Chuyên mục: QUÍ I. 2016

BÀI 12. ĐỨC TIN DAO ĐỘNG (HV)

BÀI 12. ĐỨC TIN DAO ĐỘNG (HV)

in QUÍ I. 2016, THIẾU NHI on 19 Tháng Sáu, 2017

BÀI 12. ĐỨC TIN DAO ĐỘNG

 

I. KINH THÁNH: Sáng 14:1- 16; 15:1-5; 16:1-16.

II. CÂU GỐC: “Đức Chúa Trời chẳng phải là người để nói dối, … Điều Ngài đã phán, Ngài há sẽ chẳng làm ứng nghiệm sao?” (Dân 23:19).

III. BÀI TẬP.

  A. Căn cứ vào sự chỉ dẫn của các câu Kinh Thánh, em điền vào bản đồ trang 32 các địa danh chính xác. Sau đó, kết nối lại bằng một đường theo thứ tự cuộc hành trình.

 

 

 

 

 

 

  B. Những phương cách nào sau đây có thể giúp em vững vàng hơn trong đức tin. Đánh dấu x trước những phương cách đó.

1. Siêng năng học Kinh Thánh.

2. Làm bài tập Trường Chúa nhật.

3. Vâng lời ba mẹ.

4. Học trường Chúa Nhật.

5. Thường hay trò chuyện với Đức Chúa Trời.

6. Phó mặc tất cả.

7. Vâng lời Chúa.

8. Đọc sách báo.

9. Cố gắng bởi sức riêng.

10. Làm điều tốt.

  C. Em làm một bản thống kê như mẫu dưới đây.

* Gợi ý.

– Cột thứ nhất: Các thứ trong tuần: Hai, ba. Tư…

– Cột thứ hai: Những điều tốt mà em quyết định chọn lựa để làm trong tuần nầy.

– Cột thứ ba: Em có cầu nguyện cho việc mình chọn lựa không? Nếu có thì đánh dấu X vào ô có và ngược lại.

– Cột thứ tư: Cách chọn nầy có đẹp lòng Chúa không? Có hoặc không.

Suy nghĩ kỹ trước khi quyết định. Cầu nguyện xin Chúa giúp đỡ cho việc em đã chọn lựa làm trong tuần. Chúc em thành công.

BÀI 12. ĐỨC TIN GIAO ĐỘNG (GV)

BÀI 12. ĐỨC TIN GIAO ĐỘNG (GV)

in QUÍ I. 2016, THIẾU NHI on 19 Tháng Sáu, 2017

BÀI 12. ĐỨC TIN GIAO ĐỘNG

 

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 14:1-16; 15:1-5; 16:1-16.

II. CÂU GỐC: “Đức Chúa Trời chẳng phải là người để nói dối, … Điều Ngài đã phán, Ngài há sẽ chẳng làm ứng nghiệm sao?” (Dân 23:19).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Đức tin của Áp-ram bị giao động, khi trông đợi lời hứa của Đức Chúa Trời được thực hiện.

– Cảm nhận: Đức Chúa Trời là Đấng Thành tín. Ngài có cách và thời gian nhất định để nhậm lời cầu xin của chúng ta.

– Hành động: Em tin cậy Ngài và bền đỗ cầu nguyện.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

A. CHUẨN BỊ.

  1. Một cái hộp bằng giấy bìa cứng, hoặc bằng gỗ.
  2. Giấy trắng cắt từng miếng nhỏ, phát cho mỗi em một tờ. Sau đó cho các em viết nan đề mà các em đã cầu nguyện, nhưng Chúa chưa nhậm lời. Thời gian chờ đợi đã bao lâu? Thái độ của em đối với Chúa như thế nào? Xong bỏ vào hộp, khỏi cần ghi tên. Cuối giờ lấy ra để cùng thảo luận.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

    1. Vào đề.

Tuần vừa rồi có em nào đã quyết định một điều gì không? Có quyết định nào tốt, khiến cho người nhà vui mừng không? Chẳng hạn như quyết định cố gắng học giỏi, cầu nguyện mỗi ngày… (Cho các em phát biểu). Các em còn nhớ sự lựa chọn của Áp-ram và Lót không?

Lót chọn đồng bằng sông Giô-đanh gần thành Sô-đôm, còn Áp-ram và người nhà dời đến ở gần núi Hếp-rôn.

    2. Bài học.

Các em thân mến! Ngày xưa các nước chưa có quân đội chính thức như ngày nay. Mỗi một người lãnh đạo đều tổ chức quân đội cho riêng mình. Vì thế, Áp-ram tự chọn một số đầy tớ khỏe mạnh làm binh lính, trải qua huấn luyện, để họ trở thành những người lính bảo vệ tài sản và người trong gia đình khi có cần. Áp-ram có tới ba trăm mười tám người lính có huấn luyện, sẵn sàng chiến đấu.

Một hôm nọ, Áp-ram nhìn thấy một người trông có vẻ như là chiến sĩ từ chiến trường chạy về, quần áo rách tả tơi. Sau khi được người lính kể lại, Áp-ram biết chỗ Lót ở đã bị quân giặc đến cướp phá, Lót, cháu mình bị bắt đi cùng với vợ con và tài sản.

      (1) Áp-ram đi cứu Lót.

Áp-ram lập tức triệu tập ba trăm mười tám người lính khỏe mạnh đã được huấn luyện, đuổi theo quân giặc. Tối đến, Áp-ram cho tấn công địch quân, và đánh thắng, thâu về đủ hết các sản vật mà quân giặc đã cướp lấy và cứu cháu mình là Lót cùng gia đình, tài sản. Sau đó, Lót dẫn gia đình và gia tài về nhà mình là thành Sô-đôm.

      (2) Lời hứa của Đức Chúa Trời đối với Áp-ram.

Tuy Áp-ram đã đánh thắng quân giặc, nhưng ông lo sợ họ có thể kéo đến đông hơn để trả thù, trong khi binh lính của ông không nhiều, không biết làm cách nào để đối phó? Nhưng Đức Chúa Trời phán với Áp-ram rằng: “Hỡi Áp-ram! Ngươi đừng sợ chi, ta đây là một cái thuẫn đỡ cho ngiươi, phần thưởng của ngươi sẽ rất lớn” (Sáng 15:1).

