Bài 5. ĐA-VÍT VÀ NGƯỜI KHỔNG LỒ (GV-HV)
in NHI ĐỒNG, QUÍ III. 2016 on 16 Tháng Bảy, 2018
BÀI 5. ĐA-VÍT VÀ NGƯỜI KHỔNG LỒ (GV)
I. KINH THÁNH: 1Sa-mu-ên 17.
II. CÂU GỐC: “Hãy vững lòng bền chí, chớ run sợ, chớ kinh khủng; vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi vẫn ở cùng ngươi trong mọi nơi ngươi đi” (Giô-suê 1:9).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:
– Biết: Đa-vít tin cậy Chúa, chiến đấu với người khổng lồ và chiến thắng.
– Cảm nhận: Tin cậy Chúa và vâng lời cha mẹ là điều cần thiết.
– Hành động: Em quyết tâm tin cậy, vâng lời.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.
A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.
* Người khổng lồ Gô-li-át.
1. Mục đích: Giúp các em so sánh chiều cao giữa mình với Gô-li-át.
2. Vật liệu: Tập học viên bài 6, gạch dưới câu Kinh Thánh 1Sa-mu-ên 17:4, 1 tấm giấy cứng 50 x 30cm, viết chì, viết màu.
3. Thực hiện:
– Giáo viên vẽ hình Gô-li-át (xem hình trong tập học viên bài 31) lên giấy cứng tùy theo kích thước của Gô-li-át.
– Đến lớp, hướng dẫn các em cùng tô màu hình vẽ Gô-li-át.
– Giáo viên hỏi: Khi quan sát, các em sử dụng cơ quan nào trong cơ thể? (Dùng mắt để quan sát).
– Khi các em tô màu xong, giáo viên treo hình Gô-li-át lên tường và so sánh chiều cao giữa các em với Gô-li-át. Giúp các em thấy rõ Gô-li-át là người khổng lồ.
* Gợi ý 2: Em làm được không?
1. Mục đích: Giúp các em biết trũng Ê-la.
2. Vật liệu: Tập học viên bài 5, 1 tờ giấy dày (lớn nhỏ tùy ý), giấy màu vàng hoặc nâu, đất sét, keo dán.
3. Thực hiện:
– Giáo viên hướng dẫn các em làm theo tập học viên bài 5, phần “Em làm được không?” để làm trũng Ê-la.
– Trong khi các em làm, giáo viên hỏi: Các em còn nhớ trũng là gì không? (Trũng là chỗ đất thấp giữa hai ngọn núi).
– Làm xong, giáo viên nói với các em: “Kinh Thánh có thuật lại một câu chuyện xảy ra tại Ê-la. Bài học hôm nay sẽ cho các em biết câu chuyện đó”.
B. BÀI HỌC KINH THÁNH
(Chuẩn bị giáo cụ: Kinh Thánh, trành ném đá, hình Đa-vít và Gô-li-át (xem phụ lục), bối cảnh Kinh Thánh: Trũng Ê-la và Gô-li-át (làm trong phần “Sinh hoạt đầu giờ”).
1. Vào đề.
Các em còn nhớ bài học tuần trước không? Đa-vít đã phục vụ Chúa bằng cách nào? (Hết lòng trong mọi việc). Hôm nay chúng ta sẽ học thêm một cách hầu việc Chúa của Đa-vít.
2. Bài học.
Nhờ tiếng đàn của Đa-vít, vua Sau-lơ khỏe lại. Lúc ấy, quân Phi-li-tin xâm chiếm xứ Y-sơ-ra-ên. Vua Sau-lơ liền đem quân đi chiến đấu chống lại quân thù. Ba người anh của Đa-vít theo Sau-lơ ra chiến trận, Đa-vít lại tiếp tục chăm sóc bầy chiên giúp cha tại quê nhà Bết-lê-hem.
