Ngày: Tháng Bảy 4, 2018

BÀI 6. CHÚA LÀ NƠI NƯƠNG NÁU (GV-HV)

BÀI 6. CHÚA LÀ NƠI NƯƠNG NÁU (GV-HV)

in QUÍ II. 2016, THIẾU NHI on 4 Tháng Bảy, 2018

 

BÀI 6. CHÚA LÀ NƠI NƯƠNG NÁU (GV)

I. KINH THÁNH: Sáng 27:41 đến 28:22.

II. CÂU GỐC: “Đức Chúa Trời là nơi nương náu và sức lực của chúng tôi, Ngài sẵn giúp đỡ trong cơn gian truân” (Thi 46:1).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Gia-cốp tuy phạm tội, phải rời khỏi nhà ra đi, nhưng Đức Chúa Trời vẫn ở cùng.

– Cảm nhận: Tình yêu thương của Đức Chúa Trời không hề thay đổi.

– Hành động: Tin Chúa là Đấng yêu thương và là nơi nương náu trong lúc gian truân.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

A. CHUẨN BỊ.

1. Giấy để cho các em vẽ.

2. Cho các em chỉ vị trí Bê-e-sê-ba trên bản đồ của Kinh Thánh.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

  1. Vào đề.

Ba mẹ các em có yêu thương các em không? Làm thế nào mà các em biết được? Khi gặp phải khó khăn, các em có nhờ cha mẹ giải quyết không? Nếu ở trong gia đình, mọi người biết chia sẻ, an ủi và cùng nhau giải quyết mọi khó khăn, thì gia đình đó thật hạnh phúc, êm ấm, phải không các em?

  1. Bài học.

Gia đình của Y-sác không còn hạnh phúc nữa, bởi sự gian dối của Gia-cốp và Rê-bê-ca. Các em có thể tưởng tượng không khí nặng nề trong gia đình nầy. Người cha rất luyến tiếc sự ra đi của con mình, người mẹ cô đơn, buồn bã, người anh giận dữ vì bị lừa gạt. Gia-cốp cảm thấy cô đơn khi phải rời khỏi nhà ra đi.

            (1) Gia-cốp rời khỏi nhà ra đi.

Đối với hành động lừa dối của Gia-cốp, Ê-sau rất giận dữ, nhất định trong lòng rằng, sau khi cha qua đời sẽ giết Gia-cốp. Hai anh em đã trở thành kẻ thù của nhau.

Khi Rê-bê-ca hay được ý định của Ê-sau, thì rất lo sợ, liền sửa soạn cho Gia-cốp ra đi, chạy trốn Ê-sau.

Rê-bê-ca nói với Gia-cốp: “Con hãy chạy trốn qua nhà cậu con tại Cha-ran và ở đó ít lâu, cho đến khi cơn giận của anh con nguôi đi, thì mẹ sẽ sai người đến đón con về”.

Thế là Gia-cốp ra đi với tâm trạng đau thương, và cô đơn. Chặng đường thật dài và gian khổ; phải vượt qua đồng vắng hoang vu, xuyên qua sa mạc lớn giữa Bê-e-sê-ba và Cha-ran. Lúc đó, không có xe cũng chẳng có ngựa, Gia-cốp chỉ đi bộ mà thôi và tối đến thì ngủ ngoài trời. Từ nhỏ đến lớn, Gia-cốp luôn sống trong sự cưng chiều và sự bảo bọc của mẹ, còn bây giờ một mình phải đối diện với bao khó khăn. Có lẽ trong lúc nầy, Gia-cốp cảm thấy cô đơn hơn bao giờ hết, cần được an ủi, cần có chỗ để nương dựa.

            (2) Đức Chúa Trời là nơi nương náu.

Không có một người nào có thể giúp đỡ Gia-cốp, chỉ có Đức Chúa Trời mà thôi, nhưng Chúa có còn yêu thương Gia-cốp khi ông phạm tội không? Chúng ta chờ xem nhé!

