Chuyên mục: PHỤ NỮ

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG PHỤ NỮ 20.01.2019

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG PHỤ NỮ 20.01.2019

in PHỤ NỮ on 2 Tháng Tám, 2019

 Chúa nhật 20.01.2019

  1. Đề tài: NĂNG LỰC PHỤC VỤ.
  2. Kinh Thánh: Công-vụ 2:1-36.
  3. Câu gốc: “Hết thảy đều được đầy dẫy Đức Thánh Linh, khởi sự nói các thứ tiếng khác, theo như Đức Thánh Linh cho mình nói” (Công-vụ 2:4).
  4. Đố Kinh Thánh: 2Ti-mô-thê 1-4.
  5. Thể loại: Học Kinh Thánh nhóm.

* CHỈ DẪN: Học Kinh Thánh Nhóm.

  1. Tài liệu: Ủy viên linh vụ dựa vào tài liệu để chọn phương pháp học Kinh Thánh, soạn câu hỏi, và viết sẵn ra giấy để trao cho các nhóm.
  2. Phương pháp học Kinh Thánh phải tùy theo phần Kinh Thánh làm nền và khả năng của ban viên.
  3. Nếu bạn không có phương pháp học Kinh Thánh, bạn có thể soạn 2-3 cụm câu hỏi cho giờ học Kinh Thánh nhóm. Mỗi cụm câu hỏi gồm có:

– Câu hỏi quan sát (Nêu sự việc đã xảy ra).

– Câu hỏi suy luận (Tìm sự dạy dỗ của lời Chúa).

– Câu hỏi áp dụng (Ứng dụng sự dạy dỗ vào đời sống).

  1. Thảo luận: Để giờ học Kinh Thánh có kết quả, ủy viên linh vụ và các trưởng nhóm nên cùng học với nhau trước để nắm vững nội dung của buổi học, nhờ đó các nhóm trưởng sẽ tự tin khi hướng dẫn nhóm mình và không lệch mục tiêu ban đầu.
  2. Thời gian học Kinh Thánh.
  3. 5 phút giải thích và chia nhóm.
  4. 20 phút thảo luận.
  5. 10 phút tường trình.
  6. 5 phút đúc kết.
  7. Giải thích: Đọc phần Kinh Thánh làm nền, giải thích phương pháp học, đọc câu hỏi rồi tiến hành chia nhóm.
  8. Chia nhóm: Tùy theo số ban viên, có thể chia thành nhiều nhóm từ 5 đến 10 người.
  9. Vị trí: Ủy viên linh vụ sắp xếp chỗ học Kinh Thánh cho các nhóm.
  10. Bài học: Giao phần tài liệu và câu hỏi đã soạn trước cho các trưởng nhóm.
  11. Trưởng nhóm và thư ký nhóm: Trưởng nhóm phải được chọn trước để cùng học với ủy viên linh vụ, nhiệm vụ chính của trưởng nhóm là đưa ra câu hỏi và gợi ý để các bạn trả lời, hướng dẫn buổi thảo luận đi đúng mục tiêu. Thư ký nhóm được cử ra để ghi lại kết quả của buổi thảo luận và tường trình trong giờ đúc kết.
  12. Giờ tường trình và đúc kết: Các thư ký nhóm lần lượt trình bày kết quả giờ học Kinh Thánh viên làm theo sự dạy dỗ nhận được qua buổi thảo luận.
  13. Xem Công-vụ 1:1-3 cho biết:

(1) Thánh Linh giáng lâm vào ngày nào? Lúc đó môn đồ đang làm gì?

(2) Việc các môn đồ đầy dẫy Đức Thánh Linh minh chứng điều gì về lời hứa của Chúa Giê-xu?

(3) Bạn đã kinh nghiệm những điều Chúa hứa ban chưa? Xin chia sẻ điều bạn nhận được khi đặt đức tin trên lời Chúa hứa.

  1. Xem Công-vụ 2:4-6 cho biết:

(1) Cho biết các sứ đồ khởi sự nói các thứ tiếng khác, đó là tiếng gì? Người nghe có hiểu được không?

(2) Đức Thánh Linh ban cho môn đồ nói các thứ tiếng khác để làm gì? Điều nầy cần thiết như thế nào?

(3) Bạn có khao khát nói được các thứ tiếng không? Mục đích để làm gì?

III. Xem Công-vụ 2:7-36 cho biết:

            (1) Khi nhận Đức Thánh Linh Phi-e-rơ đã mạnh dạn làm điều gì?

            (2) Bài giảng của Phi-e-rơ nhấn mạnh về điều gì và đem lại kết quả như thế nào trong ngày lễ Ngũ-tuần?

(3) Xin cho biết đời sống bạn có phải là bài giảng sống cho mọi người chung quanh nhìn biết Đức Chúa Trời chưa?

* TÀI LIỆU THAM KHẢO.

Vào cuối năm 1999, tại nơi tôi làm việc có một cái máy in đột nhiên ngừng hoạt động. Ông bạn già của tôi đến bên máy in rút sợi dây điện ra rồi bước sang nơi gần đó pha cà phê uống. Mấy phút sau, ông trở lại bên máy in, cắm đầu dây diện vào một chỗ trống của “powerge protector” thay vì cắm vào ổ điện trong vách tường. Ông cứ đứng ngắm nghía mãi mà không thấy máy in khởi động gì cả. Sau đó có người nhắc ông là sắp đến tuổi hưu trí thật rồi.

Giả sử bạn có sử dụng dụng cụ cắt tóc bằng điện thật tốt, còn mới tinh nhưng không có điện sử dụng, thì bạn không thể dùng dụng cụ cắt tóc đó được. Trường hợp khác, xe của bạn có thể là xe rất tốt nhưng xe lại hết xăng hoặc ống dẫn xăng bị nghẹt, hoặc bơm xăng hư, bạn cũng không thể sử dụng chiếc xe đó được.