Ngày này qua ngày khác, ông Y-sai lo âu, thấp thỏm mong biết tin các con nơi chiến trường. Thời ấy chưa có bưu điện, Internet hay truyền hình nên ông Y-sai không thể nào biết được tin các con. Một hôm, ông bảo Đa-vít: “Con hãy mang ít thức ăn đến cho các anh rồi về báo cho cha biết tin tức và sức khỏe của các anh như thế nào”. Đa-vít vâng lời cha, chuẩn bị mọi thứ. Hôm sau, Đa-vít dậy sớm, vội vã lên đường vì trại quân cách Bết-lê-hem khá xa. Từ xa, Đa-vít đã nghe tiếng quân lính xôn xao, reo hò như trận chiến sắp xảy ra.
Nhờ một người trông giữ các thứ đem theo, Đa-vít đi tìm các anh và thấy quân lính hai bên đang dàn trận đối diện nhau (mang tác phẩm thủ công các em làm ra trong “Gợi ý 2”). Lúc Đa-vít trông thấy các anh, đang định hỏi thăm tin tức và chuyển lời cha dặn, bỗng một chuyện xảy ra khiến Đa-vít kinh ngạc. Từ hàng ngũ của quân Phi-li-tin, một người khổng lồ bước ra. Đa-vít chưa bao giờ trông thấy ai cao lớn đến thế (cho các em đứng cạnh hình Gô-li-át để biết người khổng lồ cao đến mức nào). Người khổng lồ đó tên là Gô-li-át. Ông ta đang tiến đến khiêu khích quân Y-sơ-ra-ên (giáo viên mở hình phụ trợ cho các em xem).
Gô-li-át cất tiếng quát lớn: “Các ngươi dàn trận làm gì? Hãy chọn một người ra đấu với ta! Nếu giết được ta, quân ta sẽ làm nô lệ cho các ngươi. Ngược lại, nếu ta thắng, các ngươi phải làm nô lệ cho chúng ta. Hãy cử người ra chiến đấu với ta đi! Ha ha ha!” Cả quân Y-sơ-ra-ên đều khiếp sợ trước người khổng lồ nầy. Đây không phải là ngày đầu tiên quân thù khiêu chiến nhưng đã trải qua bốn mươi ngày rồi.
Một người lính đứng gần Đa-vít nói: “Có nghe người khổng lồ ấy sỉ nhục chúng ta không? Vua Sau-lơ hứa thưởng công lớn cho bất cứ ai giết được Gô-li-át đấy”. Đa-vít định hỏi thêm nhưng anh cả của Đa-vít là Ê-li-áp vội ngăn em mình: “Nầy, em đến đây làm gì? Em để bầy chiên cho ai chăn? Chắc em muốn xem chiến trận nên mới đến đây chứ gì?” Đa-vít trả lời: “Em chỉ hỏi vậy thôi!” Rồi Đa-vít dan xa anh mình, tiếp tục hỏi những gì muốn biết. Thấy vậy, quân lính biết Đa-vít muốn chiến đấu với Gô-li-át. Tin nầy loan đi nhanh chóng. Có người cho vua Sau-lơ hay. Vua Sau-lơ đòi Đa-vít đến gặp.
Đa-vít lập tức đến thưa với vua: “Tâu bệ hạ, xin bệ hạ chớ lo ngại, con sẽ ra chiến đấu với Gô-li-át”. Vua Sau-lơ ngạc nhiên hỏi: “Ngươi nói đùa à? Ngươi chỉ là đứa trẻ, làm sao chống lại người khổng lồ kia được!?” Nhưng Đa-vít trả lời: “Tâu bệ hạ, con làm được. Khi con chăn chiên, Đức Chúa Trời giúp con giết chết gấu và sư tử. Bây giờ Đức Chúa Trời sẽ giúp con đánh bại tên khổng lồ kia. Ngài sẽ gìn giữ con”. Sau-lơ nói: “Vậy thì con đi đi. Nguyện Đức Chúa Trời ở cùng và giữ gìn con”.
