Chuyên mục: NHI ĐỒNG

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO HỌC VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO HỌC VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

in NHI ĐỒNG on 18 Tháng Mười Một, 2024

BÀI 13. XÂY DỰNG ĐỀN TẠM

  (BÀI ÔN)                                    

 

I. KINH THÁNH: Xuất Ê-díp-tô Ký 35,36,39,40.

II. CÂU GỐC: “Con sẽ hát bài ca chúc tụng danh Đức Chúa Trời; Lấy sự cảm tạ mà tôn cao Ngài.” (Thi thiên 69:30).III. BÀI TẬP.

III. CÙNG SUY NGHĨ.

Em xem hình và trả lời các câu hỏi.

  1. Dân chúng cảm thấy thế nào khi dâng các lễ vật để dựng đền tạm?

………………………………………………………………………………………………

  1. Theo em, việc gì sẽ xảy ra nếu họ không muốn dâng các lễ vật?

………………………………………………………………………………………………

  1. Môi-se có bắt buộc dân chúng phải dâng lễ vật không?

………………………………………………………………………………………………

  1. Tại sao dân chúng dâng nhiều lễ vật đáng quí như vậy?

……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………

  1. NGƯỜI TỐT VIỆC TỐT.

Em xem hình dưới đây và cho biết các bạn trong hình đã làm gì để tỏ lòng yêu thương Chúa?

 

Còn em, em có thể làm gì để tỏ lòng yêu mến Chúa? Hãy viết vào đường kẻ dưới đây.

……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………

PHỤ LỤC RỐI QUE

(Áp dụng trong bài 5 của phần “Sinh Hoạt Đầu Giờ”).

  1. Vật liệu: Giấy cứng, que tre, viết mực đen, keo dán, băng keo.
  2. Cách làm.

– Vẽ mắt, mũi, miệng lên giấy cứng.

– Cắt khuôn mặt ra rồi dán lên tấm bìa khác, lại cắt ra tạo thành khuôn mặt hai lớp giấy cứng.

– Lấy hồ, dán khuôn mặt đó lên đầu que tre.

– Viết tên ba anh em Giô-sép lên một miếng giấy nhỏ, rồi dán lên que tre (như hình dưới).

– Sử dụng những con rối que này để kể chuyện về anh em Giô-sép.

Ý KIẾN CỦA EM

Hy vọng em thích những bài học vừa qua. Bây giờ em cho biết ý kiến của mình.

 

Họ tên của em:…………………………………………………..

Sinh ngày……………..tháng …………….năm………………

Lớp: ………………………………………………………………..

Địa chỉ: ……………………………………………………………

Tên Hội Thánh của em: ………………………………………

Ai dẫn em đến Hội Thánh?

 Cha mẹ         Bạn bè          Hàng xóm   Người thân.

Trong các nhân vật trong Kinh Thánh mà em đã học, em thích ai nhất?

……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………

Em thích giờ nào nhất trong buổi học?

 Câu gốc        Viết bài        Vẽ hình        Đọc bài  

 Xem hình     Hỏi đáp        Đóng kịch. 

Viết ra một câu gốc mà em đã học.

……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………..

 

Trong lớp học, em thích điều gì nhất?

 Trò chuyện với thầy cô giáo  Quen bạn mới

 Cầu nguyện              Nghe kể chuyện

 Hát thánh ca             Làm bài tập.

Trong các phần “Sinh Hoạt Đầu Giờ”, em thích hoạt động nào nhất?

 Làm con rối bằng giấy         Làm thủ công           Ghép hình  

 Xếp chữ       Chơi trò chơi            Lắng nghe

 Hoạt động khác:

……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

in NHI ĐỒNG on 18 Tháng Mười Một, 2024

BÀI 13.                 XÂY DỰNG ĐỀN TẠM

                                        (BÀI ÔN)

 

I. KINH THÁNH: Xuất Ê-díp-tô Ký 35:4-35; 36:1-7; 39:27-43; 40:17-38.

II. CÂU GỐC: “Con sẽ hát bài ca chúc tụng danh Đức Chúa Trời; Lấy sự cảm tạ mà tôn cao Ngài.” (Thi Thiên 69:30).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                                        

– Biết: Môi-se và dân sự xây dựng đền tạm đẹp đẽ để thờ phượng Đức Chúa Trời.

– Cảm nhận: Vui mừng vì được thờ phượng Chúa trong đền thờ cùng với các bạn.

– Hành động: Cùng hợp sức làm công việc Chúa và thờ phượng Ngài.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

* Trò chơi “Hỏi đáp”.

  1. Mục đích: Giúp các em ôn lại những điều đã học trong Kinh Thánh.
  2. Vật liệu: Nhiều tờ giấy (7x12cm), viết lông.
  3. Thực hiện.

– Giáo viên ghi ra một số câu hỏi căn cứ theo những câu chuyện Kinh Thánh đã kể trong quí lên các tờ giấy để các em trả lời. (Ví dụ: Vì sao gia đình của Môi-se phải đem giấu Môi-se? Em ghi ra một trong mười điều răn). Nếu các em trả lời sai, giáo viên cần đính chính lại. Giúp các em nhớ đúng mọi việc xảy ra trong cuộc đời của Gia-cốp, Giô-sép, Môi-se.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

  1. Vào đề.

Sau khi Môi-se truyền mười điều răn cho dân sự, ông nhắc họ phải luôn luôn học tập, sống xứng đáng là tuyển dân của Chúa. Họ cần phải dựng đền tạm để có nơi nhóm lại thờ phượng Đức Chúa Trời, dù họ đang trên đường tiến đến đất hứa, và thường phải ở trong những căn lều.

