BÀI 8. BÔNG TRÁI CỦA LÒNG GANH GHÉT (GV-HV)
By andynguyen in QUÍ II. 2016, THIẾU NHI on 6 Tháng Bảy, 2018
BÀI 8. BÔNG TRÁI CỦA LÒNG GANH GHÉT (GV)
I. KINH THÁNH: Sáng 37.
I. CÂU GỐC: “Vì ở đâu có những điều ghen tương tranh cạnh ấy, thì ở đó có sự lộn lạo và đủ mọi điều ác” (Gia-cơ 3:16).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:
– Biết: Gia đình của Gia-cốp đã xảy ra nhiều điều không vui, do lòng ghen ghét giữa anh em với nhau.
– Cảm nhận: Ghen ghét dẫn đến tội lỗi. Cần trừ đi lòng ghen ghét trong lòng.
– Hành động: Nêu ra những vấn đề do lòng ghen ghét gây ra, và trình bày rõ cách đối phó.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY
A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.
Viết lên giấy bìa cứng những chữ: Giận hờn, ghen ghét, tàn nhẫn, độc ác… rồi phân phát cho các em để nói lên ý nghĩa. Ví dụ để minh họa.
B. BÀI HỌC KINH THÁNH.
- Vào đề.
Ganh ghét là gì? Ganh ghét là không muốn người khác có những cái mà mình không có. Ví dụ: Ganh ghét người khác có chiếc áo mới, có đồ chơi mới… Ganh ghét là tội lỗi, thường mang lại cho ta sự bực bội và nhiều sự rắc rối trong cuộc sống. Trong xã hội chúng ta đang sống, có rất nhiều tội lỗi xảy ra do lòng ghen ghét gây nên. Hôm nay, các em sẽ thấy những bất hạnh trong gia đình của Gia-cốp do lòng ganh ghét gây ra.
- Bài học.
(1) Nguyên nhân dẫn đến sự ganh ghét.
- Giô-sép được cha yêu thương hơn.
Sau khi làm hòa với Ê-sau, Gia-cốp dẫn người nhà của mình đến sinh sống tại xứ Ca-na-an. Gia-cốp có mười hai người con trai. Hai cậu con út tên là Giô-sép và Bên-gia-min. Gia-cốp đặc biệt yêu thương Giô-sép hơn tất cả các con trai mình. Hàng ngày, các anh phải dẫn bầy chiên ra đồng ăn cỏ, Giô-sép lúc đó mười bảy tuổi cũng phụ các anh của mình đi chăn chiên.
Gia-cốp rất yêu thương Giô-sép, nên cho cậu một cái áo có nhiều màu sắc sặc sỡ, rất đẹp. Giô-sép liền đem cái áo mới khoe với các anh mình.
(Mời một vài em nói lên cảm nghĩ của mình nếu ở trong trường hợp là các anh của Giô-sép, khi thấy Giô-sép được cha cho cái áo nhiều màu, còn mình thì không?) Các em suy nghĩ xem, các anh của Giô-sép ganh ghét là có lý do không? Nếu cha của em yêu thuơng một người nào trong gia đình nhiều hơn em, thì em cảm thấy thế nào? Dù cho rằng em có đủ lý do để ganh ghét, nhưng Chúa có muốn các em làm như thế không?
Các anh thấy cha thương Giô-sép hơn bọn mình, thì ganh ghét và nói với Giô-sép bằng những lời lẽ hằn học.
- Những giấc mơ lạ của Giô-sép.
Một đêm nọ, Giô-sép nằm ngủ và mơ một giấc mơ rất lạ. Sáng hôm sau, Giô-sép phấn khởi thuật lại giấc mơ của mình cho các anh nghe. “Chúng ta đang ở ngoài đồng bó lúa. Em thấy bó lúa của em dựng đứng lên, còn bó lúa của các anh đều ngã nằm xuống chung quanh bó lúa của em”.
Các anh của Giô-sép vốn đã ganh ghét cậu, bây giờ nghe về giấc mơ, thì họ càng ghét hơn và quát: “Mày muốn làm lớn hơn chúng tao sao?”
Không bao lâu, Giô-sép lại nằm chiêm bao lần nữa, và cậu vẫn kể cho các anh nghe. “Em thấy mặt trời, mặt trăng và mười một ngôi sao đều sấp mình xuống trước mặt em”. Lần nầy cha của Giô-sép nghe và la rầy cậu: “Có phải tao, mẹ, và các anh mầy đều phải đến sấp mình xuống đất trước mặt mầy chăng?” Dù la rầy nhưng ông ghi nhớ những điều Giô-sép đã nói, còn các anh thì ghét cay, ghét đắng, và từ đó gọi chàng là “thằng nằm mộng”.
