Chuyên mục: ẤU NHI

Bài 12. CHÚA SỐNG LẠI (GV-HV)

Bài 12. CHÚA SỐNG LẠI (GV-HV)

in ẤU NHI, QUÍ II. 2016 on 10 Tháng Bảy, 2018

Bài 12. CHÚA SỐNG LẠI (GV)

 I. KINH THÁNH: Lu-ca 24:1-32.

II. CÂU GỐC: “Đấng cứu chuộc tôi vẫn sống” (Gióp 19:25).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Chúa Giê-xu đã chết, sau đó sống lại và sẽ sống mãi.

   – Cảm nhận: Chúa Giê-xu sống thì Ngài cũng có thể ban sự sống đời đời cho những ai tin Ngài.

  – Hành động: Vui mừng và nói về sự sống lại của Chúa cho bạn bè.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

Cho các em hát và chơi trò chơi, bày tỏ lòng vui mừng.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

  1. Vào bài.

Các em có thấy người chết lần nào chưa? Khi chết thì như thế nào? (Cho các em trả lời). Không còn nhúc nhích, cử động được, không ăn uống, không mở mắt, chạy nhảy, nói năng… gì được, phải không? Các em có thấy người chết sống lại bao giờ chưa? Chắc là chưa. Khó có ai trên đất nầy chết đi mà sống lại được. Nhưng có một người đã sống lại đó các em ạ. Sự sống lại của người nầy thật là cần thiết cho mọi người. Các em có muốn biết người đó là ai không? Các em hãy theo dõi câu chuyện nhé.

  1. Bài học.

Các em biết Chúa Giê-xu đã bị bắt bớ, bị đánh đập, bị đóng đinh trên cây thập tự và Ngài đã chết.

Sau khi chết, Chúa Giê-xu đã được chôn trong ngôi mộ bằng đá. Những người yêu thương Chúa rất buồn. Vì vậy, ngay ngày đầu tiên trong tuần, có mấy người đàn bà đem thuốc thơm đến mộ để xức cho xác của Chúa.

Khi đi đến gần ngôi mộ, họ vô cùng sửng sốt vì thấy cánh cửa mộ to chắc, nặng nề, đã bị ai đẩy qua một bên. (Giáo viên cho các em biết rõ ngôi mộ thời Chúa Giê-xu là đục từ trong một tảng đá lớn, thành như một cái hang, ngoài cửa hang có một tảng đá rất lớn che lại. Khi có người chết, người ta chỉ cần cho xác chết vào bên trong, lăn tảng đá chặn cửa lại). Họ vội đi vào bên trong mộ, nhưng không thấy xác Chúa Giê-xu đâu cả!

“Đã xảy ra chuyện gì?” Họ hỏi lẫn nhau, “Vì sao xác Chúa Giê-xu lại không có ở đây?” Bỗng nhiên có hai vị thiên sứ, mặc áo sáng láng hiện ra. Họ sợ hãi, úp mặt xuống đất, nhưng thiên sứ nói rằng: “Sao các ngươi tìm Giê-xu ở đây làm gì? Ngài đã sống lại rồi như lời Ngài đã phán với các ngươi”. Lúc đó, họ nhớ lại lời Chúa Giê-xu đã từng phán: “Sau ba ngày, Ngài sẽ sống lại”. Họ vui mừng lắm, không còn buồn rầu nữa, nhanh chóng trở về thành Giê-ru-sa-lem, báo cho những người môn đồ khác biết rằng Chúa Giê-xu đã sống lại!” Thế là mọi người vui mừng, loan truyền tin từ người nầy sang người khác, nơi nầy đến nơi kia. Ai nấy đều hân hoan, phấn khởi.

Dù vậy, trong số họ cũng có hai môn đồ không tin lắm. Họ vẫn còn buồn rầu vì việc Chúa Giê-xu đã chết. Họ không biết tiếp tục ở lại Giê-ru-sa-lem để làm gì, nên quyết định trở về quê. Trên đường về, hai người vừa đi vừa trò chuyện mê mãi đến nỗi không biết có người đang đến gần mình. Người lạ (đó là Chúa Giê-xu) hỏi: “Các ông nói chuyện gì cùng nhau vậy?” Họ trả lời: “Chúng tôi đương nói về việc của Chúa Giê-xu. Ông chắc là người ở xa mới đến nên không biết việc vừa xảy ra trong thành mấy ngày vừa qua?”. Chúa Giê-xu hỏi lại: “Việc gì vậy? Xin các ông kể cho tôi nghe với”. Họ đáp: “Đó là việc Chúa Giê-xu bị bắt, bị đóng đinh trên cây gỗ. Ngài đã chết rồi. Nhưng khi còn sống, Ngài đã báo trước sau ba ngày, Ngài sẽ sống lại”. Chúa Giê-xu hỏi họ: “Thế các ông có tin điều đó không?” Họ bối rối thưa: “Chúng tôi cũng không biết nữa, vì sáng sớm hôm nay có vài người đàn bà đến báo tin là không thấy xác Ngài trong mộ và có thiên sứ hiện ra bảo rằng Ngài đã sống lại rồi”. Từ lúc đó Chúa Giê-xu bắt đầu giảng dạy lời của Đức Chúa Trời cho họ, giúp cho họ hiểu được lời Chúa và tin vào những lời báo trước của Ngài.

Cứ đi cùng nhau như vậy cho đến gần ngôi làng của họ. Họ mời Chúa Giê-xu ở lại cùng dự bữa ăn. Chúa Giê-xu vui vẻ nhận lời. Ngài lấy bánh ra, cầu nguyện, rồi bẻ ra mà đưa cho họ. Hành động nầy của Chúa khiến họ thấy thật là quen thuộc. Họ nhớ đến hình ảnh Chúa Giê-xu trước đây và như chợt tỉnh ra, họ nhận biết chính là Chúa Giê-xu đang ở trước mặt mình. Nhưng lúc đó, Chúa Giê-xu liền biến đi, không ở với họ nữa. Hai môn đồ nầy vui mừng lắm vì chính họ được thấy Chúa, cùng ngồi ăn với Ngài, nghe lời Ngài dạy dỗ… Bây giờ họ không còn buồn bã nữa, vội quay trở lại thành Giê-ru-sa-lem, báo cho mọi người biết rằng, Chúa thật đã sống lại.

  1. Ứng dụng.

Các em có thấy vui mừng khi biết Chúa Giê-xu sống lại và đến bây giờ Ngài vẫn đang sống không? Ngài là Con của Đức Chúa Trời, không có việc gì Ngài không làm được. Chúa cũng sẽ ban sự sống cho những ai tin Ngài. Đó là điều khiến chúng ta vui mừng lắm, phải không các em? Chúa Giê-xu muốn các em tin Ngài là Con Đức Chúa Trời, tin Ngài đã sống lại, đang sống và chắc chắn sẽ trở lại đón chúng ta vào ở với Ngài trong nước thiên đàng.

Bài 12.  CHÚA SỐNG LẠI (HV)

 I. KINH THÁNH: Lu-ca 24:1-32.

II. CÂU GỐC: “Đấng cứu chuộc tôi vẫn sống” (Gióp 19:25).

BÀI 11.  CỠI LỪA VÀO THÀNH (GV-HV)

BÀI 11.  CỠI LỪA VÀO THÀNH (GV-HV)

in ẤU NHI, QUÍ II. 2016 on 9 Tháng Bảy, 2018

 

BÀI 11.  CỠI LỪA VÀO THÀNH (GV)

 I. KINH THÁNH: Ma-thi-ơ 21:1-11, 15-16; Mác 11:1-11; Lu-ca 19:29-40; Giăng 12:12-19.

II. CÂU GỐC: “Hãy ca tụng Đức Chúa Trời ngươi” (Thi 147:12).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Khi Chúa Giê-xu cỡi lừa vào thành cũng có nhiều trẻ em ca hát chúc tụng Ngài, hoan nghênh Ngài.

