Thẻ: CHĂM SÓC ANH EM

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG DÀNH CHO BAN PHỤ NỮ. CHÚA NHẬT 21.04.2024

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG DÀNH CHO BAN PHỤ NỮ. CHÚA NHẬT 21.04.2024

in Chưa được phân loại on 15 Tháng Tư, 2024

Chủ nhật 21/04/2024 (Chúa nhật Tương trợ).

  1. Đề tài: CHĂM SÓC ANH EM
  2. Kinh Thánh: Phi-líp 4:2-7, 10-19.
  3. Câu gốc: “Tôi hiện rất vui mừng trong Chúa, vì cuối cùng, anh em lại quan tâm đến tôi. Thật ra anh em vẫn quan tâm, nhưng không có dịp tiện” (Phi-líp 4:10 BHĐ).
  4. Đố Kinh Thánh: Châm Ngôn 25-27.
  5. Thể loại: Thảo luận.

* CHỈ DẪN: Xem chỉ dẫn Chúa nhật 04-02-2024.

Đề tài 1: Giúp đỡ bằng lời nói khích lệ an ủi khi họ khó khăn đang cần nhu cầu.

Đề tài 2: Giúp đỡ đem lại cho anh em sự hòa thuận khi họ mâu thuẫn với nhau, không những thế, chúng ta cũng cần phải chia xẻ những nhu cầu vật chất cho anh em khi họ có nhu cầu.

* TÀI LIỆU THAM KHẢO:

  1. GIÚP NGƯỜI ĐANG MÂU THUẪN VỚI NHAU (Phil 4:2-3).

Ê-vô-đi và Sin-ty-cơ đang có mâu thuẫn. Phao-lô mô tả họ là những người đã từng chung vai sát cánh với ông trong công việc truyền bá Phúc Âm, chịu nhiều hoạn nạn, khó khăn. Không rõ họ mâu thuẫn với nhau về vấn đề gì, khiến họ không thể hiệp một để hầu việc Chúa được.

Điều này cho thấy những va chạm có thể xảy ra bất cứ ở đâu, ngay cả Hội Thánh. Kinh Thánh mô tả những xích mích giữa Phao-lô và Ba-na-ba, bất đồng giữa các sứ đồ. Sự khác biệt giữa Cơ đốc nhân và người ngoại không phải là không có sự va chạm, nhưng là sự va chạm được giải quyết. Bổn phận của chúng ta là tìm cách giúp đỡ, đem họ trở lại hòa thuận. Phao-lô nói trực tiếp với hai người: “tôi khuyên Ê-vô-đi và Sin-ty-cơ phải hiệp một ý trong Chúa”, ông còn nói thêm “hỡi kẻ đồng liêu trung tín, tôi cũng xin anh giúp hai người đàn bà ấy”.

Hai người phải giải quyết vấn đề mâu thuẫn của họ trước, người thứ ba đóng vai trò hòa giải, giúp họ hòa thuận. Chúa Giê-xu dạy các môn đồ trong bài giảng trên núi (Mat 5:9) “Phước cho những kẻ làm cho người hòa thuận, vì sẽ được gọi là con Đức Chúa Trời”.

  1. GIÚP NGƯỜI ĐANG BUỒN BÃ NGÃ LÒNG (Phi-líp 4:4-7)

Có những tín hữu Hội Thánh Phi-líp đang lo lắng, buồn phiền. Có thể họ đang lo lắng cho Phao-lô đang ở trong cảnh tù tội (1:12), lo lắng cho Ép-ba-phô-đích đang đau yếu (2:27), có thể là đang lo buồn cho chính họ cũng đang gặp cảnh bắt bớ của chính quyền, hay là một tà giáo đang xen vào giữa họ (1:17), lung lạc đức tin của một số người.

Trong cuộc đời theo Chúa, nhiều khi lâm vào tình trạng buồn bã, bối rối, ngã lòng, chúng ta cũng cảm thấy tuyệt vọng, bất lực, đôi khi muốn buông xuôi tất cả. Một số người nhờ cậy Chúa đứng lại được, nhưng cũng có người buông xuôi.

