CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG DÀNH CHO BAN PHỤ NỮ. CHÚA NHẬT 29.05.2022
By Quản trị in PHỤ NỮ on 28 Tháng Năm, 2022
Chúa nhật 29.5.2022
- Đề tài: KỶ NIỆM CHÚA GIÊ-XU THĂNG THIÊN.
- Kinh Thánh: Hê-bơ-rơ 10:12, Lu-ca 24:51, Công vụ 1:9.
- Câu gốc: “Sau khi phán những điều ấy xong, Ngài được cất lên trong lúc các môn đồ đang nhìn xem Ngài. Có một đám mây tiếp Ngài khuất đi khỏi mắt họ“ (Công vụ 1:9 – BHĐ).
- Đố Kinh Thánh: 2Sử ký 13-15.
- Thể loại: Chia sẻ.
* CHỈ DẪN: (Xem hướng dẫn Chúa nhật 09.01.2022).
* TÀI LIỆU THAM KHẢO.
- DẪN GIẢI
Sau khi sống lại, trong 40 ngày liền Chúa đã hiện ra 13 lần, tại 13 chỗ khác nhau, để chứng minh cho toàn thể môn đồ đều xem thấy, biết rằng quả thật Ngài đã sống lại. Kế đó Ngài thăng thiên, tức là lên trời trước mặt họ.
- SỰ THẬT VỀ CHÚA GIÊ-XU THĂNG THIÊN.
Chúa Thăng thiên không phải là một chuyện hoang đường, nhưng là một sự thật. Chúa Giê-xu thăng thiên được ghi 33 lần trong Tân ước, thì phải biết việc đó chắc chắn là dường nào. Sự kiện nầy đã xảy ra trong lịch sử nhân loại, không gì chối cãi được. Chúa Giê-xu quả thật đã giáng sanh, đã chịu chết trên thập tự giá, đã sống lại và đã thăng thiên.
“Nhưng Đấng Christ đã vì tội lỗi dâng một sinh tế chuộc tội duy nhất và đời đời, rồi ngồi bên phải Đức Chúa Trời“ (Hê-bơ-rơ 10:12 – BHĐ), Chúa Giê-xu được đem lên bên hữu Đức Chúa Trời, không phải là một việc ngẫu nhiên, nhưng là một việc đã được ghi trong kế hoạch của Đức Chúa Trời từ xa xưa. “Đức Giê-hô-va phán với Chúa của con rằng: Hãy ngồi bên phải Ta cho đến khi Ta đặt các kẻ thù của Con làm bệ chân cho Con“ (Thi Thiên 110:1 – BHĐ). Thi Thiên 68:18 BHĐ: “Ngài đã lên nơi núi cao, dẫn theo muôn vàn kẻ bị tù đày, Ngài nhận lễ vật từ loài người, ngay cả từ những kẻ phản nghịch, Giê-hô-va Đức Chúa Trời ở với họ“. Đức Chúa Giê-xu đã tiên báo: “Chính ngươi đã nói thế. Nhưng Ta nói với các ngươi, sau nầy các ngươi sẽ thấy Con Người ngồi bên phải Đấng Quyền năng và ngự trên mây trời mà đến“ (Mat 26:64 – BHĐ).
- CÁCH CHÚA THĂNG THIÊN.
- Ngài được cất lên trời khi các môn đồ nhìn xem Ngài.
Lu-ca 24:51 – BHĐ: “Đang khi ban phước, Ngài lìa các môn đồ và được đem lên trời”.
Công vụ 1:9 – BHĐ: “Sau khi phán những điều ấy xong, Ngài được cất lên trong lúc các môn đồ đang nhìn xem Ngài. Có một đám mây tiếp Ngài khuất đi khỏi mắt họ”. Chúa Giê-xu đã kêu gọi các môn đồ lên núi Ô-li-ve với Ngài, khi họ nghe xong những lời từ giã cuối cùng, thình lình Ngài được cất lên, thân thể Ngài như bay bổng trên các từng mây và các môn đồ đã nhìn theo cho đến khi có những đám mây che khuất, không còn thấy Ngài nữa, họ trở về Giê-ru-sa-lem. Việc nầy đã xảy ra giữa ban ngày, trước mặt nhiều người chứng kiến và họ không thể nào quên cái giờ phút hết sức trọng đại đó được, nên đã liều chết để theo Chúa và cứ sốt sắng truyền giảng Tin lành của Ngài khắp nơi, không thể nào không nói ra những điều mình đã thấy, đã nghe, đã biết. Ước gì chúng ta có thể nói như vậy.