  1. Bài học.

Một hôm, Môi-se triệu tập dân chúng lại và thông báo: “Đức Chúa Trời mong muốn mỗi chúng ta dâng hiến lễ vật để thực hiện một việc quan trọng”. Dân chúng ngạc nhiên, lắng nghe xem việc gì? Môi-se nói tiếp: “Chúng ta sẽ dựng một lều trại thật đẹp để thờ phượng Đức Chúa Trời, gọi đó là đền tạm. Muốn vậy, cần có vàng, bạc, vải, các loại hương liệu, gỗ, châu ngọc và những thứ khác. Nếu ai có lòng thành, hãy dâng những gì mình có”. Môi-se nói thêm: “Ngoài ra, còn cần sự giúp đỡ của những người biết may để may các tấm vải làm đền tạm, những người biết nghề thợ mộc, thêu, dệt vải và làm đồ vàng, đồ bạc”.

Mọi người đều trở về lều của mình xem lại hành trang có vật gì quí để dâng hiến. Chẳng bao lâu sau, họ đã lũ lượt đem đến cho Môi-se nào là vàng, đồ trang sức và đủ các thứ (giáo viên để các vật như vàng, bạc, áo… lên bàn), nhiều đến nỗi Môi-se phải tuyên bố: “Đừng mang lễ vật đến nữa, chúng ta có đủ rồi”.

Đức Chúa Trời chỉ dạy Môi-se cách thức dựng đền tạm, bao gồm cả kích thước, vật liệu, thậm chí màu sắc nữa. Môi-se hướng dẫn dân Hê-bơ-rơ làm theo ý Chúa. Họ bắt tay vào công việc một cách phấn khởi.

(Cho các em xem hình đền tạm trong khi kể chuyện). Những người giỏi về nghề thợ mộc thì lo xẻ gỗ. Những người thợ bạc thì dùng những đồ trang sức làm nên những vật dụng cần thiết như thau hoặc chân đèn bằng vàng, bạc. Các phụ nữ khéo tay thì dệt các loại chỉ màu xanh, tím, đỏ, tạo ra những tấm vải để dựng hội mạc.

Dân chúng chỉ dẫn nhau để có nhiều người góp sức dựng đền tạm. Môi-se hướng dẫn công việc để đền tạm hoàn tất theo ý của Đức Chúa Trời. Ai nấy đều hân hoan, họ hết lòng làm từng phần của công việc.

Khi mọi việc đã chuẩn bị xong, những người nam dựng những cây cột có bọc vàng và treo các tấm vải đẹp lên, rồi phủ bên ngoài một lớp da thú để tránh ánh nắng gay gắt của mặt trời và mưa thấm vào trong. Tất cả đồ dùng đều để đúng nơi thích hợp. Chung quanh đền tạm là một hành lang vây quanh. Bàn dâng của lễ đặt ở giữa, mọi thứ đều chuẩn bị tươm tất. Đền tạm đã được hoàn tất. Nơi thờ phượng Đức Chúa Trời thật đẹp biết bao!

Bỗng một đám mây sà xuống bao phủ đền tạm. Mọi người biết Đức Chúa Trời đẹp ý với công việc của họ. Đây sẽ là nơi họ trò chuyện với Đức Chúa Trời.

Dân chúng thường xuyên đem lễ vật đến dâng để ca ngợi và cảm tạ Đức Chúa Trời trong suốt mười hai ngày. Họ phấn khởi vì được trở thành dân của Đức Chúa Trời. Họ vui mừng vì có nơi để thờ phượng Ngài.

  1. Ứng dụng.

Cho các em mở sách học viên bài 13, dùng các câu hỏi trong phần “Cùng suy nghĩ”. Giúp các em ôn lại bài học.

Nói với các em: “Sau khi Môi-se và dân sự dựng xong đền tạm, họ đem lễ vật dâng cho Đức Chúa Trời và ca hát để tỏ lòng vui mừng và kính yêu Ngài. Họ cùng nhau làm việc, cùng nhau thờ phượng Đức Chúa Trời”.

Hướng dẫn các em xem hình. Hỏi các em: Các bạn trong hình bày tỏ tình yêu thương đối với Đức Chúa Trời  như thế nào? (Học tập, làm bài tập, học câu gốc…) Còn các em, các em làm gì trong Hội thánh để tỏ lòng yêu thương Đức Chúa Trời?

Mời một em đọc lớn tiếng câu gốc, sau đó hỏi: “Khi các em dùng tiếng hát để ca ngợi Đức Chúa Trời thì Ngài có vui không? Em ca ngợi Chúa bằng cách nào khác nữa? (Kể cho bạn bè và người thân những việc Đức Chúa Trời đã làm, cầu nguyện, học câu gốc…) Sau khi các em viết xong cách thờ phượng và ca ngợi Chúa, thì mời các em đọc câu gốc.

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO HỌC VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO HỌC VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

in NHI ĐỒNG on 18 Tháng Mười Một, 2024

BÀI 12. MƯỜI ĐIỀU RĂN

 

I. KINH THÁNH: Xuất Ê-díp-tô 19:1-20; 20:1-17; 24:12.

II. CÂU GỐC: Vì tôi, thân tuy xa cách, nhưng tâm linh thì ở đó. Tôi đã lên án kẻ làm điều ấy, như thể tôi đang có mặt tại đó.(1Giăng 5:3).