Ban ngày đi đường mệt mỏi, tối đến Gia-cốp lấy một hòn đá bằng phẳng làm gối và ngủ thiếp đi. Trong giấc ngủ, ông nằm mơ thấy một cái thang lạ lùng, bắc từ dưới đất lên đến tận trời. Gia-cốp thấy các thiên sứ của Đức Chúa Trời đi lên đi xuống trên thang đó. Đức Chúa Trời ngự trên đầu cầu thang và phán: “Ta là Đức Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, tổ phụ ngươi, cũng là Đức Chúa Trời của Y-sác. Ta sẽ cho ngươi và dòng dõi ngươi đất mà ngươi đương nằm ngủ đây”.

Gia-cốp không biết kế hoạch đã sắm sẵn của Chúa đối với ông. Những gì mà Đức Chúa Trời hứa ban cho Áp-ra-ham, Y-sác, thì Ngài cũng hứa ban cho Gia-cốp. Nhưng rất tiếc, ông đã dùng mưu kế để đoạt lấy. Nếu ông yên lặng chờ đợi, chắc chắn Đức Chúa Trời cũng sẽ thực hiện lời hứa của Ngài đối với ông và tình cảm anh em trong gia đình sẽ tốt đẹp hơn.

Đức Chúa Trời cho Gia-cốp hiểu rằng Ngài vẫn yêu thương và đoái xem hoàn cảnh của ông trong lúc nầy. “Ta ở cùng ngươi, ngươi đi đâu, sẽ theo gìn giữ đó, và đem ngươi về xứ nầy; vì ta không bao giờ bỏ ngươi cho đến khi ta làm xong những điều ta đã hứa cùng ngươi” (Sáng 28:15).

Gia-cốp thức giấc, và ông nhận biết Đức Chúa Trời vẫn ở cùng, yêu thương ông, dù ông đã phạm tội. Trước khi ngủ, Gia-cốp cảm thấy cô đơn và thấy Đức Chúa Trời rất cách xa mình. Nhưng giờ đây, ông biết Chúa vẫn là nơi nương náu cho ông. Dù vẫn phải tiếp tục chạy trốn Ê-sau, phải đi đến Cha-ran một mình, nhưng sự nhận biết nầy an ủi ông rất nhiều và khích lệ đức tin của ông.

Các em thân mến! Tại sao lúc ban đầu Gia-cốp cảm thấy cô đơn? Tại sao ông cảm thấy Đức Chúa Trời lìa xa mình? (Cho các em trả lời). Gia-cốp thấy mình có tội, không làm đẹp lòng Đức Chúa Trời. Khi phạm tội, chúng ta thường cảm thấy Đức Chúa Trời không yêu chúng ta nữa. Khi nghĩ đến tội của mình, thì không dám nói chuyện với Chúa. Thật ra, Đức Chúa Trời ghét tội lỗi, nhưng lòng nhân từ của Ngài không lìa bỏ chúng ta. Ngài yêu chúng ta đến cùng. Đức Chúa Trời biết Gia-cốp cô đơn, nên Ngài hiện ra trong giấc chiêm bao để an ủi và cho ông biết chính Ngài là nơi nương náu của ông.

            (3) Bê-tên

Để ghi nhớ nơi đặc biệt nầy, nơi mà Gia-cốp đã gặp Đức Chúa Trời, ông lấy hòn đá đã gối đầu, dựng đứng lên làm cây trụ và đặt nơi đây là Bê-tên, có nghĩa là đền hay là nhà của Đức Chúa Trời.

