Latest News From Our Blog

BÀI 6. TỘI LỖI CỦA LOÀI NGƯỜI (GV)

BÀI 6. TỘI LỖI CỦA LOÀI NGƯỜI (GV)

By andynguyen in QUÍ I. 2016, THIẾU NHI on 13 Tháng Sáu, 2017

BÀI 6. TỘI LỖI CỦA LOÀI NGƯỜI 

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 2:8-3:24.

II. CÂU GỐC: “Vì, như bởi sự không vâng phục của một người mà mọi người khác đều thành ra kẻ có tội, thì cũng một lẽ ấy, bởi sự vâng phục của một người mà mọi người khác sẽ đều thành ra công bình” (Rô-ma 5:19).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Nguồn gốc của tội lỗi là do A-đam và Ê-va không vâng phục Đức Chúa Trời.

– Cảm nhận: Tội lỗi dẫn đến hậu quả thật kinh khiếp.

– Hành động: Em nhờ cậy huyết Chúa Giê-xu để đắc thắng tội lỗi.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

A. CHUẨN BỊ.

  1. Sưu tầm một số hình ảnh về luật pháp như: Luật giao thông, pháp luật của nhà nước…
  2. Cho học viên trả lời cách đơn giản: “Tội lỗi là gì?” trên tờ giấy.
  3. Chứng minh sức hút của trái đất. Dùng hiện tượng quyển sách hay quả bóng rơi.
  4. Giấy màu, hồ, một bong bóng.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH

    1. Vào đề.

Ở trường các em phải tuân theo nội qui của trường, trong lớp học, thầy cô thường hay nhắc nhở các em phải giữ trật tự, ở nhà thì ba mẹ bảo các em phải nghe lời ba mẹ. Đôi lúc các em bực mình và mong trở thành người lớn. Nhưng khi lớn lên, các em cũng phải tuân giữ pháp luật của nhà nước. Ví dụ: Tuân giữ luật giao thông, giữ pháp luật nhà nước qui định. Tất cả mọi người đều phải học tập tuân giữ luật pháp, nhưng điều quan trọng hơn là học tập tuân giữ luật pháp của Đức Chúa Trời. Trong bài học hôm nay, có đề cập đến hai người không tuân giữ luật pháp của Đức Chúa Trời.

    2. Bài học.

(1) Công việc của A-đam.

Các em thân mến! Con người đầu tiên được được Đức Chúa Trời dựng nên trên thế giới nầy, là một người đàn ông, Chúa đặt tên là A-đam. Đức Chúa Trời cho A-đam ở trong một khu vườn tuyệt đẹp. Trong vườn, có một con sông nước trong xanh chảy qua, nhiều động vật, cây ăn trái và hoa quả. Khu vườn đó tên là Ê-đen. A-đam ở đó để chăm sóc cây cối và coi giữ vườn. Ngoài ra Đức Chúa Trời còn giao thêm cho A-đam một nhiệm vụ quan trọng nữa, là đặt tên cho các loài thú đồng và các loài chim trời. Tên nào A-đam đã đặt thì trở thành tên riêng của nó.

A-đam sống một mình trong vườn Ê-đen đẹp đẽ, Đức Chúa Trời phán rằng: “Loài người ở một mình thì không tốt; ta sẽ làm nên một kẻ giúp đỡ giống như nó” (Sáng 2:18). Đức Chúa Trời làm cho A-đam ngủ mê và lấy một xương sườn của ông tạo dựng nên người nữ đầu tiên, đặt tên là Ê-va.

A-đam và Ê-va sống trong vườn Ê-đen thật là hạnh phúc. Đức Chúa Trời thường hay đến vườn trò chuyện với hai người.

Một hôm, Đức Chúa Trời bảo với họ: “Ngươi được tự do ăn hoa quả các thứ cây trong vườn; nhưng về cây biết điều thiện và điều ác thì chớ hề ăn đến; vì một mai người ăn, chắc sẽ chết” (Sáng 2:16-17).

Đức Chúa Trời đã ban cho A-đam và Ê-va đầy đủ mọi thứ, mà chỉ yêu cầu họ vâng lời. Nếu vâng lời, thì đời sống họ luôn được hạnh phúc.

(2) Sự dụ dỗ của Sa-tan.

Một hôm nọ, Sa-tan lấy hình dạng con rắn đến trước mặt Ê-va để trò chuyện.

Đầu tiên, Sa-tan nói: “…Các ngươi không được phép ăn trái các cây trong vườn sao?” (Sáng 3:1). Một câu nói nghe qua tưởng là bình thường, nhưng mục đích của ma quỉ là muốn Ê-va nghi ngờ Đức Chúa Trời. Nghi ngờ Đức Chúa Trời là một việc rất nguy hiểm. Ngày hôm nay, Sa-tan cũng không ngừng gieo sự nghi ngờ làm cho Cơ Đốc Nhân không tin cậy Đức Chúa Trời.

Ê-va nhớ lời của Đức Chúa Trời phán dặn: “Được tự do ăn hoa quả các thứ cây trong vườn; nhưng về cây biết đều thiện và đều ác thì chớ hề ăn đến; vì một mai ngươi ăn, chắc sẽ chết” (Sáng 2:16-17). Một mạng lệnh rất rõ ràng.

Sa-tan trả lời rằng: “Hai người chẳng chết đâu” (Sáng 3:4). Sa-tan không chỉ nói dối mà còn cố tình cám dỗ để Ê-va cảm thấy Đức Chúa Trời bất công. Sa-tan nói tiếp: “Nhưng Đức Chúa Trời biết rằng, hễ ngày nào hai ngươi ăn trái cây đó, mắt mình mở ra, sẽ như Đức Chúa Trời, biết điều thiện và điều ác”.