– Cảm nhận: Hát thánh ca là ca ngợi Đức Chúa Trời.

– Hành động: Dùng bài hát, thơ ca để ca ngợi Đức Chúa Trời bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

Cho các em hát những bài hát đã được tập, với tinh thần tôn vinh ca ngợi Chúa.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

  1. Vào bài.

Các em thân mến, mỗi lần đến lớp Trường Chúa nhật, giáo viên thường dạy các em hát, các em có thích không? Các em có biết ca hát là để làm gì không? Là để ca ngợi Đức Chúa Trời, để làm chúng ta vui vẻ. Chúa rất thích nghe các em hát. Các em biết không, trẻ thơ đã có lần làm cho Chúa Giê-xu cảm thấy thật là vui đó các em. Đó là dịp nào, các em hãy theo dõi câu chuyện để biết nhé.

  1. Bài học.

Một hôm, Chúa Giê-xu cùng các môn đồ đi vào thành Giê-ru-sa-lem. Các em tưởng tượng xem, Chúa Giê-xu đi bằng gì vào trong thành? (Cho các em trả lời). Chúa Giê-xu cỡi một con lừa con. Có em nào thấy con lừa chưa? Đây là hình con lừa (cho các em xem hình). Chúa Giê-xu đã cỡi lừa vào trong thành.

Khi dân chúng trong thành biết Chúa Giê-xu sắp vào thành, họ liền chạy ra đón rước Ngài. Nhiều người cởi áo mình trải ra trên đất để Chúa đi qua, cũng có nhiều người bẻ nhánh cây trải ra trên đường để đón Chúa, hoặc cầm trên tay phất lên để hoan nghênh Chúa. Họ cùng la lớn lên rằng: “Hô-sa-na! Hô-sa-na! (Nghĩa là “Đáng chúc tụng cho Đấng nhân danh Chúa mà đến”). Cả thành đều náo nức, rộn ràng chào đón Chúa Giê-xu.

Các em xem hình vẽ: Ngoài Chúa Giê-xu, các môn đồ và nhiều người lớn, còn có ai nữa? (Để các em trả lời). Đúng rồi, còn có một số trẻ em cũng như các em vậy. Các em rất vui mừng vì được tận mắt nhìn thấy Chúa Giê-xu. Miệng của các em ca hát, chúc tụng Chúa Giê-xu, tay các em cũng cầm nhánh cây hoan nghinh Chúa.

Chúa Giê-xu thấy nhiều người chào đón như vậy, Ngài rất vui và thỏa lòng vì ngay cả những trẻ em cũng ca hát, chúc tụng Ngài rất sốt sắng, hết lòng.

Nhưng lúc ấy, trong lòng Chúa cũng biết rằng chỉ vài ngày nữa thôi, người ta sẽ bắt Ngài, đánh Ngài và đem đóng đinh trên thập tự giá. Nhưng Chúa Giê-xu vì yêu thương các em, yêu thương cô (thầy), yêu thương tất cả mọi người nên Ngài chịu những điều đó để có thể cứu chúng ta khỏi sự hình phạt của tội lỗi và khỏi sự chết.

  1. Ứng dụng.

Các em thân mến, Chúa yêu thương các em như vậy, các em có yêu mến Chúa không? Các em có thích hát ca ngợi Chúa không? Chúa rất thích nghe các em hát ca ngợi Ngài. Vì vậy, các em không chỉ hát khi đến nhà thờ, ở trong lớp Trường Chúa nhật thôi mà còn có thể hát bất cứ nơi đâu, bất cứ khi nào để Chúa vui lòng, các em nhé.

Bài 11. CỠI LỪA VÀO THÀNH (HV)

 I. KINH THÁNH: Ma-thi-ơ 21:1-11, 15-16; Mác 11:1-11; Lu-ca 19:29-40; Giăng 12:12-19.

II. CÂU GỐC: “Hãy ca tụng Đức Chúa Trời ngươi” (Thi 147:12)

 

BÀI 10. DẠY NGƯỜI CẦU NGUYỆN (GV-HV)

BÀI 10. DẠY NGƯỜI CẦU NGUYỆN (GV-HV)

in ẤU NHI, QUÍ II. 2016 on 9 Tháng Bảy, 2018

 

BÀI 10. DẠY NGƯỜI CẦU NGUYỆN (GV)

I. KINH THÁNH: Ma-thi-ơ 6:5-13; Mác 1:35; Giăng 14:12-14; 16:24-27.

I. CÂU GỐC: “Hãy cầu xin đi, các ngươi sẽ được” (Giăng 16:24).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Chúa Giê-xu dạy chúng ta cách cầu nguyện đẹp lòng Đức Chúa Trời.

– Cảm nhận: Chúa rất vui khi nghe lời cầu nguyện của chúng ta, nhất là của trẻ thơ.

– Hành động: Mỗi ngày đều thưa chuyện với Cha trên trời.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

Cho các em xếp thành vòng tròn; cùng hát bài “Cầu nguyện buổi tối”, tiếng hát sẽ nhỏ dần, cuối cùng, giáo viên hướng dẫn các em cầu nguyện theo từng câu.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

  1. Vào bài.

Các em thân mến, các em có biết nói chuyện không nào? Nói chuyện với ba mẹ, anh chị em, thầy cô, bạn bè… Dĩ nhiên là biết rồi, phải không? Ngày nào, các em cũng nói chuyện với những người đó, nhất là với ba mẹ của mình.

Cầu nguyện cũng vậy đó các em. Cầu nguyện là nói chuyện với Cha trên trời. Hôm nay, các em sẽ học biết phải cầu nguyện như thế nào nhé.

  1. Bài học.

Khi Chúa Giê-xu còn ở trên đất nầy, các môn đồ thấy Chúa Giê-xu thường hay đi riêng ra một nơi, có lúc thì sáng sớm, có lúc thì buổi tối, có lúc cả đêm khuya nữa và Ngài cho biết là để cầu nguyện. Các môn đồ không biết cầu nguyện là như thế nào và nói những gì.

Một hôm nọ, ông Phi-e-rơ thưa cùng Chúa Giê-xu: “Thưa thầy, bây giờ trời đã tối lắm rồi mà thầy cũng mệt mỏi, hay là thầy đến nhà con nghỉ lại đêm nay vậy”. Chúa Giê-xu vui vẻ nhận lời mời của ông. Ngài cùng các môn đồ đến nhà Phi-e-rơ để ngủ lại đêm đó.

Sáng sớm hôm sau, khi bên ngoài có tiếng lao xao, mọi người mới thức dậy, nhưng họ không thấy Chúa Giê-xu đâu cả. Họ tiếp tục tìm Chúa và cuối cùng, họ thấy Chúa Giê-xu đang ở một nơi yên tĩnh trên núi. Lúc đó, họ mới biết từ mờ sáng, Ngài đã thức dậy đi tìm nơi cầu nguyện với Cha trên trời.

Đợi khi Ngài cầu nguyện xong, các môn đồ hỏi Chúa: “Thưa thầy, thầy có thể dạy cho chúng con cầu nguyện không?” Chúa Giê-xu vui vẻ đáp: “Được, các con hãy đến đây, Ta sẽ dạy cho các con cầu nguyện”. Các môn đồ liền ngồi xuống chung quanh Chúa Giê-xu. Ngài bảo họ: “Khi các con cầu nguyện, phải nhớ là các con đang nói chuyện với Cha trên trời. Ngài rất thích nghe các con nói chuyện với Ngài. Ngài cũng rất vui lòng giúp đỡ khi các con cầu xin. Vì vậy, các con cứ nói những điều gì trong lòng mong ước”. Ngừng một chút, Chúa Giê-xu tiếp tục: “Khi cầu nguyện, trước hết, các con phải cảm tạ Cha các con ở trên trời. Khi phạm lỗi lầm, hãy cầu xin được tha thứ và xin Ngài giúp các con không sai phạm nữa”.