Kể từ lúc gặp Chúa, Gia-cốp đã thay đổi. Lúc trước là ích kỷ, sử dụng bất cứ thủ đoạn nào để đạt được mục đích của mình. Giờ đây, Gia-cốp cầu xin Đức Chúa Trời: “Nếu Đức Chúa Trời ở cùng tôi, gìn giữ tôi trong lúc đi đường, cho bánh ăn, áo mặc, và nếu tôi trở về bình an đến nhà cha tôi, thì Đức Giê-hô-va sẽ là Đức Chúa Trời tôi. Hòn đá đã dựng làm trụ đây sẽ là đền Đức Chúa Trời, và tôi sẽ nộp lại cho Ngài một phần mười mọi của cải mà Ngài sẽ cho tôi” (câu 20-22). Lời cầu xin của Gia-cốp chứng tỏ lòng ông biết ơn Chúa vì Ngài là nơi nương náu của ông đúng lúc.

  1. Ứng dụng.

Các em thân mến! Cuộc đời của Gia-cốp cho chúng ta một bài học rất hay về tình yêu thương của Chúa. Dù Gia-cốp phạm tội nhưng Chúa vẫn yêu thương ông. Nhiều lúc chúng ta phạm tội với Chúa, và có tâm trạng giống như Gia-cốp: Cô đơn, cảm thấy Chúa cách xa, không còn yêu thương chúng ta nữa. Những lúc như thế, các em nên nhớ rằng tình yêu thương của Ngài đối với các em không thay đổi. Ngài luôn dang rộng đôi tay để đón chờ các em quay trở lại với Chúa bất cứ lúc nào. Khi nào các em cảm thấy buồn, thất vọng, bạn bè xa lánh… nên nhớ rằng Chúa Giê-xu là nơi nương náu êm dịu nhất. Các em cùng đọc câu gốc tuần nầy nhé! (Cho các em chia sẻ kinh nghiệm Chúa là nguồn an ủi, che chở em trong lúc hoạn nạn).

BÀI 6. CHÚA LÀ NƠI NƯƠNG NÁU (HV)          

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 27:41 – 28:22.

I. CÂU GỐC: “Đức Chúa Trời là nơi nương náu và sức lực của chúng tôi, Ngài sẵn giúp đỡ trong cơn gian truân” (Thi Thiên 46:1).

III. BÀI TẬP

 

  1. Bốn hình ảnh trên diễn tả hai anh em đang giận nhau. Em hãy suy gẫm và viết ra câu chuyện:

………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………2. Kinh Thánh cho em biết nhiều cách làm cho những người trong gia đình sống yêu thương, vui vẻ. Mời em đọc kỹ các câu Kinh Thánh sau đây và ghi ra bí quyết trên đường kẻ của các hình sau.

“Hết thảy anh em phải đồng lòng đầy thương xót và tình yêu anh em, có lòng nhân từ và đức khiêm nhường. Đừng lấy ác trả ác, cũng đừng lấy rủa sả trả rủa sả; trái lại, phải chúc phước, ấy vì điều đó mà anh em được gọi để hưởng phước lành. Vả, ai muốn yêu sự sống và thấy ngày tốt lành, thì phải giữ gìn miệng lưỡi, đừng nói điều ác và lời gian giảo” (1Phi-e-rơ 3:8-10).

 

 

  1. Kinh nghiệm của em.

Có nhiều bạn cùng lứa tuổi với em không tin nhận Chúa, nên không biết sự an ủi của Ngài. Em đã tin nhận Chúa, em có thể làm chứng cho các bạn ấy biết, Chúa thật sự là nơi nương náu của em trong lúc cô đơn, sợ hãi được không? Em hãy viết tiếp phần sau của câu gợi ý.

a. Khi ở trong bóng tối, em cũng sợ hãi.

Nhưng em………………………………………………………………..

………………………………………………………………………………..

………………………………………………………………………………..

b. Khi buồn, cô đơn, em……………………………………………….

……………………………………………………………………………….. ………………………………………………………………………………..

c. Khi bị bạn bè chế nhạo, em………………………………………

……………………………………………………………………………….. ………………………………………………………………………………..

d. Sau khi gây gổ với anh trai, em………………………………..