Đức Chúa Trời hứa sẽ bảo vệ Áp-ram và ban phần thưởng lớn cho Áp-ram. Đố các em, Áp-ram trông đợi phần thưởng gì? (Một con trai). Đức Chúa Trời có hứa ban cho Áp-ram một con trai không? (Có, lúc Áp-ram rời khỏi Cha-ran). Nhưng bây giờ Áp-ram lại hỏi Chúa rằng: “Lạy Chúa Giê-hô-va, Chúa sẽ ban cho tôi chi? Tôi sẽ chết không con” (Sáng 15:2). Lời nói của ông cho thấy ông rất đau buồn và tuyệt vọng, vì không có con. Theo tục lệ lúc bấy giờ, đến tuổi già mà không có con thì tất cả gia tài đều giao cho người quản gia. Áp-ram hỏi Đức Chúa Trời có phải người đầy tớ Ê-li-ê-se là người thừa kế sản nghiệp của mình không? (Quản gia của Áp-ram là Ê-li-ê-se ). “Đức Chúa Trời bèn phán cùng Áp-ram rằng: Không phải đâu! Nhưng ai ở trong gan ruột ngươi ra, sẽ là người kế nghiệp ngươi” (Sáng 15:4). Đức Chúa Trời một lần nữa nhắc nhở cho Áp-ram về lời hứa của Ngài và khích lệ ông thêm lòng tin cậy Chúa.

      (3) Thắc mắc của Áp-ram.

Thời gian trôi qua, Áp-ram chờ đợi Chúa ban cho một con trai như lời Ngài đã hứa, nhưng chờ đợi đã lâu lắm rồi, vẫn chưa thấy. Áp-ram thắc mắc, không biết Đức Chúa Trời còn nhớ lời đã hứa không? Ngài có thể làm được không, khi ông bà đã quá già? Kinh Thánh cho chúng ta biết “Đức Chúa Trời không giống như loài người, Ngài không thể nói dối”. Đức Chúa Trời là thành tín, khi đúng thời điểm mà Ngài thấy tốt đẹp cho chúng ta, thì Ngài sẽ làm thành lời đã hứa.

      (4) Kế hoạch của con người.

Một hôm, Áp-ram bàn với vợ mình là Sa-rai về lời hứa ban con trai của Đức Chúa Trời. Hai vợ chồng nhận thấy không thể chờ đợi thêm được nữa, vì mỗi ngày họ càng già hơn. Hai vợ chồng quyết định dùng cách của mình để giải quyết. Ở thời bấy giờ, một người đàn ông có thể cưới nhiều vợ. Sa-rai cho người hầu của mình làm vợ lẽ Áp-ram, và sau đó sanh được một con trai đặt tên là Ích-ma-ên. Nhưng Ích-ma-ên không phải là con trai mà Đức Chúa Trời hứa ban cho Áp-ram và Sa-rai. Lời hứa của Đức Chúa Trời sau nầy mới đến. Những bài học sau, các em sẽ được biết nhé!

    3. Ứng dụng.

Các em thân mến! Vì Áp-ram không vững lòng tin cậy Đức Chúa Trời, nên trong lúc đức tin bị giao động, ông đã làm theo ý riêng. Các em nghĩ xem Đức Chúa Trời có buồn lòng đối với hành động của Áp-ram không? Đôi lúc chúng ta cầu xin với Ngài một việc gì đo, nhưng rất lâu, Ngài vẫn chưa trả lời. Chúng ta sốt ruột, nóng nảy, nghi ngờ và bắt tay làm theo ý riêng của mình.

Kinh Thánh chép: “Hãy hết lòng tin cậy Đức Giê-hô-va, chớ nương cậy nơi sự thông sáng của con” (Châm 3:5). Khi phải chờ đợi sự nhậm lời của Chúa, các em không nên lo lắng, nhưng giao phó và tin cậy Chúa. Hãy tin chắc chắn rằng Đức Chúa Trời luôn nghe lời cầu nguyện của các em và Ngài là Đấng Thành tín sẽ làm thành lời hứa. Các em là con cái của Chúa, Ngài yêu thương và sắm sẵn điều tốt lành nhất cho các em. Hãy vững lòng tin cậy Ngài và bền lòng cầu nguyện, các em nhé!

VII. SINH HOẠT.

Thảo luận những nan đề mà các em đã ghi trong phần đầu giờ.

VIII. THỦ CÔNG: Làm búp bê bằng vỏ trứng.

(Tuần trước dặn các em tuần nầy đem theo 1 vỏ trứng, chỉ bể một chút xíu trên chóp).

Cho cát vào nửa vỏ trứng, để vỏ trứng có thể đứng yên ở vị trí thẳng đứng (hình a). Lấy giấy trắng cắt như hình b, cuộn lại như cái phiễu, và dán vào đầu vỏ trứng, bẻ gập đầu (hình c). Vẽ mặt mũi miệng trên phần giấy trắng (hình d) là xong. Đưa ngón tay đẩy nhẹ, sẽ có một con búp bê biết lắc lư.

* Ghi chú:

Trong bài tập của học viên phần A, bạn phải chuẩn bị kỹ để giúp đỡ các em phần Kinh Thánh. Đọc câu Kinh Thánh, tìm ra địa danh, trong câu Kinh Thánh đó và ghi vào phía trên. Sau đó, cho các em dùng bút nối lại theo trình tự.

BÀI 11. SỰ CHỌN LỰA CỦA LÓT (HV)

BÀI 11. SỰ CHỌN LỰA CỦA LÓT (HV)

in QUÍ I. 2016, THIẾU NHI on 16 Tháng Sáu, 2017

BÀI 11. SỰ CHỌN LỰA CỦA LÓT

 

I. KINH THÁNH: Sáng 13:1-18.

II. CÂU GỐC: “… Ngày nay hãy chọn ai mà mình muốn phục sự,…nhưng ta và nhà ta sẽ phục sự Đức Giê-hô-va” (Giô-suê 24:15).

III. BÀI TẬP.

  A. Dưới đây là một trò chơi. Em đi du lịch bắt đầu từ bên dưới góc phải. Mỗi khi đến một trạm, có hai bức hình cho em chọn lựa. Nếu em không thích hình nào, thì gạch chéo vào hình đó. Khi đi đến trạm cuối, em viết ra nội dung và sự dạy dỗ của hình đó.

………………………………………………………………………………………………………………………

………………………………………………………………………………………………………………………

………………………………………………………………………………………………………………………

………………………………………………………………………………………………………………………

………………………………………………………………………………………………………………………

………………………………………………………………………………………………………………………

  B. Dưới đây có ba trường hợp, em chọn một trường hợp và đặt mình trong trường hợp đó. Em sẽ cư xử ra sao?

 

1. Em đang xem tivi, mẹ bảo em dọn dẹp đồ chơi của em gái, thì em…………………………………………………….

2. Mẹ mắng em gái (Thật ra là lỗi tại em), em sẽ…………………………..

3. Em không thích bạn A gia nhập đội bóng đá của em, nên em…………………………………………

– Em chọn cách nào? …………………………………………………………………………..

…………………………………………………………………………………………………………………..

…………………………………………………………………………………………………………………..

…………………………………………………………………………………………………………………..

…………………………………………………………………………………………………………………..

– Sự chọn lựa của em, có phù hợp với ý muốn của Đức Chúa Trời không? Tại sao?

…………………………………………………………………………………………………………………..

…………………………………………………………………………………………………………………..

…………………………………………………………………………………………………………………..

…………………………………………………………………………………………………………………..

