Ngày: Tháng Hai 27, 2018

BÀI 2. LỜI HỨA THÀNH HIỆN THỰC (GV-HV)

BÀI 2. LỜI HỨA THÀNH HIỆN THỰC (GV-HV)

in QUÍ II. 2016, THIẾU NHI on 27 Tháng Hai, 2018

BÀI 2. LỜI HỨA THÀNH HIỆN THỰC (GV)

I. KINH THÁNH: Sáng 21:1-21.
II. CÂU GỐC: “Vì tin chắc rằng điều chi Đức Chúa Trời đã hứa, Ngài cũng có quyền làm trọn được” (Rô-ma 4:21).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:
– Biết: Lời hứa mà Đức Chúa Trời hứa với Áp-ra-ham 25 năm về trước, đã trở thành hiện thực.
– Cảm nhận: Đức Chúa Trời là Đấng Thành tín và quyền năng.
– Hành động: Tin cậy và bền lòng cầu nguyện.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.
A. CHUẨN BỊ.
1. Chấm điểm thủ công tuần trước, nhớ đem theo để phát cho các em. Hỏi các em tuần vừa rồi đã cầu thay cho ai thì ghi vào bảng cầu thay của các em.
2. Bản đồ thế giới (nếu có).
3. Sưu tầm hình ảnh em bé từ sách báo, tạp chí…
B. BÀI HỌC KINH THÁNH.
1. Vào đề.
Khi cầu nguyện, các em có mong đợi sự trả lời của Chúa không? (Cho học viên trả lời). Khi Chúa chưa trả lời, các em có cảm thấy nản lòng không? Có lẽ Chúa muốn các em học bài học về sự kiên nhẫn và tin cậy, cũng có thể Ngài có ý chỉ tốt đẹp hơn.
2. Bài Học.
Áp-ra-ham liên tục cầu xin Chúa một điều, đó là điều gì, các em còn nhớ không? (Một con trai). Chúa trả lời cho Áp-ra-ham là hãy chờ đợi. Các em biết ông đã chờ bao nhiêu năm không? (Hai mươi lăm năm).
Các em có thể tưởng tượng hai mươi lăm năm là bao lâu không? Kể từ ngày các em sanh ra, lớn lên, đi học và học hết đại học.
Hai mươi lăm năm chờ đợi để có một con trai, thật là khó khăn đối với Áp-ra-ham và Sa-ra. Nhưng sự chờ đợi và lòng tin cậy của ông bà đã được Chúa ban thưởng. Khi Áp-ra-ham được 100 tuổi, thì Đức Chúa Trời thực hiện lời hứa của Ngài. Sa-ra đã có thai và sanh một con trai, đặt tên là Y-sác. Y-sác có nghĩa là vui cười. Các em có thể tưởng tượng được Áp-ra-ham vui mừng đến thế nào. Ông hết lòng tạ ơn về sự thành tín của Chúa.
1. Áp-ra-ham đãi tiệc mừng Y-sác.
Năm Y-sác thôi bú, Áp-ra-ham làm tiệc lớn, mời tất cả bà con, bạn bè hàng xóm đến dự, mọi người đều vui vẻ chúc mừng Áp-ra-ham và Sa-ra.
Nhưng rất tiếc, trong buổi tiệc xảy ra một việc không vui. Sa-ra thấy Ích-ma-ên, (con trai của Áp-ra-ham với nàng hầu A-ga) đùa cợt Y-sác, thì tức giận báo cho Áp-ra-ham biết và đòi đuổi hai mẹ con Ích-ma-ên ra khỏi nhà. Sở dĩ Sa-ra đòi đuổi A-ga và Ích-ma-ên là do lòng ích kỷ và ganh tị. Sa-ra nổi giận không chỉ đơn giản là vì Ích-ma-ên cười cợt Y-sác, mà cũng vì không muốn Ích-ma-ên kế nghiệp Y-sác. Hành động của Sa-ra cho thấy bà đã quên lời hứa của Đức Chúa Trời: Chỉ có Y-sác mới là người kế nghiệp Áp-ra-ham, cho nên điều đó không có gì đáng lo ngại.
Áp-ra-ham chắc là buồn lắm khi phải đuổi con trai ra khỏi nhà, nhưng Đức Chúa Trời hứa với Áp-ra-ham, sẽ làm cho Ích-ma-ên trở nên một dân tộc lớn. Lời hứa nầy an ủi Áp-ra-ham rất nhiều.
2. Đức Chúa Trời giúp đỡ Ích-ma-ên.
A-ga và Ích-ma-ên ra khỏi nhà, đi lang thang trong đồng vắng và cuối cùng bị lạc. Vừa nắng nóng, vừa khát, nước đem theo đã cạn, đồ ăn cũng đã hết, hai mẹ con lâm vào cảnh khốn cùng. A-ga ngồi bệt xuống đất và than thở.
Thình lình, thiên sứ của Chúa hiện ra và phán rằng: “Hỡi A-ga! Ngươi có điều gì vậy? Chớ sợ chi… Hãy đứng dậy đỡ lấy đứa trẻ và giơ tay nắm nó, vì ta sẽ làm cho nó nên một dân lớn”. Đức Chúa Trời đã biết trước sự khó khăn của A-ga. Ban đầu A-ga cảm thấy cô đơn và sợ hãi, nhưng bây giờ bà biết có Chúa ở cùng, giúp đỡ. Đức Chúa Trời dắt bà đến bên cạnh cái giếng. A-ga múc đầy bầu nước cho Ích-ma-ên uống và nhờ Chúa giúp đỡ, hai mẹ con đã vượt qua cơn khốn khó.
Đúng như lời Đức Chúa Trời đã hứa với Áp-ra-ham về Ích-ma-ên. Ích-ma-ên sống trong đồng vắng, được Đức Chúa Trời giúp đỡ, lớn lên thành chàng trai khỏe mạnh và có tài bắn cung. Từ Ích-ma-ên đã ra một dân tộc lớn, đó chính là vùng đất Ả-rập. Dòng dõi của Ích-ma-ên là người Ả-rập ngày nay (Chỉ lên bản đồ thế giới).
Sau nầy Y-sác lớn lên, lập gia đình và có rất nhiều con cháu. Đó là người Do-thái. Lời hứa của Chúa đã trở thành sự thực, dòng dõi của Áp-ra-ham đông như sao trên trời, như cát bãi biển.
3. Ứng dụng.
Bài học nầy cho các em thấy Đức Chúa Trời luôn luôn giữ lời hứa, vì Ngài là Đấng Thành tín. Điều gì Ngài đã hứa, thì sẽ làm thành, lâu hay mau đều tốt lành cho chúng ta, miễn là chúng ta cứ giữ vững lòng tin cậy nơi lời hứa của Chúa, và không nản lòng trong sự cầu nguyện.
Đức Chúa Trời đã ban cho các em rất nhiều lời hứa tuyệt diệu trong Kinh Thánh. Các em nên noi gương Áp-ra-ham, tin cậy Chúa. Có nhiều lời hứa Đức Chúa Trời đã làm thành, các em hãy tạ ơn Ngài. Nhưng cũng có nhiều lời hứa, Đức Chúa Trời bảo các em phải chờ đợi, thì cứ yên lòng chờ đợi và tiếp tục cầu nguyện. Các em nên nhớ rằng Áp-ra-ham đã chờ đợi hai mươi lăm năm. Chúng ta cúi đầu đồng lòng cầu nguyện, cảm tạ Chúa đã ban nhiều lời hứa, và cũng cảm tạ Ngài đã làm thành những gì mà chúng ta cầu xin, vì Ngài là Đấng Thành tín.

