BÀI 3. ĐỨC CHÚA TRỜI BẢO VỆ GIA-CỐP (GV-HV)
By andynguyen in NHI ĐỒNG, QUÍ II. 2016 on 1 Tháng Ba, 2018
BÀI 3. ĐỨC CHÚA TRỜI BẢO VỆ GIA-CỐP (GV)
I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 31:1-3, 17-18, 22-25, 51-55; 32:22-29.
II. CÂU GỐC: “Người nào để trí mình nương dựa nơi Ngài, thì Ngài sẽ gìn giữ người trong sự bình yên trọn vẹn” (Ê-sai 26:3).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:
– Biết: Đức Chúa Trời ở cùng, bảo vệ Gia-cốp bình yên trở về quê nhà.
– Cảm nhận: Đức Chúa Trời cũng luôn ở cùng, bảo vệ chúng ta.
– Hành động: Hết lòng nhờ cậy Đức Chúa Trời trong mọi sự.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.
A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.
* Vẽ: Con đường trở về nhà.
Cho các em mở sách học viên bài 3, vẽ một căn nhà biểu thị: “Căn nhà của em”, sau đó vẽ một con đường từ phía ngoài đi đến cửa nhà. Nếu muốn thêm phần thú vị, có thể dùng “song bút” cùng vẽ, bằng cách lấy hai cây bút chì sáp khác màu, dùng dây thun cột lại, chú ý đầu bút phải xếp ngang bằng nhau.
B. BÀI HỌC KINH THÁNH.
(Chuẩn bị thị trợ: Photo lớn hình vẽ trang tài liệu 4-7, rồi tô màu cho đẹp).
1. Vào đề.
Các em ơi, các em đã từng nhớ nhà chưa? Khi nào các em nhớ nhà nhất? (Cho các em trả lời). Bài học trước các em đã biết Gia-cốp sống ở nhà cậu mình là La-ban. Bài học nầy sẽ cho các em biết La-ban đối xử với Gia-cốp như thế nào, và Gia-cốp sống ở nhà cậu có vui không nhé.
2. Bài học.
Các em còn nhớ vì muốn cưới Ra-chên, Gia-cốp xin làm việc cho La-ban mấy năm không? (Cho các em trả lời). Đúng rồi, thế nhưng sau bảy năm La-ban lại đánh lừa Gia-cốp, đem Lê-a gả cho Gia-cốp. Muốn cưới Ra-chên, Gia-cốp phải chờ bảy ngày sau và làm việc cho La-ban thêm bảy năm nữa. Vì yêu Ra-chên nên Gia-cốp chấp nhận những yêu cầu của La-ban.
Trong mười bốn năm, Gia-cốp hết lòng chăm sóc đàn gia súc của La-ban ngày một mập béo, sinh sôi nẩy nở nhanh chóng. Một hôm, Gia-cốp nói với La-ban: “Cháu muốn về quê, xin cậu cho cháu đem vợ con đi” Nhưng La-ban nói: “Xin cháu ở lại, cậu biết rằng Đức Chúa Trời vì cháu mà ban phước cho cậu. Cháu hãy định công giá, rồi cậu sẽ trả cho”. Gia-cốp nói: “Cháu chỉ lấy những con chiên có rằn, có đốm và màu đen mà thôi”. Vậy Gia-cốp tiếp tục chăn chiên cho La-ban. Những con chiên trắng thuộc về La-ban, còn có rằn, có đốm, màu đen thì thuộc về Gia-cốp. Thật là kỳ lạ, cho dù La-ban có thay đổi công giá như thế nào, đàn chiên của Gia-cốp vẫn càng ngày càng nhiều, càng mập mạnh, còn đàn chiên của La-ban ngày càng ít đi và gầy yếu. (Cho các em xem hình số 5).
Tại sao như vậy? (Cho các em trả lời). Đúng rồi, do Đức Chúa Trời ban phước cho Gia-cốp. Nhưng các con của La-ban không nghĩ như vậy, họ cho rằng Gia-cốp đã đoạt lấy tài sản của cha mình. Mỗi ngày đều phải nhìn sắc mặt của họ, phải nghe những lời khó chịu, theo em, Gia-cốp cảm thấy thế nào? Gia-cốp có muốn trở về quê nhà không? (Cho các em trả lời).
Một hôm, Đức Chúa Trời bảo Gia-cốp: “Con hãy trở về quê hương, ta sẽ bảo vệ con”. Gia-cốp liền dẫn vợ con, đàn gia súc và tất cả tôi tớ lên đường. Tại sao Gia-cốp phải ra đi gấp gáp như vậy? Vì lúc ấy La-ban và các con trai đang ra ngoài hớt lông chiên một thời gian mới về. Gia-cốp sợ La-ban về sẽ cản trở, không cho ông đem vợ con và tài sản trở về quê nhà.