Gô-li-át mặc áo giáp, đội mão đồng, còn Đa-vít không quen nên mặc vào khó đi đứng. Vì thế, Đa-vít cởi áo giáp ra và quyết định dùng loại vũ khí quen thuộc. Đa-vít ra suối chọn lấy năm viên đá bóng láng bỏ vào cái túi chăn chiên đeo bên mình, tay cầm gậy, tay cầm trành ném đá, chạy đến nơi dàn trận (cho các em xem hình).
Thấy Đa-vít cầm gậy bước tới, Gô-li-át khinh bỉ nói: “Ta có phải là con chó đâu mà ngươi cầm gậy đến cùng ta?” Đa-vít trả lời: “Ngươi chiến đấu với ta bằng gươm, bằng giáo, nhưng ta chiến đấu với ngươi bởi Danh Đức Giê-hô-va vạn quân”. Gô-li-át tiến về phía Đa-vít; Đa-vít thò tay vào túi lấy một viên đá đặt vào trành và vung thẳng vào trán Gô-li-át. Viên đá bay vút đi, lọt thấu vào bên trong trán khiến Gô-li-át ngã xuống. Đa-vít xông tới, rút gươm của Gô-li-át ra và chặt đầu kẻ thù. Quân Phi-li-tin thấy Gô-li-át bị giết chết, hoảng hốt chạy tứ phía nên bị quân Sau-lơ đuổi theo tiêu diệt.
Đa-vít tin vào quyền năng và sự gìn giữ của Đức Chúa Trời. Chúa cũng sẽ cứu giúp khi con cái Ngài gặp khó khăn. Xin Chúa cho chúng ta cứ luôn tin cậy, vâng lời Ngài trong bất cứ cảnh ngộ nào.
3. Ứng dụng.
– Cho các em xem câu gốc hôm nay và hỏi: Khi sợ hãi, câu gốc nào có thể giúp các em? Sau khi các em trả lời, giáo viên hỏi: Nếu các em không vâng lời cha mẹ hoặc sợ hãi, các em sẽ làm gì? (Cho các em trả lời). Hãy chia sẻ với các em những cảm xúc hoặc kinh nghiệm của bạn khi sợ hãi.
– Hướng dẫn các em học thuộc câu gốc. Sau đó, giúp các em áp dụng vào cuộc sống (ví dụ: Ở nhà phải vâng lời ba mẹ, xếp dọn áo quần, đồ đạc… cũng đừng sợ hãi vì Đức Chúa Trời luôn ở cùng các em).
– Hướng dẫn các em làm bài tập trong sách học viên.
– Cuối cùng, giáo viên hướng dẫn các em cầu nguyện cảm tạ Chúa đã luôn ở cùng. Xin Chúa giúp các em biết sống trong sự tin cậy và vâng lời Ngài.
BÀI 5. ĐA-VÍT VÀ NGƯỜI KHỔNG LỒ (HV)
I. KINH THÁNH: 1Sa-mu-ên 17.
II. CÂU GỐC: “Hãy vững lòng bền chí, chớ run sợ, chớ kinh khủng; vì Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi vẫn ở cùng ngươi trong mọi nơi ngươi đi” (Giô-suê 1:9).
III. BÀI TẬP.
1. EM LÀM ĐƯỢC KHÔNG?
Câu chuyện Kinh Thánh hôm nay xảy ra tại một thung lũng.
Em và bạn cùng làm một thung lũng. Dùng giấy màu vàng nâu làm đất, dùng đất sét làm núi, thêm cỏ xanh và hoa cho đẹp.
2. CHIỀU CAO CỦA GÔ-LI-ÁT.
Giáo viên giúp các em:
a. Xem Kinh Thánh 1Sa-mu-ên 17:4, cho biết Gô-li-át cao bao nhiêu? (Xem Bản diễn ý).
b. Cả lớp vẽ hình Gô-li-át lên giấy cứng khổ lớn theo sự hướng dẫn của giáo viên.
c. Dán hình Gô-li-át lên tường.
d. Cho các em đứng bên bức tranh để biết Gô-li-át cao như thế nào so với em.
3. EM SẼ NÓI GÌ?
* Viết câu trả lời của em.