Nguồn năng lực của môn đồ chính là Đức Thánh Linh. Môn đồ của Chúa sống động và hiện hữu cách ý nghĩa là nhờ quyền năng của Đức Thánh Linh.


  1. ĐỨC THÁNH LINH GIÁNG LÂM (Công-vụ 2:1-3).

Trước khi lìa trần gian, Chúa Giê-xu gọi các môn đồ đến bên Ngài để phán dặn cách rõ ràng: “Nhưng vì Ta đã nói những điều đó cho các ngươi, thì lòng các ngươi chứa chan sự phiền não. Dầu vậy, Ta nói thật cùng các ngươi: Ta đi là ích lợi cho các ngươi; vì nếu Ta không đi, Đấng Yên ủi sẽ không đến cùng các ngươi đâu; song nếu Ta đi, thì Ta sẽ sai Ngài đến. Khi Ngài đến thì sẽ khiến thế gian tự cáo về tội lỗi, về sự công bình và về sự phán xét. Về tội lỗi, vì họ không tin Ta; về sự công bình, vì Ta đi đến cùng Cha và các ngươi chẳng thấy Ta nữa;  về sự phán xét, vì vua chúa thế gian này đã bị đoán xét. Ta còn có nhiều chuyện nói với các ngươi nữa; nhưng bây giờ những điều đó cao quá sức các ngươi. Lúc nào Thần lẽ thật sẽ đến, thì Ngài dẫn các ngươi vào mọi lẽ thật; vì Ngài không nói tự mình, nhưng nói mọi điều đã nghe, và tỏ bày cho các ngươi những sự sẽ đến. Ấy chính Ngài sẽ làm sáng danh Ta, vì Ngài sẽ lấy điều thuộc về Ta mà rao bảo cho các ngươi” (Giăng 16:6-14).

Lời hứa này của Chúa Giê-xu được ứng nghiệm vào ngày lễ Ngũ tuần. Trong khi các môn đồ đang nhóm lại, thình lình có tiếng từ trời vang lên như tiếng gió thổi ào ào khắp cả nhà. Kinh Thánh không cho biết cảnh trạng đó xảy ra trong bao lâu, nhưng có lẽ đủ lâu để các môn đồ nhận biết quyền năng phi thường của Đức Thánh Linh. Sức mạnh của Chúa là sức mạnh vô song. Sự hiện diện của Chúa là sự hiện diện lạ lùng, trước chưa từng có, sau cũng không có y như ngày hôm đó. Khi Đức Thánh Linh giáng xuống cùng các môn đồ, họ không còn có thể tự mình làm gì hoặc nói gì. Họ được Thánh Linh cai quản, cảm thúc. Họ cảm thấy giống như có lửa trên lưỡi của mình. Rồi sau đó họ mở miệng ra nói tiếng lạ, một thứ tiếng khác với ngôn ngữ họ thường dùng mỗi ngày.

Kinh nghiệm của các môn đồ trải qua là kinh nghiệm hết sức đặc biệt. Kinh nghiệm đó đánh giá sự khởi đầu một chuyển biến quan trọng, một kỷ nguyên mới trong lịch sử Hội Thánh Chúa. Trong kỷ nguyên mới đó Đức Thánh Linh bắt đầu thi hành công tác của Ngài để tiếp nối công việc của Đấng Christ trong các Hội Thánh của Ngài, khởi đầu từ thành Giê-ru-sa-lem cho đến khắp cả toàn cầu.

  1. QUYỀN NĂNG CỦA CHÚA (Công-vụ 2:4-6).

Như chúng ta đã biết, khi Đức Thánh Linh bắt đầu ngự trị trong đời sống của các môn đồ, Ngài không ngừng ban phước cho họ. Đức Thánh Linh cảm động lòng của nhiều người đến nỗi họ cứ vui mừng, hớn hở, muốn nhóm hiệp lại với nhau luôn luôn. Có thật nhiều người Giu-đa và những kẻ mộ đạo từ khắp các nơi cùng đến Giê-ru-sa-lem. Điều làm họ ngạc nhiên nhiều hơn cả là họ được nghe các sứ đồ làm chứng, giảng dạy bằng tiếng mẹ đẻ của họ, không phải tiếng nói các sứ đồ vẫn dùng thường ngày. Thật là lạ lùng. Các sứ đồ có vào trường ngoại ngữ để học tiếng bao giờ đâu, nhưng khi họ mở miệng cắt nghĩa về lẽ đạo của Đức Chúa Trời, thì lời họ nói ra thật là rõ ràng, bày tỏ được những sự cao trọng của Đức Chúa Trời.

Công-vụ 2:4 cho biết các sứ đồ khởi sự nói các thứ tiếng khác. Công-vụ 2:6-12 nhận định các thứ tiếng khác đó là tiếng của những dân tộc sống rải rác quanh vùng Giê-ru-sa-lem: Bạt-thê, Mê-đi, Ê-la-mít, Mê-sô-bô-ta-ni, Giu-đê, Cáp-ra-đốc, Bông, A-si, Phi-ri-gi, Bam-phi-ly, Ê-díp-tô, Ly-by, Rô-ma, Cơ-rết, Ả-rập. Như vậy, tiếng khác hoặc tiếng lạ cũng là tiếng nói phổ thông của một dân tộc nào đó.