- Ngài được cất lên cao hơn các từng trời.
Hê-bơ-rơ 4:14 – BHĐ: “Do đó, vì chúng ta có một thầy tế lễ thượng phẩm vĩ đại đã vượt qua các tầng trời là Đức Chúa Giê-xu, Con Đức Chúa Trời, nên hãy giữ vững những điều chúng ta xưng nhận”.
Ê-phê-sô 4:10 – BHĐ: “Đấng đã xuống tức là Đấng đã lên trên tất cả các tầng trời để làm đầy dẫy mọi sự”. Không phải là một tầng trời, cũng không phải là ba tầng trời, nhưng không biết bao nhiêu tầng trời. Chúa Giê-xu đã lên cao hơn hết các tầng trời đó.
- Ngài được ngồi bên hữu Đức Chúa Trời.
Ê-phê-sô 1:20 – BHĐ: “Đó là quyền năng Ngài đã thực hiện trong Đấng Christ khi khiến Đấng Christ từ cõi chết sống lại, và đặt ngồi bên phải Ngài trong các nơi trên trời”.
Cô-lô-se 3:1 – BHĐ: “Vậy nếu anh em đã được sống lại với Đấng Christ, hãy tìm kiếm những điều ở trên trời, nơi Đấng Christ ngồi bên phải Đức Chúa Trời”. Đây là một lời khích lệ mạnh mẽ, chúng ta đừng tìm các sự ở dưới đất, nhưng hãy đứng thẳng, ngước đầu lên và tìm các sự ở trên trời, là nơi mà Chúa Giê-xu yêu dấu chúng ta đang ngồi tại đó. Chúng ta không có duyên nợ với trần gian nầy đâu, mà có duyên nợ với thiên đàng.
Công vụ 5:31 – BHĐ: “Đức Chúa Trời đã đem Đấng ấy lên bên phải Ngài làm Vua và Cứu Chúa để ban sự ăn năn và sự tha tội cho dân Y-sơ-ra-ên”. Đức Chúa Trời đã tôn Giê-xu làm Vua, làm Cứu Chúa của nhân loại. Dầu loài người tìm đủ mọi cách để chối bỏ Ngài, thì Ngài vẫn được Đức Chúa Trời tôn làm Vua, làm Cứu Chúa.
Khi Ê-tiên là một chấp sự của Hội Thánh, vì cớ Danh Chúa bị một đoàn người bạo động, kéo ông ra pháp trường và lấy đá ném vào ông cho đến chết. Khi ai nấy căm giận, mặt mày hung tợn như sư tử muốn ăn tươi nuốt sống ông, thì ông ngước mắt lên trời và la lên rằng: “Kìa tôi thấy các từng trời mở ra và Chúa Giê-xu đứng bên hữu Đức Chúa Trời”. Bao nhiêu câu Kinh Thánh nói Chúa Giê-xu ngồi bên hữu Đức Chúa Trời, tại sao chỗ nầy nói Chúa Giê-xu đứng bên hữu Đức Chúa Trời? Chúng ta đã từng tiếp khách, nếu khách quý đến nhà, chúng ta vội vàng đứng lên để tiếp đón, đó là phép lịch sự. Chúa Giê-xu cũng vậy, khi Ê-tiên bị ném đá, dầu thân thể chôn vùi vào đống đá nhưng linh hồn là phần cao trọng nhất được về với Chúa, nên Ngài đã đứng lên, long trọng tiếp đón ông. Vì vậy mà tác giả Thi Thiên 116 nói: “Sự chết của các người thánh là quý báu trước mặt Chúa”. Không những khi chúng ta còn sống, Ngài kể chúng ta là quý báu hơn vũ trụ, bởi vì cớ Ngài đã trả một giá quá đắt bằng chính mạng sống Ngài để mua chúng ta, thì khi chúng ta qua đời, Ngài xem quý báu hơn nên đã đứng lên tiếp đón chúng ta về với Ngài. “Phước thay cho người chết là chết trong Chúa” (Khải 14:13 – BHĐ).