Kế đó, Chúa Giê-xu dạy họ học thuộc bài cầu nguyện chung mà ngày nay chúng ta và các con cái của Chúa thường hay đọc: “Lạy Cha chúng tôi ở trên trời. Danh Cha được tôn thánh…” (Ma-thi-ơ 6:5-13). Các em có biết bài cầu nguyện nầy không? (Cho các em trả lời).

  1. Ứng dụng.

Các em ơi, cầu nguyện là nói chuyện với Cha ở trên trời. Các môn đồ đã học để biết cầu nguyện như thế nào, còn các em, các em có muốn được cầu nguyện với Ngài không? Mỗi ngày, các em nên cầu nguyện vào lúc vừa thức dậy và mỗi tối trước khi đi ngủ. Ngoài ra, các em còn cầu nguyện cảm tạ Chúa trước mỗi bữa ăn nữa. Cô (thầy) mong rằng kể từ hôm nay, em nào cũng nói chuyện với Cha trên trời mỗi ngày nhé.

Bài 10.  DẠY NGƯỜI CẦU NGUYỆN (HV)

 I. KINH THÁNH: Ma-thi-ơ 6:5-13; Mác 1:35; Giăng 14:12-14; 16:24-27.

II. CÂU GỐC: “Hãy cầu xin đi, các ngươi sẽ được” (Giăng 16:24).

BÀI 9. ĐI BỘ TRÊN MẶT BIỂN ( GV-HV)

BÀI 9. ĐI BỘ TRÊN MẶT BIỂN ( GV-HV)

in ẤU NHI, QUÍ II. 2016 on 6 Tháng Bảy, 2018

 

BÀI 9. ĐI BỘ TRÊN MẶT BIỂN  (HV)

I. KINH THÁNH: Ma-thi-ơ 14:22-33

II. CÂU GỐC: “Chúa Giê-xu liền phán:… Ta đây, đừng sợ” (Ma-thi-ơ 14:27).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Chúa Giê-xu đi bộ trên mặt biển và giúp các môn đồ trong cơn sóng gió.

– Cảm nhận: Có Chúa Giê-xu, lòng luôn được bình yên.

– Hành động: Tin và nhờ cậy nơi Ngài.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

Lấy ghế xếp thành vòng tròn (ít hơn số em chơi 1 ghế), tất cả các em đứng dậy, vừa hát bài “Đừng sợ, hãy tin” vừa đi theo vòng tròn làm động tác như chèo thuyền; khi có lệnh ngừng hát, mỗi em phải giành một ghế ngồi; em nào không có chỗ ngồi, bị để riêng ra chờ phạt, trò chơi lại tiếp tục và cứ mỗi lần như vậy lại bớt đi 1 ghế.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

* Chuẩn bị: Xếp một cái thuyền bằng giấy (hoặc dùng cái thuyền đồ chơi trẻ em), một thau nước nhỏ.

  1. Vào bài.

Các em nhìn xem, cái nầy là gì? (Cho xem chiếc thuyền). Đúng rồi, đây là chiếc thuyền, còn cái nầy? (Chỉ vào thau nước). Đúng, đây là thau nước. Bây giờ chúng ta xem như thau nước nầy là biển nhé. Các em chú ý xem, khi nước yên lặng thì chiếc thuyền trôi đi bình thường, nhưng nếu có gió mạnh (dùng miệng thổi mạnh lên mặt nước, dùng tay làm cho nước xao động mạnh), sóng lớn, các em thấy chiếc thuyền thế nào? Chiếc thuyền như muốn lật úp lại. Hôm nay, cô và các em sẽ cùng nghe qua câu chuyện Kinh thánh kể về các môn đồ của Chúa Giê-xu khi đang ở trên thuyền. Điều gì sẽ đến với họ và họ sẽ như thế nào, các em lắng nghe để biết nhé.

  1. Bài học.

Một lần nọ, Chúa Giê-xu bảo các môn đồ chèo thuyền đi trước qua bờ biển bên kia, còn Ngài ở lại, đi lên núi để cầu nguyện.

Các môn đồ vâng lời Chúa, chèo thuyền đi được một lúc xa, trời càng lúc càng tối dần. Họ vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Bỗng nhiên, gió từ đâu thổi đến ào ào, làm cho nước đánh mạnh vào hông thuyền. Chiếc thuyền chao nghiêng, nước tràn vào và những đợt sóng to cứ dồn dập kéo đến, khiến họ quá sợ hãi. Lúc ấy, các môn đồ nhớ đến Chúa Giê-xu, nhớ đến những phép lạ Ngài làm và họ kêu to lên: “Chúa Giê-xu ơi, xin Ngài đến cứu chúng con. Chúng con sắp chết rồi!” Họ lo lắng, sợ hãi lắm khi chung quanh trời tối mịt mà sóng gió vẫn chưa yên. Giữa lúc đó, bỗng họ thấy bóng ai lướt đi trên mặt biển, càng lúc càng đến gần họ. Hình ảnh kỳ lạ ấy càng khiến họ sợ hãi thêm. Họ la lớn: “Ôi, ma, ma, anh em ơi!” Nhưng khi vừa la lên như vậy, thì một giọng nói quen thuộc, nhỏ nhẹ cất lên: “Ta đây, các con đừng sợ!” Các em có đoán ra được là giọng nói của ai không? (Cho các em trả lời). À, đúng rồi, đó là giọng nói của Chúa Giê-xu. Các môn đồ mừng không các em? Có lẽ ban đầu họ còn nghi ngờ, nhưng khi đã biết chắc là Chúa Giê-xu rồi thì mừng lắm. Ngài biết họ đang gặp nguy hiểm, đang lo lắng, sợ hãi, nên vội đến để cứu giúp họ đúng lúc.

Các môn đồ mừng đón Chúa Giê-xu lên thuyền. Khi đó, Chúa cũng làm cho sóng gió ngừng, mặt biển trở nên yên lặng như trước. Các môn đồ quỳ lạy Chúa và nói: “Ngài thật là Con của Đức Chúa Trời vì Ngài đã làm những điều lạ lùng!”

  1. Ứng dụng.

Các em ơi, có lúc nào các em sợ hãi chưa? Ví dụ như ở trong bóng tối một mình, đi lạc hay gặp thú dữ… Khi đó, các em làm gì? (Cho các em trả lời – giáo viên nhắc lại những cách giải quyết của các em và hướng dẫn thêm). Các em có khi nào cầu nguyện với Chúa Giê-xu trong những lúc đó không? Các em nên nhớ Chúa Giê-xu của chúng ta là Con của Đức Chúa Trời. Ngài có quyền năng làm được mọi sự. Các em kêu cầu với Chúa, Ngài sẽ giúp đỡ, bảo vệ, vì Ngài rất yêu thương các em.

Bài 9. ĐI BỘ TRÊN MẶT BIỂN (HV)

I. KINH THÁNH: Ma-thi-ơ 14:22-33.

II. CÂU GỐC: “Chúa Giê-xu liền phán:… Ta đây, đừng sợ” (Ma-thi-ơ 14:27).

BÀI 8.  NĂM CÁI BÁNH VÀ HAI CON CÁ ( GV-HV)

BÀI 8.  NĂM CÁI BÁNH VÀ HAI CON CÁ ( GV-HV)

in ẤU NHI, QUÍ II. 2016 on 6 Tháng Bảy, 2018

 

BÀI 8.  NĂM CÁI BÁNH VÀ HAI CON CÁ  (GV)

I. KINH THÁNH: Ma-thi-ơ 14:13-21; Mác 6:30-44; Giăng 6:1-14

II. CÂU GỐC: “Chúa Giê-xu… phán rằng: Ta thương xót đoàn dân nầy” (Ma-thi-ơ 15:32).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Ngài đã dùng phần ăn nhỏ của cậu bé hóa ra nhiều cho 5000 người ăn.

