cho đến tính cách. Bài học nầy sẽ giúp các em hiểu rõ hơn.

    2. Bài học.

Ê-sau tính tình hiếu động, có nhiều sơ xuất, còn Gia-cốp tính tình trầm lặng, nhiều toan tính cho bản thân. Một hôm, mẹ của họ là Rê-bê-ca bảo Gia-cốp: “Con mau chạy trốn đi! Anh của con muốn giết con. Hãy đến ở nhà cậu con chờ khi anh con nguôi giận hãy quay về”.

Tại sao Gia-cốp phải chạy trốn? Tại sao Ê-sau nổi giận? Bởi vì trước đó Gia-cốp giả mạo người anh là Ê-sau để đoạt lấy sự chúc phước của cha dành cho con trưởng. Ê-sau mất đi phước hạnh tốt nhất, rất giận, nhớ đến lúc trước Gia-cốp cũng từng lừa gạt mình, chiếm quyền trưởng nam. Càng nghĩ càng căm tức, Ê-sau nhủ thầm: “Chờ khi cha qua đời tôi sẽ giết Gia-cốp”. Nhưng không ngờ mẹ của họ là Rê-bê-ca biết được ý định của Ê-sau và báo cho Gia-cốp chạy trốn.

Thử nghĩ xem, nếu em phạm sai lầm với một người nào đó và người ta muốn tìm em để báo thù, em cảm thấy thế nào? (Cho các em suy nghĩ một lát, nếu các em không chủ động trả lời có thể tiếp tục gợi ý). Có phải rất sợ không? (Cho các em trả lời). Có lo lắng không? (Cho các em trả lời). Có phải rất hối hận không? (Cho các em trả lời).

Gia-cốp vừa lo sợ vừa hối hận vì đã làm cho anh mình nổi giận. Bây giờ chỉ còn cách là nhanh chóng chạy trốn. Rời khỏi nhà cha mẹ, Gia-cốp cắm cúi đi suốt ngày mong sớm đến nhà cậu, nhưng đường đến Cha-ran còn rất xa. Khi màn đêm buông xuống, một thân một mình giữa đồng vắng, Gia-cốp cảm thấy rất buồn và cô đơn. Ông nằm gối đầu trên một hòn đá phẳng rồi ngủ thiếp đi.

Trong giấc mơ, Gia-cốp thấy một cảnh rất lạ! Có một cái thang sáng chói bắt từ đất lên trời. Có các thiên sứ đi lên, đi xuống trên thang đó, rồi Gia-cốp nghe có tiếng nói từ trên đầu thang (dùng giọng trang nghiêm, nhân từ): “Ta là Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, của Y-sác cha ngươi và ta cũng sẽ là Đức Chúa Trời của ngươi. Tất cả vùng đất xung quanh ngươi, ta sẽ ban cho ngươi và dòng dõi ngươi. Ta hứa với ngươi, ta sẽ ở cùng ngươi, ngươi đi đâu sẽ theo gìn giữ đó. Ta không bao giờ bỏ ngươi”.

Gia-cốp thức giấc, lòng đầy vui mừng tự nhủ: “Đức Chúa Trời của tổ phụ mình thật là Đấng chân thật, Ngài không rời khỏi mình. Ngài hứa sẽ bảo vệ, gìn giữ mình”.

Các em ơi, Đức Chúa Trời của tổ phụ Gia-cốp là Đức Chúa Trời mà chúng ta tin cậy. Ngài thấu hiểu cảm nhận và suy nghĩ của Gia-cốp. Ngài cũng hiểu rõ mọi nhu cầu của chúng ta, Ngài hứa: “Ta ở cùng ngươi, ngươi ở đâu, sẽ theo gìn giữ đó”. Như vậy, chúng ta có phải sợ hãi không?

    3. Ứng dụng.

Cho các em thảo luận bằng cách trả lời các câu hỏi sau: Dù là hai anh em sinh đôi, nhưng Ê-sau và Gia-cốp có gì khác biệt? Tại sao Gia-cốp rời khỏi gia đình? Gia-cốp làm vậy có đúng hay không? Gia-cốp có cảm nhận như thế nào sau khi rời khỏi gia đình? Gia-cốp có nhận được sự giúp đỡ nào không? Đó là sự giúp đỡ gì?