- Ngài được đem lên cao hơn hết các quyền bính và thế lực.
Ê-phê-sô 1:21 – BHĐ: “Vượt trên tất cả mọi quyền thống trị, mọi thẩm quyền, mọi thế lực, mọi chủ quyền, và mọi danh hiệu, không chỉ trong đời nầy mà cả đời sắp đến nữa”. Chẳng có ai từ trời giáng thế, chẳng có ai chịu chết và được sống lại, cũng chẳng có ai thăng thiên. Chỉ một mình Ngài, vì Ngài quả là Cứu Chúa có một không hai, vô tiền khoáng hậu của nhân loại.
- MỤC ĐÍCH SỰ THĂNG THIÊN CỦA CHÚA:
- Để đem tội nhân đến sự ăn năn.
Công vụ 5:31 – BHĐ: “Đức Chúa Trời đã đem Đấng ấy lên bên phải Ngài làm Vua và Cứu Chúa để ban sự ăn năn và sự tha tội cho dân Y-sơ-ra-ên”. Dân Y-sơ-ra-ên đã tìm đủ mọi cách để chối bỏ Ngài không phải là Cứu Chúa cho họ, nhưng khi Ngài đã sống lại, thăng thiên và ban Thánh Linh giáng lâm, thì qua một buổi nhóm có ba ngàn người đã ăn năn.
- Để sắm sẵn cho chúng ta một chỗ ở trên trời.
Giăng 14:2-3 – BHĐ: “Trong nhà Cha Ta có nhiều chỗ ở; nếu không phải vậy, sao Ta lại nói với các con rằng Ta đi chuẩn bị cho các con một chỗ? Khi Ta đi và đã chuẩn bị chỗ cho các con rồi, Ta sẽ trở lại đem các con đi với Ta, để Ta ở đâu thì các con cũng ở đó“. Ngay tại quả đất nhỏ xíu nầy mà tỷ người đã sống được, phương chi là trời với các từng trời bao la vô cùng, hàng triệu triệu thế giới như quả đất nầy thì có biết bao nhiêu là chỗ ở. Nhưng tại sao Chúa bảo rằng Ngài về trước trên trời để sắm sẵn cho chúng ta một chỗ? Câu đó có nghĩa gì? Dầu nhà chúng ta rộng lớn đến đâu cũng vậy, khi mời khách về thì chúng ta phải chuẩn bị trước, sắp đặt đâu đó cho thứ tự, đầy đủ tiện nghi để tiếp những vị khách quý. Chúa Giê-xu cũng vậy, biết rằng tất cả chúng ta sẽ lên trời ở với Ngài đời đời, vì vậy Ngài về trước để sửa soạn một chỗ. Điều đó nói lên sự chăm sóc của Ngài quá ư chu đáo. Tại đó không còn nghĩa trang, không còn bệnh viện, không còn khám tù, không còn chiến tranh, không còn tội lỗi. Không ngờ Đức Chúa Trời yêu chúng ta dường ấy mà lo liệu cho chúng ta quá sức tưởng tượng như vậy. Nên Phao-lô cứ nhắc đi nhắc lại (1Cô 2:9; Rô-ma 8:18; 2Cô 4:16-18).
- Ngài về trời để trình lên công tác cứu rỗi đã hoàn thành.
Hê-bơ-rơ 6:20 – BHĐ: “Là nơi Đức Chúa Giê-xu, Đấng Tiên Phong, đã bước vào vì chúng ta, và đã trở nên thầy tế lễ thượng phẩm đời đời theo ban Mên-chi-xê-đéc”.
Hê-bơ-rơ 9:24 – BHĐ: “Vì Đấng Christ không vào nơi thánh bởi tay người làm ra, là bản sao của nơi thánh thật, nhưng vào chính thiên đàng, để bây giờ Ngài thay cho chúng ta đến trước mặt Đức Chúa Trời”. Theo mạng lệnh của Chúa, mỗi năm thầy tế lễ thượng phẩm được phép vào nơi Chí thánh một lần, phải có chậu huyết con sinh tế trên tay, để làm lễ chuộc tội cho toàn dân, rồi đi ra.