 

 

 

(HỌC VIÊN)

BÀI 2. LỜI HỨA THÀNH HIỆN THỰC (HV)

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 21:1-21.
II. CÂU GỐC: “Vì tin chắc rằng điều chi Đức Chúa Trời đã hứa, Ngài cũng có quyền làm trọn được” (Rô-ma 4:21).
III. BÀI TẬP.
1. Tin vui.
Đức Chúa Trời hứa sẽ ban cho Áp-ra-ham và Sa-ra một con trai. Ông bà đã đợi 25 năm lời hứa mới thành hiện thực, khi Áp-ra-ham được 100 tuổi và bà Sa-ra được 90 tuổi. Em bé Y-sác ra đời. Sự ban cho của Đức Chúa Trời khiến Áp-ra-ham vui mừng cảm tạ Chúa. Bây giờ, em hãy làm bản khai sanh cho em bé.

2. Lời hứa của Chúa.
Đức Chúa Trời ban cho em nhiều lời hứa trong Kinh Thánh. Tìm xem Chúa đã hứa với em điều gì? (Dùng lời văn của em để viết ra).

Ma-thi-ơ 7:7


1Giăng 1:9


Gia-cơ 1:5


3. Đánh dấu “X” vào câu có ý nghĩa tương tự câu gốc.
___Em thường hay tin lời hứa của Chúa.
___Em nhất định tin chắc vào lời hứa của Chúa.
___Em không chắc khi tin vào lời hứa của Chúa.

4. Em đọc câu chuyện có thật nầy và suy gẫm. 

a. Đức Chúa Trời đã làm thành lời cầu nguyện nào của em?




b. Hôm nay, em cầu nguyện điều gì với Chúa?




