BÀI 4. PHƯƠNG TIỆN GIAO THÔNG THỜI KINH THÁNH (GV-HV)
By andynguyen in NHI ĐỒNG, QUÍ IV. 2016 on 26 Tháng Bảy, 2018
BÀI 4. PHƯƠNG TIỆN GIAO THÔNG THỜI KINH THÁNH (GV)
I. KINH THÁNH: Sáng thế Ký 12:1-7; Công Vụ 18:1-3; 18-26.
II. CÂU GỐC: “… Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi vẫn ở cùng ngươi trong mọi nơi ngươi đi” (Giô-suê 1:9).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:
– Biết: Những phương tiện giao thông trong thời đại Kinh Thánh.
– Cảm nhận: Phương tiện giao thông trong thời đại Kinh Thánh chậm, cực khổ và nguy hiểm hơn nhiều so với thời nay.
– Hành động: Cảm tạ Chúa vì Ngài luôn ở cùng chúng ta dù chúng ta đi bằng bất cứ phương tiện nào.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG BÀI DẠY.
A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.
Giáo viên dựa vào hoàn cảnh thực tế, hướng dẫn các em tiến hành 2 hoạt động hứng thú sau, hoặc chọn lấy 1.
* Gợi ý 1: Cái gì đây?
1. Vật liệu: Trang tài liệu F trong tập học viên, bút màu.
2. Thực hiện: Giáo viên dựa theo gợi ý trong tập học viên, hướng dẫn các em làm phần nầy.
* Gợi ý 2: Các phương tiện giao thông.
Vật liệu: Trang tài liệu F trong tập học viên.
1. Thực hiện: Ghi lên bảng những ký hiệu sau: ·, x, o, -, *, c. Giáo viên lần lượt đọc ra những gợi ý trong tập học viên, khi đề cập đến ký hiệu nào, thì chỉ vào ký hiệu được viết trên bảng, để giúp các em hiểu rõ. Giáo viên có thể sử dụng câu hỏi để giúp các em phát huy sự liên tưởng. Ví dụ: Theo em, các nhân vật Kinh Thánh có thích những phương tiện giao thông hiện đại không? Vì sao?
B. BÀI HỌC KINH THÁNH
(Chuẩn bị giáo cụ: Photo lớn trang tài liệu D (hình 1-2), và hình 1 của trang tài liệu E, trong sách giáo viên rồi tô màu.)
1. Vào đề.
Các em có bao giờ đi chơi xa không? Nơi xa nhất mà các em đã đến là đâu? Các em đến đó bằng cách nào? (Cho các em trả lời). Ngày nay, chúng ta có thể dùng xe máy, xe hơi, xe lửa, máy bay… để đi xa. Nhưng trong thời đại Kinh Thánh không có những phương tiện nầy. Câu chuyện hôm nay sẽ cho các em biết những người trong thời đại Kinh Thánh đã đi đến những nơi rất xa bằng cách nào. Sách thứ nhất trong Kinh Thánh là Sáng Thế Ký đã ghi lại chuyện đi xa của Áp-ra-ham và Sa-ra. Thời đại Áp-ra-ham và Sa-ra sống trước Chúa Giê-xu giáng sinh rất nhiều năm (Nếu các em còn nhớ câu chuyện Áp-ra-ham di cư trong bài 5 của quí trước thì cho các em kể lại câu chuyện nầy).
2. Bài học.
a. Cuộc hành trình của Áp-ra-ham.
