BÀI 9. EM SẼ KHÔNG CÔ ĐƠN (GV-HV)
in QUÍ II. 2016, THIẾU NHI on 6 Tháng Bảy, 2018
BÀI 9. EM SẼ KHÔNG CÔ ĐƠN (GV)
I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 39,
II. CÂU GỐC: “Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đi cùng ngươi; Ngài chẳng lìa khỏi ngươi, chẳng từ bỏ ngươi đâu” (Phục Truyền 31:6b).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:
– Biết: Dù bị các anh hãm hại, nhưng Giô-sép được Chúa ở cùng.
– Cảm nhận: Không bao giờ cô đơn, vì Đức Chúa Trời luôn ở cạnh em.
– Hành động: Kể ra hoàn cảnh nào em cảm thấy cô đơn, và lời hứa nào giúp em tin cậy.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.
A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ
Dùng dây kẽm làm 2 cái mắt kiếng (gương). Một cái làm tròng bằng giấy trắng, trên đó ghi chữ “Thương hại”, “Tuyệt vọng”. Còn cái kia làm tròng bằng giấy kiếng trong suốt, trên đó ghi chữ “Tin cậy”, “Không cô đơn”. Cho vài em đeo thử các loại mắt kính nầy, và so sánh.
B. BÀI HỌC KINH THÁNH
- Vào đề.
Trong đời sống, có bao giờ các em cảm thấy cô đơn không? Khi cô đơn, các em có sợ hãi không? Ví dụ: Lần đầu tiên, các em đi đến một nơi xa lạ, không hề có ai quen biết, hoặc đi lạc đường… Khi ấy các em có cảm giác hoặc hành động như thế nào? (Cho các em nói ra suy nghĩ của mình).
Các em có biết Đức Chúa Trời hứa rằng sẽ luôn luôn ở cùng các em, nên các em không bao giờ bị cô đơn không? Dù các em ở đâu, Chúa cũng luôn đi cùng và giúp đỡ các em giống như Ngài đã đi cùng, giúp đỡ chàng trai trẻ Giô-sép.
- Bài học.
(1) Giô-sép không cô đơn khi ở nhà Phô-ti-pha.
Các em thân mến! Các em còn nhớ Giô-sép đã gặp hoạn nạn nào không? Một mình đi đến nơi xa lạ, các em nghĩ xem Giô-sép có sợ hãi và cô đơn không? (Cho các em trả lời). Có lẽ Giô-sép vừa buồn vừa lo sợ, không biết điều gì sẽ chờ đợi mình ở phía trước. Dù Giô-sép có rất nhiều lý do để cô đơn, nhưng chúng ta biết chắc chàng không bị cô đơn, bởi cuộc sống của Giô-sép sẽ cho các em thấy điều đó.
Những người lái buôn dẫn Giô-sép đến nơi xa lạ, đó là Ai-cập. Khi đến nơi, Giô-sép bị bán vào một nơi chuyên buôn bán nô lệ, và một vị quan trong triều đình tên là Phô-ti-pha mua về nhà làm nô lệ.
Giô-sép đến chỗ mới, gia đình mới, và làm việc tại nhà Phô-ti-pha. Lẽ đương nhiên, hoàn cảnh mới nầy rất khó khăn cho Giô-sép, nhưng chàng vẫn cố gắng hết sức, vì cớ Giô-sép không chỉ muốn làm vui lòng chủ, mà quan trọng hơn là muốn làm đẹp lòng Đức Chúa Trời.
Giô-sép trung thành phục vụ Phô-ti-pha. Chàng rất siêng năng, cần mẫn trong công việc. Dù cuộc sống không còn sung sướng như lúc ở nhà cha nữa, nhưng Giô-sép vẫn tin cậy Đức Chúa Trời và Ngài ở cùng giúp đỡ chàng, khiến mọi việc chủ giao Giô-sép đều làm rất tốt. Phô-ti-pha hài lòng về người nô lệ nầy, không những về cách làm việc, mà còn về cả đời sống hiền lành, đạo đức. Phô-ti-pha nhận biết Đức Chúa Trời ở cùng Giô-sép. Vì thế, Giô-sép được Phô-ti-pha yêu mến và tin cậy, giao hết tài sản, công việc cho chàng quản lý.
Trong lúc mọi chuyện đều tốt đẹp, thì một tai họa đổ ập xuống đời sống của Giô-sép. Vợ của Phô-ti-pha rất thích Giô-sép và tìm cách cám dỗ chàng, nhưng Giô-sép từ chối. Không được như ý muốn, bà Phô-ti-pha vu khống cho Giô-sép có ý gian với bà. Thế là ông Phô-ti-pha tức giận tống giam Giô-sép vào ngục tối. Vậy, cuộc đời của Giô-sép chuyển sang một giai đoạn khác: Tên tội phạm.