III. BÀI TẬP.

A. CÙNG SUY NGHĨ.

Em xem hình và trả lời các câu hỏi.

  1. Theo em, tại sao Đức Chúa Trời muốn Môi-se dạy dân chúng phải vâng theo các điều răn?

…………………………………………………………………………………………………………………………………………………………

  1. Theo em, tại sao dân chúng đồng ý vâng theo các điều răn của Đức Chúa Trời?

……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………….

       3. Em chọn một điều răn và nói tại sao em tuân theo điều răn đó?

………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………

 

B. NGƯỜI TỐT VIỆC TỐT

Các bạn trong hình đều vâng giữ điều răn của Chúa, em cho biết mỗi bạn vâng theo điều răn nào? (Viết lên đường kẻ).

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO HỌC VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO HỌC VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

in NHI ĐỒNG on 18 Tháng Mười Một, 2024

BÀI 11.      ĐỨC CHÚA TRỜI CHĂM SÓC DÂN NGÀI

 

I. KINH THÁNH: Xuất 15:22-25; 16:1-3, 11-15; 17:1-6.

II. CÂU GỐC: “Hãy cảm tạ Đức Giê-hô-va vì Ngài là thiện; lòng nhân từ Ngài còn đến đời đời.” (Thi thiên 136:1).

III. BÀI TẬP.

  A. CÙNG SUY NGHĨ.

Em xem hình và trả lời các câu hỏi.

1.Tại sao người Hê-bơ-rơ than vãn, trách móc?

……………………………………………………………………………………………………….

  1. Theo em, Môi-se cảm thấy thế nào khi thấy họ kêu than?

……………………………………………………………………………………………………….

     3. Tại sao Đức Chúa Trời ban cho họ những thứ cần thiết?

……………………………………………………………………………………………………………….

      4. Nếu người Hê-bơ-rơ biết cảm ơn Chúa, thì sự việc sẽ thế nào?

……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………

 

B. AI TINH MẮT.

Em quan sát bức tranh dưới đây sẽ thấy những thức ăn ngon ơi là ngon và những bộ quần áo thật đẹp. Nào hãy bắt đầu quan sát nhé!

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

in NHI ĐỒNG on 18 Tháng Mười Một, 2024

BÀI 11. ĐỨC CHÚA TRỜI CHĂM SÓC DÂN NGÀI

 

I. KINH THÁNH: Xuất Ê-díp-tô 15:22-25; 16:1-3,11-15, 31; 17:1-6.

II. CÂU GỐC: “Hãy cảm tạ Đức Giê-hô-va vì Ngài là thiện; lòng nhân từ Ngài còn đến đời đời.” (Thi thiên 136:1).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em

– Biết: Đức Chúa Trời ban thức ăn và nước uống cho người Hê-bơ-rơ.

– Cảm nhận: Đức Chúa Trời luôn chăm sóc các em. Ngài dùng nhiều cách để đáp ứng các nhu cầu của các em.

– Hành động: Cảm tạ Chúa vì Ngài ban cho các em mọi sự cần dùng.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

  * Đức Chúa Trời cung cấp.

  1. Mục đích: Để các em biết Đức Chúa Trời đã cung cấp cho mình mọi thứ.
  2. Vật liệu: Một tờ giấy bìa lớn, cắt những hình vẽ về thực phẩm, quần áo, nhà cửa trong sách báo cũ, kéo, keo.
  3. Thực hiện.

– Giáo viên viết tựa đề lên tờ bìa lớn: “Đức Chúa Trời cung cấp”.

  Nói với các em: Đức Chúa Trời hứa ban mọi thứ cho chúng ta dùng. Những tấm hình nầy cho thấy một số điều mà Đức Chúa Trời đã làm cho chúng ta. Cho mỗi em chọn một hình rồi dán lên tờ bìa.

Trong khi các em dán, hỏi các em lý do khiến các em chọn tấm hình đó và cho các em biết nhu cầu và ước muốn khác nhau như thế nào. 

Sau đó hỏi các em: Đức Chúa Trời đáp ứng những nhu cầu cho các em, các em phải làm gì? Hướng dẫn các em đọc câu gốc và cầu nguyện.   

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

  1. Vào đề.

Hằng ngày các em được sống trong sự yêu thương, chăm sóc của ba mẹ, các em có vui không? Các em biết không, Chúa cũng yêu thương các em vô cùng. Ngài biết mọi điều chúng ta cần và Ngài luôn đáp ứng đúng lúc.

  1. Bài học.

(Vừa kể vừa cho các em xem mô hình căn lều của  người Hê-bơ-rơ). Môi-se và người Hê-bơ-rơ thoát khỏi xứ Ai-cập an toàn. Họ băng qua biển lớn, và đang tiến đến vùng đất tươi đẹp mà Đức Chúa Trời hứa ban cho họ. Trước hết, họ phải đi qua đồng vắng, nơi đó không có nhà cửa, không có nước, chỉ có nắng nóng và cát đá mà thôi.

Họ đi trong đồng vắng đã ba ngày, không có nước uống. Họ khát khô cổ, càng lúc càng khát. Không chịu nổi nữa, họ kêu la rên rỉ: “Nước!” Nhưng trong sa mạc làm gì có nước uống. Đến lúc họ kiếm được nước thì nước bị đắng, uống không được. Họ bắt đầu lằm bằm, oán trách Môi-se. Họ quên những việc Đức Chúa Trời đã giúp họ, nhưng Môi-se thì không bao giờ quên.