Gia-cốp và gia đình đi suốt mười ngày ròng rã, đến núi Ga-la-át dừng lại đóng trại, dự định nghỉ ngơi tại đó. Không ngờ La-ban đã đuổi kịp, làm thế nào đây? La-ban giận dữ hỏi Gia-cốp: “Tại sao cháu lại bỏ đi như chạy trốn vậy? Cậu có thể làm hại cháu, nhưng đêm qua Đức Chúa Trời có dặn cậu dù lành hay dữ cũng thận trọng, đừng nặng lời với Gia-cốp. Vì thế, hãy để Đức Chúa Trời làm chứng cho chúng ta. Cậu và cháu hãy kết ước với nhau”. (Cho các em xem hình). Họ liền chất một đống đá, và thề rằng sẽ không vượt qua nơi đó để làm hại nhau. Rồi La-ban và Gia-cốp cùng cả nhà ngồi lại ăn uống vui vẻ với nhau. Hôm sau, La-ban từ biệt mọi người, quay trở về. Gia-cốp vui mừng vì La-ban không làm gì hại ông và gia đình. Gia-cốp biết rằng Đức Chúa Trời bảo vệ, gìn giữ mình nên hết lòng cảm tạ Chúa.
Trên đường đi, thấy đội quân thiên sứ của Đức Chúa Trời đón tiếp và bảo vệ cả nhà mình, Gia-cốp cầu xin Đức Chúa Trời cứ tiếp tục ở cùng, giúp đỡ mình. Đang ban đêm, Gia-cốp đối diện với Đức Chúa Trời, được Ngài ban phước và đặt cho một cái tên mới – Y-sơ-ra-ên.
Gia-cốp ở Cha-ran hai mươi năm, học được bài học nhờ cậy Đức Chúa Trời. Những khi cô đơn, mệt mỏi, bị người khác hà hiếp Gia-cốp đều cảm nhận được rằng Đức Chúa Trời luôn ở cùng, bảo vệ mình. Bây giờ trở về quê nhà, Gia-cốp tin rằng Đức Chúa Trời vẫn luôn bảo vệ, gìn giữ mình được mọi sự bình an.
3. Ứng dụng.
Cho các em mở sách học viên bài 3, dựa theo hình vẽ trong bài tập phần A để kể chuyện. Có thể phân chia bốn hình vẽ cho bốn em lần lượt lên kể chuyện cho cả lớp nghe theo thứ tự. Cứ bốn em nầy xong đến bốn em khác, tuần tự như vậy cho đến khi cả lớp đều tham gia kể chuyện.
Trước khi các em làm bài tập phần B, giáo viên hỏi: Trong cuộc sống hằng ngày, các em có bị người khác hà hiếp không? Ai đã ăn hiếp các em? Lúc ấy, em cảm thấy thế nào? Em có phản ứng gì? Sau đó, cho các em hoàn tất bài tập, chú ý phản ứng của các em để khích lệ, hướng dẫn các em nhận biết Đức Chúa Trời luôn bảo vệ, chăm lo cho chúng ta trong cuộc sống hằng ngày.
(HỌC VIÊN)
BÀI 3. ĐỨC CHÚA TRỜI BẢO VỆ GIA-CỐP (HV)
I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 31:1-3, 17-18, 22-25, 51-55; 32:22-29.
II. CÂU GỐC: “Người nào để trí mình nương dựa nơi Ngài, thì Ngài sẽ gìn giữ người trong sự bình yên trọn vẹn” (Ê-sai 26:3).
III. BÀI TẬP.
A. CON ĐƯỜNG TRỞ VỀ NHÀ.
1. Vẽ căn nhà của em.
Vẽ một căn nhà biểu thị căn nhà của mình, sau đó vẽ một con đường từ ngoài đi đến cửa nhà.
2. Kể chuyện.
Em có thể dựa theo bốn hình vẽ để kể lại câu chuyện nầy không?
B. LÀM THẾ NÀO.
Em hãy chọn ra phản ứng của mình, rồi đánh dấu X.
Mua thức ăn ở căntin, gặp người bạn không giữ trật tự.
…..Không dám lên tiếng, trong lòng không vui.
…..Lịch sự mời bạn xếp hàng theo thứ tự.
Trong công viên, các bạn không cho em chơi xích đu.
…..Em chơi trò chơi khác, không chơi xích đu.
…..Cãi nhau với các bạn.
Anh của em giành đồ chơi tốt, để lại cho em đồ chơi xấu.
…..Em tranh giành đồ chơi với anh.
…..Xin anh chơi xong trao đổi đồ chơi với anh.