Chuyên mục: QUÍ II. 2016

BÀI 3. ĐẠT ĐIỂM CAO TRONG THỬ NGHIỆM (GV-HV)

BÀI 3. ĐẠT ĐIỂM CAO TRONG THỬ NGHIỆM (GV-HV)

in QUÍ II. 2016, THIẾU NHI on 5 Tháng Ba, 2018

BÀI 3. ĐẠT ĐIỂM CAO TRONG THỬ NGHIỆM (GV)

I. KINH THÁNH: Sáng 22:1-19.

II. CÂU GỐC: “…Hầu cho sự thử thách đức tin anh em quý hơn vàng hay hư nát, dầu đã bị thử lửa, sanh ra ngợi khen, tôn trọng, vinh hiển cho anh em khi Đức Chúa Giê-xu Christ hiện ra” (1Phi-e-rơ 1:7).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Đức Chúa Trời có lúc thử nghiệm đức tin của con cái Ngài.

– Cảm nhận: Muốn đạt điểm cao trong thử nghiệm, cần phải cầu nguyện luôn.

– Hành động: Cầu nguyện để Chúa giúp em vững vàng trong đức tin khi được thử nghiệm.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY

A. CHUẨN BỊ.

1. Các em có rất nhiều thắc mắc về sự cầu nguyện, nhưng ít khi nêu ra để hỏi, nên kỳ nầy bạn sắm sẵn một cái thùng đựng câu hỏi. Ngoài thùng, trang trí nhiều màu sắc và những dấu hỏi to để thu hút sự chú ý của các em. Cho các em bỏ phiếu ghi câu thắc mắc vào thùng, tuần sau bạn giải đáp cho các em.

2. Chuẩn bị sẵn một băng nhạc có nội dung về sự cầu nguyện hoặc sự giúp đỡ của Chúa. Cho các em nghe khi bước vào lớp học. Những bài hát nầy làm cho tâm hồn các em gần gũi Chúa hơn.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

1. Vào đề.

Mỗi khi bước vào kỳ thi học kỳ hay chuyển cấp, chắc em nào cũng lo lắng và cố gắng ôn bài thật kỹ, để đạt điểm cao phải không? Nếu bị điểm thấp hay bị rớt, các em có buồn không? Không những các em buồn mà cha mẹ còn buồn nhiều hơn nữa. Trong phương diện đức tin, con cái Chúa cũng phải trải qua những kỳ thi khó khăn, còn gọi là sự thử nghiệm (thử thách). Đức Chúa Trời đã nhiều lần thử thách Áp-ra-ham, lúc thì bảo rời khỏi quê hương đi đến nơi xa lạ, lần khác thì thử thách bằng cách chia đất cho Lót… Nhưng mỗi lần thử thách, Áp-ra-ham đều được điểm cao và học được bài học quan trọng. Khi Áp-ra-ham học xong bài học nầy, thì lại thêm bài học khác, mỗi lần càng khó hơn. Hôm nay, các em sẽ được học về sự thử nghiệm khó khăn nhất trong cuộc đời của ông.

2. Bài học.

(1) Thái độ của Áp-ra-ham khi chịu thử nghiệm.

Đức Chúa Trời ban cho Áp-ra-ham và Sa-ra một con trai là Y-sác, các em còn nhớ không? Ông bà rất yêu quí Y-sác vì là con một. Lúc Y-sác lớn lên, cha mẹ dạy cho chàng biết cách dâng của lễ cho Đức Chúa Trời. Ngày xưa, người ta thường dùng những hòn đá chất lên làm thành bàn thờ, dâng trên bàn thờ những của lễ để chuộc tội, hay tạ ơn.

Lúc đó, Y-sác đã là một thanh niên. Một ngày kia, Đức Chúa Trời gọi Áp-ra-ham và bảo: “Hãy bắt đứa con một ngươi yêu dấu, là Y-sác, và đi đến xứ Mô-ri-a, nơi đó dâng đứa con làm của lễ thiêu ở trên một hòn núi kia mà ta sẽ chỉ cho” (Sáng 22:2).