(Giáo viên thả cành cây vào thau nước). Môi-se cầu nguyện, Đức Chúa Trời dạy ông chặt một cành cây thả xuống nước. Môi-se vâng lời, và thật kỳ diệu! Nước hóa ra ngọt. Dân chúng uống thỏa thích. Họ cảm thấy khỏe khoắn và vui vẻ trở lại.

Nhưng vài tuần sau, họ lại lằm bằm, oán trách, vì đã cạn thức ăn đem theo từ Ai-câp. Họ không thể tìm được thức ăn trong sa mạc. Người Hê-bơ-rơ lại oán trách Môi-se: “Ông dẫn chúng tôi đến đây làm chi? Chúng tôi muốn trở về Ai-cập. Ở đó tuy phải làm khổ cực, nhưng còn có thức ăn; còn ở sa mạc nầy, chắc chúng tôi sẽ chết đói”.

Môi-se lại cầu nguyện. Đức Chúa Trời chỉ cho ông cách giải quyết. Môi-se tập trung người Hê-bơ-rơ lại và nói: “Chiều nay, mọi người sẽ thấy Đức Chúa Trời, Đấng đã dẫn chúng ta ra khỏi Ai-cập là thật. Ngài luôn chăm sóc chúng ta và ban cho chúng ta mọi sự cần dùng”.

Đến chiều tối, người Hê-bơ-rơ đang chờ đợi, bỗng từ đâu không biết, hàng ngàn hàng vạn con chim cút bay đến rợp cả bầu trời (cho các em xem hình chim cút). Chúng bao phủ và đậu trên trại của người Hê-bơ-rơ. Thế là người Hê-bơ-rơ có thịt ăn dư dật.

(Cho các em xem thức ăn màu trắng). Sáng hôm sau, khi dân Hê-bơ-rơ ra khỏi trại, họ thấy trên mặt đất có vật gì nhỏ, tròn, màu trắng như hạt sương. Họ hỏi nhau: “Cái gì thế nhỉ?” Môi-se giải thích: “Đó là thức ăn Đức Chúa Trời ban cho chúng ta”. Họ nếm thử, thấy thức ăn đó ngon, ngọt như bánh mật ong. Họ gọi đó là ma-na. Mỗi sáng, người Hê-bơ-rơ đi lượm ma-na đủ dùng cho gia đình trong ngày hôm đó. Bây giờ họ lại vui vẻ, nhưng không phải lúc nào họ cũng vui vẻ như vậy.

            Người Hê-bơ-rơ tiếp tục cuộc hành trình tiến về đất hứa. Một lần nữa họ không có nước uống và họ lại oán trách Môi-se. Họ không nhớ Đức Chúa Trời đã từng ban thức ăn, nước uống cho họ. Họ chỉ biết họ đang khát. Họ không ngừng trách móc Môi-se. Môi-se nói: “Sao các ngươi cứ oán trách mãi? Đến bao giờ các ngươi mới tin vào sự chăm sóc của Đức Chúa Trời?” Người Hê-bơ-rơ vẫn tiếp tục lằm bằm: “Chắc ông muốn chúng tôi chết. Ở Ai-cập chúng tôi luôn có đủ nước uống”.

Môi-se cầu nguyện với Chúa: “Đức Chúa Trời ôi, con phải làm gì?” Đức Chúa Trời chỉ cho Môi-se biết phải làm thế nào. Môi-se dẫn dân sự đến gần một hòn đá lớn, tay cầm gậy, ông đập vào hòn đá (giáo viên diễn tả theo hành động của Môi-se, lấy gậy đập vào hòn đá). Lạ thay, một dòng nước từ hòn đá phun ra! Thế là mọi người đều có nước uống. Họ mừng rỡ vô cùng!

Tuy người Hê-bơ-rơ luôn oán trách, nhưng Đức Chúa Trời luôn ở cùng và chăm sóc cho họ. Đức Chúa Trời muốn mọi người luôn tin cậy nơi Ngài.

  1. Ứng dụng.

– Hướng dẫn các em mở tập học viên bài 11. Dùng các câu hỏi trong mục “Cùng suy nghĩ” để ôn lại bài học.

– Giáo viên nói với các em: Các em biết Đức Chúa Trời đã cung cấp thức ăn cho các em như thế nào? Các em có thể chia sẻ lại cho các bạn cùng nghe.

– Hướng dẫn các em tìm xem quần áo và thức ăn ở chỗ nào trong hình. Đánh dấu “X” vào những thứ em tìm ra. Đức Chúa Trời đã cung cấp cho chúng ta những gì? Nếu Ngài không cung cấp, chúng ta sẽ ra sao?

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO HỌC VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO HỌC VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

in NHI ĐỒNG on 9 Tháng Chín, 2024

BÀI 10.  MÔI-SE HỌC TẬP TIN CẬY ĐỨC CHÚA TRỜI

I. KINH THÁNH: Xuất Ê-díp-tô 3:1-14.

II. CÂU GỐC: “Hãy tin cậy Đức Giê-hô-va và làm điều lành, hãy ở trong xứ và nuôi mình bằng sự thành tín của Ngài.” (Thi Thiên 37:3).

III. BÀI TẬP.

A. CÙNG SUY NGHĨ.

Em xem hình và trả lời các câu hỏi.

  1. Kể lại việc gì xảy ra trong mỗi hình dưới đây?
  2. Trong hình thứ nhất, tại sao Môi-se sợ hãi?

………………………………………………………………………………………………

    3. Đức Chúa Trời hứa với Môi-se điều gì?