 

BÀI 2. ĐỨC CHÚA TRỜI BAN PHƯỚC CHO GIA-CỐP (GV-HV)

BÀI 2. ĐỨC CHÚA TRỜI BAN PHƯỚC CHO GIA-CỐP (GV-HV)

in NHI ĐỒNG, QUÍ II. 2016 on 27 Tháng Hai, 2018

BÀI 2. ĐỨC CHÚA TRỜI BAN PHƯỚC CHO GIA-CỐP (GV)

 

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 29:4-6, 10-18, 21-30.
II. CÂU GỐC: “Vì Đức Giê-hô-va là thiện; sự nhân từ Ngài hằng có mãi mãi, và sự thành tín Ngài còn đến đời đời” (Thi Thiên 100:5).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:
– Biết: Gia-cốp được Đức Chúa Trời ban cho đầy đủ mọi sự.
– Cảm nhận: Đức Chúa Trời đáp ứng mọi nhu cầu trong đời sống chúng ta.
– Hành động: Cảm tạ Chúa vì tất cả những gì Ngài ban cho.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.
A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.
* Vẽ khuôn mặt và cây gậy của Gia-cốp.
Cho các em mở sách học viên bài 2, hướng dẫn các em hoàn tất bài tập “Gia-cốp thiếu gì?”, rồi vẽ khuôn mặt và cây gậy của Gia-cốp.
B. BÀI HỌC KINH THÁNH.
(Chuẩn bị thị trợ: Bảng, phấn (để vẽ con đường và viết địa danh Bê-tên, Cha-ran). Photo lớn hình vẽ trang tài liệu số 3 trong sách học viên).
1. Vào đề.
Có bao giờ em đi xa chưa? Em thường đi với ai? Nếu phải đi xa một mình các em cảm thấy thế nào? Các em có nhớ bài học trước không? Khi Gia-cốp một mình trong đồng vắng, Đức Chúa Trời hứa với ông như thế nào? (Cho các em trả lời). Đúng rồi, Chúa hứa: “Ta ở cùng người, ngươi đi đâu sẽ theo gìn giữ đó”. Bài học hôm nay sẽ cho các em biết về sự giúp đỡ của Đức Chúa Trời trong cuộc sống của Gia-cốp.
2. Bài học.
Sau khi được Đức Chúa Trời hứa sẽ ở cùng, giúp đỡ, Gia-cốp tiếp tục cuộc hành trình đến nhà người cậu. Ngoài quần áo mặc trên người, đôi giày mang nơi chân và cây gậy trên tay, Gia-cốp chẳng có gì hơn. Thử nghĩ xem, với hành trang như vậy Gia-cốp sẽ gặp những khó khăn gì? (Cho các em trả lời. Giáo viên vẽ hai đường kẻ lên bảng làm “con đường”, trên khởi điểm ghi “Bê-tên”). Có lẽ dọc đường đi, mỗi khi đói bụng, khát nước, Gia-cốp hái trái cây ăn cho đỡ đói và giải khát. (Cho các em vẽ trái cây trên đường đi). Còn nếu trong ban đêm trời lạnh thì làm thế nào? (Cho các em trả lời). Chắc Gia-cốp sẽ tìm những hang động, hoặc những đám cỏ dưới những bụi cây rậm rạp để trú qua đêm. (Cho các em vẽ hang động và cỏ).
Một ngày nọ, Gia-cốp đi đến đồng ruộng gần Cha-ran (viết chữ “Cha-ran” vào cuối con đường). Thấy những người chăn đang cho bầy gia súc của họ uống nước bên một cái giếng, Gia-cốp liền hỏi: “Các anh từ đâu đến vậy?” Họ trả lời: “Chúng tôi từ Cha-ran đến”. Gia-cốp hỏi tiếp: “Các anh có biết La-ban không?” Những người chăn chiên trả lời: “Có! Chúng tôi quen biết La-ban. Kìa! Ra-chên, con gái của La-ban đang đi đến”. Gia-cốp nhìn thấy một cô gái đang dẫn bầy chiên đi đến, liền tiến tới chào và tự giới thiệu: “Tôi là Gia-cốp, con trai của Rê-bê-ca, cháu gọi cha em bằng cậu”. Nghe vậy, Ra-chên lập tức chạy về nhà báo cho cha hay. La-ban liền chạy ra đón Gia-cốp, dẫn về nhà mình. (Cho các em xem hình).
Gia-cốp ở nhà cậu được một tháng, La-ban bảo Gia-cốp giúp một số việc và hỏi Gia-cốp muốn bao nhiêu tiền công? Gia-cốp rất buồn vì cậu xem mình như người làm thuê. Sau một hồi suy nghĩ, Gia-cốp đề nghị: “Thưa cậu, vì Ra-chên, cháu sẽ giúp việc cho cậu bảy năm, xin cậu gả cô ấy cho cháu”. Người cậu bằng lòng.
Gia-cốp thương yêu Ra-chên lắm, nghĩ mình sẽ được kết hôn với Ra-chên nên Gia-cốp vui mừng và bảy năm trôi qua nhanh chóng. Nhưng cô dâu mà Gia-cốp mong đợi lại không phải là Ra-chên, mà là Lê-a, chị của Ra-chên. Gia-cốp rất giận, trách La-ban: “Tại sao cậu lại gạt cháu?” Người cậu nói rằng: “Phong tục ở đây là thế! Không được gả em trước, chị sau. Bảy ngày nữa cậu sẽ gả Ra-chên luôn cho cháu, với điều kiện cháu giúp việc thêm cho cậu bảy năm nữa”. Nếu em là Gia-cốp, em sẽ thế nào? (Cho các em trả lời).
Có lẽ Gia-cốp tự hỏi: “Lúc trước mình đã lừa gạt để lấy quyền trưởng nam của anh và sự chúc phước mà cha dành cho anh thật là không đúng. Bây giờ cậu đối xử với mình như vậy có phải là Đức Chúa Trời dạy dỗ mình không?” Gia-cốp ăn năn vì những việc làm sai trái của mình trước đây. Sau đó Gia-cốp chấp nhận lời yêu cầu của cậu, tiếp tục làm việc cho La-ban thêm nhiều năm nữa.
Từ đó, Đức Chúa Trời ban phước cho Gia-cốp đầy đủ mọi sự. Khi trở về quê hương, Gia-cốp có mười hai người con, rất nhiều tôi tớ cùng những bầy chiên, lạc đà và lừa. Gia-cốp trở thành một người giàu có.
Các em thấy không, dù Gia-cốp phải sống xa cha mẹ, nhưng Đức Chúa Trời vẫn ở cùng, chăm lo cho ông mọi sự. Đức Chúa Trời cũng chăm sóc cho chúng ta như vậy, Ngài cung cấp cho chúng ta mọi thứ cần dùng. Đức Chúa Trời thương yêu chúng ta biết bao.
Có những lúc chúng ta phạm lỗi, Đức Chúa Trời chờ đợi chúng ta ăn năn, sau đó ban cho chúng ta nhiều phước hạnh. Đức Chúa Trời là Đấng thành tín, những gì Ngài hứa, chắc chắn Ngài sẽ ban cho.
3. Ứng dụng.
Trước hết, vẽ hình của nhân vật trong câu chuyện Kinh Thánh lên tờ giấy lớn, cho các em nói ra quan hệ của Gia-cốp với mọi người, qua đó ôn lại câu chuyện nầy. (Tham khảo hình phía dưới). Sau đó cho các em thảo luận bằng cách trả lời những câu hỏi sau: Khi rời khỏi nhà, Gia-cốp đem theo những thứ gì? Đức Chúa Trời chăm lo cho Gia-cốp như thế nào? Đức Chúa Trời có thực hiện những gì Ngài hứa với Gia-cốp chưa?
Hướng dẫn các em hoàn tất bài tập: “Gia-cốp có gì?” và “Ai chăm lo cho em?”
Cuối cùng cho các em chia sẻ đáp án và cầu nguyện cảm tạ Đức Chúa Trời ban cho chúng ta mọi thứ cần dùng.
Hình vẽ quan hệ nhân vật trong gia đình Gia-cốp
LA-BAN.  RÊ-BÊ-CA.  Y-SÁC
LÊ-A.  GIA-CỐP.  Ê-SAU
RA-CHÊN