Mạng lệnh của Chúa rất rõ ràng, không thể nhầm lẫn được, nhưng là một thử thách quá khó khăn cho Áp-ra-ham. Nếu ở trong trường hợp tương tự, như bảo cho người khác vật mà các em quý nhất, thì các em sẽ có thái độ như thế nào? (Cho các em trả lời).

Chúng ta không thể hiểu được cảm nghĩ của Áp-ra-ham lúc đó ra sao? Nhưng Kinh Thánh không hề nói đến thái độ lằm bằm, oán trách, than vãn, thắc mắc của Áp-ra-ham, mà chỉ nói đến thái độ im lặng và vâng phục. Có lẽ các em sẽ suy nghĩ rằng, Áp-ra-ham ít thương con trai của mình, nên mới có thái độ như thế. Có thể nói Y-sác là tất cả của ông. Ông yêu thương con nhiều lắm, nhưng ông yêu Chúa hơn và muốn vâng phục Ngài. Mặc dù không hiểu ý muốn của Đức Chúa Trời, nhưng Áp-ra-ham không thắc mắc. Ông học một bài học quan trọng là hoàn toàn vâng phục và tin cậy Đức Chúa Trời. Áp-ra-ham tin rằng nếu Y-sác chết đi, Đức Chúa Trời có thể làm cho con mình sống lại (Hê-bơ-rơ 11:17-19). Đây là lúc đức tin của Áp-ra-ham lên đến cao điểm và cũng vì đó mà ông mới có những hành động thật mạnh mẽ.

(2) Hành động của Áp-ra-ham khi thử nghiệm.

Áp-ra-ham thức dậy thật sớm, cùng hai đầy tớ sửa soạn hành trang, để chuẩn bị lên đường. Ông chặt củi bó lại thành bó, chất lên lưng lừa, và đánh thức Y-sác dậy. Khi mặt trời chưa mọc, tất cả cùng lên đường đi về hướng Mô-ri-a, như lời Chúa phán dặn.

Áp-ra-ham, Y-sác và hai người đầy tớ đi ba ngày đường mới đến xứ Mô-ri-a. Đến nơi, Áp-ra-ham nói với hai người đầy tớ: “Hãy ở lại đây. Ta cùng đứa trẻ đi đến chốn kia để thờ phượng Đức Chúa Trời, rồi sẽ trở lại với hai ngươi”.

Rồi Y-sác vác củi, Áp-ra-ham cầm dao và lửa. Hai cha con đi tiếp. Một lát sau, Y-sác hỏi cha: “Cha ơi! Củi, lửa có đây, nhưng chiên con đâu có để làm của lễ thiêu?”.

Áp-ra-ham trả lời: “Con ơi!, Chính Đức Chúa Trời sẽ sắm sẵn chiên con để làm của lễ thiêu”. Rồi hai cha con tiếp tục đi.

Đến nơi, Áp-ra-ham lấy đá làm thành cái bàn thờ, chất củi lên, quay lại trói Y-sác và để lên trên đống củi. Sau đó, Áp-ra-ham cầm dao giơ lên định giết con mình. Ngay lúc đó, thiên sứ của Chúa từ trên trời phán rằng: “Hỡi Áp-ra-ham, đừng tra tay vào con trẻ và chớ làm chi hại đến nó; vì bây giờ ta biết rằng ngươi thật kính sợ Đức Chúa Trời, bởi cớ không tiếc với ta con ngươi, tức con một ngươi”.

Áp-ra-ham mừng quá, ôm chầm lấy con trai mình, và tháo dây trói cho con. Bỗng ông nhìn thấy ở phía sau có một con chiên đực, sừng mắc trong bụi cây. Ông bắt lấy và dâng làm của lễ thiêu cho Đức Chúa Trời, thay thế con trai mình.

Áp-ra-ham làm đẹp lòng Đức Chúa Trời trong cơn thử thách. Ông đã vâng phục Chúa trọn vẹn, nên ngay lúc đó Đức Chúa Trời hứa ban phước cho ông cách dồi dào, “Bởi vì ngươi đã vâng theo lời dặn ta” (Sáng 22:18).