……………………………………………………………………………….. ………………………………………………………………………………..

e. Khi nằm trên giường bệnh, em………………………………..

……………………………………………………………………………….. ………………………………………………………………………………..

BÀI 6. KINH THÁNH BÀY TỎ Ý MUỐN CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI (GV-HV)

BÀI 6. KINH THÁNH BÀY TỎ Ý MUỐN CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI (GV-HV)

in NHI ĐỒNG, QUÍ II. 2016 on 4 Tháng Bảy, 2018

 

BÀI 6.  KINH THÁNH BÀY TỎ Ý MUỐN CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI (GV)

I. KINH THÁNH: Lu-ca 9:49-56; 1Giăng 3:11

II. CÂU GỐC: “Lời Chúa là ngọn đèn cho chân tôi, ánh sáng cho đường lối tôi” (Thi Thiên 119:105).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Kinh Thánh bày tỏ ý muốn của Đức Chúa Trời.

– Cảm nhận: Ý muốn lớn nhất của Đức Chúa Trời đối với con người là sự yêu thương.

– Hành động: Em sống yêu thương như Lời Chúa dạy.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

* Hình dấu tay.

  1. Chuẩn bị: Mực đóng dấu.
  2. Thực hiện: Trước hết cho các em dùng một ngón tay (ngón nào cũng được) ấn mạnh vào mực đóng dấu, rồi in vào chỗ trống trong bài tập (sách học viên). Dấu tay sẽ thành hình của cái đầu, vẽ nét mặt lên hình dấu tay, và phải biểu hiện được một tâm trạng. Ví dụ: Vui, giận, buồn…

Nếu có thời gian, có thể cho các em chia sẻ hình vẽ của mình thuộc loại khuôn mặt gì?

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

(Chuẩn bị thị cụ: Dùng đậu phộng làm con rối ngón tay, vẽ khuôn mặt giận và cười (như hình dưới), dùng giấy bìa cứng cắt hình trái tim, viết chữ “yêu thương” lên trên).

  1. Vào đề.

Chào các bạn! (Đưa con rối lên). Các bạn quen tôi không? (Cho các em trả lời). Tôi xin tự giới thiệu, tôi là Giăng, một trong mười hai sứ đồ của Chúa Giê-xu. Để tôi kể chuyện đời tôi cho các bạn nghe nhé.

  1. Bài học.

Gia đình tôi sống ở vùng biển Ga-li-lê, cha tôi là một người đánh cá tài giỏi, tôi và anh của tôi là Gia-cơ cùng theo phụ giúp cha đánh cá.

Một hôm, Chúa Giê-xu đến vùng biển Ga-li-lê nầy. Từ xa tôi thấy Phi-e-rơ và Anh-rê đang thả lưới bắt cá, Chúa Giê-xu đi ngang qua nói gì với họ, họ liền bỏ lưới theo Ngài. Chúa Giê-xu và hai anh đó đi về phía chúng tôi, tôi và anh tôi đang vá lưới. Chúa Giê-xu gọi: “Các con hãy theo ta, ta sẽ cho các con trở nên tay đánh lưới người”. Tôi và anh tôi ngạc nhiên nhìn nhau, gật đầu, phấn khởi đi theo Chúa Giê-xu.

Chúa Giê-xu thật là một người thầy vĩ đại, Ngài dạy dỗ suốt ngày không mệt mỏi. Ngoài ra, Ngài cũng nói về những chân lý của Nước Đức Chúa Trời thật là hấp dẫn. Nhưng khi Ngài nói đến: “Hãy yêu kẻ thù nghịch và cầu nguyện cho kẻ bắt bớ các ngươi”, thì tôi thấy thật là khó! Ai có thể làm được?