Ông Áp-ra-ham và và bà Sa-ra chuẩn bị chuyển chỗ ở đến nơi khác, nhưng thời đó chưa có xe cộ để vận chuyển đồ đạc. Hai ông bà cẩn thận sắp xếp đồ đạc. Họ đem lều, tấm thảm, nồi chảo để nấu ăn, những túi da đựng đầy nước và sữa đặt lên lưng lừa và lạc đà để chúng chở đi. Còn những người giúp việc thì lùa bầy chiên, dê, bò đi theo sau. Áp-ra-ham và Sa-ra đang rời khỏi quê hương, nhưng không biết mình sẽ đến nơi nào!? Như các em đã biết, Đức Chúa Trời bảo Áp-ra-ham: “Hãy rời khỏi quê hương, bà con thân thuộc, đi đến xứ ta sẽ chỉ cho”. Nhưng Đức Chúa Trời không cho Áp-ra-ham biết, vùng đất đó ở đâu (cho các em xem hình 1 trang tài liệu D). Áp-ra-ham tin cậy Chúa, vâng lời Ngài. Hết ngày nầy đến ngày khác, ban ngày họ cứ đi về phía trước, còn ban đêm dừng lại ăn uống và nghỉ ngơi. Một số người giúp việc phải thức đêm canh giữ, đề phòng trộm cắp hay là thú dữ cắn xé gia súc và làm hại mọi người. Vào thời Kinh Thánh, đi xa thường rất nguy hiểm.
Cuối cùng họ đến một vùng đất xanh tươi, có đồng cỏ bát ngát và dòng nước mát lạnh cho bầy gia súc ăn uống. Đức Chúa Trời nói cùng Áp-ra-ham: “Đây là vùng đất mà ta hứa ban cho ngươi”.
Kinh Thánh cho chúng ta biết, việc đầu tiên mà ông Áp-ra-ham làm trên vùng đất mới, là lập một bàn thờ cho Đức Chúa Trời và cảm tạ Ngài dẫn dắt, ở cùng ông suốt cuộc hành trình dài nầy.
b. Cuộc hành trình của Phao-lô.
Kinh Thánh Tân Ước được viết sau khi Áp-ra-ham và Sa-ra qua đời rất lâu. Tân Ước cho chúng ta biết về những việc Chúa Giê-xu làm trên thế gian, và những việc mà các bạn Chúa Giê-xu làm sau khi Ngài về trời. Câu chuyện nầy giúp các em biết sứ đồ Phao-lô thường đi từ nơi nầy đến nơi khác bằng cách nào.
Phao-lô yêu mến Chúa Giê-xu, và ông muốn những người khác cũng yêu mến Ngài. Vì thế, ông đi đến rất nhiều nơi để nói cho mọi người biết về Chúa Giê-xu.
Có lúc Phao-lô phải đi bộ trên những con đường trải đầy đá, nhưng cũng có lúc, Phao-lô ngồi trên lưng lừa hoặc trên xe ngựa để đi xa. Buổi tối, Phao-lô có thể nằm nghỉ bên đường, hoặc đến ở nhà bạn. Thỉnh thoảng, Phao-lô cũng ở lại nhà trọ. Nhà trọ là nơi để khách vãng lai dừng lại dùng bữa và nghỉ ngơi. Nhà trọ thường không phải là nơi lý tưởng để ở, vì rất dơ, những người thô lỗ và bần cùng thường hay tá túc ở đó.
Trong thời gian đi xa, khi thì Phao-lô phải chịu mưa gió lạnh giá, khi thì cái nắng nóng bỏng làm cho ông vừa mệt vừa khát. Phao-lô cũng phải chú ý đề phòng những tên trộm cướp xuất hiện đột ngột trên đường đi. Bọn chúng thường chặn người đi đường lại, cướp giật tiền bạc, có nhiều người còn bị chúng đánh thương tích đầy mình.
Như thế chúng ta có thể biết, vào thời đại Kinh Thánh, việc đi xa thật là gian nan và nguy hiểm. Nhưng những điều đó vẫn không cản trở được Phao-lô rao truyền Tin Lành. Ông đi hết nơi nầy đến nơi khác, dành tất cả mọi khả năng, sức lực để làm chứng về Chúa Giê-xu cho nhiều người.
c. Cuộc hành trình của Bê-rít-sin và A-qui-la.
