Latest News From Our Blog

BÀI 4. CỘI NGUỒN CỦA TRỜI ĐẤT (GV)

BÀI 4. CỘI NGUỒN CỦA TRỜI ĐẤT (GV)

in QUÍ I. 2016, THIẾU NHI on 2 Tháng Sáu, 2017

BÀI 4. CỘI NGUỒN CỦA TRỜI ĐẤT

 

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 1:9-19.

II. CÂU GỐC: “Chính Ngài là Đấng đã lấy quyền năng mình dựng nên đất, lấy sự khôn ngoan mình lập thành thế gian, lấy sự sáng suốt mình giương các từng trời ra” (Giê-rê-mi 51:15).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Đức Chúa Trời là Chúa tể của vũ trụ.

– Cảm nhận: Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa Toàn năng.

– Hành động: Thờ phượng Đức Chúa Trời Toàn năng.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

A. CHUẨN BỊ.

  1. Sử dụng giấy bìa cứng, trang trí giống như báo tường.

a. Dùng băng keo dán nhiều hạt trái cây mà bạn sưu tầm được, lên một góc của báo. Góc còn lại để trống, sử dụng trong giờ sinh hoạt. Dùng lời văn của bạn viết lại Đức Chúa Trời tạo dựng những gì trong ngày thứ ba.

b. Cắt mục “Dự báo thời tiết” trên báo, dán lên một góc khác của báo. Sưu tầm hình ảnh về thời tiết bốn mùa. Dùng lời văn của bạn viết lại những gì Đức Chúa Trời đã tạo dựng nên trong ngày thứ tư.

2. Nhổ một cây rau cần phải còn rễ (không có thì dùng rau khác). Một ly nước, nhỏ vài giọt phẩm màu đỏ. Cắm cây rau cần vào trong ly nước màu đỏ, đem để ngoài nắng khoảng vài giờ. Làm ở nhà mang đi đến lớp.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

    1. Vào đề.

Trong bài học tuần trước, các em đã được biết Đức Chúa Trời dựng nên bao điều lạ lùng. Trong đời sống sinh hoạt hàng ngày, các em có phát hiện thêm những điều lạ lùng nào nữa không? (Cho học viên tự do phát biểu).

C. BÀI HỌC.

(1) Đức Chúa Trời là Đấng dựng nên muôn loài.

Sáng Thế Ký 1:1 cho chúng ta biết sự bắt đầu của thế giới và Chúa là Đấng tạo dựng nên muôn vật.

Nhưng có một số nhà khoa học không tin lời của Chúa, không thừa nhận thế giới nầy là do Đức Chúa Trời tạo dựng nên. Họ cho rằng trái đất nầy tự nhiên mà có, hoặc do một mảnh nhỏ của hành tinh nào đó bị nổ ra mà hình thành… Còn các em nghĩ sao? (Cho các em trả lời). Câu trả lời đúng nhất là do Đức Chúa Trời Toàn Năng tạo dựng nên.

Ngoài câu Kinh Thánh trong Sáng Thế Ký 1:1, còn có nhiều câu Kinh Thánh nói về chân lý nầy. Mời các em đọc sách Hê-bơ-rơ 11:3: “Bởi đức tin, chúng ra biết rằng thế gian đã làm nên bởi lời của Đức Chúa Trời, đến nỗi những vật bày ra đó đều chẳng phải từ vật thấy được mà đến”. Các em ạ! Đức Chúa Trời là Đấng Toàn Năng, không có việc gì khó cho Ngài cả.

(2) Đất khô và biển cả

Thế gian nầy làm nên bởi lời phán của Chúa. Sự sáng, bầu trời, không khí có được đều là do mạng lệnh của Ngài.

Các em biết không, ngày xưa trái đất nầy còn chìm trong nước. Đức Chúa Trời ra lệnh: “Những nước ở dưới trời phải tụ lại một nơi”. Nước vâng lệnh Ngài, dồn lại một nơi, và thế là có chỗ khô lộ ra. Đức Chúa Trời đặt tên cho chỗ khô là đất và chỗ nước tụ lại là biển.

(3) Sự sinh trưởng của thực vật.

Lúc bấy giờ, trên mặt đất chẳng có thứ gì cả, cho nên, Đức Chúa Trời lại phán rằng: “Đất phải sanh cây cỏ; cỏ kết hột giống, cây trái kết quả..”. “Cây cỏ” không phải chỉ về cỏ xanh trên đất, mà bao gồm tất cả các loại thực vật các em thấy ngày nay như: Lúa, bắp, mía, khoai, đậu… Đức Chúa Trời tạo dựng nên thực vật là để cung cấp lương thực cho con người và các loài động vật. Thực vật ngoài việc dùng làm lương thực còn sử dụng vào rất nhiều việc khác nữa (cho các em phát biểu), lấy gỗ làm nhà, bàn ghế, bã mía làm giấy, có loại cây cung cấp hương liệu, làm thuốc…

Đức Chúa Trời tạo dựng nên thực vật, cho chúng có phần rễ để hấp thụ nước và chất vô cơ. Các em suy nghĩ xem, thực vật không có chân để đi kiếm thức ăn, thì làm thế nào duy trì sự sống? Đức Chúa Trời là Đấng rất khôn ngoan, Ngài dựng nên thực vật có diệp lục tố (màu xanh của lá). Diệp lục tố hấp thụ chất có trong ánh sáng mặt trời, rồi chê tạo ra phần dinh dưỡng, cung cấp cho cây duy trì sự sống. Các em thử để ý xem, một cây trồng ở ngoài ánh sáng sẽ tươi tốt, màu lá xanh đậm, còn cây để nơi không có ánh sáng, nhìn rất yếu và màu xanh nhợt nhạt.

(4) Hạt giống.

Các em mở Sáng Thế Ký 1:12: “Đất sanh cây cỏ: Cỏ kết hột tùy theo loại, cây kết quả có hột trong mình, tùy theo loại”. Đức Chúa Trời tạo dựng nên mỗi loài thực vật, đều có hạt. Hạt rơi xuống đất sẽ mọc lên rất nhiều cây. Các em lưu ý câu Kinh thánh “Cỏ kết hột tùy theo loại, cây kết quả có hột trong mình tùy theo loại”. Theo các em hiểu thì “tùy theo loại” có nghĩa gì? (Hạt bắp trồng xuống đất mọc lên cây bắp, hạt táo trồng xuống đất mọc lên cây táo). Nếu Đức Chúa Trời không tạo nên hạt giống thì thực vật không thể tồn tại đến ngày nay. Đức Chúa Trời rất hài lòng. Đó là ngày thứ ba trong công trình sáng tạo của Chúa.

(5) Mặt trời, mặt trăng, tinh tú.

Sau khi Đức Chúa Trời tạo dựng nên bầu trời, đất, biển, cây cối, Ngài biết rau cải, bông hoa và cây ăn trái cần phải có ánh nắng mặt trời. Đức Chúa Trời phán một lời, mặt trời xuất hiện trên bầu trời chiếu sáng rực rỡ vào ban ngày, và mặt trăng chiếu ánh sáng êm dịu vào ban đêm.

Đức Chúa Trời đã dựng nên mặt trời và mặt trăng. Mặt trời là một quả cầu lửa, lớn gấp mười ngàn lần trái đất. Nhiệt độ nóng hơn lò luyện thép. Các em thử tưởng tượng xem, mặt trời cách xa chúng ta là thế, nhưng khi các em đi giữa trưa, sẽ cảm thấy nóng bức, thậm chí rát cả da, thì các em sẽ biết chính bản thân nó nóng như thế nào. Nhưng Đức Chúa Trời đặt nó ở vị trí thích hợp, để không làm hại mà ngược lại đem đến ích lợi cho muôn vật mà Ngài đã dựng nên. Con người, động vật, thực vật thiếu ánh nắng mặt trời thì không thể sống được. Còn mặt trăng? Nó nhỏ hơn mặt trời và là một khối lạnh lẽo. Bản thân mặt trăng không tự phát ra ánh sáng, mà chỉ phản chiếu ánh sáng của mặt trời, và Đức Chúa Trời cũng đặt nó ở vị trí thích hợp để chiếu ánh sáng êm dịu, mát mẻ vào ban đêm. Đức Chúa Trời cũng đặt các ngôi sao nhấp nháy trên bầu trời nữa. Đó là công trình sáng tạo của Chúa trong ngày thứ tư.

    3. Ứng dụng.

Các em thân mến, các em không thể hiểu hết sự khôn ngoan vĩ đại của Đức Chúa Trời và cũng không sao hiểu được sức mạnh oai nghiêm của Ngài, nhưng các em có thể nhận biết công việc tạo dựng của Đức Chúa Trời qua Kinh Thánh. Chỉ bằng lời phán của Ngài, tất cả đã được dựng nên một cách tuyệt diệu. Đức Chúa Trời đã sắm sẵn một thế giới đẹp đẽ, chứng tỏ Ngài rất yêu thương các em. Bây giờ, bằng tấm lòng biết ơn, các em dâng lên Chúa lời ca ngợi và hướng tâm linh thờ phượng Ngài! Chúng ta cùng đọc Thi Thiên 105:1-4 và cầu nguyện với Chúa nhé!

BÀI 4. CA-IN GIẾT A-BÊN (HV)

BÀI 4. CA-IN GIẾT A-BÊN (HV)

in NHI ĐỒNG, QUÍ I. 2016 on 1 Tháng Sáu, 2017

BÀI 4. CA-IN GIẾT A-BÊN

 

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 4:1-16.

II. CÂU GỐC: “Hãy bước đi cách hẳn hoi như giữa ban ngày… Chớ rầy rà và ghen ghét” (Rô-ma 13:13).

III. BÀI TẬP.

A. VIỆC SAI PHẠM CỦA CA-IN.

Hãy chọn ra việc làm sai phạm của Ca-in theo hình vẽ, rồi điền vào khoảng trống bên cạnh mỗi hình (Hình để cắt dán trong trang cắt dán).

  1. Ca-in dâng …………… cho Đức Chúa Trời.
  2. Ca-in ………………… A-bên.
  3. Đức Chúa Trời không nhận của lễ của Ca-in, nên Ca-in ………………..
  4. Ca-in làm nghề nông……………….
  5. Ca-in không …………………….nghe lời cảnh cáo của Đức Chúa Trời, không ngăn chặn tội lỗi.
  6. Ca-in ………………… A-bên ngoài đồng.

B. SUY NGHĨ XEM.

Em thử suy nghĩ xem có khi nào em tức giận giống như Ca-in không? Viết hoặc vẽ ra tình huống đó vào khoảng trống bên dưới, xưng tội và cầu xin Đức Chúa Trời giúp đỡ.

BÀI 4. CA-IN GIẾT A-BÊN (GV)

BÀI 4. CA-IN GIẾT A-BÊN (GV)

in NHI ĐỒNG, QUÍ I. 2016 on 1 Tháng Sáu, 2017

BÀI 4. CA-IN GIẾT A-BÊN

 

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 4:1-16.

II. CÂU GỐC: “Hãy bước đi cách hẳn hoi như giữa ban ngày… Chớ rầy rà và ghen ghét” (Rô-ma 13:13).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Vì ganh ghét mà Ca-in  phạm tội giết A-bên  và phải chịu hình phạt.

– Cảm nhận: Chất chứa tội lỗi trong lòng sẽ dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng. Đừng để tội lỗi ở trong lòng chúng ta, phải ngăn chặn và đối phó để không phạm tội.

– Hành động: Cầu nguyện xin Chúa giúp chúng ta trong suy nghĩ, lời nói, hành động đều đẹp lòng Đức Chúa Trời.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

* Diệt tận gốc.

  1. Chuẩn bị: Hình vẽ trong trang tài liệu số 4, sách giáo viên.
  2. Thực hiện: Dán hình vẽ trong trang tài liệu số 4 sách giáo viên: Áo rách, tờ giấy rách, con gián, đốm lửa nhỏ lên bảng. Cho các em suy nghĩ phương cách xử lý, rồi viết lên giấy. Sau đó hướng dẫn các em chia sẻ đáp án, rồi thảo luận: Nếu không lập tức giải quyết ngay những vấn đề đó thì hậu quả sẽ như thế nào? Giáo viên nêu lên một số việc nếu không giải quyết ngay tình trạng sẽ ngày càng xấu hơn. Có thể lấy “áo rách” làm mẫu.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

(Photo lớn hình vẽ trang tài liệu số 5 và 6, rồi tô màu cho đẹp).

    1. Vào đề.

Có khi nào các em phạm từ lỗi lầm nầy đến lỗi lầm khác càng lúc càng nghiêm trọng hơn không? (Giáo viên có thể gợi ý cho các em thảo luận). Nếu biết nhận lỗi, chắc chắn sẽ không có những sai lầm đáng tiếc xảy ra phải không các em? Bài học nầy sẽ giúp các em nhận biết rõ hơn về vấn đề nầy.

    2. Bài học.

Các em đã biết vì không vâng lời Đức Chúa Trời nên A-đam và Ê-va phải chịu trừng phạt, rời khỏi vườn Ê-đen. Sau đó họ sinh được hai con trai. Con trai lớn tên là Ca-in làm nghề nông, con trai thứ hai tên là A-bên, làm nghề chăn chiên.

Một hôm, Ca-in và A-bên dâng của lễ cho Đức Chúa Trời. Ca-in  lấy thổ sản mình thu hoạch được làm của lễ, còn A-bên chọn trong bầy mình một con chiên đầu lòng để dâng cho Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời đẹp lòng A-bên và của lễ của ông, nhưng Ngài từ chối của lễ của Ca-in. Vì thế Ca-in nổi cơn tức giận, gằm gằm nét mặt trông rất khó coi. (Cho các em xem hình Ca-in nổi giận).

Vì sao Ca-in nổi giận? Ca-in nổi giận với ai? (Cho các em trả lời). Ca-in nổi giận vì Đức Chúa Trời không nhận của lễ của ông. Các em có biết tại sao Đức Chúa Trời lại đẹp lòng của lễ của A-bên không? A-bên đã chọn lựa phần tốt nhất và dâng với cả tấm lòng cho Đức Chúa Trời. Còn Ca-in dâng của lễ cho xong chuyện, chứ không phải dâng phần tốt nhất cho Đức Chúa Trời với cả tấm lòng.

Đức Chúa Trời biết rõ những suy nghĩ của Ca-in. Ngài nhắc nhở ông phải ngăn chặn tội lỗi, đừng tiếp tục sai phạm, nhưng Ca-in  không quan tâm đến lời cảnh cáo đó. Sự tức giận, ganh ghét em đã chiếm lấy tâm trí của Ca-in.

Một ngày kia, Ca-in nói với A-bên: “Chúng ta hãy đi dạo ngoài đồng, anh có việc cần bàn với em”. Khi đi ra ngoài đồng vắng vẻ, Ca-in xông đến đánh A-bên đến chết! A-bên thật đáng thương phải không các em?

Đức Chúa Trời hỏi Ca-in: “A-bên ở đâu?” Nhưng Ca-in nói dối: “Con không biết! Con là người giữ em con sao? Tại sao lại hỏi con?” Đức Chúa Trời phán với Ca-in: “Tiếng kêu khóc và máu của em ngươi chan hòa dưới đất đã thấu đến tai ta. Đây là hình phạt mà ngươi phải gánh chịu do hậu quả của việc mình làm. Đất sẽ không còn sanh hoa lợi cho ngươi nữa. Ngươi sẽ trở nên một kẻ không nhà, đi lang thang suốt đời”. Ca-in van xin: “Hình phạt ấy nặng quá sức chịu đựng của con. Con sợ nếu có ai gặp con họ sẽ giết con mất!” Đức Chúa Trời không rút lại hình phạt đối với Ca-in, nhưng hứa sẽ bảo vệ Ca-in khỏi bị người khác giết hại.

Các em ơi, nếu thấy lễ vật của mình không được chấp nhận, Ca-in suy nghĩ, cầu hỏi Đức Chúa Trời, rồi quyết tâm làm đẹp lòng Ngài, thì mọi việc sẽ tốt đẹp biết bao. Nếu Ca-in nghe lời cảnh cáo của Đức Chúa Trời, không để sự ganh ghét trong lòng, chắc chắn sẽ không xảy ra việc gây hậu quả nghiêm trọng như vậy phải không các em?

Các em thân mến, dù chỉ với một ý nghĩ tội lỗi rất nhỏ, nhưng nếu không ngăn chặn, nó sẽ dần dần phát triển xui khiến chúng ta phạm những tội rất khủng khiếp.

    3. Ứng dụng.

Cho các em mở bài 4 sách học viên ra và cùng thảo luận bằng cách hỏi những câu hỏi sau: Tại sao Ca-in nổi giận? Ai đã cảnh cáo Ca-in? Ca-in có nghe lời cảnh cáo của Đức Chúa Trời không? Ca-in  phạm tội gì? Đức Chúa Trời trừng phạt Ca-in như thế nào? Hướng dẫn các em viết hoặc vẽ vào bài tập “Suy nghĩ của em”, rồi lần lượt chia sẻ. Sau đó giáo viên nhắc các em: Ngoài Kinh Thánh, Đức Chúa Trời cũng dùng ba mẹ, thầy cô hoặc người khác để nhắc nhở các em đừng phạm lỗi. Chúng ta không nên như Ca-in bỏ qua lời nhắc nhở của Đức Chúa Trời. (Giáo viên có thể chia sẻ một kinh nghiệm của bản thân để khích lệ các em chia sẻ). Rồi hướng dẫn các em cầu nguyện với Đức Chúa Trời.

BÀI 4. GIÚP ĐỠ NGƯỜI BỊ NẠN (HV)

BÀI 4. GIÚP ĐỠ NGƯỜI BỊ NẠN (HV)

in ẤU NHI, QUÍ I. 2016 on 1 Tháng Sáu, 2017

BÀI 4. GIÚP ĐỠ NGƯỜI BỊ NẠN

CÂU GỐC: “Hãy yêu kẻ lân cận như mình” (Luca 10:27).

BÀI 4. GIÚP ĐỠ NGƯỜI BỊ NẠN (GV)

BÀI 4. GIÚP ĐỠ NGƯỜI BỊ NẠN (GV)

in ẤU NHI, QUÍ I. 2016 on 1 Tháng Sáu, 2017

BÀI 4. GIÚP ĐỠ NGƯỜI BỊ NẠN

 

I. KINH THÁNH: Lu-ca 10:25-37.

II. CÂU GỐC: “Hãy yêu kẻ lân cận như mình” (Lu-ca 10:27).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Người Sa-ma-ri biết yêu thương và giúp đỡ người bị nạn.

– Cảm nhận: Người biết yêu thương người khác thì người ấy là bạn tốt của Đức Chúa Trời.

– Hành động: Sẵn lòng giúp đỡ người cần được giúp.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

– Cho một số em đóng vai khách đi đường mệt mỏi, người nghèo đói, bị thương… Các em còn lại đóng vai những người giúp đỡ.

Giáo viên quan sát các em để có thể hướng dẫn thêm và kết thúc: “Các em làm những điều nầy là tốt, rất đáng khen. Chúa vui lắm khi nhìn thấy các em như thế”.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

    1. Vào bài.

Các em có biết không, Chúa Giê-xu thích chúng ta vui lòng giúp đỡ người khác. Chúng ta có thường hay giúp đỡ những người cần được giúp đỡ không? Cụ Áp-ra-ham đã giúp đỡ ba người khách đi đường. Bà góa đã cho Ê-li bánh ăn. Ê-li-sê đi khắp nơi giảng lời Chúa và cần có chỗ nghỉ chân thì người đàn bà ở Su-nem đã cất một phòng cho ông. Đây chính là ý nghĩa “giúp đỡ những người cần giúp đỡ”.

Trong Kinh Thánh, Chúa Giê-xu có kể lại một câu chuyện nữa về một người có lòng yêu thương, biết giúp đỡ người khi cần được giúp, các em theo dõi câu chuyện nhé.

Cách đây rất lâu, có một người ở thành Giê-ru-sa-lem đi xuống thành kia. Ông đem theo rất nhiều tiền. Đến một quãng đường vắng, thình lình, có một nhóm người xông ra, hét to: “Đứng lại!” Bọn cướp đánh ông, cướp hết tiền bạc của ông, rồi bỏ đi.

Ông bị thương rất nặng, cả người đau nhức, nằm lả bên lề đường. Một lúc sau, ông nghe tiếng chân đi từ đằng xa đến, ông mừng thầm: “Có người đến rồi, ta được cứu rồi!” Nhưng không ngờ, người nầy chỉ nhìn qua rồi bỏ đi. Các em có biết người nầy là ai không? Người nầy là một thầy lo việc dâng tế lễ trong đền thờ của Chúa đó.

Vết thương càng lúc càng đau nhức, ông rên rỉ vì khát nước và đau không chịu nổi. Trong khi đang nản lòng, ông lại nghe tiếng chân đi đến. Ông hi vọng: “Mong sao người nầy giúp đỡ…”. Lần nầy là một người Lê-vi, chuyên coi sóc mọi việc trong đền thờ của Chúa. Trong khi người bị thương đang còn suy nghĩ thì người nầy đã đứng gần ông rồi. Nhưng sau khi nhìn kỹ, ông cũng vội bỏ đi như người trước. “Chắc là mình sẽ chết thôi!” Ông nhủ thầm và không còn trông mong gì nữa. Một lát sau, lại nghe có tiếng chân người và lừa đến gần. Ông nghĩ: “Người nầy chắc cũng không cứu mình đâu!”

Người ngồi trên lưng lừa là một người Sa-ma-ri. Các em biết không, người Y-sơ-ra-ên rất ghét và không thích nói chuyện với người Sa-ma-ri. Nhưng thật lạ, khi người Sa-ma-ri thấy người bị nạn, ông vội xuống lừa, xem xét vết thương, lấy dầu xức cho người bị nạn, băng bó vết thương… Sau đó, ông dìu người bị thương lên lưng lừa, chở đến nhà trọ. Sáng hôm sau, người Sa-ma-ri đưa tiền và bảo chủ nhà trọ: “Ông cho người nầy ở đây cho đến khi lành. Khi tôi trở lại sẽ trả những khoản còn thiếu! Bây giờ tôi có việc phải đi vội”. Người bị thương cảm động nói: “Tôi cảm ơn ông vì đã đối xử tốt với tôi!”.

    2. Ứng dụng.

Các em ơi, khi chúng ta bị thương, rất cần người giúp đỡ, phải không? Vì vậy, khi thấy người khác cần được giúp đỡ, chúng ta phải giúp ngay. Đó là điều đem lại niềm vui cho người được giúp, cho chính các em và Chúa Cha ở trên trời nữa!

BÀI 3. CỘI NGUỒN CỦA VŨ TRỤ (HV)

BÀI 3. CỘI NGUỒN CỦA VŨ TRỤ (HV)

in QUÍ I. 2016, THIẾU NHI on 1 Tháng Sáu, 2017

BÀI 3. CỘI NGUỒN CỦA VŨ TRỤ

 

I. KINH THÁNH: Sáng 1:1-8.

II. CÂU GỐC: ”Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất” (Sáng 1:1).

III. BÀI TẬP.

    1. Em hãy kể hoặc vẽ ra những điều kỳ diệu trong thiên nhiên mà em đã thấy.

……………………………………………………………………………………..

……………………………………………………………………………………..

……………………………………………………………………………………..

    2. Hãy mở Kinh Thánh của em, tìm các câu Kinh thánh sau đây:

Dùng lời văn đơn giản của em để viết ra ý chính của các câu Kinh Thánh trên.

……………………………………………………………………………………..

……………………………………………………………………………………..

……………………………………………………………………………………..

……………………………………………………………………………………..

……………………………………………………………………………………..

……………………………………………………………………………………..

 

    3. Điền vào chỗ trống.

a. Sáng Thế Ký 1.1-8:

Đức Chúa Trời tạo dựng nên……………………….

b. Thế giới trước khi Đức Chúa Trời tạo dựng là vô hình và trống không, sự mờ tối ở trên mặt vực. Trong Kinh Thánh Sáng thế ký đoạn 1:……….(ghi địa chỉ) đã cho em biết điều nầy.

BÀI 3. CỘI NGUỒN CỦA VŨ TRỤ (GV)

BÀI 3. CỘI NGUỒN CỦA VŨ TRỤ (GV)

in QUÍ I. 2016, THIẾU NHI on 1 Tháng Sáu, 2017

BÀI 3. CỘI NGUỒN CỦA VŨ TRỤ

 

I .KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 1:1-8.

II. CÂU GỐC: “Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất” (Sáng 1:1).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Muôn vật trong vũ trụ là do Đức Chúa Trời tạo dựng nên.

– Cảm nhận: Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa Toàn Năng.

– Hành động: Tôn thờ Chúa Toàn Năng.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

A. CHUẨN BỊ.

  1. Sưu tầm một bộ hình ảnh về sự sáng tạo (Nếu không có thì tự vẽ).

a. Chọn một tựa đề cho bộ hình ảnh (Ví dụ: Câu chuyện sáng tạo).

b. Dưới hình vẽ, ghi vài dòng nói rõ nội dung của từng bức tranh.

2. Một cuốn lịch đang sử dụng.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH

  1. Vào đề

Các em cho biết năm nay là năm bao nhiêu? (giáo viên sử dụng cuốn lịch). Có phải từ khi thế giới nầy được hình thành cho đến ngày hôm nay là hơn hai ngàn năm không? (Cho các em trả lời). Ồ! Không phải vậy đâu! Thế giới nầy được hình thành từ rất lâu rồi, lâu đến nỗi không ai có thể biết chính xác được. Vậy thì con số của năm nầy bắt đầu từ đâu? (Cho các em trả lời).

Bắt đầu tính từ năm Chúa Giê-xu giáng sinh tại thành Bết-lê-hem. Trước khi giáng sinh, Chúa Giê-xu đã ở cùng với Đức Chúa Cha trên trời. Trước Chúa Giê-xu giáng sinh, trên đất nầy đã có người ở rồi. Không ai biết được thế giới đẹp đẽ nầy đã tồn tại bao lâu, chỉ có một mình Đức Chúa Trời mới biết, vì thế giới nầy là do Đức Chúa Trời tạo dựng.

  2. Bài học.

(1) Sự tạo dựng vũ trụ.

Sáng Thế Ký 1:1 “Ban đầu Đức Chúa Trời dựng nên trời đất”. Tạo dựng có nghĩa là từ không có trở nên có. Ví dụ trong giờ vẽ, thầy cô bảo các em vẽ tự do một bức tranh, thì các em cần phải có giấy, bút màu, bút chì… để làm dụng cụ, phải không?

Nhưng khi Đức Chúa Trời tạo dựng vũ trụ nầy, không cần một dụng cụ nào cả. Vậy, làm thế nào Đức Chúa Trời tạo ra thế giới nầy? Đức Chúa Trời là Đấng Toàn năng, Ngài không cần dụng cụ, Ngài dựng nên thế giới nầy bởi lời phán của Ngài. “Bởi đức tin, chúng ta biết rằng thế gian đã làm nên bởi lời của Đức Chúa Trời…” (Hê-bơ-rơ 11:3).

(2) Buổi đầu tiên của sự sáng tạo.

Các em có bao giờ đi vào hang động tối tăm một lần nào chưa? Các em cảm thấy thế nào? (Cho các em chia sẻ kinh nghiệm). Theo như Thánh kinh chép, trước khi Đức Chúa Trời dựng nên trời đất, tất cả đều tối tăm. Đức Chúa Trời phán rằng: “Phải có sự sáng”, thì lập tức sự sáng xuất hiện (Sáng 1:3). Đức Chúa Trời thấy sự sáng là tốt đẹp, thì phân sáng ra riêng, tối ra riêng. Đức Chúa Trời đặt tên sự sáng là ngày, sự tối là đêm. Đó là ngày thứ nhất trong công cuộc sáng tạo. Đức Chúa Trời tạo nên sự sáng rất ích lợi cho mọi vật, giúp cho chúng ta nhìn rõ mọi vật chung quanh. Các em thử tưởng tượng xem, thế giới nầy nếu không có ánh sáng, sẽ tối tăm và u buồn biết bao, phải không các em?

(3) Ngày thứ 2 của sự sáng tạo.

Mời các em đọc Sáng Thế Ký 1:6-8. Trong ngày thứ hai, Đức Chúa Trời đã tạo dựng nên gì? (Trời).

Xung quanh trái đất có một lớp khí quyển bao bọc, dày khoảng vài trăm dặm, đó là bầu trời.

Trong bầu trời có không khí. Không khí là chất khí mà loài người, động vật, thực vật không thể thiếu được. Nếu chỉ nín thở trong một vài phút thôi, các em có chịu nổi không? Mỗi ngày, các em hít thở không khí trong lành, ngước nhìn bầu trời trong xanh, đẹp đẽ, hãy nhớ đến sự sáng tạo kỳ diệu của Đức Chúa Trời trong ngày thứ nhất và thứ hai, các em nhé!

(4) Muôn vật đều do Đức Chúa Trời tạo nên

Chỉ có Đức Chúa Trời tạo dựng nên muôn loài, vì Ngài là Đức Chúa Trời. Kinh Thánh cho chúng ta biết, Đức Chúa Trời là Đấng Toàn Năng, không có việc gì khó cho Ngài. “Tôi biết rằng Chúa có thể làm được mọi sự, chẳng có ý chỉ nào Chúa lấy làm khó lắm” (Gióp 42:2). Mời ba em thay phiên nhau đọc Sáng 18:14a, Thi 107:29, Ma-thi-ơ 28:18, thì chúng ta sẽ biết được quyền năng vô hạn của Đức Chúa Trời. (Nếu các em không có Kinh Thánh thì bạn chép 3 câu vào 3 tờ giấy nhỏ).

Ngoài quyền phép vô hạn, Ngài còn là Đấng khôn ngoan. “Chúa chúng tôi thật lớn, có quyền năng cả thể. Sự thông sáng Ngài vô cùng vô tận” (Thi 147:5).

    3. Ứng dụng.

Các em thân mến! Dù Đức Chúa Trời là Đấng cao cả, vĩ đại, nhưng Ngài luôn đoái xem con người nhỏ bé, thấp hèn của chúng ta. Ngài biết tên của các em và của cô (thầy) nữa! Ngài còn biết niềm vui, nỗi buồn của các em. Ngài yêu thương các em, và muốn các em cũng yêu mến Ngài. Sự vĩ đại của Đức Chúa Trời, con người chúng ta khó mà hiểu biết được, nên khi nhìn thấy sự kỳ diệu trong thiên nhiên, các em cất tiếng hát ca ngợi Ngài và nguyện cả cuộc đời tôn thờ Chúa.

Chúng ta cúi đầu, hiệp ý cầu nguyện.

* GHI CHÚ:

Trong bài tập của học viên phần 2. Nếu các em không có Kinh Thánh, bạn phải ghi những câu Kinh Thánh đó ra trên bảng.

BÀI 3. LOÀI NGƯỜI PHẠM TỘI (HV)

BÀI 3. LOÀI NGƯỜI PHẠM TỘI (HV)

in NHI ĐỒNG, QUÍ I. 2016 on 1 Tháng Sáu, 2017

BÀI 3. LOÀI NGƯỜI PHẠM TỘI

 

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 3:1-21, 23.

II. CÂU GỐC: “Xin dạy tôi làm theo ý muốn Chúa, vì Chúa là Đức Chúa Trời tôi…” (Thi Thiên 143:10).

III. BÀI TẬP.

A. CON NGƯỜI PHẠM TỘI.

Dưới đây là những hình vẽ nói về câu chuyện tội lỗi đi vào thế gian. Hãy viết thứ tự lên hình vẽ.

A-đam và Ê-va lấy lá đóng khố che thân.

Con rắn cám dỗ Ê-va ăn trái cây phân biệt điều thiện và điều ác.

Đức Chúa Trời tìm A-đam trong vườn Ê-đen.

A-đam và Ê-va rời khỏi vườn Ê-đen.

A-đam và Ê-va phải chịu sự trừng phạt của Đức Chúa Trời.

A-đam và Ê-va ăn trái cây biết điều thiện và điều ác.

B. CON NGƯỜI CẦN ƠN CỨU RỖI CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI.

Mối liên hệ giữa con người và Đức Chúa Trời bị tội lỗi làm cho phân cách, có cách nào cứu vãn không? Em hãy tô màu đỏ vào ô vuông có trái tim sẽ thấy gợi ý. Gợi ý nầy nói lên điều gì? (Em hãy chia sẻ).

BÀI 3. LOÀI NGƯỜI PHẠM TỘI (GV)

BÀI 3. LOÀI NGƯỜI PHẠM TỘI (GV)

in NHI ĐỒNG, QUÍ I. 2016 on 1 Tháng Sáu, 2017

BÀI 3. LOÀI NGƯỜI PHẠM TỘI

 

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 3:1-21, 23.

II. CÂU GỐC: “Xin dạy tôi làm theo ý muốn Chúa, vì Chúa là Đức Chúa Trời tôi” (Thi Thiên 143:10).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Vì con người không vâng lời nên tội lỗi đã vào thế gian, phá hoại sự tương thông tốt đẹp giữa Đức Chúa Trời và loài người.

– Cảm nhận: Loài người cần tiếp nhận Chúa Giê-xu để được cứu khỏi tội, được phục hòa với Đức Chúa Trời.

– Hành động: Tiếp nhận Chúa Giê-xu làm Cứu Chúa và sống theo ý muốn của Ngài.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

* Làm nổ bong bóng.

  1. Chuẩn bị: Bong bóng, ghế đẩu.
  2. Thực hiện: Chia các em thành hai tổ, mỗi tổ một số bong bóng tương ứng với số lượng các em. Cho các em trong cả hai tổ xếp hàng dọc, lần lượt ngồi lên bong bóng đặt trên ghế đẩu cho nổ. Tổ nào làm nổ hết bong bóng trước là thắng cuộc.

Sau khi thi đua, hỏi các em làm thế nào để cho bong bóng trở lại hình dạng ban đầu. Giúp các em nhận biết có một số vật hoặc sự việc bị phá hỏng, sẽ không có cách gì phục hồi được.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

Chuẩn bị thị trợ: (1) Photo lớn trang tài liệu 3, rồi tô màu cho đẹp. (2) Chọn ba em trong lớp đóng vai A-đam, Ê-va và con rắn. Hướng dẫn các em tập đóng kịch câm và hoá trang trước. Sau đó trong khi giáo viên kể chuyện, các em diễn theo nội dung câu chuyện).

    1. Vào đề.

Các em có nhớ ai dựng nên con người không? Người đầu tiên tên là gì? Nam hay nữ? Người thứ hai tên gì? Họ sống ở đâu? (Giáo viên có thể hỏi một số câu hỏi liên quan đến bài trước). Bài học nầy sẽ cho các em biết họ sống ở trong vườn Ê-đen như thế nào nhé!

    2. Bài học.

Vườn Ê-đen rất xinh đẹp, cây trái sum suê, quanh năm xanh tốt. Đức Chúa Trời cho phép A-đam và Ê-va ăn tất cả những trái cây trong vườn, ngoại trừ trái cây biết điều thiện và điều ác là không được đụng đến, nếu không sẽ chết.

Một hôm, con rắn là giống quỉ quyệt nhất trong các loài vật, nói với Ê-va: “Có phải Đức Chúa Trời phán dặn các ngươi không được ăn những trái cây ngon ngọt trong vườn nầy không?” Ê-va trả lời: “Ồ, không! Chúng tôi có thể ăn tất cả trái cây nào mình muốn, chỉ trừ trái của cây biết điều thiện và điều ác là Đức Chúa Trời không cho đụng đến, vì nếu ăn e rằng chúng tôi sẽ chết”. Con rắn dụ dỗ người nữ: “Ngươi sẽ chẳng chết đâu! Đức Chúa Trời biết rằng nếu ngươi ăn trái đó sẽ khôn ngoan và thông sáng giống như Ngài, nên Ngài bảo ngươi đừng ăn”. