BÀI 4. GIÚP ĐỠ NGƯỜI BỊ NẠN (GV)
in ẤU NHI, QUÍ I. 2016 on 1 Tháng Sáu, 2017
BÀI 4. GIÚP ĐỠ NGƯỜI BỊ NẠN
I. KINH THÁNH: Lu-ca 10:25-37.
II. CÂU GỐC: “Hãy yêu kẻ lân cận như mình” (Lu-ca 10:27).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:
– Biết: Người Sa-ma-ri biết yêu thương và giúp đỡ người bị nạn.
– Cảm nhận: Người biết yêu thương người khác thì người ấy là bạn tốt của Đức Chúa Trời.
– Hành động: Sẵn lòng giúp đỡ người cần được giúp.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI.
A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.
– Cho một số em đóng vai khách đi đường mệt mỏi, người nghèo đói, bị thương… Các em còn lại đóng vai những người giúp đỡ.
Giáo viên quan sát các em để có thể hướng dẫn thêm và kết thúc: “Các em làm những điều nầy là tốt, rất đáng khen. Chúa vui lắm khi nhìn thấy các em như thế”.
B. BÀI HỌC KINH THÁNH.
1. Vào bài.
Các em có biết không, Chúa Giê-xu thích chúng ta vui lòng giúp đỡ người khác. Chúng ta có thường hay giúp đỡ những người cần được giúp đỡ không? Cụ Áp-ra-ham đã giúp đỡ ba người khách đi đường. Bà góa đã cho Ê-li bánh ăn. Ê-li-sê đi khắp nơi giảng lời Chúa và cần có chỗ nghỉ chân thì người đàn bà ở Su-nem đã cất một phòng cho ông. Đây chính là ý nghĩa “giúp đỡ những người cần giúp đỡ”.
Trong Kinh Thánh, Chúa Giê-xu có kể lại một câu chuyện nữa về một người có lòng yêu thương, biết giúp đỡ người khi cần được giúp, các em theo dõi câu chuyện nhé.
Cách đây rất lâu, có một người ở thành Giê-ru-sa-lem đi xuống thành kia. Ông đem theo rất nhiều tiền. Đến một quãng đường vắng, thình lình, có một nhóm người xông ra, hét to: “Đứng lại!” Bọn cướp đánh ông, cướp hết tiền bạc của ông, rồi bỏ đi.
Ông bị thương rất nặng, cả người đau nhức, nằm lả bên lề đường. Một lúc sau, ông nghe tiếng chân đi từ đằng xa đến, ông mừng thầm: “Có người đến rồi, ta được cứu rồi!” Nhưng không ngờ, người nầy chỉ nhìn qua rồi bỏ đi. Các em có biết người nầy là ai không? Người nầy là một thầy lo việc dâng tế lễ trong đền thờ của Chúa đó.
Vết thương càng lúc càng đau nhức, ông rên rỉ vì khát nước và đau không chịu nổi. Trong khi đang nản lòng, ông lại nghe tiếng chân đi đến. Ông hi vọng: “Mong sao người nầy giúp đỡ…”. Lần nầy là một người Lê-vi, chuyên coi sóc mọi việc trong đền thờ của Chúa. Trong khi người bị thương đang còn suy nghĩ thì người nầy đã đứng gần ông rồi. Nhưng sau khi nhìn kỹ, ông cũng vội bỏ đi như người trước. “Chắc là mình sẽ chết thôi!” Ông nhủ thầm và không còn trông mong gì nữa. Một lát sau, lại nghe có tiếng chân người và lừa đến gần. Ông nghĩ: “Người nầy chắc cũng không cứu mình đâu!”
Người ngồi trên lưng lừa là một người Sa-ma-ri. Các em biết không, người Y-sơ-ra-ên rất ghét và không thích nói chuyện với người Sa-ma-ri. Nhưng thật lạ, khi người Sa-ma-ri thấy người bị nạn, ông vội xuống lừa, xem xét vết thương, lấy dầu xức cho người bị nạn, băng bó vết thương… Sau đó, ông dìu người bị thương lên lưng lừa, chở đến nhà trọ. Sáng hôm sau, người Sa-ma-ri đưa tiền và bảo chủ nhà trọ: “Ông cho người nầy ở đây cho đến khi lành. Khi tôi trở lại sẽ trả những khoản còn thiếu! Bây giờ tôi có việc phải đi vội”. Người bị thương cảm động nói: “Tôi cảm ơn ông vì đã đối xử tốt với tôi!”.
2. Ứng dụng.
Các em ơi, khi chúng ta bị thương, rất cần người giúp đỡ, phải không? Vì vậy, khi thấy người khác cần được giúp đỡ, chúng ta phải giúp ngay. Đó là điều đem lại niềm vui cho người được giúp, cho chính các em và Chúa Cha ở trên trời nữa!