Một trong những nơi mà Phao-lô từng đi đến, đó là thành phố Cô-rinh-tô. Tại đây, ông Phao-lô quen biết một đôi vợ chồng rất yêu mến Chúa, người chồng tên là A-qui-la, còn người vợ tên là Bê-rít-sin. Hai vợ chồng nầy mời Phao-lô ở lại nhà họ, vì Phao-lô biết may trại và họ cũng làm nghề may trại. Thế là Phao-lô ở lại với Bê-rít-sin và A-qui-la. Họ cùng nhau may trại và rao truyền Tin Lành cho mọi người. Nhưng Phao-lô chỉ ở đó một thời gian, rồi ông rời Cô-rinh-tô để đi đến Ê-phê-sô. Bê-rít-sin và A-qui-la thưa cùng Phao-lô: “Chúng tôi muốn đi cùng ông”. Thế là họ chuẩn bị sắp xếp quần áo, đồ đạc, sau đó, cùng Phao-lô đi ra bến tàu.
Họ dõi theo những đồ đạc của họ được xếp lên một chiếc tàu to, cuối cùng, đến giờ các hành khách lên tàu rồi. A-qui-la, Bê-rít-sin và Phao-lô cùng đi lên tàu. Buồm căng gió, con tàu bắt đầu khởi động, rồi thẳng tiến về hướng Ê-phê-sô (Cho các em xem trang tài liệu E hình 1, dùng tay chỉ theo con đường từ Cô-rinh-tô đến Ê-phê-sô mà hành khách có thể đi qua). Con tàu đi trên biển từ ngày nầy đến ngày khác. Rồi một hôm, có người reo lên: “Ồ, phía trước là đất liền” (Cho các em xem trang tài liệu D hình 2). Đám đông tụ tập trên boong tàu, nhìn thấy Ê-phê-sô càng lúc càng gần. Có lẽ A-qui-la và Bê-rít-sin rất phấn khởi, họ cảm tạ Đức Chúa Trời vì Ngài đưa dẫn họ đến nơi an toàn. Và tại nơi đó, họ có thể nói về Chúa Giê-xu cho rất nhiều người. 3. Ứng dụng.
So với ngày nay, phương tiện giao thông ngày xưa thật là thô sơ và nguy hiểm. Nhưng dù xưa hay nay, dù phương tiện giao thông thô sơ hay hiện đại thì chúng ta, là những con cái Chúa vẫn luôn tin cậy vào Đức Chúa Trời. Ngài hứa sẽ ở cùng chúng ta trong mọi nơi chúng ta đi. Bây giờ, các em cùng đứng lên cảm tạ Chúa vì sự bảo vệ của Ngài các em nhé!
Trong phần “Chụp hình”, khuyến khích các em vẽ ra hình ảnh theo trí tưởng tượng của mình. Sau đó hướng dẫn các em thảo luận: Em thích tham gia cuộc hành trình của ai? Của Áp-ra-ham và Sa-ra, của Phao-lô hay là của Bê-rít-sin và A-qui-la? Vì sao em thích cuộc hành trình của họ?
Hướng dẫn các em hoàn tất phần “Mất bao nhiêu thời gian?” dựa theo thứ tự sau:
a. Nói với các em: Chúng ta cùng hợp sức, tính ra đáp án từ câu 1 đến câu 4.
b. Trước tiên cho các em xem hình vẽ của câu 1, cho các em đoán ý nghĩa của hình vẽ nầy.
c. Giáo viên đọc rõ ràng nội dung của câu 1 (trong tập học viên).
d. Hỏi các em: Nhân vật trong hình sử dụng phương tiện giao thông gì? Chúng ta cần tìm điều gì?
Gợi ý: Tính theo phân đoạn của cây số, sẽ giúp các em tìm được đáp án.
BÀI 4. PHƯƠNG TIỆN GIAO THÔNG THỜI KINH THÁNH (GV)
I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 12:1-7; Công Vụ 18:1-3; 18-26.
II. CÂU GỐC: “Giê-hô-va Đức Chúa Trời ngươi vẫn ở cùng ngươi
trong mọi nơi ngươi đi” (Giô-suê 1:9).
III. BÀI TẬP.
A. CHỤP HÌNH.
Hãy chụp hình lưu niệm về cuộc hành trình của Áp-ra-ham và
Sa-ra, hoặc của Bê-rít-sin và A-qui-la. Hình ảnh nầy sẽ như thế nào?
(Em hãy vẽ vào khung hình)