3. Ứng dụng.

Các em thân mến! Các em suy nghĩ xem tại sao Áp-ra-ham có thể vâng lời Chúa trọn vẹn như vậy? (Cho các em trả lời). Ông luôn gần gũi Chúa, trò chuyện với Ngài, nên ông biết rõ Chúa là tốt lành và đức tin nhờ đó mà mạnh mẽ. Cầu nguyện với Chúa nhiều, đức tin của các em sẽ mạnh mẽ để có thể vượt qua khó khăn thử nghiệm. Trong lớp của chúng ta, có em tin Chúa chỉ một mình, có em hoàn cảnh gia đình khó khăn, có em bệnh tật, có em không thắng được bản ngã… Tất cả là những thử nghiệm, để các em bày tỏ lòng yêu Chúa của mình và sau thử nghiệm, đức tin của em sẽ mạnh mẽ hơn.  Đừng lằm bằm, oán trách, than vãn hay phân bì với các bạn khác, mà cứ im lặng tin cậy và vâng phục Chúa. Sau đó, các em sẽ thấy điều kỳ diệu Chúa làm trên đời sống của các em, nếu các em đạt điểm cao trong thử nghiệm. Cảm tạ Chúa, các em có thể trình dâng cho Chúa những khó khăn của mình. Các em cùng đọc câu gốc (Gv cùng đọc chung với các em, và giải thích ý nghĩa để các em hiểu được sự quan trọng của câu gốc nầy).

 

 

 

(HỌC VIÊN)

BÀI 3.  ĐẠT ĐIỂM CAO TRONG THỬ NGHIỆM (HV)

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 22:1-19.

II. CÂU GỐC: “…Hầu cho sự thử thách đức tin anh em quý hơn vàng hay hư nát, dẫu đã bị thử lửa, sanh ra ngợi khen, tôn trọng, vinh hiển cho anh em khi Đức Chúa Giê-xu Christ hiện ra” (1Phi-e-rơ 1:7).

III. BÀI TẬP.

 1. Em chọn những từ ngữ thích hợp dưới đây để điền vào chỗ trống cho có ý nghĩa.

– Thay thế Y-sác.

– Vâng phục Đức Chúa Trời.

– Hãy dâng Y-sác làm của lễ.

– Xứ Mô-ri-a.

– Con sinh tế lễ.

a. Đức Chúa Trời phán với Áp-ra-ham………………………

b. Đức Chúa Trời phán hãy đi đến………………………..

c. Y-sác sắp trở thành……………………………………………

d. Áp-ra-ham…………………………………………………………

e. Đức Chúa Trời sắm sẵn một chiên con……………..

2. Khi thử thách đến.

Thử thách của Chúa là muốn em được lớn mạnh hơn trong đức tin. Vì thế, khi thử thách đến, mong em có đức tin nơi Chúa để đạt điểm cao.

Trong những ngày qua, có thể em đã gặp phải thử thách. Em hãy cẩn thận điền vào biểu mẫu dưới đây.

3. Em phải làm sao?

Bạn Minh Đức rất yêu thương con chó Mi-na. Hằng ngày, Minh Đức thường hay chơi đùa với nó. Một hôm, bác sĩ cho mẹ của Minh Đức biết nguyên nhân căn bịnh nhảy mũi của bà là do mùi lông của con chó Mi-na gây ra.

Nếu em là Minh Đức, em sẽ giải quyết như thế nào? Em có thể dùng hình vẽ hoặc viết vào ô trống để hoàn thành câu chuyện nầy.