(2) Hành động của sự ganh ghét.
Cũng như mọi ngày, các anh của Giô-sép đi chăn bầy súc vật ở ngoài đồng. Nhưng lúc nầy, các anh phải dẫn bầy súc vật đi thật xa mới có đồng cỏ và suối nước. Đã mấy ngày rồi, các anh vẫn chưa về, vì thế cha rất lo lắng cho các con trai của mình. Lúc bấy giờ, chưa phát minh ra điện thoại, nên không thể liên lạc để biết tin tức của họ được, chỉ có cách là sai Giô-sép đi tới tận nơi để thăm.
Giô-sép vâng lời cha ra đi. Cậu đi đến nơi nhưng không thấy các anh đâu cả. Có một người cho chàng biết các anh đã dẫn bầy chiên đi nơi khác rồi. Thế là Giô-sép phải đi thêm một chặng đường nữa. Khi gần đến nơi, các anh đã nhìn thấy Giô-sép và họ nói với nhau: “Coi kìa! Thằng nằm mộng đến kìa”.
Họ nhớ đến giấc mơ của Giô-sép, thì rất căm giận và nói: “Chúng ta giết nó đi, quăng xuống một cái hố nước nào đó, rồi chúng ta nói với cha là nó đã bị thú rừng xé xác, để xem thử các điềm chiêm bao của nó ra sao?”
Nhưng một người anh của Giô-sép tên Ru-bên, nói rằng: “Chúng ta đừng giết chết nó. Hãy liệng nó xuống hố nước ở chỗ kia”. Chàng nói vậy là tính tìm cách cứu Giô-sép. Tất cả mọi người đều đồng ý và chờ khi Giô-sép đến gần, các anh xông tới lột cái áo có nhiều màu sắc mà cậu đang mặc, rồi quăng Giô-sép xuống một hố rất sâu. Cậu không thể tự mình trèo ra khỏi hố được. Giữa lúc hiểm nghèo nầy, Giô-sép rất tuyệt vọng vì không có ai giúp đỡ, nhưng cậu không hiểu rằng Đức Chúa Trời đã có kế hoạch trên đời sống mình và Ngài là Đấng đoái xem.
Mặc cho Giô-sép kêu cứu, khóc lóc, van nài, các anh vẫn ngồi trên miệng hố ăn uống vui mừng, mà không một chút thương xót. Ngay lúc đó, có một đoàn lái buôn đi ngang qua, các anh của Giô-sép nghĩ đến một cách có lợi hơn. “Hãy đem bán nó cho đoàn lái buôn nầy. Chúng ta sẽ được một ít tiền”. Tất cả đều đồng tình và họ kéo Giô-sép lên khỏi hố. Giô-sép cứ tưởng các anh đã tha thứ cho mình, nào ngờ vừa lên khỏi hố, cậu đã bị dẫn đến bán cho những người xa lạ để lấy hai mươi miếng bạc. Chàng công tử bột Giô-sép chỉ trong phút chốc đã trở thành tên nô lệ và bị mang sang xứ Ai-cập.
Khi Giô-sép bị bán rồi, thì Ru-bên trở lại hố để cứu em mình, nhưng không thấy đâu cả. Ru-bên xé áo mình, khóc lóc: “Ôi! Đứa trẻ đâu mất rồi! Tôi biết đi đâu để tìm lại nó bây giờ?” Ru-bên không đủ can đảm để nói với cha sự thật, chỉ còn cách là cùng nói dối cha. Các anh giết một con dê đực, rồi lấy áo nhiều màu mà cha tặng cho Giô-sép, nhúng vào trong máu. Làm như vậy để nhìn có vẻ là Giô-sép đã bị thú dữ cắn chết rồi.
Họ trở về mang theo cái áo nhúng máu của Giô-sép và làm bộ buồn rầu nói: “Cái áo nầy chúng con tìm thấy ở ngoài đồng vắng. Cha xem thử có phải là cái áo mà cha đã cho Giô-sép không?” Gia-cốp nhìn và nói rằng: “Đây chính là áo của con trai cha, chắc nó đã bị thú dữ ăn thịt rồi”. Nói xong, ông khóc lóc, đau đớn đến nỗi mọi người xúm lại an ủi, nhưng vẫn không nguôi được.