 

 

 

(HỌC VIÊN)

BÀI 2. ĐỨC CHÚA TRỜI BAN PHƯỚC CHO GIA-CỐP (HV)

 

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 29:4-6.
II. CÂU GỐC: “Vì Đức Giê-hô-va là thiện, sự nhơn từ Ngài hằng có mãi mãi; và sự thành tín Ngài còn đến đời đời” (Thi Thiên 100:5).
III. BÀI TẬP.
A. GIA-CỐP THIẾU GÌ?
Đây là hình ảnh của Gia-cốp lúc rời khỏi nhà. Em hãy vẽ những gì Gia-cốp thiếu. Ai ban cho Gia-cốp?


B. GIA-CỐP CÓ GÌ?
Sau đó, Đức Chúa Trời ban phước cho Gia-cốp. Đức Chúa Trời ban cho Gia-cốp những gì? Hãy cắt hình trong trang cắt dán, dán vào phía dưới.


C. AI CHĂM LO CHO EM?
Em viết câu trả lời vào dấu (…)
1. Quần áo em mặc do ai mua cho em?


2. Thức ăn mà em ăn mỗi ngày do ai chuẩn bị cho em?


3. Ai mua cho em những dụng cụ học tập?


4. Ai cho em không khí để hít thở mỗi ngày?


5. Ai cung cấp cho em ánh nắng và nước mưa để em được lớn lên?