– Cảm nhận: Chúa là Đấng yêu thương, chăm lo cho mọi người.

– Hành động: Noi gương Chúa Giê-xu, giúp đỡ người thiếu thốn.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

Chia các em ngồi thành hai nhóm bằng nhau. Mỗi nhóm cử ra một em. Hai em đại diện cho hai nhóm sẽ nhận chỉ thị của giáo viên (ví dụ: “Cần 2 đôi dép”, “cần 3 cuốn vở”…), lập tức trở về nhóm mình, tìm và đem lên nộp ngay. Nhóm nào nộp đầy đủ và nhanh nhất là thắng.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

  1. Vào bài.

Các em nhìn xem hình vẽ trong bài học: Người nầy là ai? (Chỉ vào Chúa Giê-xu, để các em trả lời). Đúng, người nầy là Chúa Giê-xu. Trên tay Ngài cầm gì? Đúng rồi, trên tay Chúa Giê-xu cầm bánh và cá.

Các em nghĩ xem, người đứng trước mặt Chúa Giê-xu tay cầm giỏ là ai? Họ là môn đồ của Chúa Giê-xu.

Các em có thấy không? Còn có rất nhiều người ngồi trên cỏ. Họ là những người đến từ nhiều nơi để nghe Chúa giảng dạy. Trong đó có một số người mong muốn được Chúa Giê-xu chữa bệnh cho họ.

Chúa Giê-xu đã làm phép lạ mà con người không thể làm được trong lần nầy. Đó là phép lạ gì? Các em nghe câu chuyện sẽ rõ nhé.

  1. Bài học.

Một ngày nọ, trời rất đẹp, Chúa Giê-xu cùng các môn đồ qua bên kia bờ biển Ga-li-lê và đi lên trên núi cao. Lúc đó cũng có nhiều người đi theo Ngài. Trong số họ có đàn ông, đàn bà, trẻ con, người khỏe, người đau yếu, tàn tật… Họ đến để nghe Ngài giảng đạo và cũng mong được chữa lành bệnh. Chúa Giê-xu dùng lời của Ngài dạy dỗ họ vì Ngài rất yêu thương họ.

Đoàn dân ngồi nghe say sưa đến nỗi không thấy rằng trời đã dần tối rồi. Các môn đồ đến thưa cùng Chúa Giê-xu rằng: “Xin Ngài cho dân chúng ra về vì trời đã tối rồi! Họ chưa ăn gì cả, mà đường về thì xa lắm”. Chúa Giê-xu nói: “Các ngươi phải cho họ ăn!” Họ băn khoăn: “Làm sao chúng tôi có thể tìm đủ thức ăn cho họ tại nơi nầy?” Chúa Giê-xu nhìn họ và mềm mại nói: “Các ngươi cứ thử tìm xem có được bao nhiêu thức ăn?” Môn đồ không còn biết làm gì khác hơn là vâng theo lời Chúa Giê-xu. Họ tìm hỏi hết dân chúng đang ngồi đó, chỉ có được năm cái bánh và hai con cá do một cậu bé dâng lên. Nhưng chỉ bấy nhiêu thức ăn thì làm gì đủ với cả một đoàn dân đông như vậy? Trong lòng các môn đồ thấy bối rối, lo lắng. Chúa Giê-xu hiểu họ, nên phán: “Các ngươi cho dân chúng ngồi từng hàng năm chục hoặc một trăm người”. Nầy các em, Chúa Giê-xu rất thích chúng ta có trật tự và nề nếp. Môn đồ làm theo lời dặn, và xem Chúa Giê-xu giải quyết

khó khăn nầy bằng cách nào. Mọi người thấy Chúa Giê-xu cầm năm cái bánh và hai con cá ngước mắt lên trời, cầu nguyện tạ ơn Đức Chúa Trời và bẻ ra, trao cho môn đồ chia cho đoàn dân. Rất kỳ lạ, cho dù dân chúng cần bao nhiêu, cũng có thể ăn tùy ý, mà bánh và cá vẫn không hết. Thật là kỳ diệu, phải không các em, bởi vì Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời, cho nên Ngài đã làm được như vậy.

Mọi người đều ăn no, Chúa Giê-xu bảo các môn đồ: “Hãy lượm những miếng còn thừa, hầu cho không mất chút nào!” Họ lượm bánh thừa mà đầy đến mười hai giỏ đó các em ạ.

  1. Ứng dụng.

Các em biết không, thức ăn thừa mà còn đựng được mười hai giỏ! Chỉ có Con của Đức Chúa Trời mới làm được điều lạ lùng như vậy mà thôi.

Chúa Giê-xu yêu thương đoàn dân. Ngài biết họ sẽ bị đói nếu ra về trong lúc đó, nên Ngài đã giúp cho họ ăn no nê trước khi trở về nhà. Chúng ta cũng phải noi theo gương Chúa Giê-xu, thấy người nghèo khổ, thiếu thốn… thì cũng nên giúp họ. Các em còn nhỏ các em có thể cho họ ít tiền, hoặc cho họ thức ăn, quần áo cũ… Đó là việc bày tỏ lòng yêu thương người khác. Chúa rất vui và cha mẹ các em cũng rất vui khi thấy các em biết giúp người khác như vậy.

Bài 8.  NĂM CÁI BÁNH VÀ HAI CON CÁ (HV)

 I. KINH THÁNH: Ma-thi-ơ 14:13-21; Mác 6:30-44; Giăng 6:1-14.

I. CÂU GỐC: “Chúa Giê-xu… phán rằng: Ta thương xót đoàn dân nầy” (Ma-thi-ơ 15:32).

 

BÀI 7. CON TRAI CỦA QUAN THỊ VỆ (GV-HV)

BÀI 7. CON TRAI CỦA QUAN THỊ VỆ (GV-HV)

in ẤU NHI, QUÍ II. 2016 on 5 Tháng Bảy, 2018

 

BÀI 7. CON TRAI CỦA QUAN THỊ VỆ (GV)

I. KINH THÁNH: Giăng 4:46-53.

II. CÂU GỐC: “Đức Chúa Giê-xu phán rằng: Hãy đi, con của ngươi sống” (Giăng 4:50).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Chúa Giê-xu có quyền năng giúp con trai của quan thị vệ khỏi chết.

– Cảm nhận: Không có điều gì mà Chúa Giê-xu không làm được.

– Hành động: Tin và nhờ cậy Chúa trong mọi sự.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

Cho các em đóng vai bác sĩ, bệnh nhân. Qua đó nhắc nhở các em khi bệnh, không chỉ xin bác sĩ chữa bệnh mà còn phải không ngừng cầu nguyện, xin Chúa Giê-xu chữa lành cho mình.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

  1. Vào bài.

Các em ơi, có lần nào các em bị bệnh chưa? (Cho các em trả lời. Có nhiều loại bệnh, ví dụ: Những loại bệnh nhẹ như ho, sốt, sổ mũi, giun sán… những loại bệnh nặng như phổi, ruột thừa, đau gan…

Bệnh nhẹ có thể mau được lành, còn bệnh nặng có nhiều lúc nguy hiểm đến tính mạng. Cô tin rằng các em đều nhớ, khi các em bị bệnh, chắc là không vui đâu, phải không? Mẹ bắt các em phải nằm nghỉ trên giường, không được chạy nhảy, không được ăn kẹo, kem hay nhiều thức ăn ngon khác, mà còn phải uống thuốc đúng giờ nữa. Như vậy có em nào thích bị bệnh không? Chắc là không em nào muốn đâu, phải không? Bây giờ cô (thầy) muốn biết các em khi bị bệnh thì như thế nào? (Cho các em phát biểu, nếu giáo viên thấy các em ngại, thì gợi ý cho các em nói chứ đừng trả lời thay, giúp các em tập suy nghĩ và nói lên những suy nghĩ của mình). Câu chuyện hôm nay nói về một cậu bé bị bệnh rất nặng và điều gì sẽ đến với cậu đây? Các em hãy lắng nghe nhé.