………………………………………………………………………………………………

   4. Khi Môi-se tin cậy Đức Chúa Trời, ông đã làm gì?

………………………………………………………………………………………………

B. NẾU LÀ EM, EM SẼ LÀM SAO?

    Em quan sát sơ đồ dưới đây, rồi dùng bút chì màu kẻ từ chỗ bắt đầu đi đến chỗ kết thúc sao cho câu chuyện trở nên thích hợp. Nào! Em bắt đầu trổ tài quan sát nhé!

Lệ và Mỹ đang làm gì?

Lệ nhớ lại điều gì?

………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………

Em phải làm thế nào để đẹp lòng Chúa?

………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

in NHI ĐỒNG on 9 Tháng Chín, 2024

BÀI 10. MÔI-SE HỌC TẬP TIN CẬY ĐỨC CHÚA TRỜI

I. KINH THÁNH: Xuất Ê díp tô 3-14.

II. CÂU GỐC: “Hãy tin cậy Đức Giê-hô-va và làm điều lành, hãy ở trong xứ và nuôi mình bằng sự thành tín của Ngài.” (Thi thiên 37:3).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em

– Biết: Môi-se tin cậy vâng lời Đức Chúa Trời, dẫn dắt dân sự ra khỏi Ai-cập.

– Cảm nhận: Đức Chúa Trời là Đấng đáng cho các em tin cậy vâng lời.

– Hành động: Em noi gương Môi-se, tin cậy và vâng lời Chúa trong mọi hoàn cảnh.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

* Người mù bước đi.

  1. Mục đích: Để các em hiểu tâm trạng người mù và nói lên cảm nhận của người mù khi tin cậy người khác.
  2. Vật liệu: Vài cặp mắt kính đen hoặc vài cái khăn tay.
  3. Thực hiện.

* Giúp một em bịt mắt lại rồi giáo viên dắt tay em đi khắp lớp học, giữa bàn ghế và các bạn, sau đó trở về chỗ ngồi.

* Tháo khăn ra và hỏi: “Lúc không thấy gì cả, phải có người dắt tay đi, em cảm thấy thế nào? Em có thể đi một mình không? Em có sợ rằng cô dẫn em đi sẽ đụng vào người khác và vấp ngã không? Khi bước theo cô, em phải tin rằng, cô dẫn em đi an toàn. Hôm nay chúng ta cùng tìm hiểu xem Môi-se đã học tập tin cậy Đức Chúa Trời như thế nào nhé!

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

  1. Vào đề.

Trong phần sinh hoạt đầu giờ.

  1. Bài học.

Môi-se trở nên con của công chúa, được sống trong hoàng cung, ngày càng khôn lớn. Ông vẫn luôn nhớ lời mẹ dạy, mình là người Hê-bơ-rơ chứ không phải người Ai-cập. Môi-se đau lòng khi thấy đồng bào phải làm việc cực khổ, bị dân Ai-cập hành hạ.

Một hôm, Môi-se thấy một người Ai-cập đánh một người Hê-bơ-rơ dã man. Ông liền xông vào bênh vực và lỡ tay đánh chết người Ai-cập. Môi-se sợ chuyện bị lộ, nhà vua sẽ giết ông, nên bỏ trốn. Ông băng qua sa mạc đi về xứ Ma-đi-an.

Môi-se sống tại đó nhiều năm. Hằng ngày ông đi chăn chiên mà lòng cứ nghĩ đến đồng bào của mình đang chịu cực khổ ở Ai-cập.

Một hôm, có một việc lạ lùng đã xảy ra! Khi Môi-se dẫn bầy chiên đi, ông bỗng thấy bụi gai cháy mãi mà không tàn. Môi-se tò mò bước gần lại xem. Thình lình, ông nghe tiếng nói từ bụi gai phát ra: “Môi-se! Môi-se!” Môi-se thưa rằng: “Dạ, con đây”. Lại có tiếng phán: “Con mau cởi giày ra vì con đang đứng trên đất thánh”. Như vậy là Đức Chúa Trời đang hiện diện giữa bụi gai nói với Môi-se! Môi-se vâng lời, vội vàng tháo giày ra.

Đức Chúa Trời phán: “Ta biết người Ai-cập rất tàn bạo đối với người Hê-bơ-rơ. Ta muốn con đến xin vua Ai-cập tha cho dân Hê-bơ-rơ, và con sẽ đưa dân Hê-bơ-rơ ra khỏi xứ Ai-cập”.

Môi-se nói: “Con không dám làm, xin Chúa tìm người khác”. Môi-se sợ vua và cũng sợ người Hê-bơ-rơ không chịu nghe theo ông. Đức Chúa Trời hứa với Môi-se: “Con hãy cùng đi với A-rôn, anh con. Ta sẽ ở cùng con và giúp đỡ con”.

Môi-se không từ chối nữa, ông lên đường trở về Ai-cập. A-rôn đi ra đón Môi-se, hai anh em gặp nhau mừng rỡ lắm! Môi-se kể cho A-rôn nghe mọi điều Đức Chúa Trời muốn họ phải làm. Sau đó, Môi-se và A-rôn đến cung điện yết kiến nhà vua. Môi-se và A-rôn thưa với vua: “Đức Chúa Trời sai chúng tôi đến xin bệ hạ tha cho người Hê-bơ-rơ và cho phép họ rời khỏi Ai-cập”. Vua nghe xong tức giận quát: “Đức Chúa Trời là ai? Tại sao ta phải vâng lời người? Ta sẽ không cho dân Hê-bơ-rơ đi và còn bắt họ làm việc nặng nhọc hơn nữa”. Môi-se và A-rôn hết sức thất vọng rời khỏi hoàng cung.