Tôi nhớ có lần tôi và các anh em khác thấy một người nhân danh Chúa Giê-xu mà trừ quỉ, liền ngăn cản: “Anh không phải là môn đồ của Chúa Giê-xu, sao nhân danh Chúa mà trừ quỉ?” Việc ấy khiến tôi rất đắc ý nên kể lại cho thầy mình là Chúa Giê-xu nghe, nhưng Ngài lại bảo: “Đừng cấm họ, vì họ không nghịch với các con là thuận cùng các con”. Tôi ngạc nhiên vô cùng khi nghe Ngài nói như vậy.

Lại có một lần, Chúa Giê-xu dẫn chúng tôi đi lên Giê-ru-sa-lem, trên đường đi ngang qua làng Sa-ma-ri. Tôi lấy làm lạ, vì sao Chúa Giê-xu lại đi con đường nầy? Bởi người Sa-ma-ri và người Giu-đa không ưa nhau. Chúng tôi không bao giờ đi vào nơi họ ở. Thật như tôi nghĩ, chúng tôi đi vào làng, gõ cửa từng nhà, nhưng không ai tiếp đón chúng tôi. Tôi rất tức giận! Tôi và anh tôi tính nóng như lửa, thầy gọi chúng tôi là “con trai của sấm sét”. Chúng tôi nói với thầy: “Thưa Thầy, xin hãy khiến lửa từ trời xuống thiêu hủy họ”, không ngờ thầy lại trách chúng tôi: “Ta đến để cứu người, chứ không phải lấy đi mạng sống của con người”. (Cho các em xem hình trong sách học viên).

Sau đó Chúa Giê-xu nói, Ngài phải rời xa chúng tôi, Ngài dặn chúng tôi phải yêu thương lẫn nhau, như vậy người khác sẽ biết chúng tôi là môn đồ của Ngài. Lúc đó tôi chưa hiểu, tại sao Chúa Giê-xu lại phải rời xa chúng tôi! Chỉ đến khi Chúa Giê-xu bị đóng đinh trên cây thập tự, chịu chết và ba ngày sau sống lại, tôi mới hiểu Chúa Giê-xu chịu chết vì con người, do sự yêu thương của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời thương yêu tất cả mọi người trên thế gian nầy, Ngài sai Con Một của Ngài là Chúa Giê-xu xuống thế gian để con người không bị hư mất mà được sự sống đời đời. (Mở Kinh Thánh Giăng 3:16 đọc cho các em nghe).

Từ đó tôi hoàn toàn thay đổi, tôi đã học được bài học rất quan trọng qua Chúa Giê-xu, đó là…………………… (Để cho các em nói). Đúng rồi, đó là sự yêu thương. (Giơ cao hình trái tim có chữ “tình yêu thương” lên). Đây là ý muốn lớn nhất của Đức Chúa Trời. Tôi phải ghi lại lời dạy quí báu nầy. Tôi đã viết sách Tin Lành Giăng, thư Giăng 1, 2, 3 và sách Khải huyền. Vậy bây giờ các bạn nhớ tên tôi chưa? Tôi là…………………… Cho các em nói), đúng rồi tôi là Giăng, rất vui vì được làm quen các bạn. Xin chào các bạn. Hẹn gặp lại nhé!

  1. Ứng dụng.

Cho các em ôn bài bằng cách hỏi: (Đưa con rối ngón tay lên). Người nầy là ai? Ai là thầy của ông ấy? Ông đã viết ra những cuốn sách gì? Ý muốn lớn nhất của Đức Chúa Trời đối với con người là gì?

Sau đó phát cho mỗi em một tờ giấy thủ công màu đỏ, một cây kéo, cho các em cắt hình trái tim dán vào quyển Kinh Thánh trong bài tập ý muốn của Đức Chúa Trời, cũng có thể viết chữ “Sự yêu thương” lên hình trái tim.