BÀI 2. LỜI HỨA THÀNH HIỆN THỰC (GV-HV)

BÀI 2. LỜI HỨA THÀNH HIỆN THỰC (GV-HV)

in QUÍ II. 2016, THIẾU NHI on 27 Tháng Hai, 2018

BÀI 2. LỜI HỨA THÀNH HIỆN THỰC (GV)

I. KINH THÁNH: Sáng 21:1-21.
II. CÂU GỐC: “Vì tin chắc rằng điều chi Đức Chúa Trời đã hứa, Ngài cũng có quyền làm trọn được” (Rô-ma 4:21).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:
– Biết: Lời hứa mà Đức Chúa Trời hứa với Áp-ra-ham 25 năm về trước, đã trở thành hiện thực.
– Cảm nhận: Đức Chúa Trời là Đấng Thành tín và quyền năng.
– Hành động: Tin cậy và bền lòng cầu nguyện.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.
A. CHUẨN BỊ.
1. Chấm điểm thủ công tuần trước, nhớ đem theo để phát cho các em. Hỏi các em tuần vừa rồi đã cầu thay cho ai thì ghi vào bảng cầu thay của các em.
2. Bản đồ thế giới (nếu có).
3. Sưu tầm hình ảnh em bé từ sách báo, tạp chí…
B. BÀI HỌC KINH THÁNH.
1. Vào đề.
Khi cầu nguyện, các em có mong đợi sự trả lời của Chúa không? (Cho học viên trả lời). Khi Chúa chưa trả lời, các em có cảm thấy nản lòng không? Có lẽ Chúa muốn các em học bài học về sự kiên nhẫn và tin cậy, cũng có thể Ngài có ý chỉ tốt đẹp hơn.
2. Bài Học.
Áp-ra-ham liên tục cầu xin Chúa một điều, đó là điều gì, các em còn nhớ không? (Một con trai). Chúa trả lời cho Áp-ra-ham là hãy chờ đợi. Các em biết ông đã chờ bao nhiêu năm không? (Hai mươi lăm năm).
Các em có thể tưởng tượng hai mươi lăm năm là bao lâu không? Kể từ ngày các em sanh ra, lớn lên, đi học và học hết đại học.
Hai mươi lăm năm chờ đợi để có một con trai, thật là khó khăn đối với Áp-ra-ham và Sa-ra. Nhưng sự chờ đợi và lòng tin cậy của ông bà đã được Chúa ban thưởng. Khi Áp-ra-ham được 100 tuổi, thì Đức Chúa Trời thực hiện lời hứa của Ngài. Sa-ra đã có thai và sanh một con trai, đặt tên là Y-sác. Y-sác có nghĩa là vui cười. Các em có thể tưởng tượng được Áp-ra-ham vui mừng đến thế nào. Ông hết lòng tạ ơn về sự thành tín của Chúa.
1. Áp-ra-ham đãi tiệc mừng Y-sác.
Năm Y-sác thôi bú, Áp-ra-ham làm tiệc lớn, mời tất cả bà con, bạn bè hàng xóm đến dự, mọi người đều vui vẻ chúc mừng Áp-ra-ham và Sa-ra.
Nhưng rất tiếc, trong buổi tiệc xảy ra một việc không vui. Sa-ra thấy Ích-ma-ên, (con trai của Áp-ra-ham với nàng hầu A-ga) đùa cợt Y-sác, thì tức giận báo cho Áp-ra-ham biết và đòi đuổi hai mẹ con Ích-ma-ên ra khỏi nhà. Sở dĩ Sa-ra đòi đuổi A-ga và Ích-ma-ên là do lòng ích kỷ và ganh tị. Sa-ra nổi giận không chỉ đơn giản là vì Ích-ma-ên cười cợt Y-sác, mà cũng vì không muốn Ích-ma-ên kế nghiệp Y-sác. Hành động của Sa-ra cho thấy bà đã quên lời hứa của Đức Chúa Trời: Chỉ có Y-sác mới là người kế nghiệp Áp-ra-ham, cho nên điều đó không có gì đáng lo ngại.