Kế hoạch của các anh đã thành công. Họ không chỉ nói dối, mà còn lường gạt cha mình. Gia-cốp cứ tưởng Giô-sép thật sự đã bị thú dữ giết rồi.
Thật là một thảm kịch! Giô-sép bị bán sang một xứ xa lạ, người cha mất đi đứa con cưng, đau khổ đến nổi muốn chết. Không biết các anh của Giô-sép có cảm thấy lương tâm bị cắn rứt khi nhìn thấy sự đau khổ của cha không? Nhưng chúng ta tin rằng Giô-sép không phải một mình xuống Ai-cập, mà có Chúa cùng đi.
- Ứng dụng.
Các em có biết tại sao các anh của Giô-sép ganh ghét Giô-sép không? (Giô-sép khoe điềm chiêm bao của mình, và cũng vì được cha yêu thương nhiều hơn, may cho một chiếc áo nhiều màu sắc). Sự ganh ghét sanh ra tội lỗi, khiến cho các anh của Giô-sép quên đi tình anh em, làm cho cha đau khổ và phạm tội với Đức Chúa Trời.
Sự ganh ghét có thường xảy ra trong đời sống các em không? Khi thấy bạn làm bài được điểm cao, thi đậu còn em thi rớt, họ có nhiều bạn bè yêu mến hơn các em, thì các em có sinh lòng ganh ghét không? Lúc ganh ghét người khác, các em cảm thấy hoặc hành động như thế nào? (Cho các em trả lời).
Chúa cho mỗi người có một ân tứ khác nhau, không nên ganh ghét hay so sánh với người khác. Chỉ cần các em tận tâm hoàn thành công việc của mình là tốt rồi. Các em à! Ganh ghét thường hay lẻn vào xâm chiếm đời sống của chúng ta, nên cần phải có sự giúp đỡ của Chúa. Cảm tạ Chúa và thỏa lòng với những điều Chúa ban cho các em, đừng sa vào bẫy của ma quỷ. Bây giờ, hãy cầu xin Chúa giúp đỡ các em nhé.
BÀI 8. BÔNG TRÁI CỦA LÒNG GANH GHÉT (HV)
I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 37.
II. CÂU GỐC: “Vì ở đâu có những điều ghen tương, tranh cạnh ấy, thì ở đó có sự lộn lạo và đủ mọi đều ác” (Gia-cơ 3:16).
III. BÀI TẬP.
- Tâm tình của Giô-sép.
Thông thường, người ta thường hay ganh ghét người khác vì họ có những điều mà mình không có. Giô-sép đã bị mười người anh của mình ganh ghét và hãm hại, vì cha cho riêng Giô-sép cái áo nhiều màu sắc. Em hãy giúp Giô-sép nói lên tâm tình của mình, bằng cách điền vào chỗ trống những từ ngữ thích hợp.
Tôi tên là Giô-sép. Tôi có _______ anh em.
Bố tôi tên là __________. Bố tôi ____________ tôi hơn các anh. Ông cho tôi một _________________, vì thế gây cho các anh _____________ tôi. Dù họ_______ tôi, tôi vẫn______________ họ.
- Con đường Giô-sép đi.
- Tô màu đỏ trên con đường Giô-sép đi tìm các anh.
- Tô màu đen trên con đường Giô-sép
bị bán dẫn đi đến Ai-cập.
- Đánh dấu X vào những hành động em thường làm, và dấu K vào những hành động mà em nghĩ mình không nên làm.
Những hành động trong đời sống | Nên |
Không nên |
Em thường………………………………………………..
Em thường……………………………………………….. Em thường……………………………………………….. Em thường……………………………………………….. Em thường……………………………………………….. Em thường……………………………………………….. Em thường……………………………………………….. Em thường……………………………………………….. Em thường……………………………………………….. Em thường……………………………………………….. Em thường……………………………………………….. Em thường……………………………………………….. Em thường……………………………………………….. Em thường……………………………………………….. Em thường……………………………………………….. Em thường……………………………………………….. Em thường……………………………………………….. Em thường……………………………………………….. Em thường……………………………………………….. Em thường……………………………………………….. Em thường……………………………………………….. Em thường……………………………………………….. |
…….
……. ……. ……. ……. ……. ……. ……. ……. ……. ……. ……. ……. ……. ……. ……. ……. ……. ……. ……. ……. ……. |
………..
……….. ……….. ……….. ……….. ……….. ……….. ……….. ……….. ……….. ……….. ……….. ……….. ……….. ……….. ……….. ……….. ……….. ……….. ……….. ……….. ……….. |