(2) Giô-sép không bị cô đơn ở trong tù.
Nếu chúng ta ở trong trường hợp của Giô-sép, chắc hẳn sẽ rất buồn bã, cô đơn và nghĩ rằng Đức Chúa Trời đã lìa bỏ, vì Ngài đã không can thiệp, không giải cứu. Có lẽ ban đầu Giô-sép cũng có cảm giác cô đơn, buồn nản, nhưng chàng phát hiện ra một bí mật lớn. Đó là Đức Chúa Trời không bao giờ bỏ rơi con cái của Ngài trong lúc khó khăn, khốn đốn. Sự phát hiện nầy giúp Giô-sép biết rằng Đức Chúa Trời cũng ở cùng chàng trong tù. Cuộc sống ở trong tù không thể vui vẻ thoải mái được, nhưng Đức Chúa Trời ở cùng Giô-sép nên có sự khác biệt lớn. Chàng vẫn vui vẻ, yêu thương mọi người. Khi được giao công việc, Giô-sép làm hết lòng. Kinh Thánh chép rằng: “Đức Giê-hô-va phù hộ Giô-sép và tỏ lòng nhân từ cùng chàng, làm cho được ơn trước mặt chủ ngục” (câu 21). Chủ ngục rất coi trọng và tin cậy Giô-sép, nên giao hết các phạm nhân để chàng cai quản.
Ở trong tù, có hai tù nhân trước kia đã từng làm quan dâng rượu, dâng bánh cho vua. Nhưng hai ông đã làm cho vua không vừa ý, nên bị tống giam vào ngục. Một ngày nọ, Giô-sép nhìn thấy hai người nầy có vẻ mặt buồn buồn, liền hỏi: “Có chuyện gì mà hai ông buồn vậy?” Họ đáp: “Tối qua chúng tôi có thấy một giấc mơ kỳ lạ, nhưng không hiểu và cũng không có ai giải nghĩa giúp chúng tôi”.
Giô-sép biết chắc rằng sự giải nghĩa giấc mơ thuộc về Đức Chúa Trời và Ngài sẽ bày tỏ cho chàng, để chàng có thể giúp đỡ hai vị quan nầy. Giô-sép khích lệ họ kể ra giấc mơ của mình.
“Tôi thấy một cây nho có ba nhánh” Vị quan dâng rượu nói. “Trái chín từng chùm, tôi cầm cái chén của vua, hái nho ép thành rượu và dâng cho vua”. Nghe xong, Giô-sép nói: “Trong ba ngày nữa, ông sẽ được vua tha và được hầu hạ vua như cũ”. Thấy Giô-sép nói điều tốt lành, vị quan dâng bánh vội vàng kể giấc mơ của mình. “Tôi thấy ba cái giỏ bánh đội trên đầu, giỏ trên cùng đựng các loại bánh vua ăn. Rồi bỗng nhiên, lũ chim không biết từ đâu tới bay sà xuống, rỉa bánh ăn”. Giô-sép nói: “Đó là điềm xấu. Ba ngày nữa, vua sẽ ra lệnh tử hình ông”. Khi nghe xong, cả hai ông đều mang hai tâm trạng khác nhau, người vui người buồn. Nhưng tất cả đều mong đợi đến ngày đó, xem thử lời Giô-sép nói có đúng không.
Đến ngày thứ ba, là sinh nhật của vua, Pha-ra-ôn bày tiệc đãi tất cả các vị quan trong triều đình. Trong dịp nầy, vua ra lệnh thả quan dâng rượu và phục chức cho ông để ông tiếp tục hầu rượu cho vua, nhưng lại ra lệnh xử trảm quan dâng bánh, đúng y như lời Giô-sép nói. Trước khi quan dâng rượu được thả ra, Giô-sép nói với ông: “Xin ông làm ơn tâu với vua về nỗi oan ức của tôi. Tôi không có tội gì hết và muốn được ra khỏi ngục”. Quan dâng rượu nhận lời, hứa sẽ giúp đỡ chàng.
(3) Không cô đơn trong khi chờ đợi.