Khi giảng dạy Lời Chúa bằng tiếng nước ngoài cần phải có người thông dịch hoặc cắt nghĩa, ngoại trừ trường hợp người rao giảng có thể giảng trực tiếp bằng tiếng nước ngoài. Đức Thánh Linh chẳng hề ban phước cho môn đồ của Ngài để họ “chạy bá vơ, đánh gió” bao giờ. Thà rằng nói chỉ có đôi lời mà ích lợi cho người nghe còn hơn là nói thật nhiều lời mà chẳng có ai hiểu, cũng chẳng gây dựng được điều gì cả.

III. LÀM CHỨNG QUA ĐỨC THÁNH LINH (Công-vụ 2:7,8,11b,13).

Lời chứng của các môn đồ nhân ngày Lễ Ngũ tuần là lời chứng ý nghĩa đối với người nghe. Chúng ta không rõ các môn đồ đã chuẩn bị bài học, bài giảng hoặc bài làm chứng như thế nào nhưng chúng ta biết họ là những người đã từng đi với Đức Chúa Giê-xu Christ, họ đã từng sống với Ngài. Điều đó quan trọng hơn tất cả mọi kỹ thuật, mọi phương pháp. Họ không tự nói ra sự hiểu biết của mình, nhưng họ được Đức Thánh Linh cảm động để nói ra Lời của Ngài. Công-vụ 2:11 nói rõ là các môn đồ đã bày tỏ được sự cao trọng của Đức Chúa Trời.

Ngày nay, khi chúng ta giảng dạy, huấn luyện hoặc chứng đạo chúng ta có để ý đến mục tiêu bày tỏ được sự cao trọng của Đức Chúa Trời chăng? Chúng ta yêu thương nhau, nhờ đó mà thế nhân nhận biết chúng ta là con cái Đức Chúa Trời. Chúng ta làm việc lành, nhờ đó mà thiên hạ ngợi khen Cha chúng ta ở trên trời. Chúng ta nói lời tốt đẹp hoặc lời ân hậu để làm sáng danh Cha chúng ta trên trời cao.

  1. NHẬN BIẾT ĐỨC THÁNH LINH (Công-vụ 2:14-17a,33).

Trong số những môn đồ thân tín của Chúa Giê-xu, Phi-e-rơ là người nhanh nhẹn, bạo dạn hơn cả. Ngay sau khi nhận lãnh quyền năng của Đức Thánh Linh, ông lập tức đứng lên kêu gọi dân chúng cẩn thận lắng nghe lời ông rao giảng về Đức Chúa Giê-xu Christ. Trước hết, ông cho biết kinh nghiệm lạ lùng mà họ chứng kiến trong ngày Lễ Ngũ tuần là kinh nghiệm thật. Các môn đồ của Chúa chẳng phải vì say rượu mà nói ra lời bậy bạ, nhưng họ là những người được đầy dẫy Đức Thánh Linh. Họ làm được những việc lạ lùng kỳ diệu, chẳng hạn như nói tiếng của người xứ khác, vì cớ Đức Thánh Linh ở cùng họ. Họ nhận biết Đức Thánh Linh ở cùng mình và họ muốn người chưa tin Chúa cũng hiểu rõ điều đó.

Phi-e-rơ sau đó nói tiếp rằng Đức Thánh Linh giáng xuống như thế là để ứng nghiệm lời tiên tri Giô-ên đã nói từ trước. Người ta thường nói: “Nói có sách, mách có chứng”. Lời nói có nguồn gốc hẳn hoi, có xuất xứ minh bạch là lời có giá trị. Kinh nghiệm thuộc linh của các môn đồ không tự nhiên mà xảy ra. Đức Chúa Trời khiến điều đó xảy ra theo ý định Ngài đã từng có trước.

Tại đây, chúng ta học thêm được một điều nữa là Phi-e-rơ thường trưng dẫn Cựu ước vì đó là căn bản niềm tin của người Do-thái. Đối với họ, Cựu ước mang tính cách thiêng liêng, cao quí, cần thiết cho đời sống mỗi ngày. Ngoài những sự dạy dỗ nhằm xây dựng đời sống tin kính, trong Cựu ước còn có những lời tiên tri về sự giáng sinh, về đời sống, về chức vụ, sự chết, và sự sống lại của Chúa Giê-xu. Hơn thế nữa, trong Cựu ước còn có lời dự ngôn về sự quang lâm của Đức Thánh Linh.

Lập luận của Phi-e-rơ thật là vững vàng, chứng cớ ông trưng dẫn hết sức rõ ràng. Bao nhiêu hồ nghi phải tiêu tán. Cũng không nên ngờ vực, hoang mang, trái lại cần phải vững lòng tin cậy Đức Chúa Giê-xu người làng Na-xa-rét, Đấng công bình, thánh khiết trọn vẹn nhưng lại bị vu oan và đã chết thay cho nhiều người. Sau khi Chúa sống lại và về trời, Ngài ban Đức Thánh Linh cho các môn đồ hầu cho họ có thể hầu việc Chúa cách đắc thắng.

* HIỂU BIẾT THƯỜNG THỨC

Tự làm mặt nạ không cần tốn nhiều tiền.

Sữa bò tươi: Khi uống sữa bò tươi còn lại một ít, thoa lên mặt, có hiệu quả rất tốt trong việc làm da mặt nõn nà.

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG PHỤ NỮ 13.01.2019

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG PHỤ NỮ 13.01.2019

in PHỤ NỮ on 2 Tháng Tám, 2019

Chúa nhật 13.01.2019

  1. Đề tài: CHUẨN BỊ PHỤC VỤ.
  2. Kinh Thánh: Công-vụ 1:1-26.
  3. Câu gốc: “Lúc ở với các sứ đồ, Ngài dặn rằng đừng ra khỏi thành Giê-ru-sa-lem, nhưng phải ở đó chờ điều Cha đã hứa” (Công-vụ 1:4).
  4. Đố Kinh Thánh: 1Ti-mô-thê 4-6.
  5. Thể loại: Chia sẻ.