Theo các em, trước tình cảnh như vậy, Môi-se làm gì? Môi-se cầu nguyện với Đức Chúa Trời. Ngài phán cùng ông rằng: “Con hãy đến nói với vua, nếu vua không cho dân Hê-bơ-rơ đi, Ta sẽ trừng phạt vua và cả nước Ai-cập”.

Môi-se và A-rôn đến gặp vua nhiều lần. Lần nào họ cũng nói với vua: “Đức Chúa Trời phán, nếu vua không tha cho dân Hê-bơ-rơ, thì Ngài sẽ trừng phạt”.

Nhưng mỗi lần đến gặp vua, vua đều nổi giận, không thèm nghe Môi-se và A-rôn nói. Cuối cùng Đức Chúa Trời đã trừng phạt vua và dân Ai-cập mười tai họa. Vua không chịu nổi nên nói với Môi-se: “Thôi, hãy dẫn dân Hê-bơ-rơ ra khỏi Ai-cập đi!”

            Nghe tin ấy, người Hê-bơ-rơ vội vã thu xếp đồ đạc, hàng ngàn, hàng vạn người đi theo Môi-se. (Mở hình vẽ nối tiếp nhau mà các em đã làm trong phần “Sinh hoạt đầu giờ”, để các em hình dung được số người ra đi đông đảo). Mọi người rất vui mừng. Họ không còn làm nô lệ nữa. Bây giờ họ như một đoàn quân hùng mạnh đang rời khỏi Ai-cập.

Nhưng nhà vua bỗng đổi ý, ra lệnh cho quân lính lập tức đuổi theo bắt người Hê-bơ-rơ lại. Không bao lâu sau, quân lính sắp đuổi kịp người Hê-bơ-rơ. Trước mặt người Hê-bơ-rơ là Biển Đỏ rộng lớn cản trở. Lúc ấy họ ở trong tình trạng thật là khủng khiếp, không thể tiến và cũng không thể lui! Họ nghĩ chắc sẽ không thoát nổi nên bắt đầu sợ hãi, than khóc và nổi giận với Môi-se.

Nhưng Môi-se không hề sợ hãi. Ông cầu nguyện và Đức Chúa Trời bảo Môi-se đưa cây gậy ra trên biển. Ông làm theo y như vậy. Đức Chúa Trời khiến gió thổi mạnh, rẽ nước biển ra tạo thành một đường đi ở giữa. Người Hê-bơ-rơ xuống biển đi như trên đất khô, còn nước làm thành một tấm vách ở hai bên. Họ quay lại nhìn, kìa, quân lính đã đuổi theo tới nơi. Khi người Hê-bơ-rơ đều đã qua hết bờ bên kia, Đức Chúa Trời bảo Môi-se: “Bây giờ, con đưa tay ra trên biển, nước sẽ ập lại vùi lấp tất cả quân Ai-cập”.

Người Hê-bơ-rơ thoát khỏi nguy hiểm. Họ được an toàn và không còn phải làm nô lệ nữa. Đức Chúa Trời giúp Môi-se dẫn họ ra khỏi Ai-cập bình yên. Môi-se và dân sự đều rất vui mừng. Họ cảm tạ sự giải cứu kỳ diệu của Đức Chúa Trời. Họ hớn hở ca ngợi Đức Chúa Trời: “Chúa là Đức Chúa Trời của chúng con. Chúng con ca ngợi và cảm tạ Ngài”.

  1. Ứng dụng.

Giúp các em ôn lại bài học bằng các câu hỏi trong phần “Cùng suy nghĩ” ở sách học viên.

Giáo viên nói với các em: Chúng ta phải học tập tin cậy Đức Chúa Trời như Môi-se. Một trong những cách học tập tin cậy Chúa là vâng theo lời dạy trong Kinh Thánh. Sau đó, hướng dẫn các em học câu gốc.

Hướng dẫn các em làm mục “Tìm đường”. Giáo viên nói: “Đây là một câu chuyện nhưng các chi tiết lại bị đảo lộn thứ tự, các em phải chọn lựa và tìm ra câu chuyện”.

Hướng dẫn các em lấy viết chì vẽ đường đi của câu chuyện, rồi tô màu thật sinh động. Sau đó, cho các em trả lời các câu hỏi trong bài. Mời các em nêu ra một số cách vâng phục Đức Chúa Trời. Nhắc các em rằng Đức Chúa Trời muốn các em vâng lời cha mẹ, giúp đỡ người khác và đối xử với nhau cách nhân ái. Mời một em cầu nguyện xin Chúa giúp các em học tập tin cậy Ngài.

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO HỌC VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO HỌC VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

in NHI ĐỒNG on 26 Tháng Tám, 2024

BÀI 9.  ĐỨC CHÚA TRỜI BẢO VỆ MÔI-SE

I. KINH THÁNH: Xuất Ê-díp-tô 1:7-22; 2:1-10.

II. CÂU GỐC: “Đức Chúa Trời tôi sẽ cung ứng mọi nhu cầu của anh em theo sự giàu có vinh quang của Ngài trong Đấng Christ Jêsus.” (Phi-líp 4:19).

III. BÀI TẬP.

A. CÙNG SUY NGHĨ.

Em xem hình và trả lời các câu hỏi sau.