BÀI 11. SỰ CHỌN LỰA CỦA LÓT (GV)

BÀI 11. SỰ CHỌN LỰA CỦA LÓT (GV)

in QUÍ I. 2016, THIẾU NHI on 16 Tháng Sáu, 2017

BÀI 11. SỰ CHỌN LỰA CỦA LÓT

 

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 13:1-18.

II. CÂU GỐC: “Tôi chẳng hề lìa bỏ các điều răn của môi Ngài, vẫn vâng theo lời của miệng Ngài hơn là ý muốn lòng tôi” (Gióp 23:12).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Tính ích kỷ làm cho sự chọn lựa trở nên sai lầm.

– Cảm nhận: Sự chọn lựa rất quan trọng, vì ảnh hưởng đến cả cuộc đời.

– Hành động: Quyết định chọn lựa trong ý muốn của Chúa.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY

A. CHUẨN BỊ.

  1. Chuẩn bị một cái hộp giấy. Vẽ các dấu hỏi (?) lên thân hộp. Trên nắp hộp ghi dòng chư “Làm thế nào để tôi chọn được điều tốt nhất?” Ghi chép các câu Kinh Thánh sau đây cho vào hộp: Thi 25:12; Châm 16:3; 21:1; Ma-thi-ơ 7:12; Phi-líp 4:8.
  2. Hai gói quà hình dáng khác nhau. Một gói trang trí thật đẹp, nhưng bên trong để ít quà, còn gói kia trang trí sơ sài, nhưng bên trong để nhiều quà.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

    1. Vào đề.

Trong sinh hoạt thường ngày, các em mỗi người đều phải đối diện với sự chọn lựa khác nhau. Nếu các em chọn lựa đúng, thì đem lại niềm vui và ích lợi. Nếu các em chọn lựa sai lầm, thì sẽ mang lại thiệt hại. Trong tâm linh, các em thường hay chọn lựa giữa  vâng lời hay chống nghịch, nhân từ hay ích kỷ?

Sự chọn lựa rất quan trọng, cho nên phải cẩn thận. Qua bài học hôm nay, các em sẽ được chứng kiến sự chọn lựa của Áp-ram và Lót. Sự chọn lựa nầy sẽ đem đến cho hai người hai kết quả khác nhau. Các em cùng chú ý theo dõi nhé!

    2. Bài học.

      (1) Trở về xứ Ca-na-an.

Áp-ram dẫn theo người cháu tên Lót đi từ U-rơ đến Cha-ran, rồi đến xứ Ca-na-an. Không bao lâu, do trời không mưa, đất khô hạn không trồng được gì, nên có cơn đói kém. Áp-ram dẫn người nhà và bầy súc vật xuống xứ Ai-cập ở tạm.

Lúc mới đến, vua Ai-cập đối đãi rất tốt với Áp-ram và Lót, cho nhiều đàn gia súc như bò, chiên, lừa, lạc đà, đầy tớ. Nhưng không bao lâu, vua lại ra lịnh cho Áp-ram phải ra khỏi xứ Ai-cập. Thế là họ đành phải dọn về chỗ cũ, đó là xứ Ca-na-an. Áp-ram và Lót đóng trại ở tại đây.

      (2) Cuộc tranh giành xảy đến.

Lúc nầy, Áp-ram và vợ là Sa-rai đã cao tuổi rồi, nhưng vẫn chưa có con. Vì thế, hai ông bà rất thương cháu mình là Lót, coi Lót như con trai ruột của mình. Lót cũng được Đức Chúa Trời ban phước, nên có rất nhiều bầy bò, chiên và đầy tớ.

Nạn hạn hán đã qua rồi, cỏ mọc xanh khắp cánh đồng, nhưng vẫn không đủ cung cấp cho bầy chiên, bò của Áp-ram và Lót. Thế là việc tranh giành về đồng cỏ đã xảy ra giữa người chăn của Áp-ram và người chăn của Lót. Ai cũng muốn giành về mình phần tốt, trong lòng họ đầy sự ích kỷ.

      (3) Sự chọn lựa của Áp-ram.

Từ lâu, Đức Chúa Trời đã hứa ban cho Áp-ram miền đất tốt nhất, nhưng nay vì không đủ cỏ cho bầy súc vật, nên Áp-ram và Lót phải chia ra.

Áp-ram có quyền nói với Lót rằng: “Đây là đất của bác. Nơi nầy không đủ nước và cỏ, thì cháu hãy dẫn đàn chiên, bò đầy tớ của cháu mau mau đi chỗ khác”. Nhưng Áp-ram không phải là con người ích kỷ. Ông nói cùng Lót rằng: “Chúng ta là cốt nhục, xin ngươi cùng ta chẳng nên cãi lẫy nhau và bọn chăn ta cùng bọn chăn chiên ngươi cũng đừng tranh giành nhau nữa… Nếu ngươi lấy bên tả, ta sẽ qua bên hữu; nếu ngươi lấy bên hữu, ta sẽ qua bên tả” (Sáng 13:8-9).

Áp-ram nhường cho Lót chọn lựa trước. Ông chỉ nhận lấy phần còn lại, vì ông tin vào lời hứa của Đức Chúa Trời.

      (4) Sự lựa chọn của Lót.

Khi nghe Áp-ram nói vậy, Lót liền nhìn khắp nơi, thấy đất mà Đức Chúa Trời ban cho Áp-ram có núi cao, có đồng bằng sông Giô-đanh màu mỡ, có nhiều nước, có nhiều đồng cỏ, chính là nơi lý tưởng cho việc chăn nuôi. Ông rất thích và muốn có tất cả cánh đồng đó. Lót là cháu của Áp-ram, đáng lẽ phải nhường phần đất tốt cho Áp-ram mới phải, nhưng Lót không có tấm lòng như vậy. Ngược lại, ông chọn cho mình phần tốt nhất. “Lót bèn chọn lấy cho mình hết cánh đồng bằng bên sông Giô-đanh” (Sáng 13:11).

Lót rất hài lòng với sự lựa chọn của mình, nghĩ rằng đã chọn phần đất tốt nhất rồi. Nhưng Lót không ngờ mình đã chọn lựa sai lầm. Đúng là Lót chọn phần đất phì nhiêu, nhưng đất nầy ở gần thành phố tội lỗi, đó là thành Sô-đôm. Không bao lâu, Lót sống trong một thành phố tội lỗi. Lót tính toán thiệt hơn, kết quả là mất tất cả, vì sau nầy Đức Chúa Trời hủy diệt thành Sô-đôm. Sự lựa chọn của Lót xém chút nữa hủy diệt cuộc đời của ông.

      (5) Sự ban thưởng của Đức Chúa Trời.

Sau khi Lót dọn sang thành Sô-đôm, Áp-ram dời trại mình đến xứ Hếp-rôn, là nơi có nhiều đồi núi. Việc ông làm đầu tiên là lập một bàn thờ cho Đức Giê-hô-va.