* CHỈ DẪN: Chia sẻ.

  1. Mời người chia sẻ từ hai tuần trước.
  2. Ghi ra giấy đề tài, phần Kinh Thánh làm nền, câu gốc, phần Kinh Thánh tham khảo và trao cho người chia sẻ để người ấy chia sẻ đúng nhu cầu và chương trình của Ban Phụ nữ. Nếu người chia sẻ cần, xin cho mượn cả phần tài liệu tham khảo. Yêu cầu diễn giả dựa trên đề tài, phần Kinh Thánh, câu gốc, phần bố cục gợi ý trong tài liệu để soạn bài chia sẻ.

* TÀI LIỆU THAM KHẢO.

Người ta thường nói vạn sự khởi đầu nan. Hầu như bất kỳ việc gì bắt đầu cũng đều khó. Việc càng quan trọng bắt đầu càng khó khăn. Bởi vậy, cho nên muốn thực hiện một công tác mới cách thành công, ai nấy đều cần phải chuẩn bị cách chu đáo. Công tác quan trọng của Hội Thánh ban đầu là công tác truyền giáo. Công tác này đòi hỏi sự vâng phục, tin cậy, dấn thân và thường xuyên tương giao với Chúa qua sự cầu nguyện, học Kinh Thánh, thờ phượng, chứng đạo.

Để chuẩn bị cho sự hầu việc Chúa cách ý nghĩa và kết quả, môn đồ của Chúa cần siêng năng học Lời Chúa để hiểu rõ lời hứa cùng công tác Chúa trao phó. Khi đã hiểu rõ thánh ý và đường lối của Chúa, môn đồ của Chúa cần sống theo Lời Chúa hầu có thể làm trọn công tác Chúa trao phó.

  1. Lời Hứa (Công-vụ 1:4-5).

Công vụ các sứ đồ là sách viết về lịch sử Hội Thánh trong thế kỷ ban đầu. Trong lịch sử Hội Thánh, công tác truyền giáo là công tác quan trọng hơn hết. Để khởi đầu công tác này, Chúa Giê-xu cẩn thận căn dặn môn đồ đừng ra khỏi thành Giê-ru-sa-lem. Họ cần ở lại trong thành, chờ đợi điều Chúa hứa cùng họ. Chúa hứa rằng Ngài sẽ làm lễ báp-têm cho họ bằng Đức Thánh Linh.

Trước đó, Giăng đã từng làm lễ báp-têm cho môn đồ của mình về sự ăn năn để được tha tội. Khi Chúa Giê-xu đi khắp các thành, các làng, giảng dạy trong các nhà hội, chữa lành các thứ tật bệnh cho họ. Phép báp-têm của Chúa Giê-xu khác với lễ báp-têm của Giăng ở điều này: Trong khi lễ báp-têm của Giăng chỉ tượng trưng cho sự ăn năn để được tha tội thì phép báp-têm của Chúa Giê-xu còn tượng trưng cho sự sống mới đầy ý nghĩa và phong phú.

Đang khi Chúa Giê-xu còn tại thế Ngài đã từng hứa ban Đức Thánh Linh cho những người tin nhận Ngài. Đến lúc Chúa Giê-xu lên trời, Đức Thánh Linh là Đấng tiếp nối công việc của Chúa Giê-xu trên dương thế trong đời sống của những người tin theo Chúa. Đức Thánh Linh là Đấng Yên ủi, dạy dỗ, dẫn dắt, thêm sức. Không có Đức Thánh Linh trong đời sống, con cái Chúa chẳng làm chi được. Khi được Đức Thánh Linh ngự trị, con cái Chúa có thể làm được những sự tốt lành nhờ Đấng ban thêm sức cho mình. Đó là lý do Chúa căn dặn các môn đồ ngày xưa phải kiên nhẫn chờ đợi Đức Thánh Linh.

Nếu môn đồ của Chúa bắt đầu sớm, không ở dưới sự dạy dỗ, dẫn dắt, thêm sức của Đức Thánh Linh thì cho dù họ có nhọc nhằn, lao khổ đến mấy cũng khó có thể thành công. Trong khi họ gặp hoạn nạn, nếu không có Đức Thánh Linh an ủi, rất có thể họ dễ ngã lòng. Chúa muốn con cái Chúa bắt đầu cách vững vàng, chắc chắn.

  1. Công Tác (Công-vụ 1:6-8).

Công tác Chúa trao phó cho các môn đồ rất rõ ràng. Các môn đồ có bổn phận đi ra truyền giáo khắp nơi, khởi sự ở nơi gần, rồi đến những nơi xa hơn, cho đến khi chu toàn trách nhiệm. Từ gần đến xa, từ dễ đến khó, từ đơn giản đến phức tạp là tiến trình tự nhiên và hợp lý.

Trẻ sơ sinh bú sữa, ăn cháo, ăn thức ăn tán nhuyễn trước khi có thể ăn cơm. Chúng nó tập lật, tập bò, đứng chựng, tập giữ thăng bằng trước khi có thể bước đi cách tự nhiên. Học sinh đến trường tập nhận diện phụ âm, nguyên âm trước khi ráp chữ và tập đọc từng chữ. Cũng vậy, môn đồ của Chúa thường được Chúa trao phó bổn phận nho nhỏ trước khi Ngài ủy thác cho họ những nhiệm vụ lớn lao hơn hết.