Áp-ra-ham chắc là buồn lắm khi phải đuổi con trai ra khỏi nhà, nhưng Đức Chúa Trời hứa với Áp-ra-ham, sẽ làm cho Ích-ma-ên trở nên một dân tộc lớn. Lời hứa nầy an ủi Áp-ra-ham rất nhiều.
2. Đức Chúa Trời giúp đỡ Ích-ma-ên.
A-ga và Ích-ma-ên ra khỏi nhà, đi lang thang trong đồng vắng và cuối cùng bị lạc. Vừa nắng nóng, vừa khát, nước đem theo đã cạn, đồ ăn cũng đã hết, hai mẹ con lâm vào cảnh khốn cùng. A-ga ngồi bệt xuống đất và than thở.
Thình lình, thiên sứ của Chúa hiện ra và phán rằng: “Hỡi A-ga! Ngươi có điều gì vậy? Chớ sợ chi… Hãy đứng dậy đỡ lấy đứa trẻ và giơ tay nắm nó, vì ta sẽ làm cho nó nên một dân lớn”. Đức Chúa Trời đã biết trước sự khó khăn của A-ga. Ban đầu A-ga cảm thấy cô đơn và sợ hãi, nhưng bây giờ bà biết có Chúa ở cùng, giúp đỡ. Đức Chúa Trời dắt bà đến bên cạnh cái giếng. A-ga múc đầy bầu nước cho Ích-ma-ên uống và nhờ Chúa giúp đỡ, hai mẹ con đã vượt qua cơn khốn khó.
Đúng như lời Đức Chúa Trời đã hứa với Áp-ra-ham về Ích-ma-ên. Ích-ma-ên sống trong đồng vắng, được Đức Chúa Trời giúp đỡ, lớn lên thành chàng trai khỏe mạnh và có tài bắn cung. Từ Ích-ma-ên đã ra một dân tộc lớn, đó chính là vùng đất Ả-rập. Dòng dõi của Ích-ma-ên là người Ả-rập ngày nay (Chỉ lên bản đồ thế giới).
Sau nầy Y-sác lớn lên, lập gia đình và có rất nhiều con cháu. Đó là người Do-thái. Lời hứa của Chúa đã trở thành sự thực, dòng dõi của Áp-ra-ham đông như sao trên trời, như cát bãi biển.
3. Ứng dụng.
Bài học nầy cho các em thấy Đức Chúa Trời luôn luôn giữ lời hứa, vì Ngài là Đấng Thành tín. Điều gì Ngài đã hứa, thì sẽ làm thành, lâu hay mau đều tốt lành cho chúng ta, miễn là chúng ta cứ giữ vững lòng tin cậy nơi lời hứa của Chúa, và không nản lòng trong sự cầu nguyện.
Đức Chúa Trời đã ban cho các em rất nhiều lời hứa tuyệt diệu trong Kinh Thánh. Các em nên noi gương Áp-ra-ham, tin cậy Chúa. Có nhiều lời hứa Đức Chúa Trời đã làm thành, các em hãy tạ ơn Ngài. Nhưng cũng có nhiều lời hứa, Đức Chúa Trời bảo các em phải chờ đợi, thì cứ yên lòng chờ đợi và tiếp tục cầu nguyện. Các em nên nhớ rằng Áp-ra-ham đã chờ đợi hai mươi lăm năm. Chúng ta cúi đầu đồng lòng cầu nguyện, cảm tạ Chúa đã ban nhiều lời hứa, và cũng cảm tạ Ngài đã làm thành những gì mà chúng ta cầu xin, vì Ngài là Đấng Thành tín.