Áp-ram không giành phần đất phì nhiêu, vì biết làm như vậy là đẹp lòng Đức Chúa Trời. Không bao lâu, Đức Chúa Trời hiện ra cùng Áp-ram và hứa ban phước nhiều hơn cho ông. “Vì cả xứ nào ngươi thấy, ta sẽ ban cho ngươi và cho dòng dõi ngươi đời đời. Ta sẽ làm cho dòng dõi ngươi như bụi trên đất; thế thì, nếu kẻ nào đếm đặng bụi trên đất, thì cũng sẽ đếm đặng dòng dõi ngươi vậy” (Sáng 13:15-16).

    3. Ứng dụng.

Các em thân mến! Lót chọn lựa theo sự khôn ngoan riêng của mình, cuối cùng chẳng được gì cả. Trong khi đó, Áp-ram chọn lựa theo ý muốn của Chúa, không tranh giành, hết lòng tin cậy Chúa, nên được phước hạnh. Chắc chắn trong cuộc sống, có lúc các em cũng phải lựa chọn. Trước khi lựa chọn làm gì, chơi gì, đi đâu… các em cần phải suy nghĩ thật kỹ, xem điều em sắp làm có đẹp lòng Chúa hay không? Có những lúc các em cảm thấy bối rối bởi không biết phải lựa chọn như thế nào, các em có thể cầu nguyện xin Chúa ban cho sự khôn ngoan để quyết định đúng. Hoặc các em xin ý kiến của người lớn chỉ dẫn, để không có những quyết định sai lầm. Nhưng quan trọng hơn hết là chọn lựa sống theo ý Chúa chớ không sống theo ý riêng, tin cậy Chúa, vâng lời, sống đẹp lòng Chúa và làm vui lòng ba mẹ. Nếu các em chọn lựa trong ý muốn của Chúa, chắc chắn đời sống của các em sẽ được phước hạnh. Khi các em đã quyết định chọn Chúa, hãy cầu nguyện để Chúa giúp đỡ các em.

BÀI 10. ĐỨC TIN CỦA ÁP-RAM (HV)

BÀI 10. ĐỨC TIN CỦA ÁP-RAM (HV)

in QUÍ I. 2016, THIẾU NHI on 15 Tháng Sáu, 2017

BÀI 10. ĐỨC TIN CỦA ÁP-RAM

 

I. KINH THÁNH: Sáng 11:31- 12:9.

II. CÂU GỐC: “Xin dạy tôi làm theo ý muốn Chúa, vì Chúa là Đức Chúa Trời tôi; nguyện Thần tốt lành của Chúa dẫn tôi vào đất bằng thẳng” (Thi 143:10).

III. BÀI TẬP.

  A. Em hãy tưởng tượng mình cũng có mặt trong cuộc hành trình ra khỏi xứ U-rơ của Áp-ram. Em viết thư kể lại tình hình dọc đường của cuộc hành trình cho bạn thân của em.

  B. Sự chọn lựa của em.

  1. Đánh dấu x vào những hình có việc làm vâng lời Đức Chúa Trời.
  2. Suy nghĩ kỹ và chọn một hình mà em quyết định vâng lời Chúa làm theo trong tuần nầy. Khoanh tròn hình đó.

Cầu xin Chúa ban ơn để em có thể vâng lời Chúa mỗi ngày.

BÀI 10. ĐỨC TIN CỦA ÁP-RAM (GV)

BÀI 10. ĐỨC TIN CỦA ÁP-RAM (GV)

in QUÍ I. 2016, THIẾU NHI on 15 Tháng Sáu, 2017

BÀI 10. ĐỨC TIN CỦA ÁP-RAM

 

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 11:31 – 12:9.

II. CÂU GỐC:Xin dạy tôi theo ý muốn Chúa, vì Chúa là Đức Chúa Trời tôi; nguyện Thần tốt lành của Chúa dẫn tôi vào đất bằng thẳng” (Thi 143:10).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Áp-ram tin cậy Đức Chúa Trời, làm theo lời phán dặn của Ngài.

– Cảm nhận: Bằng lòng tin cậy, đi theo sự hướng dẫn của Chúa, chắc chắn được phước.

– Hành động: Em tin cậy và vâng lời Ngài.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY

A. CHUẨN BỊ.

  1. Phân loại chương trình truyền hình hàng ngày, loại nào có ích, loại nào có hại.
  2. Sưu tầm một số sách báo, truyện… Cho các em phát biểu loại sách nào hợp với lứa tuổi của các em, loại nào không, sách nào giúp ích, sách nào có hại…

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

    1. Vào đề.

Hằng ngày, các em đọc sách gì? Nghe nhạc gì? Chương trình truyền hình có quan trọng đối với các em không? Không xem có được không?

Có một số em thích xem truyền hình, có một số em lại thích đọc sách. Đó là những cách giải trí tốt, và có thể giúp các em hiểu biết thêm. Nhưng nếu nội dung của chương trình truyền hình, sách báo không tốt, không phù hợp với lứa tuổi của các em, thì sẽ rất có hại, dẫn các em đi đến những suy nghĩ và hành động sai trái. Thật ra, chỉ có Kinh Thánh và sự hướng dẫn của Chúa mới đưa các em đến suy nghĩ, và hành động đúng. Do vậy, các em có thể hoàn toàn tin cậy Kinh Thánh và Đức Chúa Trời. Các em biết không, có một người luôn tin cậy và sẵn sàng làm theo mạng lệnh của Chúa, không một chút nghi ngờ. Hôm nay, chúng ta tìm hiểu về con người nầy nhé!

2. Bài học.

Sau sự vi phạm tại tháp Ba-bên, con người bị làm cho lộn xộn tiếng nói. Họ phải di tản ra khắp nơi mà ở, có nhiều người dời đến một nơi xa gọi là Canh-đê. Họ định cư tại đó, và xây một thành phố tên là U-rơ. Dân ở đây thờ lạy thần tượng và sống trong tội lỗi. Nhưng có một người tên là Áp-ram kính sợ Đức Chúa Trời và thờ phượng Ngài.

Đức Chúa Trời sắp đặt sẵn một kế hoạch tốt đẹp cho cuộc đời của Áp-ram.

      (1) Đức Chúa Trời kêu gọi Áp-ram.

Một ngày nọ, “Đức Giê-hô-va có phán cùng Áp-ram rằng: ngươi hãy ra khỏi quê hương, vòng bà con và nhà cha ngươi, mà đi đến xứ ta sẽ chỉ cho. Ta sẽ làm cho ngươi nên một dân lớn, ta sẽ ban phước cho ngươi, cũng làm nổi danh ngươi, và ngươi sẽ thành một nguồn phước. Ta sẽ ban phước cho người nào chúc phước ngươi, rủa sả kẻ nào rủa sả ngươi; và các chi tộc nơi thế gian sẽ nhờ ngươi mà được phước” (Sáng 11:1-3).