Phi-e-rơ là môn đồ có lòng sốt sắng, nhiệt thành hơn hết trong số các môn đồ của Chúa ngày xưa. Khi nghe Chúa phán bảo trước về sự chết của Ngài, ông nói ngay: “Dầu mọi người vấp phạm vì cớ thầy, song tôi chắc không bao giờ vấp phạm vậy. Đức Chúa Giê-xu phán rằng: “Quả thật, ta nói cùng ngươi, chính đêm nay, trước khi gà gáy, ngươi sẽ chối ta ba lần” (Ma-thi-ơ 26:33-34).

Chúa Giê-xu biết sức lực của các môn đồ. Chúa biết khả năng của họ. Ngài muốn trao cho họ cái ách dễ chịu và cái gánh nhẹ nhàng. Khi môn đồ của Chúa dâng mình hầu việc Ngài, Chúa muốn công việc họ làm được đầy vui thỏa. Khi họ đi ra để làm chứng về Ngài, Chúa muốn họ đi ra với tấm lòng tràn ngập bình an và nét mặt rạng rỡ niềm vui. Khi họ mở miệng thuật lại ơn lành Chúa ban cho họ, Chúa muốn họ nói ra lời ân hậu, có ích cho người nghe. Khi có người nào hoặc gia đình nào tiếp đón họ cách niềm nở, họ nên dâng vinh hiển lên Chúa. Nếu có hất hủi, xua đuổi họ, họ cũng chẳng nên buồn. Khi họ cầu chúc lời bình an mà người ta đón nhận, đó là điều tốt; song nếu người ta không nhận thì lời cầu chúc đó lại thuộc về họ. Như vậy, dù gặp nghịch cảnh hay thuận cảnh, họ vẫn cứ trung tín hầu việc Chúa hầu có thể mang đạo sự sống đến cho nhiều người.

  1. Vâng phục (Công-vụ 1:9-11).

Tin cậy và vâng phục Chúa là bổn phận tất yếu của môn đồ Đấng Christ. Chúa có thể chọn người có ảnh hưởng thật lớn trong xã hội. Chúa có thể chọn người có kiến thức uyên bác. Chúa cũng có thể chọn người có tài năng đặc biệt. Tuy nhiên, đặc tính chung của những người được Chúa tuyển chọn ngày xưa là tin cậy và vâng phục.

Có ảnh hưởng lớn trong xã hội là điều tốt. Có kiến thức uyên bác cần thiết cho việc học tập Lời Chúa và giải bày Lời Chúa cách mạch lạc dễ hiểu là điều tốt hơn. Có tài năng đặc biệt thường dễ trở nên hữu dụng cho công việc nhà Chúa là điều càng tốt hơn nữa. Tuy nhiên, có hết thảy những điều này mà thiếu sự tin cậy và vâng phục  thì quả là thiếu sót vô cùng lớn lao.

Chúa truyền phán cho các môn đồ ngày xưa nhờ Đức Thánh Linh giáng trên họ. Họ tin Lời Chúa. Họ vâng theo lời ấy và Chúa đã thưởng họ bằng sự vinh hiển chói lòa của Ngài khi Ngài thăng thiên. Những môn đồ được phước nhiều hơn cả là những môn đồ tin Chúa, theo Chúa cách trung tín và thấy rõ quyền năng của Ngài.

Khi các môn đồ đang đứng ngó chăm lên trời thì có một đám mây tiếp Ngài khuất đi. Trong khi các môn đồ còn đang sững sờ thì lại có tiếng từ trời phán cùng họ: “Hỡi người Ga-li-lê, sao các ngươi đứng ngóng lên trời làm chi? Giê-xu này đã được cất lên trời khỏi giữa các ngươi, cũng sẽ trở lại như cách các ngươi đã thấy Ngài lên trời vậy”.

  1. Cầu nguyện (Công-vụ 1:12-14).

Sau khi các môn đồ chứng kiến tận mắt sự thăng thiên vinh hiển của Chúa, họ đã làm gì? Họ nhóm hiệp lại để cầu nguyện trong phòng cao ở Giê-ru-sa-lem. Bác sĩ Lu-ca thuật rõ chi tiết là họ đồng lòng, hiệp ý với nhau mà cầu nguyện. Họ tiếp tục tương giao với Đức Chúa Trời qua sự tôn vinh, cảm tạ, cầu thay, nài xin, khẩn nguyện. Đối với họ, cầu nguyện là điều vô cùng quan trọng và thiết yếu. Cầu nguyện chẳng khác nào hơi thở của họ.

Trong phòng cao hôm đó có Phi-e-rơ, Giăng, Gia-cơ, Anh-rê, Phi-líp, Thô-ma, Ba-thê-lê-my, Si-môn Xê-lốt, và Giu-đa con của Gia-cơ. Hết thảy những người đó bền lòng đồng một ý mà cầu nguyện với các phụ nữ và Ma-ri là mẹ Đức Chúa Giê-xu cùng anh em Ngài. Ngoại trừ Giu-đa Ích-ca-ri-ốt là kẻ phản Chúa, tất cả các môn đồ thân tín của Chúa đều có mặt trên phòng cao.

Có người nghĩ rằng vì sợ dòm ngó hoặc lùng bắt nên các môn đồ đã lên phòng cao. Thật ra, sự can đảm trong lòng các môn đồ mạnh hơn sự sợ hãi. Sự bình an của họ lớn hơn nỗi âu lo. Hơn nữa, các môn đồ vừa thấy Chúa yêu dấu của họ được cất lên trời. Tự nhiên họ muốn gần gũi với Chúa. Vừa được biệt riêng, lại vừa được gần Chúa hơn một chút dù sao vẫn thích hợp hơn, tốt hơn bất cứ nơi nào khác. Làm môn đồ của Chúa thì phải nhớ làm chứng tốt cho Chúa. Dù gần hay xa, ai nấy trong chúng ta đều phải nhớ tìm dịp tiện làm chứng cho Chúa mỗi ngày. Hội Thánh phát triển mạnh là Hội Thánh trung tín trong việc chứng đạo. Môn đồ hữu dụng của Chúa là môn đồ siêng năng trong việc chứng đạo.

