CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG DÀNH CHO BAN PHỤ NỮ. CHÚA NHẬT 24.09.2023
By Quản trị in PHỤ NỮ on 2 Tháng Chín, 2023
Chúa nhật 24.09.2023 (CN Thiếu Nhi Tin Lành)
- Đề tài: AN-NE – BỞI ĐỨC TIN ĐƯỢC LÀM MẸ.
- Kinh Thánh: 1Sa-mu-ên 1.
- Câu gốc: “Nhờ Đức Giê-hô-va, sức lực con phấn chấn. Miệng con cười nhạo kẻ thù con; Vì sự giải cứu của Ngài làm cho con vui mừng” (1Sa-mu-ên 2:1 – BHĐ).
- Đố Kinh Thánh: Thi thiên 89-91.
- Thể loại: Phỏng vấn.
* CHỈ DẪN: Phỏng vấn.
- Chọn một người đóng vai An-ne và một người làm phóng viên.
- Dựa trên tài liệu tham khảo và phần Kinh Thánh làm nền để soạn ra nhiều câu hỏi và câu trả lời cho các diễn viên học thuộc. Các câu hỏi và câu trả lời cần phải ngắn gọn nhưng đầy đủ ý nghĩa, đồng thời phải gây hứng thú cho người nghe để họ dễ nhớ nội dung của buổi học Kinh Thánh.
- Mời trước một người đúc kết buổi phỏng vấn và nêu lên những điều học hỏi được từ câu chuyện. Cầu nguyện kết thúc (Có thể mời nhân vật được phỏng vấn cầu nguyện).
Ví dụ.
– PV: Chào bà An-ne.
– An-ne: Chào các chị em phụ nữ.
– PV: Thưa bà, đọc Kinh Thánh chúng tôi được biết bà được Đức Chúa Trời nhậm lời cầu nguyện một cách đặc biệt. Xin cho phép chúng tôi được thay mặt Ban phụ nữ phỏng vấn bà một vài vấn đề. Trước tiên xin bà giới thiệu về gia cảnh của mình.
– An-ne: Tôi tên là An-ne, vợ của Ên-ca-na người Ép-ra-im. Tôi là một trong hai người vợ của chồng tôi.
– PV: Thưa bà, có một vấn đề thật khó hỏi, nhưng mong bà tha lỗi cho. Trong gia đình của bà với một chồng hai vợ, có vấn đề gì rối rắm không vậy?
– An-ne: Tôi hiểu các bạn, vì phụ nữ chúng ta thường quan tâm đến vấn đề nầy. Xưa cũng như nay, đa thê là một vấn nạn cho các gia đình. Cả chồng lẫn vợ đều là nạn nhân trong cuộc chiến gia đình.
– PV: Thật là đáng sợ. Bà có thể trình bày rõ hơn cho chúng tôi được biết không ạ?
– An-ne: Vâng, tôi sẽ lấy gia đình mình làm điển hình. Tôi son sẻ nhưng được chồng yêu quý, người vợ kia phân bì và luôn trêu ghẹo hầu cho tôi đau khổ về sự son sẻ của mình. Mỗi lần như thế tôi thường khóc và bỏ ăn. Chồng tôi không vui chút nào. Không có ai trong gia đình chúng tôi mà không vui vẻ và thỏa lòng trong cuộc sống vợ chồng cả.
– PV: Cảnh của gia đình bà nhắc chúng tôi phải cẩn thận gìn giữ hạnh phúc gia đình mình. Nan đề lớn nhất khiến bà sầu khổ là sự son sẻ. Vậy bà làm gì để giải quyết nan đề lớn đó?
– An-ne: Sự sầu khổ triền miên chẳng giải quyết được vấn đề gì. Sự sầu khổ này khiến chồng tôi cũng thêm buồn phiền. Khi nhìn nhận được vấn đề này tôi quyết định giải quyết theo một hướng khác.
– PV: Hướng giải quyết đó là gì vậy, thưa bà?