  1. Những người trong hình là ai?
  2. Họ đang làm gì?
  3. Theo em, công chúa đang nghĩ gì?
  4. Còn Mi-ri-am đang nghĩ gì?
  5. Đức Chúa Trời đã dùng những người này cứu em bé Môi-se như thế nào?

B. TRẮC NGHIỆM NHỎ.

Đánh dấu X vào những việc mà em nghĩ Đức Chúa Trời giúp em.

 Thường ở cùng với em.

 Chỉ dành cho em việc dễ dàng.

 Bắt người khác làm việc em thích.

 Chỉ khi em vâng lời mới yêu thương em.

 Giúp em làm các việc đúng đắn.

 Ban cho em gia đình và bè bạn.

 Nghe em cầu nguyện.

 Ban cho em tất cả những gì em muốn có.

 

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO HỌC VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO HỌC VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

in NHI ĐỒNG on 26 Tháng Tám, 2024

BÀI 8. GIÔ-SÉP THA THỨ CHO CÁC ANH

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 42:1-20, 29-34; 43:11-34; 45:1-15.

II. CÂU GỐC: “Hãy nhường nhịn nhau và tha thứ nhau, như Chúa đã tha thứ anh em thể nào, thì anh em cũng phải tha thứ thể ấy” (Cô-lô-se 3:13).

III. BÀI TẬP.

A. CÙNG SUY NGHĨ.

Em xem hình và trả lời các câu hỏi sau.

  1. Nếu Giô-sép muốn trả thù, thì em nghĩ câu chuyện sẽ kết thúc ra sao?

……………………………………………………………………………………………………………..

  1. Nếu Giô-sép thật sự trả thù, thì ông sẽ cảm thấy thế nào?

…………………………………………………………………………………………………………….

  1. Lúc đó, các anh và cha ông sẽ nhận thấy điều gì?……………………………………………………………………………………………………………………………………………………………….

B. ĐIỀN VÀO CHỖ TRỐNG.

Câu gốc trên bị mất mấy từ, em điền vào chỗ trống những từ đã bị mất.

“Hãy …………………. nhau, như Chúa đã …………………….. anh em thể nào, thì anh em cũng phải ……………….. thể ấy”.

C. NẾU LÀ EM, EM SẼ LÀM SAO?

* Trường hợp 1.

Linh nói Phương ích kỷ, kiêu ngạo. Một hôm, Linh đi ngang qua:

* Trường hợp 2.

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

in NHI ĐỒNG on 26 Tháng Tám, 2024

BÀI 8. GIÔ-SÉP THA THỨ CHO CÁC ANH

I. KINH THÁNH: Sáng thế Ký 42:1-20, 29-34; 43:11-34; 45:1-15; 50:15-21.

II. CÂU GỐC: “Hãy nhường nhịn nhau và tha thứ nhau, như Chúa đã tha thứ anh em thể nào, thì anh em cũng phải tha thứ thể ấy” (Cô-lô-se 3:13).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em

– Biết: Giô-sép tha thứ cho các anh và đối xử với họ cách tử tế.

– Cảm nhận: Chúa muốn các em tha thứ và đối xử tử tế cả với những người không tốt với mình.

– Hành động: Xin Chúa giúp các em có thể tha thứ cho người khác và đối xử với họ cách nhân từ.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

* Lời nói hòa nhã.

  1. Mục đích: Giúp các em học thuộc câu gốc của bài học.
  2. Học cụ: Bảng đen, phấn, Kinh Thánh.
  3. Thực hiện: Giáo viên chia câu gốc thành 3 phần, viết lên bảng đen: Hãy nhường nhịn nhau và tha thứ nhau / như Chúa đã tha thứ anh em thể nào / thì anh em cũng phải tha thứ thể ấy.

Trước hết, giáo viên giải thích ý nghĩa từng phần. Sau đó, hướng dẫn các em nêu ra ba ví dụ: Bạn A đánh bạn B, bạn B đánh lại, không ai nhịn ai, nhưng sau đó giải hòa và tha thứ cho nhau.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

  1. Vào đề.

Có bao giờ các em bị đói vì không có thức ăn hoặc vì nhịn ăn chưa? Lúc đó em cảm thấy như thế nào? Nếu phải sống ở một nơi không có thức ăn, các em sẽ làm gì?

  1. Bài học.

Đúng như lời Giô-sép đã nói, sau bảy năm được mùa là những năm đói kém. Ngoài các kho lúa, tất cả mọi nơi đều không có lương thực, dân chúng ở các nước khác cũng đổ đến Ai-cập mua lúa nơi Giô-sép.

Một hôm, Giô-sép thấy các anh của mình trong số những người đợi mua lúa. Không phải chỉ một hai người mà tất cả mười người anh đều đến Ai-cập để mua lương thực, còn em trai út Bên-gia-min và cha đang ở đâu?

Đến lượt mười người anh đến quì trước mặt Giô-sép. Họ không biết đó là Giô-sép, người em ngày nào họ đã bán đi. Giô-sép cũng không nói cho các anh biết mình là ai.

Giô-sép hỏi: “Các ngươi từ đâu đến?” Họ trả lời: “Chúng tôi từ xứ Ca-na-an đến, xin quan cho chúng tôi được mua lúa”. Giô-sép nghiêm mặt nói: “Các ngươi là thám tử, đến do thám đất nước ta”. Mười người anh sợ hãi đáp rằng: “Thưa quan, chúng tôi đến chỉ để mua lương thực mà thôi. Chúng tôi đều là anh em. Chúng tôi còn cha và em út đang ở nhà nữa”.