Khi chứng đạo cá nhân, hoặc khi truyền giáo, chúng ta cần được Đức Thánh Linh hướng dẫn, ban cho sự khôn ngoan. Bổn phận của mỗi chúng ta là phải tin cậy Chúa, vâng phục Chúa và gần gũi với Chúa luôn luôn. Khi chúng ta đồng lòng, hiệp ý với nhau, thế nhân dễ thấy rõ chúng ta là con cái Đức Chúa Trời và bởi đó họ dễ tin Chúa hơn.

* HIỂU BIẾT THƯỜNG THỨC

Tự làm mặt nạ không cần tốn nhiều tiền.

Dưa leo xắt miếng: Khi ăn dưa leo dư lại một khúc, xắt miếng mỏng dán lên mặt, đó là mặt nạ dưỡng trắng da rất tốt. Dưa leo để tủ lạnh, hiệu quả càng tốt.

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG PHỤ NỮ  10.01.2010

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG PHỤ NỮ 10.01.2010

in PHỤ NỮ on 22 Tháng Bảy, 2019

Chúa nhật 10.01.2010.

  1. Đề tài: TẤM LÒNG HIỆP MỘT.
  2. Kinh Thánh: I Côrinhtô 2:1-2; 3:3-16.
  3. Câu gốc: “…Như có chép rằng: Ấy là sự mắt chưa thấy, tai chưa nghe, và lòng chưa nghĩ đến, nhưng Đức Chúa Trời đã sắm sẵn điều ấy cho những người yêu mến Ngài. Đức Chúa Trời đã dùng Đức Thánh Linh để bày tỏ những sự đó cho chúng ta” (I Côrinhtô 2:9-10).

4. Đố Kinh Thánh: Xuất Êdíptô ký 20-22.

5. Thể loại: Chia sẻ.

* CHỈ DẪN: Chia sẻ.

  1. Mời người chia sẻ từ 2 tuần trước.
  2. Ghi ra giấy đề tài, phần Kinh Thánh làm nền, câu gốc, phần Kinh Thánh tham khảo và trao cho người chia sẻ để người ấy chia sẻ đúng nhu cầu và chương trình của ban Phụ nữ. Nếu cần, bạn cho mượn cả phần tài liệu tham khảo.

* TÀI LIỆU THAM KHẢO.

Ngạn ngữ ta có câu “Cái nết đánh chết cái đẹp”. Câu này chứng tỏ dân Việt quý trọng cái đẹp bên trong hơn là hình thức bên ngoài.

Ngày nay, khi nghe các thẩm mỹ viện nói: Trong điều kiện kinh tế phát triển, nhu cầu và quan điểm về cái đẹp của con người, nhất là phái nữ, cũng nên thay đổi theo. Có biết bao nhiêu người tin câu nầy và đã phung phí biết bao nhiều tiền bạc cho được cái đẹp bề ngoài. Lạ hơn, ngay cả trong hàng ngũ những người hầu việc Chúa, thời Phaolô cũng như thời nay, cũng có những người giảng dạy sứ điệp của Đức Chúa Trời với hình thức pha trộn triết học trần thế nhằm mục đích là muốn được sự tôn tặng từ loài người, chỉ muốn có cái “vỏ”, hơn là “ruột”

I. TRÌNH BÀY SỨ ĐIỆP.

Trong I Côrinhtô 2:1-5 Phaolô minh định ba điều:

  1. Làm sáng danh Chúa. Ông minh xác với Hội Thánh, ông giảng Tin Lành không tìm sự vinh hiển cá nhân nhưng để làm sáng danh Chúa. Ông không lôi kéo người ta về phía mình bằng những triết học cao xa, hùng biện hấp dẫn hay khẩu tài chinh phục người nghe như một số người khác đã làm tại Côrinhtô. Ông tuyên bố rõ ràng: “Tôi chẳng biết sự gì khác ngoài Đức Chúa Giêxu Christ và Đức Chúa Giêxu Christ bị đóng đinh trên cây thập tự”.
  2. Giải bày thái độ. Ôi! Còn sự hạ mình nào hơn! Phaolô, một học giả uyên bác, một bậc thầy của các vị thầy mà đã tỏ ra hết sức hạ mình, khiêm tôn khi ông nói: “Tôi yếu đuối, sợ hãi, run rẩy lắm… lời nói và sự giảng của tôi chẳng bằng bài diễn thuyết khéo léo của sự khôn ngoan”. Lời nói trên chứng tỏ rằng dù Phaolô là người có kiến thức uyên thâm, ông cũng không dùng kiến thức đó để lừa phỉnh, thổi phồng cá nhân mình lên. Trái lại, ông hạ mình xuống, sống một đời sống tùy thuộc vào Chúa. Ông coi mình không là gì cả, để Chúa được tôn cao trong mọi công việc ông làm. Mục đích của Phaolô khi giảng dạy là để Đức Chúa Trời hành động  nhằm thay đổi đời sống người khác, để tội nhân khi nhận được sứ điệp do ông giảng, sẽ trở thành thánh nhân qua sự tác động mạnh mẽ của Chúa Thánh Linh.
  3. Mục tiêu rõ ràng (c.5). Ông khuyên Hội Thánh là “đừng lập đức tin mình trên sự khôn ngoan loài người” nhưng hãy đặt đức tin mình trên “quyền phép Đức Chúa Trời”. Ngày nay, có biết bao người tin Chúa “vì ông Mục sư”. Họ bỏ nhà thờ này, đi nhà thờ khác, vì ông Mục sư này giảng hay hơn ông Mục sư kia. Phaolô khẳng định rằng chúng ta tin sứ điệp của Tin Lành chớ không phải tin vào người giảng sứ điệp. Sứ điệp của Tin Lành là gì? Chúa Giêxu Christ đã chết trên cây thập tự đền tội cho chúng ta. Sứ điệp này chắc chắn sẽ bền vững muôn thu. Và kẻ tin sẽ chẳng khi nào bị hổ thẹn như Phaolô đã nói: “Thật vậy, tôi không hổ thẹn về Tin Lành đâu, vì là quyền phép của Đức Chúa Trời để cứu mọi kẻ tin” (Rôma 1:16).                                                                                                                  II. GIÁ TRỊ CỦA SỨ ĐIỆP.