  1. Bài học.

Ngày xưa, ở thành Ca-bê-na-um có một ông quan thị vệ (một quan lớn) có một cậu con trai. Ông rất yêu thương người con nầy. Nhưng ông quan thị vệ đang rất lo lắng và buồn vì con trai ông bị bệnh rất nặng và sắp chết. Ông bà rất nôn nóng, tìm thầy thuốc khắp nơi, nhưng cũng không làm cho con mình được hết bệnh.

Một hôm, trên đường đi, ông nghe có hai người Giu-đa nói chuyện. “Nầy bạn, bạn có nghe tin Chúa Giê-xu từ xứ Giu-đê đến Ga-li-lê không?” Người kia hỏi lại: “Chúa Giê-xu là ai? Ngài đến Ga-li-lê để làm gì?”À, bạn không biết Chúa Giê-xu sao? Ngài là Đấng từ Đức Chúa Trời sai đến. Có người tin Ngài là Con Đức Chúa Trời. Ngài đã làm nhiều phép lạ ở các nơi. Nếu bạn muốn gặp thì hãy đi theo tôi”. Người kia vội hỏi: “Phép lạ ra sao, kể cho tôi nghe với”. “Bạn không biết gì sao? Được rồi, để tôi kể cho bạn nghe. Ngài đã biến nước thành rượu, đã chữa lành người mù từ thuở sanh ra…” Quan thị vệ nghe vậy, dường như thấy được ánh sáng chiếu ra trong đêm tối. Lòng ông vui không tả nổi, còn hơn là được nhiều vàng bạc châu báu. Ông lập tức chạy về nhà và nói với vợ: “Bây giờ tôi phải  đi gấp đến Ga-li-lê để tìm Chúa Giê-xu. Tôi tin rằng Ngài sẽ chữa lành bệnh cho con của chúng ta”. Nói xong, ông nhanh chóng ra đi.

Từ nơi ông ở phải đi rất xa mới có thể tìm gặp được Chúa. Khi gặp được rồi, thì ông cầu xin Chúa: “Thưa Chúa, con tôi bị bệnh sắp chết rồi. Xin Ngài chữa giùm cho con tôi”. Chúa Giê-xu nhìn người rồi nói: “Hãy đi, con của ngươi sống”.

Quan thị vệ Ca-bê-na-um nghe vậy thì vui lắm và tin lời của Chúa Giê-xu, không chút nghi ngờ, dù chẳng thấy Ngài làm gì cả ngoài một câu nói mà thôi. Lòng tin của ông nơi Chúa thật mạnh mẽ, phải không các em? Chúa Giê-xu cũng ngạc nhiên và khen ông khi thấy lòng tin của ông như vậy.

Ông liền quay trở về nhà. Trên đường về, người đầy tớ của ông chạy đến báo: “Ông chủ, con trai của ông lành bệnh rồi!” Ông mừng rỡ nói: “Chính Chúa Giê-xu chữa lành cho con tôi. Ngài làm cho nó được sống. Cảm tạ Ngài!” “Ba ơi cho con biết Chúa Giê-xu là ai?” Con trai của ông hỏi. “Ngài là Đấng mà Đức Chúa Trời sai đến. Ngài là Con của Đức Chúa Trời. Ngài đã làm nhiều phép lạ. Hôm nay, Ngài đã làm phép lạ cho gia đình chúng ta, làm sao mà chúng ta không tin Ngài”. Ông nói với lòng vui mừng, đầy sự cảm tạ Chúa.

  1. Ứng dụng.

Các em ơi, các em đừng quên Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời. Ngài có thể khiến người chết được sống.

Khi các em bị bệnh, các em nên cầu xin Chúa chữa bệnh cho. Phải nhớ là trong mọi sự, phải nhờ cậy Chúa, bởi vì Chúa là Đấng yêu thương, lo lắng, chăm sóc cho em.

Bài 7.  CON TRAI CỦA QUAN THỊ VỆ (HV)

 I. KINH THÁNH: Giăng 4:46-53

I. CÂU GỐC: “Đức Chúa Giê-xu phán rằng: Hãy đi, con của ngươi sống” (Giăng 4:50).

 

 

BÀI 6. NGƯỜI MÙ ĐƯỢC GẶP CHÚA (GV-HV)

BÀI 6. NGƯỜI MÙ ĐƯỢC GẶP CHÚA (GV-HV)

in ẤU NHI, QUÍ II. 2016 on 4 Tháng Bảy, 2018

 

BÀI 6.  NGƯỜI MÙ ĐƯỢC GẶP CHÚA  (GV)

 I. KINH THÁNH: Giăng 9:1-41.

II. CÂU GỐC: “Chúa Giê-xu đã… mở mắt cho người đó” (Giăng 9:14).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Chúa Giê-xu chữa lành cho người bị mù từ thuở mới sinh.

 – Cảm nhận: Không khinh thường những người bị tàn tật nhưng tìm cách giúp đỡ họ.

 – Hành động: Cảm tạ Chúa vì đã cho em có đôi mắt sáng, đẹp.

VI. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

Mời một em ra ngồi trên ghế trong vòng tròn, lấy khăn che mắt lại, sau đó, mời một em khác ra nói một câu, để em bị che mắt đoán xem bạn nầy là ai; nếu nói đúng, em bị bịt mắt sẽ về chỗ, em kia thay thế. Cứ vậy, trò chơi lại tiếp tục.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

  1. Vào bài.

Một hôm mẹ thấy Mai dùng tay dụi mắt và nói: “Mẹ ơi, mẹ ơi! Mắt con đau lắm!” Mẹ liền bảo: “Con đừng lấy tay dụi vào mắt như vậy, sẽ làm đau mắt thêm đấy. Con nói cho mẹ biết, có phải là cát hay bụi đã vào mắt con không?” Mai vẫn còn thấy khó chịu trong mắt, nên khóc: “Mẹ ơi, lúc nãy con đến vườn hoa chơi cát, có lẽ cát đã vô mắt. Mẹ ơi, đau lắm, con phải làm thế nào đây?” “Con đừng bối rối, hãy nháy mắt lên, xuống. Sau đó, nhắm mắt lại, hạt cát sẽ ra theo nước mắt, con ạ”.

Các em có khi nào bị rơi cái gì vào mắt chưa? Khó chịu lắm, phải không? (Dừng lại một lúc cho các em trả lời). Người bị mù còn khó chịu hơn thế gấp nhiều lần. Hôm nay, chúng ta sẽ nghe câu chuyện về một người bị mù từ thuở mới sinh.

  1. Bài học.

Kinh Thánh cho chúng ta biết có một người kia bị mù từ lúc mới sinh ra. Như vậy, người nầy chưa hề nhìn thấy một điều gì cả. Đối với người, chỉ có một màu đen thôi. Bây giờ các em thử nhắm mắt lại nhé (cho các em nhắm mắt khoảng vài giây). Các em có thấy gì không? Nếu phải nhắm hoài như vậy các em có thấy khó chịu không? Người mù nầy chỉ thấy một màu tối tăm như vậy từ khi được sinh ra. Mỗi ngày, người phải ngồi bên lề đường để ăn xin.