Nghe lời phán của Chúa, Áp-ram liền chia tay với bà con bạn bè và ra đi. Kinh Thánh chép rằng: “Bởi đức tin, Áp-ram vâng lời Chúa gọi, đi đến xứ mình sẽ nhận làm cơ nghiệp: người đi mà không biết mình đi đâu” (Hê-bơ-rơ 11:8). Lúc đó, không có bản đồ, cũng không có bảng chỉ đường dựng ở dọc đường như ngày nay, thậm chí không có đường để mà đi. Nhưng Áp-ram không lo lắng hay nghi ngờ, mà vui lòng tuân lịnh Đức Chúa Trời.

      (2) Sự vâng phục của Áp-ram.

Không có ai muốn rời bỏ quê hương của mình ra đi hết, phải không các em? Nếu có, chỉ vì những lý do đặc biệt và họ biết chắc nơi mình sẽ đến tốt đẹp hơn. Nhưng Áp-ram thì không biết nơi mình sẽ đến là nơi nào, có tốt đẹp hơn không? Ông chỉ biết là rời khỏi nhà ra đi, sẽ mất bạn bè và những người thân thích, sẽ rất buồn, rất xa lạ. Nhưng Áp-ram vâng phục sự dẫn dắt của Đức Chúa Trời, tin chắc Chúa sẽ gìn giữ, cho nên ông không lo sợ gì.

Áp-ram ra đi dẫn theo cha là Tha-rê, vợ là Sa-rai và cháu là Lót (ghi tên lên bảng), và rất đông đầy tớ để chăn đàn bò, chiên, lạc đà.

Đoàn người và bầy súc vật vượt qua nhiều khó khăn, đi qua nhiều nơi, cuối cùng họ đến một nơi gọi là Cha-ran.

Kinh Thánh không ghi họ ở Cha-ran được bao lâu, mà chỉ cho biết là ông Tha-rê, cha của Áp-ram qua đời tại Cha-ran. Theo sự chỉ dẫn của Chúa, Áp-ram lại ra khỏi Cha-ran, tiếp tục cuộc hành trình. Lúc đó, ông đã bảy mươi lăm tuổi.

      (3) Lời hứa của Đức Chúa Trời.

Hành trình từ U-rơ đến Si-chem rất dài. Đi trên con đường dài như vậy, Áp-ram luôn nhớ lời hứa tốt đẹp của Đức Chúa Trời: “Ta sẽ làm cho ngươi nên một dân lớn; ta sẽ ban phước cho ngươi… Ta sẽ ban cho dòng dõi ngươi đất nầy” (Sáng 12:7), nên ông vững lòng tin cậy nơi Ngài.

Bây giờ thì Áp-ram đã làm theo ý chỉ của Đức Chúa Trời, đi đến nơi Ngài đã chỉ định. Tiếp đó, ông đóng trại mình trên một sườn đồi, và để bày tỏ lòng cảm tạ Chúa, Áp-ram xây một bàn thờ bằng đá để dâng của lễ cho Đức Chúa Trời.

    3. Ứng dụng.

Các em thân mến! Áp-ram dẫn một đoàn đông người và súc vật đi trên sa mạc là bởi lòng tin cậy Đức Chúa Trời, không chút nghi ngờ, không do dự, không bàn luận, chỉ vâng phục, là một gương sáng cho chúng ta noi theo. Ở trong hoàn cảnh của Áp-ram, một sa mạc vắng bóng người, rộng mênh mông, thì có thể nương cậy vào ai? Chỉ tin cậy vào Đức Chúa Trời. Lời hứa của Đức Chúa Trời không chỉ dành cho Áp-ram, mà dành cho tất cả những ai tin cậy và vâng lời Ngài.

Đức Chúa Trời rất yêu thương các em, đã ban Chúa Giê-xu đến thế gian, xả thân trên cây thập tự vì các em. Các em có bằng lòng tiếp nhận Chúa Giê-xu làm Cứu Chúa của các em và sống cho Ngài không? Chắc chắn Chúa sẽ giúp đỡ các em vâng phục ý muốn của Đức Chúa Trời! Các em cùng đọc lớn Thi Thiên 143:10 là câu gốc của tuần nầy, và cũng là lời cầu nguyện. Cầu xin Chúa chỉ dạy cho chúng ta biết vâng theo ý chỉ của Ngài, vì Ngài là Đấng Toàn Năng, giúp đỡ cho đời sống hàng ngày của chúng ta.

BÀI 9. THÁP BA-BÊN (HV)

BÀI 9. THÁP BA-BÊN (HV)

in QUÍ I. 2016, THIẾU NHI on 15 Tháng Sáu, 2017

BÀI 9. THÁP BA-BÊN

 

I. KINH THÁNH: Sáng 11:1-9.

II. CÂU GỐC: “Sự kiêu ngạo đi trước, sự bại hoại theo sau, và tánh tự cao đi trước sự sa ngã” (Châm 16:18).

III. BÀI TẬP.

  A. Khoanh tròn chữ đúng với câu đúng, và ngược lại.

  1. Đức Chúa Trời đẹp lòng việc xây tháp Ba-bên. Đúng – sai.
  2. Họ cầu xin sự giúp đỡ của Đức Chúa Trời. Đúng – sai.
  3. Loài người mong được đẹp lòng Đức Chúa Trời. Đúng – sai.
  4. Họ nài xin Đức Chúa Trời giúp đỡ. Đúng – sai.
  5. Đức Chúa Trời làm cho họ nói những ngôn ngữ khác nhau. Đúng – sai.
  6. Họ đã xây xong thành và tháp. Đúng – sai.

  B. Tôi không cần Đức Chúa Trời ở trong kế hoạch của tôi, khi tôi:

Đây là kế hoạch của………………… không phải là kế hoạch của……………………..

Tôi sống theo kế hoạch của………………… không phải là kế hoạch của……………………

  C. Em đã từng gạt bỏ Đức Chúa Trời ra ngoài kế hoạch của em. (Viết hoặc vẽ hình)

  D. Nếu có Đức Chúa Trời trong kế hoạch của em, thì sẽ ra sao? (Viết hoặc vẽ hình).

BÀI 9. THÁP BA-BÊN (GV)

BÀI 9. THÁP BA-BÊN (GV)

in QUÍ I. 2016, THIẾU NHI on 15 Tháng Sáu, 2017

BÀI 9. THÁP BA-BÊN

 

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 11:1-9.

II. CÂU GỐC: “Sự kiêu ngạo đi trước, sự bại hoại theo sau, và tánh tự cao đi trước sự sa ngã” (Châm Ngôn 16:18).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Việc xây dựng tháp Ba-bên là theo ý riêng, chống nghịch chương trình của Đức Chúa Trời.

– Cảm nhận: Đi theo ý riêng, dẫn đến sự hỗn loạn và thất bại.