Có bảy điều Phaolô muốn chúng ta biết về giá trị sứ điệp của Đức Chúa Trời:

  1. Sứ điệp mang đến sự khôn ngoan thiên thượng (c.7a). Cho chúng ta thấy có nhiều người chỉ thích nghe sự khôn ngoan của đời nầy để rồi bị hư mất chối bỏ đức tin, đổi đạo… Phaolô tuyên bố rõ là sứ điệp mà ông rao giảng là sự khôn ngoan của Đức Chúa Trời.
  2. Sứ điệp kín giấu (7b). Sứ điệp của Phaolô giải bày được điều mà ông gọi là “sự mầu nhiệm, kín giấu”. Mầu nhiệm như thế nào? Kín giấu ai? Ngày xưa, khi người Do thái đem con sinh đến đền thờ giết đi, lấy máu con sinh rưới lên bàn thờ để làm lễ chuộc tội. Họ đã làm những điều đó là hình bóng của Đấng Mêsi (Giêxu). Đấng đến thế gian chấp nhận cái chết đau thương để đền tội cho nhân loại. Điều đó đã giấu kín trong thời Cựu Ước và được giải bày tỏ tường trong Tân Ước.
  3. Kế hoạch của Đức Chúa Trời. Sự kiện Chúa chịu đóng đinh không phải là một biến cố hoặc một sự kiện xảy ra theo ý muốn loài người. Đó chính là kế hoạch vô cùng lớn lao mà Đức Chúa Trời đã thiết lập để cứu vớt con người. Kế hoạch đó đã được khải thị khi con người phạm tội “Ta sẽ làm cho mày (con rắn) cùng người nữ (Êva) dòng dõi mày cùng dòng dõi người nữ thù nghịch nhau. Người (Chúa Giêxu) sẽ giày đạp đầu mày, còn mày sẽ cắn gót chơn người” (Sáng thế ký 3:15).
  4. Ban sự vinh hiển cho người tin, “mà từ trước các đời, Đức Chúa Trời đã định sẵn cho sự vinh hiển chúng ta” (7c). Còn gì sung sướng hơn là sự vui sướng của con cái Chúa. Câu “từ trước các đời” đã nói lên chương trình cứu chuộc mà Chúa ban cho loài người là một chương trình dài hạn. “Sự vinh hiển” đó đã dành riêng cho “chúng ta”. Phaolô đã viết lên những lời nầy bằng sự hãnh diện, vui mừng. Chúng ta thì sao?
  5. Sứ điệp giấu kín cho thế giới không được cứu (c.8). Đây là câu Kinh Thánh mà ẩn ý của người viết muốn nói đến một quyền lực vô hình đang cai quản con người, âm thầm sai khiến và làm cho con người mù tối không thể hiểu được sự mầu nhiệm thiêng liêng mà Đức Chúa Trời đã dành sẵn trong cõi đời cho nhân loại. Đây chính là Sa tan và các quỉ sứ nó. Sa tan đã vô hiệu hóa sự hiểu biết của con người, để họ không thể nhìn thấy hoàn toàn chương trình cứu chuộc của Đức Chúa Trời cho nhân loại qua sự đóng đinh của Cứu Chúa Giêxu Christ trên cây thập tự. Điều này trở thành kín giấu cho kẻ không tin, nhưng là ánh sáng cho con dân Ngài. Thật là một sự huyền nhiệm, lạ lùng.
  6. Áp dụng cho chúng ta (c.9). Dùng lời tiên tri của Êsai (64:4) Phaolô vui mừng tuyên bố rằng chương trình cứu chuộc của Chúa là điều “mắt chưa thấy, tai chưa nghe” trong thời Cựu Ước, nhưng là điều “Đức Chúa Trời sắm sẵn cho người yêu mến Ngài”.
  7. Đức Thánh Linh bày tỏ qua lời Chúa (2:10). Sự cứu chuộc của chúng ta cần sự hiện hữu của Ba Ngôi Đức Chúa Trời (Êphêsô 1:3-14). Chúng ta không thể được cứu nếu không có ân điển Đức Chúa Cha, sự hi sinh của con Ngài và sự tái sinh của Đức Thánh Linh.

III. VÀI TRÒ ĐỨC THÁNH LINH.

Chúa hứa rằng khi nào thần lẽ thật đến thì Ngài sẽ “dạy dỗ” chúng ta (Giăng 14:26). Ngài dạy chúng ta như thế nào? Ngài dạy chúng ta qua lời hằng sống của Chúa; “Vì con đã truyền cho họ, những lời cha đã truyền cho con” (Giăng 17:8). Như vậy Đức Thánh Linh chính là giáo sư lớn, đưa dắt chúng ta vào những chân lý vĩnh cửu, và những con đường ngát hương đượm sữa và mật. Chính Ngài đã đưa chúng ta “An nghỉ nơi đồng cỏ xanh tươi”, và “dẫn chúng ta đến mé nước bình tịnh” (Thi thiên 23).