 

 

 

(HỌC VIÊN)

BÀI 2. LỜI HỨA THÀNH HIỆN THỰC (HV)

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 21:1-21.
II. CÂU GỐC: “Vì tin chắc rằng điều chi Đức Chúa Trời đã hứa, Ngài cũng có quyền làm trọn được” (Rô-ma 4:21).
III. BÀI TẬP.
1. Tin vui.
Đức Chúa Trời hứa sẽ ban cho Áp-ra-ham và Sa-ra một con trai. Ông bà đã đợi 25 năm lời hứa mới thành hiện thực, khi Áp-ra-ham được 100 tuổi và bà Sa-ra được 90 tuổi. Em bé Y-sác ra đời. Sự ban cho của Đức Chúa Trời khiến Áp-ra-ham vui mừng cảm tạ Chúa. Bây giờ, em hãy làm bản khai sanh cho em bé.

2. Lời hứa của Chúa.
Đức Chúa Trời ban cho em nhiều lời hứa trong Kinh Thánh. Tìm xem Chúa đã hứa với em điều gì? (Dùng lời văn của em để viết ra).

Ma-thi-ơ 7:7


1Giăng 1:9


Gia-cơ 1:5


3. Đánh dấu “X” vào câu có ý nghĩa tương tự câu gốc.
___Em thường hay tin lời hứa của Chúa.
___Em nhất định tin chắc vào lời hứa của Chúa.
___Em không chắc khi tin vào lời hứa của Chúa.

4. Em đọc câu chuyện có thật nầy và suy gẫm. 

a. Đức Chúa Trời đã làm thành lời cầu nguyện nào của em?




b. Hôm nay, em cầu nguyện điều gì với Chúa?




 

BÀI 1. ÁP-RA-HAM CẦU THAY (HV)

BÀI 1. ÁP-RA-HAM CẦU THAY (HV)

in QUÍ II. 2016, THIẾU NHI on 18 Tháng Một, 2018

BÀI 1. ÁP-RA-HAM CẦU THAY 

 

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 18:16-33; 19:1-3, 12-25.

II. CÂU GỐC:Phải bền đỗ và tỉnh thức trong sự cầu nguyện, mà thêm sự tạ ơn vào” (Cô-lô-se 4:2).

III. BÀI TẬP.

1. Em hãy tham khảo hai câu Kinh Thánh trên và viết tin tức nầy vào bản thông báo.

2. Em có thể cầu thay.
Cầu thay là em đem những khó khăn của người khác, trình bày với Đức Chúa Trời, để Ngài giải quyết.
a. Em sẽ cầu nguyện cho________________ (Viết tên người mà em sẽ cầu thay).
b. Em cầu xin Đức Chúa Trời _________________ (Ghi điều em cầu thay).
3. Đánh dấu X vào những câu trả lời đúng.
a. Thế nào là cầu nguyện?
___Những lời nói trong nhà thờ.
___Những lời nói khi đang ăn.
___Trò chuyện với Chúa.
___Lời của mẹ thưa với Chúa.
b. Tại sao em phải cầu nguyện?
___Chúa vui khi em trò chuyện với Ngài.
___Cầu xin Chúa giúp đỡ em.
___ Vì em cảm thấy cô đơn.
___ Xin Chúa tha thứ cho em.
c. Giờ cầu nguyện của em là:
___Mỗi ngày một lần.
___Lúc thức dậy buổi sáng.
___Bất cứ lúc nào.
___Chỉ buổi tối.
d. Nơi cầu nguyện của em.
___Chỉ ở nhà thờ.
___Chỉ ở trong nhà.
___Không cầu nguyện ở trường.
___Mọi lúc mọi nơi.
e. Em cầu nguyện như thế nào?
___Bằng tấm lòng.
___Lớn tiếng.
___Cho người khác nghe thấy.
f. Em cầu nguyện điều gì?
___Cầu thay cho người khác.
___Cầu nguyện cho chính mình.
___Mọi việc.
___Người thân trong gia đình.

BÀI 1. ÁP-RA-HAM CẦU THAY (GV)

BÀI 1. ÁP-RA-HAM CẦU THAY (GV)

in QUÍ II. 2016, THIẾU NHI on 18 Tháng Một, 2018

BÀI 1. ÁP-RA-HAM CẦU THAY

 

I. KINH THÁNH: Sáng 18:16-33; 19:1-3,12-25.

II. CÂU GỐC: “Phải bền đỗ và tỉnh thức trong sự cầu nguyện, mà thêm sự tạ ơn vào” (Cô-lô-se 4:2).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Áp-ra-ham cầu thay cho dân thành Sô-đôm, và cả nhà Lót được cứu.

– Cảm nhận: Không chỉ cầu nguyện cho nan đề của riêng mình, mà phải biết cầu nguyện cho nan đề của người khác.

