BÀI 6. CHÚA LÀ NƠI NƯƠNG NÁU (GV-HV)
in QUÍ II. 2016, THIẾU NHI on 4 Tháng Bảy, 2018
BÀI 6. CHÚA LÀ NƠI NƯƠNG NÁU (GV)
I. KINH THÁNH: Sáng 27:41 đến 28:22.
II. CÂU GỐC: “Đức Chúa Trời là nơi nương náu và sức lực của chúng tôi, Ngài sẵn giúp đỡ trong cơn gian truân” (Thi 46:1).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:
– Biết: Gia-cốp tuy phạm tội, phải rời khỏi nhà ra đi, nhưng Đức Chúa Trời vẫn ở cùng.
– Cảm nhận: Tình yêu thương của Đức Chúa Trời không hề thay đổi.
– Hành động: Tin Chúa là Đấng yêu thương và là nơi nương náu trong lúc gian truân.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.
A. CHUẨN BỊ.
1. Giấy để cho các em vẽ.
2. Cho các em chỉ vị trí Bê-e-sê-ba trên bản đồ của Kinh Thánh.
B. BÀI HỌC KINH THÁNH.
- Vào đề.
Ba mẹ các em có yêu thương các em không? Làm thế nào mà các em biết được? Khi gặp phải khó khăn, các em có nhờ cha mẹ giải quyết không? Nếu ở trong gia đình, mọi người biết chia sẻ, an ủi và cùng nhau giải quyết mọi khó khăn, thì gia đình đó thật hạnh phúc, êm ấm, phải không các em?
- Bài học.
Gia đình của Y-sác không còn hạnh phúc nữa, bởi sự gian dối của Gia-cốp và Rê-bê-ca. Các em có thể tưởng tượng không khí nặng nề trong gia đình nầy. Người cha rất luyến tiếc sự ra đi của con mình, người mẹ cô đơn, buồn bã, người anh giận dữ vì bị lừa gạt. Gia-cốp cảm thấy cô đơn khi phải rời khỏi nhà ra đi.
(1) Gia-cốp rời khỏi nhà ra đi.
Đối với hành động lừa dối của Gia-cốp, Ê-sau rất giận dữ, nhất định trong lòng rằng, sau khi cha qua đời sẽ giết Gia-cốp. Hai anh em đã trở thành kẻ thù của nhau.
Khi Rê-bê-ca hay được ý định của Ê-sau, thì rất lo sợ, liền sửa soạn cho Gia-cốp ra đi, chạy trốn Ê-sau.
Rê-bê-ca nói với Gia-cốp: “Con hãy chạy trốn qua nhà cậu con tại Cha-ran và ở đó ít lâu, cho đến khi cơn giận của anh con nguôi đi, thì mẹ sẽ sai người đến đón con về”.
Thế là Gia-cốp ra đi với tâm trạng đau thương, và cô đơn. Chặng đường thật dài và gian khổ; phải vượt qua đồng vắng hoang vu, xuyên qua sa mạc lớn giữa Bê-e-sê-ba và Cha-ran. Lúc đó, không có xe cũng chẳng có ngựa, Gia-cốp chỉ đi bộ mà thôi và tối đến thì ngủ ngoài trời. Từ nhỏ đến lớn, Gia-cốp luôn sống trong sự cưng chiều và sự bảo bọc của mẹ, còn bây giờ một mình phải đối diện với bao khó khăn. Có lẽ trong lúc nầy, Gia-cốp cảm thấy cô đơn hơn bao giờ hết, cần được an ủi, cần có chỗ để nương dựa.
(2) Đức Chúa Trời là nơi nương náu.
Không có một người nào có thể giúp đỡ Gia-cốp, chỉ có Đức Chúa Trời mà thôi, nhưng Chúa có còn yêu thương Gia-cốp khi ông phạm tội không? Chúng ta chờ xem nhé!