– Hành động: Em vâng theo ý muốn của Chúa.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

A. CHUẨN BỊ.

  1. Cố gắng sưu tầm chữ viết hoặc cho các em nghe qua băng, rađiô… tiếng nước ngoài, ít nhất là một thứ tiếng.
  2. Sưu tầm một số hình ảnh các dân tộc khác nhau trên thế giới.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

    1. Vào đề.

Các em có thích được đi du lịch nước ngoài không? Ồ, ai cũng thích hết. Nhưng nếu các em đi tới một đất nước nào, mà không biết tiếng của nước đó, thì sẽ gặp rất nhiều khó khăn.

Lúc ban đầu, loài người trên đất nầy đều nói cùng một thứ tiếng. Lúc Nô-ê đóng tàu, mọi người đều nghe, hiểu lời dặn của Nô-ê và giúp đỡ ông. Nhưng sao bây giờ lại xuất hiện nhiều thứ tiếng khó hiểu như thế nầy?

    2. Bài học.

Sau cơn nước lụt, Nô-ê còn sống ba trăm năm mươi năm nữa. Từ đó trở về sau, gia đình của Nô-ê sinh sôi nẩy nở rất nhiều thành một dân.

Ban đầu, họ di dời từ nơi nầy đến nơi khác để tìm một khu đất thuận lợi cho việc chăn nuôi, trồng trọt, và sinh sống. Cuối cùng họ đi đến một đồng bằng màu mỡ trong xứ Si-nê-a và ở luôn tại đó.

      (1) Ý định và kế hoạch của con người.

Xứ Si-nê-a là nơi ở lý tưởng, có hai con sông chảy qua, được bù đắp bởi phù sa trong cơn đại hồng thủy, nên đất đai phì nhiêu, đời sống sung túc.

Con cháu của Nô-ê phát hiện đất có thể dùng làm gạch để xây cất. Họ liền bàn với nhau: “Chúng ta hãy xây tại đây một cái thành thật lớn và trong thành dựng một cái tháp cao đến tận trời, để danh tiếng chúng ta vang khắp nơi cho đến muôn đời sau”. Sau khi đã quyết định, họ bắt tay vào việc. Người lo đào đất, người làm gạch, người đem đi nung, người xây, người trộn hồ… tất cả mọi việc đều tiến hành tốt đẹp, thuận lợi. Kế hoạch của họ là sẽ xây một thành lớn và một cái tháp cao vút tới tận trời. Nhưng một việc quan trọng mà họ quên, đó là đang làm theo ý riêng, chứ không phải ý Chúa. Lòng kiêu ngạo của họ thật đáng sợ, kể từ khi làm viên gạch đầu tiên, họ đã chống nghịch ý chỉ của Đức Chúa Trời. Khi cái tháp càng cao, họ càng đắc chí, nghĩ thầm rằng: “Tên mình sẽ được người đời nhớ đến, danh của mình sẽ được sáng rạng”.

      (2) Ý định và kế hoạch của Đức Chúa Trời.

Ý định của Đức Chúa Trời là con cháu của Nô-ê phải đầy dẫy khắp mặt đất, nhưng con người lại lập kế hoạch riêng cho mình. Đức Chúa Trời đã từng lập kế hoạch cho Nô-ê, và cũng sắm sẵn những điều tốt nhất cho họ, chỉ cần vâng lời thì được phước hạnh, nhưng con người lại không chịu vâng lời.

Đức Chúa Trời thấy hết mọi việc con cháu của Nô-ê làm, nhất là lòng kiêu ngạo của họ. Dầu “trong lòng loài người có nhiều mưu kế; song ý chỉ của Đức Giê-hô-va sẽ thành được” (Châm Ngôn 19:21). Đức Chúa Trời rất buồn lòng. Ngài phán: “Chúng ta hãy xuống, làm lộn xộn tiếng nói của chúng nó, cho họ nghe không được tiếng nói của người nầy với người kia” (Sáng 11:7).

Lúc bấy giờ, công việc xây tháp đang phát triển tốt đẹp, thì bỗng nhiên có sự lộn xộn. Nhiều người rất tức giận, vì người nầy cố sức nói mà người kia cũng không hiểu nói gì, để có thể làm cho đúng. Người nầy biểu đưa thêm gạch, thì người kia đưa hồ, biểu đưa xẻng thì đưa cuốc… Người chỉ huy hạ lệnh, công nhân không cách nào hiểu được, hàng ngũ công nhân với nhau cũng không hiểu tiếng nói của nhau. Công trình đang thi công thì phải ngưng lại, không thể tiếp tục được nữa và “họ thôi công việc xây cất thành” (Sáng 11:8).

Con người không muốn tiếp tục sống ở xứ Si-nê-a nữa, vì không hiểu ngôn ngữ của nhau. Thế là ước muốn và ý định của họ đã không thành hiện thực. Cái tháp, niềm kiêu hãnh đã bị dang dở, và họ phải sống rải rác khắp mọi nơi, y như chương trình và ý muốn của Chúa. Người ta đặt tên tháp là Ba-bên, “Vì ở nơi đó Đức Giê-hô-va làm lộn xộn tiếng nói của cả thế gian, và từ đây Ngài làm cho loài người tản ra khắp trên mặt đất” (Sáng 11:9). Từ đó loài người nói nhiều thứ tiếng như các em thấy ngày nay.

    3. Ứng dụng.

Kiêu ngạo, tự cao, là tội lỗi lớn nhất trong lòng người. Sách Châm Ngôn 21:4 chép rằng: “Mặt tự cao, lòng kiêu ngạo, và ngọn đèn của kẻ ác, đều là tội lỗi”.

Con cháu Nô-ê tự cao, cố xây một cái tháp để làm rạng danh mình, không tôn cao danh Đức Chúa Trời, nên họ thất bại thảm hại. Trong sinh hoạt thường ngày, các em có đang xây tháp Ba-bên không? Không nhất thiết chúng ta xây tháp bằng viên gạch, nhưng nếu các em sống theo ý riêng, thì điều đó không đẹp lòng Chúa, nghĩa là các em đang xây tháp Ba-bên.

Các em cho biết những hành động sau đây có gì sai, vì sao? (Viết lên bảng).

  1. Trốn ở nhà, không chịu đi học Trường Chúa nhật.
  2. Trêu chọc các bạn bị tật nguyền.
  3. Coi thường những bạn học dở và nhà nghèo.
  4. Không nghe lời cha mẹ.

Các em ạ! Luôn mang tấm lòng cảm tạ, vâng giữ lời Chúa, các em mới tránh được việc xây dựng tháp Ba-bên trong đời sống của mình. “Phần thưởng của sự khiêm nhượng và sự kính sợ Đức Giê-hô-va, ấy là sự giàu có, sự tôn trọng, và mạng sống” (Châm 22:4).