Ngoài việc giảng dạy, Thánh Linh còn giúp chúng ta bằng sự nuôi dưỡng. Ngài cho chúng ta uống “sữa thiêng liêng của đạo” (I Phierơ 2:1-2).

Trong I Côrinhtô 2:14-16, Phaolô phân chia loài người thành hai hạng rõ rệt:

Người có tánh xác thịt (c.14). Chữ tiếng Anh “carnal” dịch ra tiếng Việt là “xác thịt”. Thế nào là người xác thịt? Người xác thịt là người chưa có Thánh Linh chiếm hữu, vì thế họ “coi sự ấy” như là rồ dại vì không thể hiểu được (c.14).

Người thiêng liêng, bản tiếng Anh (spiritual) là người có tánh khí thiêng liêng, được Thánh Linh chiếm hữu, dạy dỗ nuôi dưỡng bằng Lời Chúa do đó họ “xử đoán mọi sự” trong lẽ thật của Đức Chúa Trời. Chữ “xử đoán mọi sự” có nghĩa là họ biết phân biệt giữa chân lý và giả tạo, giá trị thật và sự tạm bợ… Là con của Chúa thì chúng ta phải “có đồng một tâm tình như Đấng Christ đã có” (Philíp 2:5).


* ÁP DỤNG.

Qua bài học hôm nay, sứ đồ Phaolô đã dạy chúng ta nhiều điều quý báu qua đời sống và tâm tình của chính ông.

– Chúng ta cần phải mạnh mẽ rao truyền sứ điệp Tin Lành. Phải nói rõ cho mọi người sự hi sinh của Chúa Giêxu trên thập tự giá bằng một thái độ hạ mình, khiêm cung (2:1-5).

– Sứ điệp và thái độ của người giảng Tin Lành phải song song với nhau. Chúng ta cần nói rõ giá trị của sứ điệp để thuyết phục tội nhân (2:6-12).

– Nhắc nhở nhau về vai trò của Đức Thánh Linh trong tâm thức con dân Ngài. Siêng năng cầu nguyện và học hỏi Lời Chúa một cách kỹ càng, nghiêm chỉnh hơn để đạt đến mức độ trưởng thành và hiệp một với Chúa. “Hãy có đồng một tâm tình như Đấng Christ đã có” (Phi líp 2:5).

Trong một bản nhạc, các nốt phải theo quy luật, tiết tấu, nhịp điệu, thể loại… Trong ca đoàn, ca viên phải hát theo bè, và nghỉ vững nhịp. Trong Hội Thánh Chúa, sự đồng tâm, hiệp lực lại càng quan trọng hơn. Xin Chúa giúp chúng ta nắm vững Lời Chúa để cùng nhau xây dựng Hội Thánh Đức Chúa Trời.

* HIỂU BIẾT THƯỜNG THỨC.

– Bài thuốc với tỏi.

 – Cho tỏi vào nước nấu cho đến khi đặc quánh rồi thêm chút mật ong, mỗi ngày uống một thìa nhỏ để hạn chế sự hình thành nếp nhăn sớm.

– Cho 6 nhánh tỏi vào trong một chén mật ong, để trong bóng tối, tránh ánh nắng mặt trời trong 2-3 tháng. Dùng hỗn hợp này đắp thay mặt nạ dưỡng da, giúp da luôn sạch sẽ và mịn màng.

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG PHỤ NỮ 03.01.2010

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG PHỤ NỮ 03.01.2010

in PHỤ NỮ on 22 Tháng Bảy, 2019

Chúa nhật 03.01.2010.

1. Đề tài: TÔN VINH CHÚA.

  1. Kinh Thánh: Thi Thiên 16:1-11.
  2. Câu Gốc: Tôi hằng để Đức Giê-hô-va đứng ở trước mặt tôi; Tôi chẳng hề bị rúng động, vì Ngài ở bên hữu tôi” (Thi thiên 16:8).

4. Đố Kinh Thánh: Xuất Êdíptô ký 17-19.


  1. Thể loại: Ca ngợi, Cảm tạ và Bài ca mới.

* CHỈ DẪN: Ca ngợi, Cảm tạ và Bài ca mới.

  1. Tất cả các ban viên đều có quyền tham dự. Ca ngợi cảm tạ Chúa về những ơn phước Ngài ban, hát hay tập cho các bạn một bài hát mới hoặc tham gia đủ ba tiết mục.
  2. Ghi danh với người hướng dẫn chương trình thờ phượng.
  3. Có thể đơn ca, song ca, tốp ca hay mời cả ban cùng hát.
  4. Không cười chê những người hát không hay.
  5. Nếu không làm chứng thì nên bày tỏ lý do tôn vinh Chúa bài Thánh ca đó. Khi làm chứng, xin trình bày cách thành thật. Nếu bài làm chứng cảm động, nên cầu nguyện ngay.
  6. Ủy viên âm nhạc và sinh hoạt chuẩn bị một số bài hát mới tập cho ban viên.

* HIỂU BIẾT THƯỜNG THỨC.

– Dưỡng da bằng tỏi: Bạn có thể giã nhuyễn tỏi rồi bôi lên da. Chất alicine có trong tỏi giúp tăng cường sự bài tiết hoóc môn, tăng sức sống cho tế bào và thúc đẩy quá trình tái tạo tế bào da mới, làm da đẹp hơn không bị mụn và tàn nhang.

Ngoài ra, tỏi còn chứa vitamin E, vitamin B1, B2 có tác dụng tăng cường sức đàn hồi của huyết quản, chống bệnh hoại huyết, giải độc để phòng ngừa da già mốc, da đồi mồi.