Ban ngày đi đường mệt mỏi, tối đến Gia-cốp lấy một hòn đá bằng phẳng làm gối và ngủ thiếp đi. Trong giấc ngủ, ông nằm mơ thấy một cái thang lạ lùng, bắc từ dưới đất lên đến tận trời. Gia-cốp thấy các thiên sứ của Đức Chúa Trời đi lên đi xuống trên thang đó. Đức Chúa Trời ngự trên đầu cầu thang và phán: “Ta là Đức Giê-hô-va Đức Chúa Trời của Áp-ra-ham, tổ phụ ngươi, cũng là Đức Chúa Trời của Y-sác. Ta sẽ cho ngươi và dòng dõi ngươi đất mà ngươi đương nằm ngủ đây”.
Gia-cốp không biết kế hoạch đã sắm sẵn của Chúa đối với ông. Những gì mà Đức Chúa Trời hứa ban cho Áp-ra-ham, Y-sác, thì Ngài cũng hứa ban cho Gia-cốp. Nhưng rất tiếc, ông đã dùng mưu kế để đoạt lấy. Nếu ông yên lặng chờ đợi, chắc chắn Đức Chúa Trời cũng sẽ thực hiện lời hứa của Ngài đối với ông và tình cảm anh em trong gia đình sẽ tốt đẹp hơn.
Đức Chúa Trời cho Gia-cốp hiểu rằng Ngài vẫn yêu thương và đoái xem hoàn cảnh của ông trong lúc nầy. “Ta ở cùng ngươi, ngươi đi đâu, sẽ theo gìn giữ đó, và đem ngươi về xứ nầy; vì ta không bao giờ bỏ ngươi cho đến khi ta làm xong những điều ta đã hứa cùng ngươi” (Sáng 28:15).
Gia-cốp thức giấc, và ông nhận biết Đức Chúa Trời vẫn ở cùng, yêu thương ông, dù ông đã phạm tội. Trước khi ngủ, Gia-cốp cảm thấy cô đơn và thấy Đức Chúa Trời rất cách xa mình. Nhưng giờ đây, ông biết Chúa vẫn là nơi nương náu cho ông. Dù vẫn phải tiếp tục chạy trốn Ê-sau, phải đi đến Cha-ran một mình, nhưng sự nhận biết nầy an ủi ông rất nhiều và khích lệ đức tin của ông.
Các em thân mến! Tại sao lúc ban đầu Gia-cốp cảm thấy cô đơn? Tại sao ông cảm thấy Đức Chúa Trời lìa xa mình? (Cho các em trả lời). Gia-cốp thấy mình có tội, không làm đẹp lòng Đức Chúa Trời. Khi phạm tội, chúng ta thường cảm thấy Đức Chúa Trời không yêu chúng ta nữa. Khi nghĩ đến tội của mình, thì không dám nói chuyện với Chúa. Thật ra, Đức Chúa Trời ghét tội lỗi, nhưng lòng nhân từ của Ngài không lìa bỏ chúng ta. Ngài yêu chúng ta đến cùng. Đức Chúa Trời biết Gia-cốp cô đơn, nên Ngài hiện ra trong giấc chiêm bao để an ủi và cho ông biết chính Ngài là nơi nương náu của ông.
(3) Bê-tên
Để ghi nhớ nơi đặc biệt nầy, nơi mà Gia-cốp đã gặp Đức Chúa Trời, ông lấy hòn đá đã gối đầu, dựng đứng lên làm cây trụ và đặt nơi đây là Bê-tên, có nghĩa là đền hay là nhà của Đức Chúa Trời.