Một hôm, khi đang ngồi ngoài đường để xin ăn, ông nghe thấy tiếng bước chân nhiều người đi tới, tiếng nói lao xao, mỗi lúc một gần hơn. Bỗng ông nghe có tiếng bước chân của một người đến gần mình. Người nầy không nói gì, chỉ dùng một chất vừa ướt vừa dẻo sệt, bôi vào mắt ông. Ông ngạc nhiên và định hỏi là ai và đang làm gì thì nghe tiếng người đó nói: “Ngươi hãy đến ao Si-lô-ê và rửa sạch đi!” Ông không biết người nầy là ai, nhưng ông vâng lời ngay. Đến ao Si-lô-ê, ông lấy nước rửa mắt (sau nầy ông mới biết đó là chất bùn đã được đắp lên mắt mình). Các em biết không, ông vui mừng không thể tả được, bởi vì một việc lạ lùng đã xảy ra! Mắt ông đã nhìn thấy được! Bây giờ ông mới biết cảnh vật chung quanh mình đẹp biết bao! Bầu trời trong xanh, bông hoa rực rỡ sắc màu, người ta thì lớn nhỏ, đẹp xấu, trắng đen, cao thấp… đủ hết! Các em phải cảm ơn Chúa vì các em có cặp mắt sáng, thấy được mọi sự. “Tôi thấy được rồi! Tôi thấy được rồi!” Người mù la lớn lên và chạy một mạch về nhà.

Nhiều người thấy ông, thì liền hỏi: “Có phải anh chính là người bị mù, mỗi ngày ngồi bên lề đường ăn xin đó không?” “Phải, chính là tôi đây. Tôi chính là người mù từ thuở mới sinh và ăn xin mỗi ngày bên lề đường đây”, người trả lời. “Sao lại có việc như vậy? Anh mau nói cho chúng tôi biết ai đã chữa lành đôi mắt của anh”. “Tôi không biết người đó là ai, nhưng người đã lấy bùn xức lên mắt tôi và bảo tôi đi rửa ở ao Si-lô-ê. Tôi làm y theo lời thì được sáng mắt”. Mọi người lấy làm lạ khi nghe người nầy kể.

Nhiều ngày sau, người nầy gặp Chúa Giê-xu mới biết Ngài chính là Đấng đã chữa lành cho mình. Ông biết ơn và cảm tạ Chúa. Ông nhận biết Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời và tin Ngài, sấp mình xuống trước mặt Chúa mà thờ lạy. Từ đó, ông nói việc lạ lùng Chúa đã làm cho nhiều người khác biết.

  1. Ứng dụng.

Các em ạ, mỗi người trong chúng ta phải cảm tạ Chúa vì đã cho chúng ta có đôi mắt sáng, nhìn thấy mọi sự. Chúng ta cũng noi gương Chúa Giê-xu, không khinh thường những người bị bịnh tật, nghèo nàn… nhưng sẵn lòng giúp đỡ họ khi họ cần đến, các em nhé.

Bài 6. NGƯỜI MÙ ĐƯỢC GẶP CHÚA (HV)

I. KINH THÁNH: Giăng 9:1-41

II. CÂU GỐC: “Chúa Giê-xu đã… mở mắt cho người đó” (Giăng 9:14).

BÀI 5. CHÚA LÀM PHÉP LẠ TRONG TIỆC CƯỚI (GV-HV)

BÀI 5. CHÚA LÀM PHÉP LẠ TRONG TIỆC CƯỚI (GV-HV)

in ẤU NHI, QUÍ II. 2016 on 12 Tháng Ba, 2018

BÀI 5. CHÚA LÀM PHÉP LẠ TRONG TIỆC CƯỚI

KINH THÁNH: Giăng 2:1-11.

CÂU GỐC: “Chúa giúp đỡ tôi” (Hê-bơ-rơ 13:6)

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời, nên Ngài có quyền năng đặc biệt, biến nước thành rượu.

– Cảm nhận: Chúa Giê-xu là Đấng giúp đỡ chúng ta trong mọi khó khăn.

– Hành động: Noi gương tốt của Chúa Giê-xu, lấy lòng yêu thương giúp đỡ người khác những gì mình có thể làm.

PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

– Chia các em ra làm 3 nhóm: Một nhóm làm người hầu, làm theo lời Chúa Giê-xu dặn đổ nước; một nhóm làm kẻ coi bàn tiệc, đem rượu cho khách; một nhóm làm khách đến dự tiệc.

– Dùng 6 cái ca nhựa làm 6 cái ché đá.

– Cho các em diễn giống như câu chuyện Kinh Thánh.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

1. Vào đề.

Chuông cửa reo lên. A! Ba đi làm về. Trên tay của ba ngoài cái xách tay còn có một tấm thiệp mời màu đỏ (đưa tấm thiệp mời cho các em xem).

Thông nhìn thấy thiệp mời liền hỏi ba “Ai mời mình dự tiệc vậy ba? Con và em có được đi dự không?” Ba mỉm cười nhìn Thông, nói: “Con thử đoán xem, người này là họ hàng và thường xuyên đến thăm chúng ta”. Mai, em của Thông, nhanh chóng giành trả lời: “Con biết, đây là đám cưới của dì Lệ, mời nhà mình đi dự  tiệc”. “Mai, con đoán đúng rồi”, ba gật gù nói, “Thứ bảy tuần này, đám cưới được tổ chức tại nhà thờ vào buổi chiều và buổi tối đãi tiệc. Các con cũng được mời dự nữa đó”. “A, thích quá!” Thông và Mai reo to lên.

Được dự lễ cưới là chuyện rất vui, đặc biệt là hai em thích dự lễ cưới tại nhà thờ.

Các em ơi, các em có theo cha mẹ đi dự lễ cưới lần nào chưa? Các em có nhớ bài hát nào trong đám cưới không? Có nhớ chú rể và cô dâu đãi tiệc ở đâu không? Chắc là có một số điều các em khó quên trong ngày vui đó, phải không?

2. Bài học.

Hôm nay cô (thầy) sẽ kể cho các em nghe câu chuyện Chúa Giê-xu cũng đã đi dự một tiệc cưới.

Một ngày nọ, tại thành Ca-na xứ Ga-li-lê, Chúa Giê-xu và bà Mari – mẹ của Ngài – được mời đi dự một tiệc cưới. Các môn đồ của Chúa cũng đi nữa.

Trong lúc mọi người đang ăn uống vui vẻ thì rượu lại hết. Các em biết không, thời bấy giờ, trong tiệc cưới, rượu là thức uống quan trọng lắm. Đang vui vẻ mà lại hết rượu thì mất vui. Mẹ của Chúa Giê-xu biết rằng Ngài có thể giúp được họ trong lúc nầy, nên bà liền đi tìm Chúa. Khi gặp rồi, bà nói nhỏ với Chúa Giê-xu là đã hết rượu trong tiệc cưới.

Chúa đã biết việc đó trước khi nghe bà  nói. Bà  biết rằng Chúa Giê-xu là Đấng có quyền và sẵn sàng giúp đỡ, nên nói với những người hầu bàn: “Ngài bảo gì, phải làm như vậy”.

Này các em, các em thử đoán xem, Chúa Giê-xu sẽ làm gì để giúp họ? (Dừng một chút cho các em trả lời). Chúa đã làm một việc rất lạ lùng. Chúa không đưa tiền để những người hầu bàn đi mua rượu, Ngài cũng không có rượu sẵn để cho họ, nhưng Ngài bảo họ múc nước đổ đầy vào 6 cái ché đá (ché đá là những đồ dùng để chứa nước). Sau khi họ làm xong, Chúa Giê-xu bảo họ: “Bây giờ các ngươi hãy múc ra, đem dọn lên bàn tiệc!” Họ vâng lời Chúa. Ồ, một điều kỳ lạ đã xảy ra! Nước trong những cái ché đá đó bây giờ đã biến thành rượu, mà lại là rượu ngon nữa! Những người dự tiệc vui lắm khi được chủ nhà đãi họ một loại rượu ngon đến như thế.

