CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG DÀNH CHO BAN PHỤ NỮ. CHÚA NHẬT 11.06.2023
By Quản trị in PHỤ NỮ on 8 Tháng Sáu, 2023
Chúa nhật 11/06/2023.
- Đề tài: CHÚA NHẬT ÂM NHẠC & TRUYỀN THÔNG.
- Kinh Thánh: Thi Thiên 145.
- Câu gốc: “Hằng ngày con sẽ chúc tụng Chúa. Ca ngợi danh Ngài đến đời đời vô cùng” (Thi 145:2 – BHĐ).
- Đố Kinh Thánh: Thi Thiên 47-49.
- Thể loại: Ca ngợi – Cảm tạ.
* CHỈ DẪN: Xem chỉ dẫn Chúa nhật 07.05.2023
* Tìm hiểu Tiểu sử Thánh Ca.
GIÊ-XU LÀ BẠN THẬT (Thánh ca 253 -TCTLVN)
Lời: Joseph Scriven, 1855
Nhạc: C.C.Converse, 1868
“Ôi! Giê-xu Chúa ta là bạn thật, bằng lòng gánh tội lỗi chúng ta. Ban ơn chúng ta hôm mai thân mật, trình cho Chúa bao tâm sự ta. Bao lần ta bối rối gặp sầu tư, lắm lúc tâm hồn bỗng bồi hồi. Nguyên do chúng ta chẳng đem tâm sự trình ra trước Giê-xu mà thôi”.
Cuộc đời tác giả bài Thánh ca này có những chuỗi buồn nối tiếp theo nhau. Từ lúc là thanh niên gặp trắc trở trong hôn nhân cho đến lúc muốn lập lại hôn nhân, đau đớn vẫn tiếp tục theo đuổi. Nhưng cuộc đời dầu không đạt được nhiều mơ ước vẫn còn có Chúa Giê-xu là người bạn thật.
Sau khi tốt nghiệp đại học ở Dublin, Ireland, với bằng cử nhân vào năm 1842, Scriven, 23 tuổi đã bỏ chạy khỏi bờ biển quê hương sau cái chết đuối của vị hôn thê vào buổi chiều trước hôn lễ của họ. Dầu cách ly ngàn trùng với khung cảnh của thành phố Dublin, ông cũng chỉ tìm được chút khuây khỏa trong sự chạy trốn của mình mà thôi. Cuối cùng, ông đặt chân đến cảng Hope, nằm ở bờ bắc hồ Ontario, thuộc tỉnh Ontario, Canada. Xa hơn 16km về phía Bắc, nằm bên bờ hồ Rice tuyệt đẹp, là một khu định cư nhỏ tên Bewdley. Cách khu này vài dặm nữa là đồn điền Pengelley, nơi Scriven làm thầy giáo cho lũ trẻ của một gia đình trong nhiều năm.
Vào một đêm khuya năm 1855, Scriven nặng nề với cô đơn, thất vọng và buồn rầu, đã dốc đổ lòng mình với Đức Chúa Trời, van nài Ngài ban sự giải thoát khỏi gánh nặng và hứa rằng ông sẽ trung tín hầu việc Ngài khi Chúa đáp lời cầu nguyện của ông. Đức Chúa Trời nghe và trả lời. Joseph Scriven cảm thấy gánh nặng mình được cất khỏi một cách kỳ diệu. Trong niềm hoan hỉ vừa tìm thấy, Scriven vội thảo nhanh một bài thơ đơn sơ với nhiều khổ thơ mô tả cuộc chiến đấu và chiến thắng của ông. Với tựa đề là “Cầu nguyện không thôi”. Bài thơ ấy đại ý như sau:
“Kỳ diệu thay là tình bạn chúng ta có với Chúa Giê-xu
Ngài mang lấy tất cả tội lỗi, đau đớn của chúng ta
Lạ lùng bấy là đặc ân được trình dâng mọi sự
Với Đức Chúa Trời trong lời cầu nguyện
Ôi, chúng ta thường đánh mất sự bình an
Và mang lấy những nỗi đau khổ không tỏ bày
Nỗi niềm với Chúa trong lời cầu nguyện”.
Bi kịch theo đuổi những bước chân của Joseph Scriven như hình với bóng. Bước vào tình yêu lần thứ hai, ông đính ước với cô Eliza Catherine, con gái độc nhất của Đại úy Hải quân Hoàng gia Andrew Roche. Nhưng một lần nữa hạnh phúc lại khước từ ông: nàng mắc bệnh lao phổi và chết năm 1860, trước ngày lễ cưới của họ.
Sau hai nỗi bất hạnh đau thương như vậy, ông lại càng dấn mình thêm vào trong công việc tôn giáo và từ thiện. Ông kết hợp với nhóm anh em Plymouth và phục vụ như một nhà giảng đạo tình nguyện trong nhiều năm. Ông cũng giảng cho Hội Thánh Báp-tít Bailicboro gần đó trong một thời gian. Những người ở Bewdly và vùng phụ cận yêu mến ông vì đời sống giống Chúa của ông và thói quen chia sẻ tất cả lợi ích cá nhân của ông cho những người nghèo mà ông coi là cần yếu và cấp bách hơn chính mình. Vào những năm sau đó, người ta mô tả rằng “ông có khuôn mặt của một thiên sứ”. Những người biết rõ ông thì nói “ông có thói quen nói với tất cả mọi người về tình yêu của Chúa Giê-xu”.
Khi thể xác ông đã hư mòn bởi sự lao nhọc, năm 1886, Scriven trải qua những ngày cuối cùng của cuộc đời. Trong chính ngôi nhà 31 năm trước ông đã sáng tác bài thơ, Sacville tìm thấy bài ấy trong trong quyển vở dán sưu tập tranh ảnh. Trong cơn bệnh chí tử cuối cùng của Scriven, ông giải thích rằng “Đức Chúa Trời và tôi đã sáng tác bài thơ ấy”. Bài thơ được in lần đầu tiên khi Scriven để lại một bản sao cho mình và gởi một bản khác cho một tờ báo Cơ Đốc. Thời gian ngắn sau, Scriven qua đời. Những người bạn thân ông thuật lại: “Ông chết quỳ gối trong dáng điệu cầu nguyện”.
Ba đài kỷ niệm ông đã được dựng lên tại Bewdley và vùng phụ cận vào năm 1919, nhân dịp kỷ niệm 100 năm ngày sinh của ông. Bài thơ của ông do C.C.Converse phổ nhạc, từ lâu đã được trang trọng bảo tồn trong lòng Cơ Đốc nhân trên toàn thế giới. Bài Thánh ca ấy đã có vị trí vững chắc trong Thánh ca của Hội Thánh chung.