Giô-sép rất mừng khi nghe tin cha và em út Bên-gia-min vẫn bình yên. Giô-sép muốn biết các anh còn ích kỷ, ganh tỵ và độc ác như ngày xưa không, nên Giô-sép đem giam họ trong tù ba ngày rồi thả họ ra, bán cho họ lúa để đem về, nhưng giam Si-mê-ôn trong ngục để làm tin. Giô-sép nói: “Ta giữ người nầy lại cho đến khi các ngươi dắt em út đến đây. Khi đó ta mới tin lời các ngươi nói là thật”.

Mấy tháng sau, số lúa đem về đã cạn nên họ phải đến Ai-cập để mua nữa. Lần này, Giô-sép để ý xem có em út Bên-gia-min cùng đi không? Và kia rồi, Bên-gia-min đã đến.

Giô-sép bảo quản gia dẫn họ vào trong nhà cho dùng bữa trưa. Các anh rất sợ hãi không hiểu vì sao bị đưa vào nhà của quan lớn. Họ nói với người quản gia: “Thưa ông, chúng tôi đến đây để mua lúa, chúng tôi có đem theo tiền bạc và lễ vật”. Quản gia nói: “Đừng sợ, mọi việc đều bình yên!” Rồi Si-mê-ôn được đưa đến, các anh em gặp nhau vui mừng lắm.

Khi Giô-sép bước vào. Các anh em quì xuống, dâng lễ vật cho Giô-sép. Giô-sép hỏi thăm cha nhưng vẫn chưa cho các anh biết mình là ai. Giô-sép mời các anh ở lại dùng cơm trưa, rồi bảo quản gia chất đầy lúa vào bao cho họ mang về, và để cái chén bằng bạc trong bao của Bên-gia-min (cho các em xem cái chén (bằng bạc).

Sáng sớm hôm sau, họ chất các bao lúa lên lưng lừa chở về nhà. Khi họ vừa ra khỏi thành, Giô-sép sai quản gia đuổi theo nói: “Chủ tôi đối xử tử tế với các người như vậy, nhưng tại sao các người lại ăn cắp cái chén bạc của chủ tôi?” Họ ngạc nhiên: “Sao lại nói vậy? Chúng tôi không bao giờ làm chuyện đó đâu! Nếu ông tìm thấy cái chén trong bao của ai thì người đó phải chết, còn chúng tôi sẽ làm nô lệ cho chủ ông”.

Quản gia lần lượt lục soát các bao lúa. Cuối cùng ông tìm thấy cái chén bạc trong bao của Bên-gia-min. Các anh em đều kinh hãi. Họ quay trở lại dinh Giô-sép. Giô-sép muốn thử xem các anh đã thật sự thay đổi hay vẫn còn ganh ghét, độc ác như ngày xưa.

Giô-sép nói: “Người ăn cắp cái chén bạc phải ở lại làm nô lệ, những người khác có thể về nhà”. Các anh nài xin: “Xin đừng bắt em út ở lại, ba chúng tôi đã già, nếu mất Bên-gia-min chắc ông đau lòng mà chết”. Rồi Giu-đa nói: “Tôi sẽ ở lại làm nô lệ thay cho em út. Xin hãy tha cho Bên-gia-min về nhà”.

Ngày xưa các anh bán Giô-sép nhưng bây giờ lại sẵn sàng thay Bên-gia-min làm nô lệ. Giô-sép rất vui mừng khi thấy sự thay đổi của các anh. Các anh không còn ích kỷ, ganh tỵ, độc ác nữa. Lúc ấy Giô-sép không thể nào đè nén cảm xúc của mình được. Ông tỏ thật cùng các anh em mình.

Giô-sép nói: “Tôi là Giô-sép, em của các anh đây”. Các anh sửng sốt, bối rối vô cùng, chẳng trả lời được. Họ không ngờ vị quan lớn nhất Ai-cập lại là Giô-sép. Các anh nhìn nhau. Họ sợ Giô-sép nhớ lại chuyện cũ và trả thù. Nhưng Giô-sép nói: “Đừng sợ. Đức Chúa Trời đã sai tôi đến Ai-cập trước để cung cấp lúa gạo cho nhiều người. Bây giờ, các anh trở về và đưa ba đến đây. Chúng ta sẽ cùng sống bên nhau”.

 Các anh của Giô-sép hết sức kinh ngạc. Giô-sép ôm lấy Bên-gia-min khóc. Giô-sép cũng ôm các anh của mình. Họ cùng khóc, vui mừng và tạ ơn Đức Chúa Trời.

Đức Chúa Trời giúp Giô-sép hoàn thành những việc khó khăn. Trong những việc đó, có lẽ điều khó nhất là tha thứ cho các anh mình.

  1. Ứng dụng.

Cho các em mở sách học viên. Dùng các câu hỏi trong “Cùng suy nghĩ” giúp các em ôn lại câu chuyện.

Hướng dẫn các em theo nội dung và đối thoại của chuyện kể mà diễn lại các nhân vật trong Kinh Thánh và hoàn tất phần cuối của chuyện kể.

Giúp các em học câu gốc và tìm hiểu ý nghĩa của câu gốc. Hỏi các em “Nếu ai đó đối xử không tốt với các em, các em sẽ làm gì?” “Nếu muốn bày tỏ em đã tha thứ thì em sẽ nói thế nào?” Cho các em viết câu trả lời lên đường gạch sẵn.

Cuối cùng, hướng dẫn các em cầu nguyện, xin Chúa giúp các em tha thứ cho người khác.