– An-ne: Tôi quyết định đi vào đền thờ cầu nguyện cùng Đức Chúa Trời. Vì lòng đầy sầu khổ, nên tôi vừa cầu khẩn vừa tuôn tràn giọt lệ. Tôi bám chặt lấy Ngài giống như Gia-cốp “Tôi không cho Ngài đi đâu nếu Ngài không ban phước cho tôi” (Sáng 32:26BHĐ). Tôi khẩn thiết kêu cầu và hứa nguyện nếu Ngài ban cho tôi có con, tôi sẽ dâng nó cho Ngài.
– PV: Bà là người có đức tin lớn và bà đặt đức tin mình vào thật đúng chỗ. Vậy bà có gặp khó khăn hay ngăn trở nào trong khi làm việc đó không?
– An-ne: Có đấy các bạn. Ngay lúc tôi cầu nguyện, thầy tế lễ Hê-li, ngồi gần đấy hiểu lầm tôi và nói: “Chừng nào nàng mới hết say? Hãy đi gãi rượu đi”. Tôi cho ông biết rằng vì tôi có quá nhiều nan đề nên khóc lóc cầu nguyện chớ tôi không phải là người say. Hê-li nghe vậy bèn chúc tôi lên đường bình an và sớm được Chúa nhậm lời. Tôi ra khỏi đền thờ lòng đầy hân hoan, vui mừng vì đã tin cậy Chúa.
– PV: Thời gian bao lâu thì bà được Chúa nhậm lời cầu nguyện?
– An-ne: Ngay trong năm đó tôi thụ thai và sanh được một con trai. Tôi đặt tên cho con là Sa-mu-ên, nghĩa là Đức Chúa Trời nhậm lời.
– PV: Bà thật là người được phước. Chắc lúc đó bà hãnh diện với mọi người về Sa-mu-ên và yêu quý Sa-mu-ên lắm phải không, thưa bà?
– An-ne: Tôi hãnh diện và yêu quý Sa-mu-ên lắm, nhưng tôi không thể giữ con lại cho mình vì biết rằng con mình thuộc về Chúa và tôi đã hứa nguyện dâng nó cho Ngài rồi.
– PV: Vậy khi nào bà mới đem Sa-mu-ên lên đền thờ dâng cho Đức Giê-hô-va?
– An-ne: Sau khi Sa-mu-ên dứt sữa tôi dẫn nó lên đền thờ cùng đem theo các của lễ dâng cho Đức Giê-hô-va tại trước mặt thầy tế lễ Hê-li. Tôi nhắc cho Hê-li nhớ lại người đàn bà năm xưa khóc lóc cầu nguyện trước mặt ông, bây giờ đã được Chúa nhậm lời ban cho có con trai, nay giữ lời hứa nguyện dâng con cho Ngài. Hai mẹ con tôi cùng thờ phượng Chúa rồi tôi ra về, để con lại đền thờ.
– PV: Thật đáng khâm phục lòng trung tín của bà. Chắc là bà cũng buồn và nhớ con lắm?
– An-ne: Đức Giê-hô-va ban thưởng cho tôi bằng cách cho tôi thọ thai và sanh thêm được ba con trai và hai con gái. Mỗi năm tôi lên đền thờ dâng tế lễ và thăm con. Tôi may áo dài cho con mặc và rất yên tâm vì thấy con mỗi ngày một khôn lớn và biết hầu việc Chúa trong đền thờ. Niềm vui lớn của vợ chồng tôi là thấy con trưởng thành trong nhà Chúa. Chúng tôi không ngớt lời cảm tạ Ngài.
– PV: Chúng tôi xin được hòa lòng trong niềm vui của gia đình bà. Ước mong rằng Chúa nhậm lời cầu nguyện và ban cho gia đình chúng tôi có được những đứa con ngoan, yêu mến và biết hầu việc Chúa như Sa-mu-ên. Cảm ơn bà đã dành thì giờ cho Ban phụ nữ trong giờ phỏng vấn qua. Nguyện Chúa giúp chúng tôi là những người nữ biết đặt đức tin vào Ngài. Xin bà cầu nguyện cho chúng tôi.