Những người nhìn thấy Chúa Giê-xu làm phép lạ không nhiều, nhưng họ cũng biết việc làm của Ngài là việc con người không thể làm được, còn các môn đồ thì tin Ngài chính là Con của Đức Chúa Trời, vì chỉ có như vậy, Chúa Giê-xu mới hóa nước thành rượu được.

3. Ứng dụng.

Các em ơi, Chúa Giê-xu không chỉ giúp cho những người ngày xưa thôi mà còn giúp cho chúng ta bây giờ nữa. Vì vậy, nếu có sự khó khăn nào, ví dụ như bị bệnh, sợ hãi… các em nên kêu cầu cùng Chúa, Ngài sẵn lòng giúp đỡ các em. Các em cũng nên noi gương Chúa Giê-xu giúp đỡ người khác khi họ cần, các em nhé.

 

Bài 5. CHÚA LÀM PHÉP LẠ TRONG TIỆC CƯỚI (HV)

I. KINH THÁNH: Giăng 2:1-11.

II. CÂU GỐC: “Chúa giúp đỡ tôi” (Hê-bơ-rơ 13:6)

BÀI 4. NI-CÔ-ĐEM ĐẾN THĂM CHÚA GIÊ-XU (GV-HV)

BÀI 4. NI-CÔ-ĐEM ĐẾN THĂM CHÚA GIÊ-XU (GV-HV)

in ẤU NHI, QUÍ II. 2016 on 7 Tháng Ba, 2018

BÀI 4. NI-CÔ-ĐEM ĐẾN THĂM CHÚA GIÊ-XU (GV)

I. KINH THÁNH: Giăng 3:1-21; 7:50-51.

II. CÂU GỐC: “Ai tin Con, thì được sự sống đời đời” (Giăng 3:36).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Ni-cô-đem đến thăm Chúa Giê-xu để học biết cách trở thành con cái của Đức Chúa Trời.

– Cảm nhận: Tin nhận Chúa, sẽ trở thành người trong nhà Chúa.

Hành động: Tin chắc rằng mình đã được Chúa cứu, được làm con của Ngài.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

– Chuẩn bị số trái tim mỗi màu đen và trắng bằng số học viên có trong lớp, chia các em làm 2 nhóm bằng nhau, 1 nhóm đeo tim trắng, và 1 nhóm đeo tim đen.

– Cho các em đeo tim trắng đi bắt các em đeo tim đen; em tim đen bị bắt thì phải lấy tim đen ra đeo tim trắng vào, gia nhập vào nhóm tim trắng, rồi cùng nhau đi bắt những em tim đen cho đến khi nào các em hoàn toàn là tim trắng.

* Mục đích của trò chơi này là để giúp các em ý thức được những người không tin Chúa Giê-xu là ở trong tay ma quỷ. Mời họ tin Chúa, tức là các em trói tay ma quỷ, đoạt họ trở lại. Đó không phải là việc dễ dàng, nên các em đừng nản lòng. Nếu bạn từ chối lời mời tham gia Trường Chúa nhật, các em đi mời lần nữa để bạn của các em có dịp nghe về Chúa, được giải phóng khỏi tay của ma quỷ, tội lỗi được tha thứ và trở thành con cái của Đức Chúa Trời.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

1. Vào bài.

Các em ở nhà có khi nào tiếp khách chưa? (Cho các em trả lời). Cô (thầy) thấy có rất nhiều em gật đầu.

Vậy, khách của các em là ai? (Để các em suy nghĩ rồi trả lời). À, thì ra những người đến thăm hoặc chơi đùa với các em là khách của các em, cũng có khi là chú, bác hay dì của các em nữa, phải không? (Thu nhận những câu trả lời của các em rồi tổng kết).

Các em có còn nhớ họ đến thăm các em vào lúc nào? Đúng rồi, họ thường thăm viếng các em vào ban ngày, buổi sáng hoặc buổi chiều tối. Tại sao ban đêm họ không đến thăm các em? Vì ban đêm là lúc mọi người đều nghỉ ngơi, nhất là những em nhỏ như các em, đã ngủ rất sớm, làm sao đi thăm viếng người khác được?! Nhưng rất lạ, Kinh Thánh cho chúng ta biết có một  người đi thăm Chúa Giê-xu mà lại thăm vào ban đêm. Tại sao phải thăm vào lúc đó và thăm để làm gì? Các em hãy theo dõi câu chuyện để biết nhé.

2. Bài học.

Các em có muốn biết người khách nầy tên là gì không? Người ấy tên là Ni-cô-đem. Các em cùng cô (thầy) đọc tên nầy nhiều lần để nhớ nhé: “Ni-cô-đem”.

Ông Ni-cô-đem ở trong thành Giê-ru-sa-lem. Ông là một người rất thích học lời của Đức Chúa Trời và đã từng nghe Chúa Giê-xu nói về Đức Chúa Trời. Ông nghĩ rằng Chúa Giê-xu là một thầy giáo rất tốt, nên muốn được hiểu thêm về Ngài. Nhưng nếu ông đến gặp Chúa vào ban ngày, sẽ có nhiều người biết và ghét ông, còn Chúa Giê-xu thì đang bị họ ganh ghét, tìm cách bắt Ngài. Vì thế, ông quyết định đi thăm Ngài vào ban đêm để không có ai nhìn thấy: “Tôi phải tìm Chúa Giê-xu, nói chuyện với Ngài”.

Ni-cô-đem đến nơi ở của Chúa Giê-xu. Ngài vui vẻ tiếp ông. Cảnh ban đêm thật là mát mẻ và đẹp! Chúa Giê-xu và ông Ni-cô-đem có thể nhìn thấy ánh trăng, những vì sao lấp lánh, và hưởng những làn gió nhẹ thổi qua. Nhưng Ni-cô-đem không chú ý lắm về điều đó. Người vừa gặp Chúa Giê-xu thì liền nói: “Thưa Thầy, qua những phép lạ Thầy đã làm, tôi biết Thầy là từ Đức Chúa Trời đến và Đức Chúa Trời ở cùng Thầy”. “Ni-cô-đem”, Chúa Giê-xu nói một cách mềm mại: “Đức Chúa Trời yêu thương hết thảy mọi người trên thế gian, dù là người lớn hay trẻ em, nam hay nữ, già hay trẻ, giàu hay nghèo… Ngài mong có một ngày được thấy họ cùng ở trên trời với Ngài. Vì vậy, Đức Chúa Trời sai Ta nói với mọi người rằng, Ngài mong mọi tội của họ được tha thứ, để họ trở thành con cái của Đức Chúa Trời, trở thành người trong nhà của Ngài”.

Ni-cô-đem chưa hiểu rõ, nên nói: “Lạ quá, việc này làm sao xảy ra được? Con người thường làm những việc xấu xa thì làm thế nào trở thành người tốt trong nhà của Đức Chúa Trời được? Làm sao họ ở với Chúa mãi mãi trên thiên đàng được?” Chúa Giê-xu mỉm cười trả lời: “Ngươi không biết gió từ đâu đến, nhưng ngươi cảm thấy mặt ngươi rất mát mẻ và thấy cành lá lung lay, thì ngươi biết có gió thổi qua”. Lúc nầy, gió đang thổi nhẹ, làm cho Ni-cô-đem cảm thấy mát. Chúa Giê-xu tiếp tục nói: “Ni-cô-đem! Mặc dù ngươi chưa hiểu, nhưng ngươi có thể trở thành người trong nhà Đức Chúa Trời, nếu ngươi tin Ta chính là Con của Đức Chúa Trời, Cứu Chúa của nhân loại. Ngươi sẽ trở thành con của Đức Chúa Trời và sẽ được sống mãi mãi với Ngài trong thiên đàng”.