(3) Tội lỗi ban đầu.

Lời của Sa-tan làm cho Ê-va lưu ý. “Giống như Đức Chúa Trời, biết điều thiện và điều ác”. Bà muốn được như Đức Chúa Trời. Chính vì đó, bà không coi trọng mạng lệnh của Đức Chúa Trời. Nhìn thấy các quả treo lủng lẳng trên cây thật là hấp dẫn, muốn được nếm thử cho biết, cộng với lời nói quyến rũ của con rắn, cuối cùng, Ê-va nghe lời Sa-tan ăn trái cấm và còn đưa cho chồng mình ăn nữa.

A-đam và Ê-va đã phạm tội. Đây là tội lỗi đầu tiên, vì họ không vâng lời Đức Chúa Trời, ăn trái cấm. Do sự không vâng lời của họ, tội lỗi đã đi vào thế gian, lưu truyền từ đời nầy sang đời khác (Rô-ma 5:12).

Ngày hôm nay, Sa-tan dùng cách gì để dụ dỗ các em? (Cho các em phát biểu). Có thể Sa-tan sẽ nói: “Không ai thấy đâu, cứ bỏ vào túi đi“, “Nói dối một câu không sao đâu”… Nhưng hậu quả của những việc làm đó thì thật là kinh khủng.

(4) Chạy trốn Đức Chúa Trời.                  

Khi các em không vâng lời cha mẹ, hoặc thầy cô thì các em cảm thấy thế nào? (Buồn, sợ hãi, nói dối…). A-đam và Ê-va trước khi phạm tội, rất thích trò chuyện với Đức Chúa Trời, nhưng từ khi phạm tội, họ rất sợ hãi, và tránh mặt Đức Chúa Trời. Kinh Thánh chép: “Lối chiều, nghe tiếng Giê-hô-va Đức Chúa Trời đi ngang qua vườn, A-đam và vợ ẩn mình giữa bụi cây, để tránh mặt Giê-hô-va Đức Chúa Trời” (Sáng 3:8). Hai người đã phạm từ sai lầm nầy đến sai lầm khác: Tránh mặt Chúa. Đức Chúa Trời nhìn thấy mỗi một chúng ta. “Có người nào có thể giấu mình trong các nơi kín cho ta đừng thấy chăng?” (Giê-rê-mi 23:24).

     (5) Đổ tội cho người khác.

Đức Chúa Trời gọi và hỏi A-đam rằng: “Ngươi ở đâu?” Đức Chúa Trời hỏi như vậy không phải là không biết A-đam trốn ở đâu, mà là muốn gợi mở cho A-đam xưng nhận tội. Nhưng rất tiếc là A-đam và Ê-va đều không nhận tội mình. Ông đổ lỗi cho bà đã đưa ông ăn, bà đổ lỗi cho con rắn dụ dỗ.

(6) Phải gánh chịu hình phạt của tội lỗi.

Đức Chúa Trời không chấp nhận lời đổ lỗi của A-đam và Ê-va. Họ phạm tội là phải chịu hình phạt. Ê-va phải chịu đau khổ và A-đam phải làm lụng vất vả suốt đời mới có đủ lương thực nuôi sống gia đình. Đồng thời, Đức Chúa Trời cũng hình phạt con rắn: “Vì mầy đã làm điều như vậy, mầy sẽ bị rủa sả trong vòng các loài súc vật, các loài thú đồng, mầy sẽ bò bằng bụng và ăn bụi đất cả trọn đời” (Sáng 3:14).

Đức Chúa Trời đuổi A-đam và Ê-va ra khỏi vườn Ê-đen phước hạnh và mãi mãi hai ông bà không thể trở về đây được nữa.

(7) Hứa ban Chúa Cứu Thế.

A-đam và Ê-va dù đã phạm tội cùng Đức Chúa Trời, nhưng Ngài vẫn yêu thương họ. Đức Chúa Trời giết một con thú để lấy da may áo cho họ mặc và chuẩn bị một chương trình cứu rỗi. Ngay từ đầu, Đức Chúa Trời đã hứa ban một Đấng Cứu Chuộc. Sáng 3:15: “Ta sẽ làm cho mầy cùng người nữ, dòng dõi mầy cùng dòng dõi người nữ nghịch thù nhau. Người sẽ giày đạp đầu mầy, còn mầy sẽ cắn gót chơn người”.

    3. Ứng dụng.

Các em thân mến! Kể từ khi tổ phụ của chúng ta phạm tội tại vườn Ê-đen, thì tất cả mọi người đều ở trong vòng tội lỗi, chỉ có Chúa Giê-xu Christ là không có tội.

Sách Rô-ma 6:23 cho chúng ta biết hậu quả của tội lỗi thật là khủng khiếp. “Vì tiền công của tội lỗi là sự chết“. Đức Chúa Trời biết rõ mỗi hành động, cử chỉ, tư tưởng của chúng ta. Dù chúng ta có đổ lỗi cho người khác, vẫn không thể che giấu tội lỗi trước mặt Đức Chúa Trời được. Vì thế, khi phạm tội, cách tốt nhất là xưng nhận và ăn năn tội lỗi với Chúa để được Ngài tha thứ.

(Chứng minh lực hút của trái đất bằng quyển sách hay quả bóng rơi, ví sánh như sức hút của tội lỗi. Các em cần phải giấu lời Chúa trong lòng để có thể đắc thắng sức hút của tội lỗi).

Post CommentLeave a reply