Điều đó chỉ về hình ảnh về Chúa Giê-xu là thầy Tế lễ thượng phẩm đời đời, đã vào nơi Chí thánh trên trời và đem theo chậu huyết chuộc tội, không phải huyết con sinh như chiên hay bò, nhưng mà chính Huyết của Ngài để làm lễ chuộc tội chúng ta một lần đủ cả cho đến đời đời, rồi ngồi luôn tại đó.
- Ngài lên trời để làm đầy dẫy mọi sự.
Ê-phê-sô 4:10 – BHĐ: “Đấng đã xuống tức là Đấng đã lên trên tất cả các tầng trời để làm đầy dẫy mọi sự”. Từ khi một thiên sứ định dấy loạn cùng Đức Chúa Trời, nó bị quăng xuống hỏa ngục song ảnh hưởng đó đã làm ô uế trời, cũng như tội lỗi của A-đam và Ê-va đã làm ô uế đất. Vì vậy, Chúa Giê-xu phải về trời để dâng tế lễ chuộc tội và tẩy uế tất cả mọi việc đó, và làm cho mọi khuyết được đầy đủ.
Thân thể chúng ta là vũ trụ thu hẹp nên nó kỳ diệu lắm, hơn nữa thân thể chúng ta là Đền thờ của Đức Chúa Trời mà Ngài vui lòng ngự vào còn kỳ diệu biết bao. Đó là lý do Phao-lô nhấn mạnh: “Anh em không biết rằng thân thể anh em là đền thờ của Đức Thánh Linh đang ngự trong anh em, Đấng mà Đức Chúa Trời đã ban cho anh em sao? Anh em cũng không còn thuộc về chính mình nữa” (1Cô 6:19 – BHĐ). Chúa Giê-xu đã dùng huyết Ngài tẩy uế các từng trời, thì cũng dùng huyết ấy tẩy uế đời sống chúng ta và ngự vào đó. Đừng phá hủy Đền thờ của Đức Chúa Trời, mỗi người phải biết giữ thân mình cho thánh sạch và tôn trọng (1Cô 3:17; 2Tês 4:4).
- KẾT QUẢ SỰ THĂNG THIÊN CỦA CHÚA.
- Ngài có quyền vô hạn đối với chúng ta.
Ê-phê-sô 1:18-20 – BHĐ: “Tôi cũng xin Ngài soi sáng con mắt của lòng anh em, để anh em biết niềm hi vọng mà Chúa đã gọi anh em đến là gì, sự phong phú của cơ nghiệp vinh quang Ngài trong các thánh đồ là thể nào, và đâu là quyền năng vĩ đại không dò lường được của Ngài đối với chúng ta là những người tin, theo sự tác động của quyền năng siêu việt của Ngài. Đó là quyền năng Ngài đã thực hiện trong Đấng Christ khi khiến Đấng Christ từ cõi chết sống lại, và đặt ngồi bên phải Ngài trong các nơi trên trời“.
Phao-lô thiết tha cầu xin Đức Chúa Trời mở con mắt của lòng chúng ta, vì những điều nầy không thấy bởi con mắt xác thịt, mà thấy bởi con mắt của lòng. Chúa Giê-xu đã mở cho bao nhiêu kẻ thù được thấy cõi vật chất, nhưng Ngài cũng mở mắt lòng chúng ta, để thấy bên kia thế giới vật chất nầy còn có cả thế giới vô hình. Nhờ đó chúng ta biết mình có một cơ nghiệp vinh hiển, giàu có đời đời. Bất cứ ai ở trần gian đều ước ao có một cơ nghiệp, nhưng cơ nghiệp trần gian nhỏ bé, tạm thời không đáng kể so với cơ nghiệp trên trời của Đức Chúa Trời dành cho chúng ta là con cái của Ngài. Hơn nữa, chúng ta biết được, kinh nghiệm được quyền vô hạn của Chúa. Ngài bảo: “Hết cả quyền bính trên trời, dưới đất đã giao cho Ta”, đó là quyền vô hạn. Mỗi người tại trần gian đều có quyền nhưng hữu hạn, hẹp hòi không đáng kể gì so với quyền vô hạn của Chúa. Quyền vô hạn đó dành cho chúng ta là con cái của Ngài, nhưng chúng ta hưởng được quyền vô hạn đó đến mức nào là tùy theo lòng tin của mình. Lời hứa của Chúa là: “Hãy xin sẽ được”, vô luận là bao nhiêu, vô luận là điều gì. “Hãy kêu cầu Ta, Ta sẽ trả lời cho; Ta sẽ tỏ cho ngươi những việc lớn và khó”, Chúa không bảo hãy xin việc nhỏ và dễ. “Trong ngày gian truân, hãy kêu cầu Ta, Ta sẽ giải cứu ngươi”. Trong ngày gian truân bà con chạy trốn, thân hữu xa lánh, nhưng Chúa ở gần. Đó là những lời hứa thuộc quyền vô hạn của Ngài, nhưng chúng ta hưởng được ít quá, vì chúng ta thiếu hiểu biết, nhất là thiếu lòng tin cậy.