Kể từ lúc gặp Chúa, Gia-cốp đã thay đổi. Lúc trước là ích kỷ, sử dụng bất cứ thủ đoạn nào để đạt được mục đích của mình. Giờ đây, Gia-cốp cầu xin Đức Chúa Trời: “Nếu Đức Chúa Trời ở cùng tôi, gìn giữ tôi trong lúc đi đường, cho bánh ăn, áo mặc, và nếu tôi trở về bình an đến nhà cha tôi, thì Đức Giê-hô-va sẽ là Đức Chúa Trời tôi. Hòn đá đã dựng làm trụ đây sẽ là đền Đức Chúa Trời, và tôi sẽ nộp lại cho Ngài một phần mười mọi của cải mà Ngài sẽ cho tôi” (câu 20-22). Lời cầu xin của Gia-cốp chứng tỏ lòng ông biết ơn Chúa vì Ngài là nơi nương náu của ông đúng lúc.
- Ứng dụng.
Các em thân mến! Cuộc đời của Gia-cốp cho chúng ta một bài học rất hay về tình yêu thương của Chúa. Dù Gia-cốp phạm tội nhưng Chúa vẫn yêu thương ông. Nhiều lúc chúng ta phạm tội với Chúa, và có tâm trạng giống như Gia-cốp: Cô đơn, cảm thấy Chúa cách xa, không còn yêu thương chúng ta nữa. Những lúc như thế, các em nên nhớ rằng tình yêu thương của Ngài đối với các em không thay đổi. Ngài luôn dang rộng đôi tay để đón chờ các em quay trở lại với Chúa bất cứ lúc nào. Khi nào các em cảm thấy buồn, thất vọng, bạn bè xa lánh… nên nhớ rằng Chúa Giê-xu là nơi nương náu êm dịu nhất. Các em cùng đọc câu gốc tuần nầy nhé! (Cho các em chia sẻ kinh nghiệm Chúa là nguồn an ủi, che chở em trong lúc hoạn nạn).
BÀI 6. CHÚA LÀ NƠI NƯƠNG NÁU (HV)
I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 27:41 – 28:22.
I. CÂU GỐC: “Đức Chúa Trời là nơi nương náu và sức lực của chúng tôi, Ngài sẵn giúp đỡ trong cơn gian truân” (Thi Thiên 46:1).
III. BÀI TẬP
- Bốn hình ảnh trên diễn tả hai anh em đang giận nhau. Em hãy suy gẫm và viết ra câu chuyện:
………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………2. Kinh Thánh cho em biết nhiều cách làm cho những người trong gia đình sống yêu thương, vui vẻ. Mời em đọc kỹ các câu Kinh Thánh sau đây và ghi ra bí quyết trên đường kẻ của các hình sau.
“Hết thảy anh em phải đồng lòng đầy thương xót và tình yêu anh em, có lòng nhân từ và đức khiêm nhường. Đừng lấy ác trả ác, cũng đừng lấy rủa sả trả rủa sả; trái lại, phải chúc phước, ấy vì điều đó mà anh em được gọi để hưởng phước lành. Vả, ai muốn yêu sự sống và thấy ngày tốt lành, thì phải giữ gìn miệng lưỡi, đừng nói điều ác và lời gian giảo” (1Phi-e-rơ 3:8-10).
- Kinh nghiệm của em.
Có nhiều bạn cùng lứa tuổi với em không tin nhận Chúa, nên không biết sự an ủi của Ngài. Em đã tin nhận Chúa, em có thể làm chứng cho các bạn ấy biết, Chúa thật sự là nơi nương náu của em trong lúc cô đơn, sợ hãi được không? Em hãy viết tiếp phần sau của câu gợi ý.
a. Khi ở trong bóng tối, em cũng sợ hãi.
Nhưng em………………………………………………………………..
………………………………………………………………………………..
………………………………………………………………………………..
b. Khi buồn, cô đơn, em……………………………………………….
……………………………………………………………………………….. ………………………………………………………………………………..
c. Khi bị bạn bè chế nhạo, em………………………………………
……………………………………………………………………………….. ………………………………………………………………………………..
d. Sau khi gây gổ với anh trai, em………………………………..
……………………………………………………………………………….. ………………………………………………………………………………..
e. Khi nằm trên giường bệnh, em………………………………..
……………………………………………………………………………….. ………………………………………………………………………………..