Giáo viên cầu nguyện: “Lạy Cha yêu dấu! Chúng con cảm tạ Cha vì Ngài đã nhắc nhở Giăng ghi lại ý muốn của Cha trong Kinh Thánh. Cảm tạ Cha vì Ngài đã yêu thương chúng con và dạy chúng con phải thương yêu lẫn nhau. Xin giúp chúng con sống yêu thương để xứng đáng là con cái Ngài. Con cầu nguyện nhân danh Chúa Giê-xu. Amen”.

BÀI 6. KINH THÁNH BÀY TỎ Ý MUỐN CỦA ĐỨC CHA TRỜI (HV)

I. KINH THÁNH: Lu-ca 9:49-56; 1Giăng 3:11

II. CÂU GỐC: “Lời Cha là ngọn đèn cho chân tôi, ánh sáng cho đường lối tôi”

(Thi Thin 119:105).

III. BÀI TẬP.

A. HÌNH DẤU TAY.

Em in hình dấu ngón tay của mình vào đây (như là khuôn mặt) rồi vẽ nét mặt vào

………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………

 

B. Ý MUỐN CỦA ĐỨC CHA TRỜI.

Ý muốn lớn nhất của Đức Cha Trời đối với con người là gì? Em cắt trái tim bằng giấy màu đỏ dán vào trong hình quyển Kinh Thánh dưới đây.

C. GIĂNG ĐÃ VIẾT NHỮNG SÁCH GÌ?

Hãy tìm trong những gợi ý phía dưới, sau đó tô màu

Thư Giăng 1, 2, 3.  Tin Lành Giăng    Ma-thi-ơ

Mác   Khải huyền  Lu-ca

BÀI 6. NGƯỜI MÙ ĐƯỢC GẶP CHÚA (GV-HV)

BÀI 6. NGƯỜI MÙ ĐƯỢC GẶP CHÚA (GV-HV)

in ẤU NHI, QUÍ II. 2016 on 4 Tháng Bảy, 2018

 

BÀI 6.  NGƯỜI MÙ ĐƯỢC GẶP CHÚA  (GV)

 I. KINH THÁNH: Giăng 9:1-41.

II. CÂU GỐC: “Chúa Giê-xu đã… mở mắt cho người đó” (Giăng 9:14).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Chúa Giê-xu chữa lành cho người bị mù từ thuở mới sinh.

 – Cảm nhận: Không khinh thường những người bị tàn tật nhưng tìm cách giúp đỡ họ.

 – Hành động: Cảm tạ Chúa vì đã cho em có đôi mắt sáng, đẹp.

VI. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

Mời một em ra ngồi trên ghế trong vòng tròn, lấy khăn che mắt lại, sau đó, mời một em khác ra nói một câu, để em bị che mắt đoán xem bạn nầy là ai; nếu nói đúng, em bị bịt mắt sẽ về chỗ, em kia thay thế. Cứ vậy, trò chơi lại tiếp tục.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

  1. Vào bài.

Một hôm mẹ thấy Mai dùng tay dụi mắt và nói: “Mẹ ơi, mẹ ơi! Mắt con đau lắm!” Mẹ liền bảo: “Con đừng lấy tay dụi vào mắt như vậy, sẽ làm đau mắt thêm đấy. Con nói cho mẹ biết, có phải là cát hay bụi đã vào mắt con không?” Mai vẫn còn thấy khó chịu trong mắt, nên khóc: “Mẹ ơi, lúc nãy con đến vườn hoa chơi cát, có lẽ cát đã vô mắt. Mẹ ơi, đau lắm, con phải làm thế nào đây?” “Con đừng bối rối, hãy nháy mắt lên, xuống. Sau đó, nhắm mắt lại, hạt cát sẽ ra theo nước mắt, con ạ”.

Các em có khi nào bị rơi cái gì vào mắt chưa? Khó chịu lắm, phải không? (Dừng lại một lúc cho các em trả lời). Người bị mù còn khó chịu hơn thế gấp nhiều lần. Hôm nay, chúng ta sẽ nghe câu chuyện về một người bị mù từ thuở mới sinh.