BÀI 8. CON TÀU CỦA NÔ-Ê (HV)

BÀI 8. CON TÀU CỦA NÔ-Ê (HV)

in QUÍ I. 2016, THIẾU NHI on 14 Tháng Sáu, 2017

BÀI 8. CON TÀU CỦA NÔ-Ê

 

I. KINH THÁNH: Sáng 6:5 – 9:17.

II. CÂU GỐC: “Hãy hết lòng tin cậy Đức Giê-hô-va, chớ nương cậy nơi sự thông sáng của con” (Châm 3:5).

III. BÀI TẬP.

  A. Em ghi chữ Đ trước câu đúng và chữ S trước câu sai.

__1. Đức Chúa Trời nhìn thấy tội lỗi của thế gian.

__2. Ngài là Đấng yêu thương nên có thể bỏ qua tội lỗi mà không sửa phạt.

__3. Đức Chúa Trời đẹp lòng đời sống của Nô-ê.

__4. Nô-ê rất ngạc nhiên và thắc mắc vì lời phán bảo đóng tàu của Chúa.

__5. Gia đình Nô-ê vâng lời Chúa nên được cứu khỏi cơn nước lụt.

  B. Trong hai trường hợp sau đây, nếu em gặp phải, em sẽ làm như thế nào?

1. Trời bỗng nhiên gió lớn, mây đen kéo đến mù mịt. Ba mẹ đi làm chưa về, chỉ có một mình em ở nhà. Em cảm thấy thế nào? Rồi em sẽ làm gì? Đức Chúa Trời giúp đỡ em ra sao?

………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………

2. Em nhặt được một cái bóp, trong đó có tiền, có họ tên và địa chỉ của người đánh rơi. Em sẽ làm gì? Đức Chúa Trời giúp em thế nào để có cách chọn lựa đúng?

………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………

3. Em nhìn thấy bạn mình lấy bài ra chép lúc kiểm tra. Em không dám nói với thầy cô giáo vì sợ lúc ra về, bạn ấy sẽ chặn đường đánh em. Vậy em sẽ làm như thế nào? Đức Chúa Trời giúp đỡ em ra sao?

………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………

 

Bài 8. CON TÀU NÔ-Ê (GV)

Bài 8. CON TÀU NÔ-Ê (GV)

in QUÍ I. 2016, THIẾU NHI on 14 Tháng Sáu, 2017

Bài 8. CON TÀU NÔ-Ê

 

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 6:5 – 9:17.

II. CÂU GỐC: “Hãy hết lòng tin cậy Đức Giê-hô-va, chớ nương cậy nơi sự thông sáng của con” (Châm Ngôn 3:5).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Nô-ê tin lời cảnh cáo của Đức Chúa Trời, và vâng theo lời phán dặn của Ngài.

– Cảm nhận: Tin và vâng lời Chúa sẽ dẫn đến phước hạnh.

– Hành động: Em nhận biết ý chỉ của Chúa và làm theo.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

A. CHUẨN BỊ.

1. Sưu tầm các biểu tượng giao thông hoặc tự vẽ, giải thích mục đích của mỗi biểu tượng.

Dừng lại       Đi thẳng.                 Quẹo phải.

 

2. Chuẩn bị bảng, phấn để lúc lên lớp, cho vài em tình nguyện lên bảng vẽ các loài động vật mà em thích.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

    1. Vào đề.

Các em thân mến! Các em đã từng thấy cái bảng báo giao thông bao giờ chưa? Bảng báo có nhiều hình dạng khác nhau, nhưng nó có cùng một tác dụng là báo cho mọi người biết nên hoặc không nên làm điều gì. Khi đi trên đường phố, nếu để ý các em sẽ thấy những tấm bảng báo như thế nầy (Đưa cho các em xem những bảng báo mà bạn sưu tầm được hoặc tự vẽ và giải thích từng biểu tượng).

Khi đi trên đường, có đèn giao thông hướng dẫn phải dừng lại, hay tiếp tục đi. Trên biển thì có ngọn hải đăng chiếu sáng để tàu bè biết hướng mà vào bờ khi trời tối, hoặc có đài khí tượng dự báo thời tiết cho chúng ta biết trước cơn bão sẽ đến vào lúc nào, hầu sớm chuẩn bị tốt công tác phòng chống bão lụt.

Đức Chúa Trời là Đấng yêu thương chúng ta, Ngài cũng nhắc nhở và cảnh cáo chúng ta về những điều không nên làm, và những điều nên làm. Đức Chúa Trời đã từng cảnh cáo A-đam và Ê-va phải tuân giữ mạng lệnh của Ngài, nếu không thì nhận lấy hình phạt. Đức Chúa Trời cũng đã từng cảnh cáo Ca-in, nếu không chịu ăn năn, nghe theo lời cảnh cáo của Ngài thì sẽ bị khốn khổ bởi tội lỗi.

Đức Chúa Trời vẫn luôn luôn nhắc nhở chúng ta. Chúng ta quyết định nghe và làm theo, để được phước, hay không nghe và không làm theo, để chịu hình phạt. Bài học hôm nay sẽ liên quan đến vấn đề nầy.

    2. Bài học.

Vài trăm năm sau khi A-đam và Ê-va bị đuổi ra khỏi vườn Ê-đen, có rất nhiều người được sinh ra trên đất nầy, và ngày càng phạm tội. Thế giới đầy dẫy sự xấu xa, tội lỗi, không nhìn biết và không kính sợ Đức Chúa Trời. Cả thế giới lúc bấy giờ, chỉ có một người sống đẹp lòng Chúa. Người đó tên là Nô-ê. Nô-ê không phải là người không bao giờ phạm tội, nhưng ông tin Đức Chúa Trời, yêu mến và kính sợ Ngài. Kinh thánh chép rằng: “Nhưng Nô-ê được ơn trước mặt Đức Giê-hô-va” (Sáng 6:8).

Đức Chúa Trời lập kế hoạch giải cứu Nô-ê và cả gia đình của ông gồm vợ, các con trai, các con dâu. Trước khi thi hành án phạt thế gian, Đức Chúa Trời cho Nô-ê biết: “…vì cớ loài người mà đất phải đầy dẫy điều hung hăng; vậy ta sẽ diệt trừ họ cùng đất” (Sáng 6:13).

      (1) Nô-ê đóng tàu.

Đức Chúa Trời phán dặn Nô-ê làm một việc rất lạ lùng, là đóng một chiếc tàu bằng gỗ gô-phe, chia thành từng phòng, rồi trét chai bề trong lẫn bề ngoài. Ngài hướng dẫn ông cách tỉ mỉ, làm bề dài tàu ba trăm thước, bề ngang năm mươi thước, bề cao ba mươi thước. Trên tàu làm một cái cửa sổ, bề cao một thước, và chừa một cửa bên hông; làm một từng dưới, một từng giữa, và một từng trên.

Nô-ê lại nghe Đức Chúa Trời phán rằng: “Ta sẽ dẫn nước lụt khắp trên mặt đất… hết thảy vật chi ở trên mặt đất đều sẽ bị chết hết. Nhưng ta sẽ lập giao ước cùng ngươi, rồi ngươi và vợ, các con và các dâu của ngươi, đều hãy vào tàu” (Sáng 6:17-18).