Mời Ban phụ nữ đứng lên cầu nguyện.
* TÀI LIỆU THAM KHẢO.
An-ne là người đàn bà không có con, bà cầu nguyện được Chúa nhậm lời, trở thành một người mẹ, bà nuôi dưỡng con khôn lớn và dâng cho Đức Chúa Trời, vai trò của bà đã hoàn tất.
An-ne có chồng là Ên-ca-na, một người tốt. Mỗi năm chàng đi đến Si-lô để thờ phượng. Chàng yêu thương An-ne hơn Phê-ni-na. Chàng đã thấy An-ne khóc than vì không có con. Chàng hỏi: “Hỡi An-ne sao nàng khóc? Cớ sao không ăn và lòng buồn bực dường ấy? Ta há chẳng đáng cho nàng hơn mười đứa con trai ư?” Câu hỏi ấy tỏ ra sự thông cảm sâu sắc với nàng. Nhưng Ên-ca-na chẳng có một đức tin quyết định và bộc lộ. Chàng chưa một lần cầu nguyện với Đức Chúa Trời xin ban cho mình một đứa con.
Trái lại, An-ne làm đúng cái điều mà Ên-ca-na thiếu. Vì vậy, đức hạnh bản năng của An-ne là đức tin của nàng. Nàng không tự mình có được, mà là do Đức Chúa Trời ban cho. Đức Giê-hô-va đã dự định điều lớn lao cho nàng. Ngài đáp lời nàng nên Sa-mu-ên ra đời. Trong sự chán nản tuyệt vọng, rồi sau đó là sự vui mừng của An-ne, Đức Giê-hô-va đã tỏ cho thấy Ngài đang chuẩn bị để Sa-mu-ên ra đời.
Khi gặp sự khốn khó, An-ne mới phó mình hoàn toàn cho Đức Giê-hô-va. Nàng vững tin rằng chỉ có Đức Chúa Trời mới có thể biến đổi một người đàn bà thành một người mẹ. Nàng bày tỏ mọi nhu cầu của mình với Đức Chúa Trời. Nàng biết rằng Đức Chúa Trời là Đấng dựng nên con trẻ. Nàng biết Ngài sẽ làm điều đó cho nàng, nên chẳng bao giờ ngưng cầu khẩn xin một đứa con.
Lời cầu nguyện được thôi thúc bởi đức tin chân thật, nàng thấy Đức Chúa Trời chắc chắn nhậm lời. Đức Giê-hô-va nhậm lời và đã ban cho nàng Sa-mu-ên. Để cảm tạ ân điển, bà An-ne đã dâng Sa-mu-ên cho Đức Chúa Trời. Một khi đã nhận thức được điều đó, các bà mẹ sẽ vui mừng mà dâng con cái họ cho Đức Giê-hô-va là Đấng đã dựng nên chúng nó.
* HIỂU BIẾT THƯỜNG THỨC.
Luộc Rau Xanh Màu.
Cho vào soong nước luộc vài giọt chanh hoặc giấm, đợi nước thật sôi mới cho rau vào.
Nấu Nước Dùng Cho Trong.
Nấu nước thật sôi mới cho thịt hoặc xương vào, không được đậy vung xoong. Khi nước sôi lại thì bớt lửa và vớt bọt thường xuyên. Cho vào đó một củ hành tím đã nướng chín.
Nếu lỡ nước không trong thì dùng một khăn vải mỏng sạch lược lại, cho sang xoong khác nấu sôi trở lại. Lấy một tròng trắng trứng đánh cho thật nổi đổ úp vào xoong nước dùng, các bọt trong nước dùng sẽ cuốn vào trong lòng trắng trứng. Khi được, vớt tròng trắng trứng ra bỏ.
Nếu nấu nước thật sôi rồi bỏ thịt hoặc xương vào, như vậy thì chất ngọt còn giữ lại trong thịt, xương. Nếu cho thịt vào nước lạnh rồi mới nấu thì chất ngọt của thịt và xương sẽ hòa vào nước dùng.