  1. Bài học.

Kinh Thánh cho chúng ta biết có một người kia bị mù từ lúc mới sinh ra. Như vậy, người nầy chưa hề nhìn thấy một điều gì cả. Đối với người, chỉ có một màu đen thôi. Bây giờ các em thử nhắm mắt lại nhé (cho các em nhắm mắt khoảng vài giây). Các em có thấy gì không? Nếu phải nhắm hoài như vậy các em có thấy khó chịu không? Người mù nầy chỉ thấy một màu tối tăm như vậy từ khi được sinh ra. Mỗi ngày, người phải ngồi bên lề đường để ăn xin.

Một hôm, khi đang ngồi ngoài đường để xin ăn, ông nghe thấy tiếng bước chân nhiều người đi tới, tiếng nói lao xao, mỗi lúc một gần hơn. Bỗng ông nghe có tiếng bước chân của một người đến gần mình. Người nầy không nói gì, chỉ dùng một chất vừa ướt vừa dẻo sệt, bôi vào mắt ông. Ông ngạc nhiên và định hỏi là ai và đang làm gì thì nghe tiếng người đó nói: “Ngươi hãy đến ao Si-lô-ê và rửa sạch đi!” Ông không biết người nầy là ai, nhưng ông vâng lời ngay. Đến ao Si-lô-ê, ông lấy nước rửa mắt (sau nầy ông mới biết đó là chất bùn đã được đắp lên mắt mình). Các em biết không, ông vui mừng không thể tả được, bởi vì một việc lạ lùng đã xảy ra! Mắt ông đã nhìn thấy được! Bây giờ ông mới biết cảnh vật chung quanh mình đẹp biết bao! Bầu trời trong xanh, bông hoa rực rỡ sắc màu, người ta thì lớn nhỏ, đẹp xấu, trắng đen, cao thấp… đủ hết! Các em phải cảm ơn Chúa vì các em có cặp mắt sáng, thấy được mọi sự. “Tôi thấy được rồi! Tôi thấy được rồi!” Người mù la lớn lên và chạy một mạch về nhà.

Nhiều người thấy ông, thì liền hỏi: “Có phải anh chính là người bị mù, mỗi ngày ngồi bên lề đường ăn xin đó không?” “Phải, chính là tôi đây. Tôi chính là người mù từ thuở mới sinh và ăn xin mỗi ngày bên lề đường đây”, người trả lời. “Sao lại có việc như vậy? Anh mau nói cho chúng tôi biết ai đã chữa lành đôi mắt của anh”. “Tôi không biết người đó là ai, nhưng người đã lấy bùn xức lên mắt tôi và bảo tôi đi rửa ở ao Si-lô-ê. Tôi làm y theo lời thì được sáng mắt”. Mọi người lấy làm lạ khi nghe người nầy kể.

Nhiều ngày sau, người nầy gặp Chúa Giê-xu mới biết Ngài chính là Đấng đã chữa lành cho mình. Ông biết ơn và cảm tạ Chúa. Ông nhận biết Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời và tin Ngài, sấp mình xuống trước mặt Chúa mà thờ lạy. Từ đó, ông nói việc lạ lùng Chúa đã làm cho nhiều người khác biết.

  1. Ứng dụng.

Các em ạ, mỗi người trong chúng ta phải cảm tạ Chúa vì đã cho chúng ta có đôi mắt sáng, nhìn thấy mọi sự. Chúng ta cũng noi gương Chúa Giê-xu, không khinh thường những người bị bịnh tật, nghèo nàn… nhưng sẵn lòng giúp đỡ họ khi họ cần đến, các em nhé.

Bài 6. NGƯỜI MÙ ĐƯỢC GẶP CHÚA (HV)

I. KINH THÁNH: Giăng 9:1-41

II. CÂU GỐC: “Chúa Giê-xu đã… mở mắt cho người đó” (Giăng 9:14).