Dù khó mà tưởng tượng nước dâng lên đến mức nào và ông cũng chưa hề đóng tàu, hay nhìn thấy hình dáng của con tàu lần nào, nhưng Nô-ê vẫn vâng theo, không hề bỏ sót một điều gì hay thắc mắc với Chúa. Nghe lời Chúa, hiểu lời của Ngài là quan trọng, nhưng quan trọng hơn hết là làm theo.

Có lẽ mọi người nhìn thấy công việc của ông đều ngạc nhiên, sau đó chế nhạo, cho ông là người không bình thường. Nhưng Nô-ê và gia đình cứ tin cậy nơi Chúa. Cuối cùng, chiếc tàu đã đóng xong. Nó thật to lớn và có nhiều tầng trông rất đẹp. Nô-ê tiếp tục chờ đợi ý chỉ của Chúa.

Đức Chúa Trời phán dặn ông phải tích trữ lương thực cho người và động vật sau khi vào tàu. Đây là lời phán dặn của Đức Chúa Trời, nên Nô-ê cùng ba con trai siêng năng canh tác và thâu trữ.

Ngày nước lụt đến gần rồi, Đức Chúa Trời phán dặn Nô-ê rằng: “Vì còn bảy ngày nữa, ta sẽ làm mưa xuống mặt đất, trong bốn mươi ngày và bốn mươi đêm; ta sẽ tuyệt diệt khỏi đất hết các loài của ta đã dựng nên” (Sáng 7:4). Ngài dặn ông hãy đem tất cả người nhà vào tàu, cùng với các loài súc vật mỗi thứ một cặp, trống và mái. Các loài côn trùng, mỗi loài một cặp, riêng các loài thú thanh sạch thì mỗi loài bảy cặp. (Tham khảo thêm Lê-vi Ký 11). Nô-ê làm y như lời Chúa dặn.

      (2) Nô-ê vào tàu.

Kinh Thánh ghi chép rằng: “Vì cớ nước lụt, nên Nô-ê vào tàu cùng vợ, các con trai và các dâu mình” (Sáng 7:7). Đức Chúa Trời khiến tất cả các loài chim, loài thú đều nghe theo sự chỉ huy của Nô-ê, từng cặp xếp hàng vào tàu. Sau đó, chính tay Đức Chúa Trời đóng cửa tàu lại.

Trên trời mây đen kịt, sấm sét nổ ầm ầm, mưa đổ xuống liên tục như trút nước, nước dâng lên nhanh chóng. Cảnh vật chung quanh thật kinh khiếp. Các em đã bao giờ chứng kiến cảnh lũ lụt chưa? Từ xưa cho đến giờ, chưa có trận lụt nào khủng khiếp như trận lụt thời Nô-ê. Cả thế giới đều chìm ngập trong nước, ngay cả đỉnh những ngọn núi cao nhất cũng bị ngập trắng xóa, vì mưa tuôn xối xả suốt bốn mươi ngày và bốn mươi đêm. Tất cả muôn loài đều bị hủy diệt, chỉ duy nhất có gia đình Nô-ê được bình an ở trong tàu.

Nước lụt phủ khắp mặt đất một trăm năm mươi ngày đêm. Nô-ê ở trong tàu an toàn. Kinh Thánh ghi chép rằng: “Vả, Đức Chúa Trời nhớ lại Nô-ê cùng các loài thú và súc vật trong tàu với người” (Sáng 8:1). Ngài không hề quên, Ngài luôn nhớ và gìn giữ con cái của Ngài.

Đức Chúa Trời khiến một cơn gió thổi qua trên mặt đất, nước dần dần hạ xuống. Qua một trăm năm mươi ngày, chiếc tàu tấp trên núi A-ra-rát.

Vài tháng sau, Nô-ê muốn biết nước đã rút hết chưa, ông thả một con quạ ra, nhưng con quạ bay đi luôn không trở về. Nô-ê thả tiếp một con chim bồ câu ra, nhưng chim bồ câu chẳng tìm được nơi nào đáp chân xuống, bèn bay trở về tàu. Ông biết nước vẫn còn nhiều. Nô-ê đợi thêm bảy ngày nữa và thả bồ câu ra khỏi tàu. Đến chiều, bồ câu bay trở về, trong miệng ngậm một lá ô-li-ve còn tươi. Ông biết nước đã hạ bớt. Nô-ê lại đợi thêm bảy ngày nữa, tiếp tục thả bồ câu ra, nhưng lần nầy bồ câu bay đi luôn, không trở về nữa. Nô-ê biết rằng nước trên mặt đất đã khô rồi. Nhưng ông chờ đợi mạng lệnh của Chúa. Một hôm, Đức Chúa Trời phán với Nô-ê: “Hãy ra khỏi tàu, ngươi, vợ, các con và các dâu ngươi”. Nghe vậy, cả gia đình Nô-ê đều mừng rỡ, vì họ được trở lại đất khô.

      (3) Nô-ê cảm tạ Đức Chúa Trời.

Cả gia đình Nô-ê và các loài động vật đều ra khỏi tàu. Từ khi bắt đầu lụt cho đến khi mặt đất khô ráo là hơn một năm. Đặt chân trên mặt đất hoang vu, việc đầu tiên mà gia đình Nô-ê phải làm là cảm tạ Đức Chúa Trời.

Nô-ê cùng các con trai lập một bàn thờ bằng đá, bắt các súc vật thanh sạch, các loài chim thanh sạch dâng lên làm của lễ thiêu cho Đức Chúa Trời.

Đức Chúa Trời đẹp lòng tế lễ của Nô-ê, và hứa một lời hứa rất tốt đẹp: “Hễ đất còn, thì mùa gieo giống cùng mùa gặt hái, lạnh và nóng, mùa hạ cùng mùa đông, ngày và đêm, chẳng bao giờ tuyệt được” (Sáng 8:22).

Đức Chúa Trời đặt trên bầu trời một dãi ánh sáng màu sắc rực rỡ, gọi là cái mống (Cầu vồng) để lập giao ước cùng với Nô-ê, không bao giờ nước lụt sẽ hủy diệt loài người nữa.

Ngày hôm nay, khi chúng ta nhìn thấy cầu vồng trên bầu trời, hãy cảm tạ Chúa vì lời hứa của Ngài đối với chúng ta.

    3. Ứng dụng.

Các em thân mến! Nô-ê vì tin cậy và vâng lời Chúa, nên ông và cả gia đình được cứu khỏi cơn hủy diệt. Tìm biết ý Chúa, tin và vâng lời Ngài là bí quyết để dẫn các em đến sự phước hạnh. Chúa Giê-xu là con tàu bình an để các em nương náu, với điều kiện các em phải tin cậy, vâng lời Ngài.