Thí dụ: Nước trong đại dương là vô lượng nhưng chúng ta được ít hay nhiều tùy theo mình dùng cái gì để múc nó. Nếu chúng ta dùng cái chén, chén đầy, cái thùng, thùng đầy, bất cứ một cái gì lớn nhất mình có, cũng đầy. Nếu chúng ta đào một con rạch, thì rạch đầy, ngắn đầy, dài cũng đầy, hết thảy đều đầy. Chúng ta được nước ít hay nhiều tùy theo mình đào con sông hay con rạch đó. Sự cung ứng của Chúa lúc nào cũng dồi dào, vô hạn, vô lượng.
Dân Y-sơ-ra-ên sống 40 năm trong sa mạc, Chúa nuôi họ đầy đủ mỗi ngày. Nếu họ sống 400 năm, hay 4000 năm cũng vậy. Dân số của họ vào khoảng 2 triệu người, nếu họ có 20 triệu hay 200 triệu thì cũng vậy thôi. Nhu cầu của chúng ta dầu lớn đến đâu, so với quyền vô hạn của Chúa nó vẫn còn là nhỏ quá. Chúng ta chưa kinh nghiệm bao nhiêu, vì chúng ta chưa tin Chúa đến cái được sâu đầy. Chúa thách đố chúng ta: “Ngươi sẽ thấy việc lớn hơn việc đó”, “Nếu ngươi tin, thì sẽ thấy sự vinh hiển của Đức Chúa Trời” (Giăng 1:50; 11:40 – BHĐ). Nhân đó, tôi ước ao 10 triệu linh hồn được cứu, để bất cứ nơi nào trong nước Việt Nam cũng vang lên tiếng ca ngợi Chúa yêu dấu của chúng ta. Ngần nầy người được cứu có thấm vào đâu. Biết mình đã được cứu, thì luôn luôn ước ao người khác cũng được cứu như mình.
- Cho chúng ta được dạn dĩ đến gần Đức Chúa Trời.
Hê-bơ-rơ 4:14-16 – BHĐ: “Do đó, vì chúng ta có một thầy tế lễ thượng phẩm vĩ đại đã vượt qua các tầng trời là Đức Chúa Giê-xu, Con Đức Chúa Trời, nên hãy giữ vững những điều chúng ta xưng nhận. Vì chúng ta không có một thầy tế lễ thượng phẩm chẳng có thể cảm thông sự yếu đuối chúng ta, nhưng có một thầy tế lễ bị cám dỗ đủ mọi cách như chúng ta, song chẳng phạm tội. Vậy, chúng ta hãy vững lòng đến gần ngôi ân điển, để nhận được sự thương xót và tìm được ân điển giúp đỡ chúng ta kịp thời“.
Đây là một lời mời. Mỗi chúng ta hãy dạn dĩ đến gần Đức Chúa Trời bằng sự cầu nguyện. Con người khốn nạn nầy mà lại được đến gần Đức Chúa Trời đâu phải là dễ, nhưng nhờ bên hữu Đức Chúa Trời có Chúa Giê-xu để bênh vực chúng ta, đảm bảo cho chúng ta. Đó là việc không ai làm được, chỉ một mình Chúa Giê-xu mà thôi, và Ngài đang ở đó chờ đợi chúng ta.
- Ngài ban Thánh Linh ngự xuống trên chúng ta.
Sau khi Chúa Giê-xu thăng thiên 10 ngày, Đức Thánh Linh giáng lâm ở với Hội Thánh cho đến bây giờ. Như vậy, sự thăng thiên của Chúa Giê-xu đem đến kết quả lớn lao (Giăng 7:39; 16:7; Công 2:33).