Trong lúc đó còn gì quý hơn là một người đến chuyện trò, an ủi, khích lệ. Sự có mặt của một người thân yêu biết cảm thông chia xẻ là một điều quý giá biết bao. (Truyền đạo 4:9-10) viết: “Hai người hơn một… nếu người này ngã thì người kia sẽ đỡ bạn mình lên”, hoặc (Châm ngôn 17:17) “Bằng hữu thương mến nhau luôn luôn. Và anh em sanh ra để giúp đỡ trong lúc hoạn nạn”.

Chúng ta sẽ dùng lời Chúa an ủi khích lệ anh em mình, chính lời Chúa sẽ nâng đỡ người đang buồn chán ngã lòng đó trở lại vui vẻ, bình an.

III. GIÚP NGƯỜI ĐANG CÓ NHU CẦU CẦN THIẾT (Phi-líp 4:10-13)

Phao lô đang ở trong tù, bị xiềng xích, thiếu thốn mọi điều. Hội Thánh Phi-líp biết hoàn cảnh khó khăn, họ tha thiết cầu nguyện cho ông. Họ quyên góp tiền bạc, cử Ép-ba-phô-đích mang đến cho ông. Phao lô viết trong (c.10) “Tôi được rất vui mừng trong Chúa, vì nay anh em lại lo tưởng về tôi lần nữa…”

Hội Thánh có người giàu, kẻ nghèo, anh em trong Chúa có bổn phận giúp đỡ, thể hiện tình yêu thương chân thật. Chúa Giê-xu động lòng thương xót đoàn dân không có thức ăn, đã làm phép lạ hóa bánh cho đoàn dân ăn là một hình ảnh cần phải bắt chước. Chúng ta cần quan tâm đến nhu cầu vật chất của người lãnh đạo cũng như hết thảy anh em chúng ta mỗi khi họ gặp thiếu thốn khó khăn.

  1. LÀM ĐẸP LÒNG CHÚA (Phi líp 4:14-19).

Sự giúp đỡ anh em của chúng ta nói lên hai điều:

  1. Đời sống kết quả (câu 17): Phao lô nói rằng khi Hội Thánh Phi-líp giúp đỡ cho ông, điều làm cho ông vui mừng không phải vì ông được chu cấp nhu cầu cần dùng, nhưng vì ông thấy được kết quả trong đời sống đức tin của họ. Những tín hữu Hội Thánh Phi-líp đã sống một đời sống kết quả, họ không NÓI yêu Phao lô bằng miệng, nhưng họ LÀM sự yêu thương bằng thực tế.
  2. Đẹp lòng Đức Chúa Trời: (C.18) “như một thứ hương có mùi thơm, tức là một của lễ Đức Chúa Trời đáng nhận, và đẹp lòng Ngài”. Kinh Thánh cho biết người ta dâng lên cho Đức Chúa Trời nhiều của lễ, nhưng không phải của lễ nào Đức Chúa Trời cũng nhận lấy và đẹp lòng, trên thực tế có nhiều của lễ Ngài còn gớm ghiếc nữa (Ê-sai 1:13).

Của lễ đẹp lòng Chúa không phải là những của lễ phô trương sự giàu có bên ngoài, nhưng là một hành động xuất phát từ tấm lòng bên trong.

Giúp đỡ người khác là một hành động thiết thực bày tỏ tình yêu thương của mình, không chỉ giúp đỡ bằng lời nói giúp người ta hòa thuận, lời nói giúp an ủi trong hoạn nạn khó khăn, chúng ta cũng cần phải chia xẻ nhu cầu vật chất cho anh em mình khi họ có nhu cầu (Gal 6: 2) “Hãy mang lấy gánh nặng cho nhau, như vậy anh em sẽ làm trọn luật pháp của Đấng Christ”, hay (Ga-la-ti 6:10) “Vậy, trong lúc có dịp tiện, hãy làm điều thiện cho mọi người, nhứt là cho anh em chúng ta trong đức tin”. (1Giăng 3:18) cũng viết: “Hỡi các con cái bé mọn, chớ yêu mến bằng lời nói và lưỡi, nhưng bằng việc làm và lẽ thật”.