Nếu cha mẹ, hoặc bạn thân hứa sẽ cho một món quà mà các em rất thích, nhưng chờ đợi hoài không thấy, thì cảm giác của các em lúc đó như thế nào? (Cho các em trả lời). Cảm thấy buồn và cô đơn phải không? Sau khi quan dâng rượu hứa sẽ tâu với vua về việc của Giô-sép, chàng đợi đến hai năm cũng không thấy gì. Nếu các em là Giô-sép, thì các em có suy nghĩ gì về vị quan dâng rượu, về Đức Chúa Trời, về chính bản thân mình? (Lắng nghe ý kiến của các em). Vị quan nầy không những quên lời hứa, mà còn quên luôn Giô-sép, không nhớ đến chàng nữa. Chắc các em nghĩ rằng Giô-sép cô đơn và tuyệt vọng lắm phải không? Dù cuộc sống ở trong tù không như ý muốn, nhưng Giô-sép vẫn tin rằng Đức Chúa Trời không bỏ rơi chàng. Ngài sẽ có cách của Ngài mà Giô-sép không thể biết được. Chàng chỉ biết một điều, Đức Chúa Trời ở cùng, ban thêm sức, an ủi và trong hoạn nạn càng thấy rõ tình yêu thương của Chúa.
- Ứng dụng.
Các em thân mến! Nếu những điều bất hạnh mà Giô-sép đã từng trải, xảy ra trên đời sống chúng ta, thì chúng ta có được như Giô-sép không? Bài học nầy cho các em thấy trong hoạn nạn, Giô-sép không cô đơn mà có Chúa ở cùng.
Đức Chúa Trời ở cùng và yêu thương Giô-sép như thế nào, thì Ngài cũng yêu các em như thể ấy. Đức Chúa Trời yêu các em, vì các em thuộc về Ngài. Khi các em có cảm giác bị người thân bỏ rơi, hoặc cô đơn sợ hãi, nên nhớ rằng Chúa Giê-xu là người bạn tốt nhất của các em. Ngài ở bên cạnh các em luôn luôn và sẵn sàng giúp đỡ khi các em kêu cầu. Chị nghĩ rằng Giô-sép luôn luôn cầu nguyện với Đức Chúa Trời trong những ngày tháng hoạn nạn.
Khi gặp hoạn nạn, chúng ta thường có hai cách để giải quyết. (Dùng thị cụ 1 trong phần chuẩn bị). Thứ nhất là tự thương hại, buồn cho mình gặp phải bất hạnh, thậm chí ghét bỏ người khác. Nếu giải quyết theo cách nầy, chúng ta sẽ thấy bế tắc tuyệt vọng và chán nản. Thứ hai là nhờ cậy Đức Chúa Trời giải quyết vấn đề của mình, cầu nguyện, và chờ đợi Chúa. Các em thường chọn cách nào? (Cho các em trả lời). Nên nhớ rằng dù hoàn cảnh có xấu đến đâu đi nữa, Đức Chúa Trời vẫn ở cùng và giải quyết khó khăn cho các em. Các em không bao giờ bị cô đơn. Cho các em đọc câu gốc tuần nầy.
BÀI 9. EM SẼ KHÔNG CÔ ĐƠN (HV)
I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 39 – 40.
II. CÂU GỐC: “Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi đi cùng ngươi; Ngài chẳng lìa khỏi ngươi, chẳng từ bỏ ngươi đâu” (Phục Truyền 31:6b).
III. BÀI TẬP.
1. Giô-sép không cô đơn vì Chúa ở cùng. Cũng thế, em sẽ không cô đơn vì Chúa luôn ở cùng với em. Hãy đọc những câu Kinh Thánh sau, rồi cầu nguyện Chúa cho em hiểu được ý nghĩa.
Sau khi đọc xong, em dùng lời văn ngắn gọn của mình, để trả lời ba câu hỏi sau đây.
a. Các câu Kinh Thánh trên cho em biết điều gì?
……………………………………………………………………………………..
……………………………………………………………………………………..
……………………………………………………………………………………..
b. Các câu Kinh Thánh trên dạy em phải làm gì?
……………………………………………………………………………………..
……………………………………………………………………………………..
……………………………………………………………………………………..
c. Em cầu nguyện điều gì? Xin Chúa giúp đỡ những gì?
……………………………………………………………………………………..
……………………………………………………………………………………..
……………………………………………………………………………………..
2. Viết ý kiến của em
a. Em cảm thấy nan đề khó giải quyết nhất là gì?
……………………………………………………………………………………..
……………………………………………………………………………………..
……………………………………………………………………………………..
b. Lúc nào, em cảm thấy cô đơn nhất?
……………………………………………………………………………………..
……………………………………………………………………………………..
……………………………………………………………………………………..
c. Khi cô đơn, em làm gì?
……………………………………………………………………………………..
……………………………………………………………………………………..