Khi biết được điều nầy, Ni-cô-đem vui mừng lắm. Về sau, ông là một người tin Chúa, bày tỏ lòng yêu Chúa và can đảm qua việc đem thuốc thơm xức lên xác Chúa Giê-xu khi Ngài chết”.

3. Ứng dụng.

Nầy các em, các em có tin Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời không? Các em có muốn mời Chúa ngự vào lòng mình không? Chỉ có như vậy, những điều xấu mà các em đã làm như cãi nhau, đánh nhau, ăn cắp, nói dối, nói xấu… của các em mới được tha thứ, các em mới có thể trở thành con của Đức Chúa Trời, trở thành người trong nhà Đức Chúa Trời, và sau này sẽ được ở với Đức Chúa Trời mãi mãi.

Nếu có em nào muốn tin Chúa thì giờ nầy bước lên đây, cô (thầy) sẽ dạy các em cầu nguyện với Ngài (cho các em cầu nguyện từng câu theo lời của giáo viên).

 

 

 

(HỌC VIÊN)

BÀI 4. NI-CÔ-ĐEM ĐẾN THĂM CHÚA GIÊ-XU (HV)

I. KINH THÁNH: Giăng 3:1-21; 7:50-51.

II. CÂU GỐC: “Ai tin Con, thì được sự sống đời đời” (Giăng 3:36).

BÀI 3. NGƯỜI ĐÀN BÀ BÊN GIẾNG TIN CHÚA (GV-HV)

BÀI 3. NGƯỜI ĐÀN BÀ BÊN GIẾNG TIN CHÚA (GV-HV)

in ẤU NHI, QUÍ II. 2016 on 1 Tháng Ba, 2018

BÀI 3. NGƯỜI ĐÀN BÀ BÊN GIẾNG TIN CHÚA (GV)

I. KINH THÁNH: Giăng 4:5-42.
II. CÂU GỐC: “Ngài thật là Cứu Chúa của thế gian” (Giăng 4:42).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:
– Biết: Người đàn bà bên giếng sau khi nhận biết Chúa Giê-xu, đã đi khắp nơi nói về Chúa và đưa nhiều người đến với Ngài.
– Cảm nhận: Nhận biết Chúa là niềm vui lớn, nên chúng ta không thể im lặng mà phải nói ra với mọi người.
– Hành động: Nói về Chúa cho bạn bè, cho những người chung quanh mình.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI
A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.
Dùng ghế nhỏ để xung quanh làm cái giếng, một em trai đóng vai Chúa Giê-xu, một em gái đóng vai người đàn bà Sa-ma-ri, hai người ở bên cạnh giếng, còn những em khác đóng vai những người trong thành.
Em đóng vai người đàn bà Sa-ma-ri nói: “Ngài có thật là Con của Đức Chúa Trời không?” Em đóng vai Chúa Giê-xu nói: “Ta là Con của Đức Chúa Trời”. Sau đó, bà đi nói với người khác: “Ngài chính là Con của Đức Chúa Trời”. Những người nghe được lập tức đến trước mặt Chúa Giê-xu và nói: “Chúng tôi biết Ngài thật sự là Con của Đức Chúa Trời”.
Trẻ em 4-5 tuổi rất thích chơi trò nầy, vì dễ dàng làm cho các em ghi nhớ bài học sâu hơn.
B. BÀI HỌC KINH THÁNH.
1. Vào bài.
Lần trước, chúng ta đã nghe câu chuyện của những người đánh cá. Các em ơi, các em còn nhớ không, những người đánh cá bỏ hết mọi điều đi theo Chúa Giê-xu, sau đó còn đi khắp nơi nói cho người khác biết Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời và dẫn họ đến với Chúa.
Các em ơi, ai là Con của Đức Chúa Trời? Ngày xưa, nhiều người muốn biết điều đó và hôm nay cũng có rất nhiều người muốn biết như vậy. Nếu có ai hỏi các em như vậy, các em biết trả lời như thế nào không? (Tất cả cùng nói: “Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời”).
Đúng rồi, Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời. Này các em, các em có muốn nói cho người khác biết về điều đó không? Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời. Hôm nay, chúng ta thấy có nhiều bạn mới, thật cảm tạ Cha trên trời, điều này chứng tỏ nhiều bạn cũng muốn làm người giúp đỡ Chúa Giê-xu, mời bạn bè đến học lớp Trường Chúa nhật. Mong rằng lần sau sẽ thấy được nhiều bạn mới hơn.
2. Bài học.
Chúa Giê-xu rất muốn cho người ta biết rằng Ngài là Con của Đức Chúa Trời, là Đấng cứu những người có tội, nên Ngài đi khắp nơi rao giảng và kêu gọi mọi người tin Ngài.
Các em có bao giờ đi xa chưa? Đi đường xa sẽ dễ làm cho ta mệt mỏi. Chúa Giê-xu vì cứu người, Ngài không ngại đường xa, cuối cùng Ngài đã đến Sa-ma-ri. Sa-ma-ri là tên của một thành phố. Ở đó có một người đàn bà, làm rất nhiều điều xấu, không ai muốn làm bạn và nói chuyện với bà ấy. Vì vậy, bà chỉ muốn ra ngoài múc nước giếng lúc không có ai.
Như thường lệ, người đàn bà nầy đến bên giếng múc nước vào giữa trưa, các em hãy đoán xem, người đàn bà nầy thấy ai? (Để các em trả lời). Đúng vậy, thấy Chúa Giê-xu. Chúa Giê-xu đã có ý đến tìm và cứu bà, nên Chúa ngồi bên cạnh giếng để bà gặp, còn các môn đồ lúc ấy đi vào trong thành để mua thức ăn.
Chúa Giê-xu thấy bà, biết rằng trong lòng bà đang rất buồn khổ. Các em nghĩ xem, bà ấy vui sao được, bởi vì lâu lắm rồi người ta không thích trò chuyện với bà. Khi Chúa Giê-xu bắt chuyện, bà rất ngạc nhiên. Sau khi trò chuyện xong, bà biết được Chúa Giê-xu là Đấng Mê-si, là Cứu Chúa mà Đức Chúa Trời sai đến. Bà rất vui mừng, liền bỏ đồ dùng múc nước, đi vào trong thành nói về Chúa Giê-xu cho mọi người.
Người đàn bà nầy đã quên mình là người có tội, lúc nầy, bà chỉ có sự vui mừng trong lòng khi biết Chúa Giê-xu là Cứu Chúa. Tin mừng nầy làm cho bà không thể im lặng mà phải nói ra cho người khác! Rất nhiều người vì sự thay đổi lạ lùng và lời làm chứng của bà, nên họ đã theo bà đến gặp Chúa Giê-xu.
Mọi người gặp Chúa Giê-xu đều muốn được làm bạn với Chúa, vì họ nhận biết Chúa Giê-xu là Đấng Mê-si, là Cứu Chúa của nhân loại.
3. Ứng dụng.
Các em có muốn như người đàn bà Sa-ma-ri, đi nói với người khác về Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời, là Cứu Chúa của mọi người không? Các em cũng có thể mời bạn của mình đến lớp Trường Chúa nhật để cũng học biết Chúa Giê-xu và tin Ngài nữa.

 

 

(HỌC VIÊN)

BÀI 3. NGƯỜI ĐÀN BÀ BÊN GIẾNG TIN CHÚA (HV)

I. KINH THÁNH: Giăng 4:5-42.
II. CÂU GỐC: “Ngài thật là Cứu Chúa của thế gian” (Giăng 4:42).