- Ngài làm cho Danh của Ngài trổi hơn mọi danh.
“Chính vì thế mà Đức Chúa Trời đã tôn Ngài lên rất cao, và ban cho Ngài danh trên hết mọi danh, để khi nghe đến danh Đức Chúa Giê-xu, mọi đầu gối trên trời, dưới đất, bên dưới đất đều phải quỳ xuống, và mọi lưỡi đều phải xưng nhận Đức Chúa Giê-xu Christ là Chúa, mà tôn vinh Đức Chúa Trời là Đức Chúa Cha” (Phi-líp 2:9-11 – BHĐ).
- Ngài trở nên đầu của Hội Thánh.
Ê-phê-sô 1:22-23 – BHĐ: “Ngài đã đặt vạn vật dưới chân Đấng Christ và lập Đấng Christ làm đầu mọi sự vì Hội Thánh. Hội Thánh là thân thể Ngài, là sự đầy dẫy của Đấng làm viên mãn mọi sự trong mọi loài”. Chúa Giê-xu là đầu, Hội Thánh là thân. Đầu với thân tương quan mật thiết vô cùng. Đầu không có thân thì không phải là người, mà thân không có đầu cũng vậy. Chúng ta không có ai là đầu của mình. Hội Thánh Tin lành Việt Nam, Hội Thánh trên thế giới không có người nào là đầu, chỉ có Chúa Giê-xu. Chúng ta không tôn thờ một người nào, tất cả đều là anh em trong Chúa. Chúng ta lấy làm hãnh diện được Chúa Giê-xu là đầu. Đó là lý do Hội Thánh tồn tại đến ngày nay, vì Ngài điều khiển mọi sự. Chúa mượn hình ảnh đó để nói lên mối tương quan giữa chúng ta với Ngài và quyền cao cả của Ngài trong Hội Thánh. Nên không ai có thể tiêu diệt được Hội Thánh, vì không thể tiêu diệt Chúa Giê-xu.
- Để nói lên sự cứu rỗi đã hoàn tất.
Hê-bơ-rơ 1:3 – BHĐ: “Con là ánh sáng rực rỡ của vinh quang Đức Chúa Trời và là hình ảnh trung thực của bản thể Ngài. Con dùng lời quyền năng của Ngài mà nâng đỡ muôn vật. Sau khi tẩy sạch tội lỗi, Ngài ngồi bên phải Đấng Tôn Nghiêm ở trên trời”. Sau khi làm xong sự sạch tội, tức là sau khi hoàn tất công việc cứu rỗi, thì Ngài ngồi bên hữu Đức Chúa Trời. Chúa Giê-xu đã giáng thế, đã chịu chết, đã sống lại, đã về trời, và bây giờ Ngài ngồi bên hữu Đức Chúa Trời. Không ai có thể thêm gì cho công cuộc, vì trên thập tự giá Chúa bảo: “XONG RỒI!” .
- Chúa đang cầu thay cho chúng ta.
Rô-ma 8:34 – BHĐ: “Ai sẽ là người kết án họ khi mà Đấng Christ Giê-xu là Đấng đã chết và cũng đã sống lại, Đấng đang ngồi bên phải Đức Chúa Trời và cầu thay cho chúng ta?“. Đây là một lời thách đố. Ai sẽ kiện cáo chúng ta? Ai sẽ lên án chúng ta? Nói như thế là không ai kiện cáo được, kể cả kẻ thù là quỷ Sa-tan cũng phải bó tay.
Chúa Giê-xu thăng thiên là một ơn phước lớn cho chúng ta. Một ngày không xa, Chúa sẽ từ trời trở lại đem Hội Thánh của Ngài, kể cả những người đã chết từ buổi sáng thế sống lại, hiệp với chúng ta là kẻ còn sống, lên không trung gặp Chúa, rồi sẽ bước vào cõi đời đời vô cùng ở trên trời. Nguyện Chúa cho chúng ta hết thảy đều có mặt trong ngày trọng đại đó, miễn là chúng ta bền chí trên đường theo Chúa, đúng như Chúa bảo: “Khá giữ trung tín cho đến chết, rồi Ta sẽ ban cho con mão triều thiên của sự sống”.