Sau đó cho các em làm bài tập “Con chiên nhỏ về nhà” và bài tập “Gia-cốp không về nhà”. Cho các em tưởng tượng tâm trạng của con chiên khi bị lạc (khao khát về nhà), rồi đối chiếu với cảnh khốn khổ của Gia-cốp khi cô đơn trong đồng vắng.

Khi em sợ hãi, cô đơn, không ai giúp đỡ, em nên cầu nguyện, Đức Chúa Trời luôn ở cùng và giúp đỡ em.

BÀI 12. CHIÊN VÀ DÊ (HV)

BÀI 12. CHIÊN VÀ DÊ (HV)

in NHI ĐỒNG, QUÍ I. 2016 on 18 Tháng Sáu, 2017

BÀI 12. CHIÊN VÀ DÊ

 

I. KINH THÁNH: Ma-thi-ơ 25:31-46.

II. CÂU GỐC: “Chúng ta đã nhận nơi Ngài điều răn nầy: Ai yêu Đức Chúa Trời, thì cũng phải yêu anh em mình” (1Giăng 4:21).

III. BÀI TẬP.

A. ĐÚNG HOẶC SAI.

Theo sự dạy dỗ của Chúa Giê-xu trong bài nầy, em xem hình vẽ nào biểu hiện việc làm đúng thì dán con chiên, làm sai thì dán con dê (Cắt hình chiên, dê trong trang cắt dán).

 

 

B. HÀNH ĐỘNG CỦA EM.

Em có quen biết những anh chị em đang ở trong hoàn cảnh khó khăn hoạn nạn không? Sau khi nghe Chúa Giê-xu dạy dỗ, em sẽ đối đãi với họ thế nào? Hãy vẽ hoặc viết ra.

BÀI 12. CHIÊN VÀ DÊ (GV)

BÀI 12. CHIÊN VÀ DÊ (GV)

in NHI ĐỒNG, QUÍ I. 2016 on 18 Tháng Sáu, 2017

BÀI 12. CHIÊN VÀ DÊ

 

I. KINH THÁNH: Ma-thi-ơ 25:31-46.

II. CÂU GỐC: “Chúng ta đã nhận nơi Ngài điều răn nầy: Ai yêu Đức Chúa Trời, thì cũng phải yêu anh em mình” (1Giăng 4:21).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Chúa Giê-xu dùng ví dụ chiên và dê để dạy cho môn đồ biết yêu thương, giúp đỡ anh em mình.

– Cảm nhận: Yêu thương, giúp đỡ anh em sẽ được Chúa khen thưởng xứng đáng.

– Hành động: Tỉnh thức vâng giữ Lời Chúa, sẵn lòng giúp đỡ anh em trong Chúa.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

* Chơi trò chơi.

  1. Chuẩn bị: Một cái hộp, trong đó có nhiều mảnh giấy, trên mỗi mảnh giấy ghi một chỉ thị đơn giản. Ví dụ: Trả câu gốc, nhảy lò cò, hát, múa… Ngoài ra, cũng chuẩn bị máy cassette và băng nhạc.
  2. Thực hiện: Cho các em ngồi vòng tròn. Giáo viên mở máy, khi tiếng nhạc bắt đầu vang lên, các em chuyền tay nhau chiếc hộp. Giáo viên có thể bấm nút dừng tiếng nhạc bất cứ lúc nào. Khi ấy, em nào đang cầm chiếc hộp sẽ lấy một tờ giấy trong hộp ra, đọc to nội dung ghi trong tờ giấy, rồi làm theo chỉ thị trong đó. Có thể tùy theo thời gian mà chơi bao nhiêu lần.

Sau khi kết thúc trò chơi, hỏi các em: Trong lúc chơi trò chơi, ai biết khi nào tiếng nhạc sẽ dừng lại?

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

(Chuẩn bị thị trợ: Photo lớn trang tài liệu 17-19, tô màu và dán sẵn hình vẽ lên bảng.)

    1. Vào đề.

Chúng ta vừa chơi trò chơi chuyền tay nhau chiếc hộp trong tiếng nhạc, không em nào biết tiếng nhạc sẽ dừng lại lúc nào, chỉ có giáo viên mới biết được điều đó. Câu chuyện Kinh Thánh hôm nay sẽ kể cho các em nghe những điều sẽ xảy ra không ai biết được ngoài Chúa mà thôi. Các em cùng theo dõi nhé.

    2. Bài học.

Kinh Thánh thuật lại rằng, trước khi Chúa Giê-xu bị đóng đinh trên thập tự giá, Ngài đã nói trước với môn đồ về những sự việc sẽ xảy ra khi Ngài tái lâm. Chúa Giê-xu chịu chết, sống lại và lên trời, nhưng Ngài sẽ trở lại. Ngày giờ Ngài trở lại thì không một ai có thể biết. Có thể là một triệu, một trăm, một nghìn năm sau, hoặc có thể là mười ngày, một tháng sau… Chỉ có Cha trên trời biết, cũng như vừa rồi chúng ta chơi chuyền cái hộp vậy, chỉ có giáo viên mới biết khi nào âm nhạc dừng lại.

Chúa Giê-xu dạy các môn đồ phải tỉnh thức, vì khi Ngài trở lại sẽ phán xét mọi người. Ngài sẽ nhóm hiệp tất cả mọi người trên thế giới và phân chia họ ra làm hai, như người chăn phân chia chiên với dê vậy. Đức Chúa Trời sẽ đặt những người công bình bên phải, còn kẻ gian ác bên trái.

Lúc ấy, Chúa ngồi trên ngai vinh hiển nói với những người được ví như bầy chiên rằng: “Hãy đến và hưởng nước thiên đàng đã sắm sẵn cho các con. Bởi vì khi ta đói các con đã cho ta ăn, ta khát các con cho ta uống, ta là khách lạ, các con mời ta vào nhà, ta không có quần áo, các con mặc cho ta, khi ta bệnh, các con chăm sóc ta, khi ta bị tù các con đến thăm ta”. Lúc đó những người công chính sẽ ngạc nhiên hỏi: “Thưa Chúa! Có khi nào chúng con thấy Chúa đói, Chúa khát, Chúa không có nhà ở, hoặc Chúa không quần áo, hay là Chúa bị bệnh, bị tù để giúp đỡ?” Chúa Giê-xu ôn tồn giải thích: “Khi các con thấy anh em mình bị đói, khát, không có nhà ở, rách rưới, bị đau, bị tù mà con giúp đỡ, ấy là đã làm cho chính mình ta vậy”.

Sau đó, Chúa lại phán với những người được ví như những con dê bên trái rằng: “Những người gian ác kia! Các ngươi phải đi vào lò lửa đời đời không hề tắt. Bởi vì khi ta đói, các ngươi không cho ta ăn, ta khát, các ngươi không cho ta uống, ta không có nhà ở, các ngươi không tiếp đón ta, ta rách rưới, các ngươi không mặc áo cho ta, ta đau ốm và bị tù, các ngươi không thăm viếng ta”. Họ sẽ thắc mắc: “Thưa Chúa, chúng con có bao giờ thấy Chúa đói, khát đâu? Có bao giờ thấy Chúa lưu lạc, rách rưới, đau ốm hay bị giam cầm đâu mà săn sóc, giúp đỡ?” Chúa Giê-xu trả lời rằng: “Mỗi lần các ngươi thấy những kẻ theo ta cần được giúp đỡ mà từ chối không giúp đỡ, tức là các ngươi đã từ chối chính ta vậy”.

Như vậy trong ngày cuối cùng, những người chăm sóc anh em trong lúc khó khăn, hoạn nạn thì được vào nước thiên đàng, còn những người không giúp đỡ họ thì không được vào thiên đàng.

Chúng ta không biết khi nào Chúa Giê-xu sẽ trở lại, nhưng chúng ta phải tỉnh thức, có lòng thương yêu anh em. Chúa Giê-xu dạy chúng ta phải yêu thương lẫn nhau và giúp đỡ những người đang trong hoàn cảnh khốn khổ, là chúng ta đã làm theo lời dạy của Ngài.

Các em có muốn vào nước thiên đàng không? Các em muốn làm con dê hay là con chiên? Vậy em phải làm gì? (Cho các em trả lời).

    3. Ứng dụng.

Cho các em thảo luận bằng cách trả lời những câu hỏi sau: Những người nào được Chúa Giê-xu khen? Tại sao? Những người nào bị Chúa Giê-xu quở trách? Tại sao? Họ có kết quả khác nhau như thế nào? Chúng ta có thể làm gì để giúp đỡ những người khốn khổ? Sau đó cho các em làm bài tập: “Hành động của em”, rồi lần lượt chia sẻ cho nhau nghe.

BÀI 11. YÊU KẺ THÙ NGHỊCH (HV)

BÀI 11. YÊU KẺ THÙ NGHỊCH (HV)

in NHI ĐỒNG, QUÍ I. 2016 on 16 Tháng Sáu, 2017

BÀI 11. YÊU KẺ THÙ NGHỊCH

 

I. KINH THÁNH: Ma-thi-ơ 5:43-48.

II. CÂU GỐC: “Hãy yêu kẻ thù nghịch, và cầu nguyện cho kẻ bắt bớ các ngươi” (Ma-thi-ơ 5:44).

III. BÀI TẬP.

A. BÁNH KẸO VÀ THIỆP SINH NHẬT.

Giả sử em là Mai và Nhân, em sẽ trao bánh kẹo và thiệp sinh nhật cho ai? Cắt dán bánh kẹo và thiệp sinh nhật bên cạnh bạn ấy. (Cắt hình bánh kẹo và thiệp sinh nhật trong trang cắt dán).

  1. Mai chuẩn bị mời các bạn dự sinh nhật của mình, nhưng lại đang suy nghĩ… (Trí từng làm đổ hộp bút của mình, Minh hôm qua làm dính mực vào áo Mai, nhưng không xin lỗi, Mỹ rất ít trò chuyện với mình, chỉ có Nhi là bạn thân nhất).

Trí   Mỹ  Nhi  Minh                        Mai.

  1. Nhân đem một bịch bánh kẹo đến Hội Thánh, bạn ấy gặp bốn người… (Bạn Chánh là bạn thân, Trung thường đánh nhau với Nhân, Linh thường mời Nhân ăn quà, Thông thường giành ghế với Nhân trong Trường Chúa Nhật).

 

Nhân     Chánh      Trung     Linh    Thông

BÀI 11. YÊU KẺ THÙ NGHỊCH (GV)

BÀI 11. YÊU KẺ THÙ NGHỊCH (GV)

in NHI ĐỒNG, QUÍ I. 2016 on 16 Tháng Sáu, 2017

BÀI 11. YÊU KẺ THÙ NGHỊCH

 

I. KINH THÁNH: Ma-thi-ơ 5:43-48; Châm Ngôn 25:21-22.

II. CÂU GỐC: “Hãy yêu kẻ thù nghịch và cầu nguyện cho kẻ bắt bớ các ngươi” (Ma-thi-ơ 5:44).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Chúa Giê-xu dạy dỗ các môn đồ phải thương yêu những người có lỗi với mình và cầu nguyện cho họ.

– Cảm nhận: Yêu thương người có lỗi với mình là việc làm đẹp lòng Chúa.

– Hành động: Sẵn lòng cầu nguyện cho người có lỗi với mình và học tập yêu thương họ như lời Chúa dạy.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

* Trò chơi truyền tin.

Hướng dẫn các em biết, nếu truyền sang bên trái thì nói: “Xin lỗi”, nếu truyền sang bên phải thì nói: “Mình tha thứ cho bạn”. Giáo viên sẽ bắt đầu nói trước. Nếu giáo viên nói với người bên trái: “Xin lỗi”, người bên trái có thể nói tiếp với người bên trái kế bên: “Xin lỗi”, phương hướng là truyền sang bên trái; nếu người bên trái không muốn tiếp tục truyền bên trái, thì có thể nói với người bên phải: “Mình tha thứ cho bạn”, thì phương hướng sẽ chuyển sang bên phải, cứ tiếp tục chơi như thế, em nào quên qui tắc sẽ bị phạt.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

(Giáo viên chuẩn bị ba em có khả năng, tập đóng vai các nhân vật trong vở kịch ngắn dưới đây).

    1. Vào đề: Kịch ngắn.

(Cảnh 1. Phi đang ngồi một mình, vẻ mặt rất buồn, Kiệt vừa hát vừa đi tới.)

– Kiệt (Tỏ vẻ ngạc nhiên): Ủa, Phi! Sao bạn lại ngồi đây một mình? Mọi người đều chơi ở bên kia, chúng ta cùng qua đó chơi đi.

– Phi (Lắc đầu): Không, mình không muốn chơi với Huy và Mạnh!

– Kiệt: Tại sao vậy?

– Phi: Hôm qua Huy đụng mình té, hôm nay lại lấy bút màu tô lên tay mình.

– Kiệt: Huy không xin lỗi bạn sao?

– Phi: Có, nhưng mình không muốn tha thứ cho bạn ấy?

– Kiệt: Tại sao bạn lại giận Mạnh?

– Phi: Ai bảo nó chơi với Huy. Nếu bạn chơi với họ, mình cũng không chơi với bạn.

(Cảnh 2. Ngay lúc ấy, giáo viên đi đến. Giáo viên đã nghe các bạn ấy nói chuyện).

– Giáo viên: Em giận Huy, rồi giận những bạn cùng chơi với Huy, em cảm thấy vui không? (Phi lắc đầu). Cô (thầy) hỏi em: Em có bao giờ có lỗi với người khác không?

– Phi (Suy nghĩ một lát): Dạ có, hôm trước em làm cho anh của em bị té chảy máu chân!

– Giáo viên: Lúc đó em cảm thấy thế nào?

– Phi: Dạ em rất sợ ạ.

– Giáo viên: Em sợ gì vậy?

– Phi: Em sợ anh của em sẽ không chơi với em nữa, lại sợ bị mẹ phạt.

– Giáo viên: Sau đó thế nào?

– Phi: Sau đó mẹ xức thuốc cho anh và bảo em xin lỗi anh.

– Giáo viên: Vậy anh của em có tha thứ cho em không?

– Phi: Dạ có.

– Giáo viên: Nếu anh của em không chịu tha thứ cho em, em sẽ thế nào?

– Phi: Dạ, em sẽ rất buồn.

– Giáo viên: Vậy em có nên học theo gương anh của em, tha thứ cho người có lỗi với mình không?

(Phi từ từ gật đầu).

    2. Bài học.

Các em ơi, các em có cảm thấy rằng, tha thứ cho người có lỗi với mình sẽ đem lại niềm vui không? Mình sẽ không còn nhớ những việc khiến mình không vui nữa, và người có lỗi với mình cũng rất vui vì được tha thứ. Ngoài ra Cha Trên Trời của chúng ta cũng rất vui lòng khi chúng ta tha thứ cho người khác.

Chúa Giê-xu dạy: “Hãy yêu kẻ thù nghịch và cầu nguyện cho kẻ bắt bớ các con, hầu cho các con được làm con của Cha ở trên trời”. À thì ra yêu người có lỗi với mình, cầu nguyện cho họ là yêu cầu của Chúa dành cho con cái Ngài. Bởi vì chúng ta là con của Đức Chúa Trời, thì phải giống Ngài và học theo Ngài. Chúa Giê-xu cũng nói rằng Đức Chúa Trời ban ánh sáng mặt trời cho người tốt cũng như người xấu, ban mưa xuống không chỉ cho người lành, nhưng cũng cho cả kẻ ác nữa. Điều đó có nghĩa là Đức Chúa Trời yêu người tốt, và cũng yêu người xấu. Vậy chúng ta nhận biết rằng Đức Chúa Trời yêu thương mọi người trên thế gian nầy.

Chúa Giê-xu còn nói, nếu chúng ta chỉ yêu thương những ai thương yêu, đối đãi tốt với chúng ta, thì chúng ta có khác gì những người không tin Chúa. Chúng ta là con Đức Chúa Trời, vì thế chúng ta phải giống Ngài, yêu thương hết thảy mọi người.

Nếu có người làm điều có lỗi với em và không xin lỗi, em có tha thứ cho người đó không? (Cho các em trả lời). Mặc dù người ta không xin lỗi, trong lòng mình không vui, cũng phải học tập tha thứ cho người khác. Nếu em có thể thật lòng cầu nguyện cho người ấy, là em đã tha thứ, không để tâm đến lỗi lầm của người ấy nữa.

Ngoài ra, trong sách Châm ngôn cũng dạy chúng ta phải đối đãi tốt với người có lỗi với mình. Nếu người ấy có đói thì cho ăn, có khát thì cho uống. Nếu em đối đãi tốt với người có lỗi với mình, thì đó là việc làm đẹp lòng Đức Chúa Trời và cũng là cách tốt nhất để giải toả tất cả những buồn giận nhau. Vì có thể khi em đối xử tốt với họ, người có lỗi với em sẽ cảm thấy lương tâm cắn rứt và sẽ ăn năn. Chúa sẽ vui lòng khi chúng ta đối đãi với nhau bằng tình yêu thương.

Bây giờ các em đã biết thế nào là thương yêu người có lỗi với mình chưa? (Cho các em trả lời). Làm thế nào để yêu thương họ? (Tha thứ, đối đãi tốt đối với họ và cầu nguyện cho họ).

    3. Ứng dụng.

Cho các em mở sách học viên bài 11 ra và hướng dẫn các em thảo luận bằng cách hỏi các em: Nếu người có lỗi với em không chịu xin lỗi, em phải làm thế nào? Sau khi thảo luận xong cho các em làm bài tập: “Bánh kẹo và thiệp sinh nhật”. Giáo viên có thể chia sẻ kinh nghiệm về sự tha thứ để khích lệ các em.

Trong phần B của bài tập, giáo viên cho các em suy nghĩ xem có người nào từng có lỗi với em mà hiện nay em chưa tha thứ. Viết tên người đó lên giấy, và lời cầu nguyện xin Chúa ban phước cho người ấy. (Giáo viên gợi ý một số lời cầu xin Chúa ban phước). Sau đó viết tên của mình vào và nộp cho giáo viên.

BÀI 10. NGƯỜI SA-MA-RI NHÂN LÀNH (HV)

BÀI 10. NGƯỜI SA-MA-RI NHÂN LÀNH (HV)

in NHI ĐỒNG, QUÍ I. 2016 on 15 Tháng Sáu, 2017

BÀI 10. NGƯỜI SA-MA-RI NHÂN LÀNH

 

I. KINH THÁNH: Lu-ca 10:25-37.

II. CÂU GỐC: “Ngươi phải hết lòng, hết linh hồn, hết sức, hết trí mà kính mến Chúa là Đức Chúa Trời ngươi; và yêu người lân cận như mình” (Lu-ca 10:27).

III. BÀI TẬP.

A. CHIA SẺ CÁI GÌ?

Người Sa-ma-ri nhân lành chia sẻ những gì cho người bị thương? Hãy tìm trong hình vẽ phía dưới và tô màu.

B. PHẢI LÀM THẾ NÀO?

Nếu gặp những tình huống như trong hình vẽ em sẽ làm thế nào? Em có chia sẻ và giúp đỡ không? Em sẽ làm gì? Hãy ghi vào phía dưới hình vẽ.

Bạn nầy quên đem theo dụng cụ học tập.

Bạn ấy bị sổ mũi.

Một phụ nữ có thai không có chỗ ngồi.

Người ăn mày trên đường.