 – Hành động: Liệt kê danh sách cần cầu thay, và cầu nguyện cho họ.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY

A. CHUẨN BỊ.

  1. Làm một bảng cầu thay bằng giấy bìa cứng. Trang trí thật đẹp và ghi những nan đề cần cầu nguyện. Bấm lỗ ở phía trên, cột dây và treo trong phòng học. Không quá cao để các em có thể thấy rõ ràng và khuyến khích các em cầu nguyện. Khi một nan đề được Chúa nhậm lời, bạn dán một cái hoa trước nan đề đó và thông báo cho các em biết để cảm tạ Chúa.
  2. Sưu tầm một số hình ảnh từ sách báo, tạp chí… nói về tội lỗi.
  3. Giấy bìa cứng, giấy màu, kéo, keo để làm thủ công.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

    1. Vào đề.

Các em còn nhớ Áp-ram không? Vì sao Áp-ram rời quê hương ra đi? Cháu của Áp-ram là ai? Áp-ram và vợ khao khát điều gì? Họ có chờ đợi Chúa hành động không? Sau sự việc đó, Áp-ram được Đức Chúa Trời đổi tên. Từ đây trở về sau, chúng ta không gọi ông là Áp-ram nữa mà gọi là Áp-ra-ham, có nghĩa là “cha của nhiều dân tộc”.

    2. Bài học.

Một ngày nọ, Áp-ra-ham tiếp hai vị khách đặc biệt, đó là hai thiên sứ của Chúa. Lần gặp nầy, Chúa hứa sang năm sẽ ban cho Áp-ra-ham một con trai. Khi hai vị khách chuẩn bị rời khỏi đó, Áp-ra-ham đưa tiễn, vừa đi vừa trò chuyện. Thiên sứ cho ông biết một tin xấu, Chúa chuẩn bị hủy diệt thành Sô-đôm, vì dân thành nầy làm nhiều điều ác, phạm tội với Đức Chúa Trời. (Sử dụng thị trợ 2 trong phần chuẩn bị).

            (1) Lời cầu thay của Áp-ra-ham.

Áp-ra-ham nghe vậy, liền nhớ ngay đến cháu mình là Lót đang sống tại thành Sô-đôm. Ông thưa với Chúa: “Chúa ơi! Nếu như trong thành có năm mươi người tốt, Chúa cũng diệt họ sao? Xin vì năm mươi người nầy mà tha thứ, đừng hủy diệt thành”.

Chúa phán rằng: “Nếu trong thành Sô-đôm có năm mươi người tốt, thì vì tình thương những người đó, ta sẽ tha hết cả thành”.

Áp-ra-ham biết lòng nhân từ của Chúa thật lớn, nhưng ông cũng lo lắng. Sô-đôm tuy là thành phố lớn, nhưng chưa chắc có năm mươi người tốt. Vì vậy, ông nài xin tiếp: “Thưa Chúa, nếu lỡ thiếu năm người, chỉ còn bốn mươi lăm người, thì Chúa có tha thứ không?”

Chúa trả lời rằng: “Nếu có bốn mươi lăm người, ta cũng chẳng diệt thành đâu”.

Dầu vậy, Áp-ra-ham vẫn không an tâm, tiếp tục cầu thay cho dân thành Sô-đôm. Từ bốn mươi lăm người, ông hạ xuống còn ba mươi, hai mươi. Cuối cùng, ông kiên nhẫn cầu xin: “Xin Chúa đừng giận, để cho tôi thưa một lần nầy nữa thôi. Nếu chỉ có mười người, thì  làm sao?” Ngài phán rằng: “Vì tình thương mười người đó, Ta cũng chẳng diệt thành đâu”.

Dù Đức Chúa Trời nhân từ, giàu lòng thương xót, nhưng tiếc thay, trong thành Sô-đôm chẳng tìm ra dù chỉ là mười người. Vì vậy, thành nầy phải bị hủy diệt.

            (2) Kết quả sự cầu thay.

Khi Đức Chúa Trời quyết định hủy diệt Sô-đôm và Gô-mô-rơ, thì Ngài nhớ lời cầu nguyện của Áp-ra-ham mà giải cứu Lót. Một buổi chiều, Lót đang ngồi trước cửa thành Sô-đôm, là nơi trung tâm buôn bán, thì thấy hai thiên sứ đi đến cửa thành. Lót đứng dậy tiếp rước và mời về nhà mình.

Ở trong nhà, thiên sứ cho Lót biết Đức Chúa Trời sẽ hủy diệt thành nầy, và dặn ông cùng vợ, con gái, con rể… đi ra khỏi thành ngay tức khắc, nếu không sẽ bị chung số phận với dân Sô-đôm.

Nghe vậy, Lót liền đi báo cho con gái và con rể biết, nhưng các chàng rể của Lót tưởng Lót nói giỡn nên không để ý gì cả.

Đến sáng hôm sau, hai thiên sứ thúc hối, nhưng Lót cứ chần chừ mãi. Cuối cùng, không thể chờ đợi được nữa, hai thiên sứ nắm tay kéo Lót, vợ và hai con gái dẫn ra khỏi thành, đồng thời phán dặn rằng: “Hãy chạy thật nhanh, đừng ngó lại đằng sau và cũng đừng đứng lại. Hãy chạy trốn lên núi, kẻo không kịp”.

Đáng lẽ phải vâng theo lời phán dặn của thiên sứ, nhưng Lót không đủ can đảm để tin rằng mình có thể chạy kịp trước khi thành bị hủy diệt. Vì thế ông xin được chạy đến ẩn núp tại một thành nhỏ gần đó, gọi là thành Xoa.

Thiên sứ đồng ý yêu cầu của Lót. Đức Chúa Trời đối với Lót thật nhân từ và thương xót, phải không các em?

Gia đình Lót chạy ra khỏi thành Sô-đôm rất vội vàng, không kịp mang theo bầy chiên, bò và tài sản. Thiên sứ đã nghiêm cấm họ không được ngó lại đằng sau hoặc dừng bước. Nhưng vợ của Lót không vâng lời, quay ngó lại thành Sô-đôm, nên hóa thành một tượng muối. Lót và hai con gái vừa đến thành Xoa, thì  Đức Chúa Trời khiến lửa từ trời đổ xuống thiêu hủy hai thành Sô-đôm và Gô-mô-rơ.

    3. Ứng dụng.

Các em thân mến! Qua bài học nầy, các em thấy thái độ của Áp-ra-ham khi cầu thay như thế nào? (Ý kiến của các em là quý báu. Lắng nghe các em phát biểu và ghi trên bảng, rồi kết luận: Cầu nguyện là trò chuyện với Đức Chúa Trời).

Vì sao Áp-ra-ham có thể kiên nhẫn cầu thay cho Lót và dân thành Sô-đôm? (Áp-ra-ham quan tâm, và có lòng yêu thương). Các em nghĩ xem ai thường hay cầu nguyện cho các em? Tại sao cha mẹ, bạn thân của các em lại cầu nguyện cho các em? (Vì quan tâm, và yêu thương). Vậy thì các em hiểu định nghĩa của sự cầu thay là như thế nào rồi phải không? (Cho các em phát biểu. Cầu thay là trò chuyện với Đức Chúa Trời, thưa với Chúa những khó khăn của người mà mình quan tâm và yêu mến). Có điều gì các em phải cầu thay cho người thân và bạn bè không? Các em phải bày tỏ lòng yêu thương đối với họ bằng sự cầu thay, chắc chắn Chúa sẽ nghe lời cầu nguyện của các em và giúp đỡ họ, cũng như Ngài đã nghe lời cầu nguyện của Áp-ra-ham mà cứu Lót.

Kết thúc bài học, chị sẽ kể cho các em nghe một câu chuyện có thật về một thanh niên tên Augustine. Augustine là một thanh niên rất hoang đàng, nhưng mẹ của anh là một phụ nữ yêu mến, kính sợ Chúa. Thấy con hư hỏng, bà rất buồn và luôn luôn cầu nguyện cho con mình. Một ngày nọ, Đức Chúa Trời đã đụng chạm vào tấm lòng của Augustins khiến anh rất xúc động. Từ đó anh ăn năn tội, tin nhận Chúa, đời sống được thay đổi và dâng mình hầu việc Ngài.

Cầu thay đem lại kết quả thật lạ lùng. Vậy, cứ tiếp tục bền đỗ trong sự cầu thay, các em nhé!

(Cho các em nêu các nan đề cần cầu thay và cầu nguyện).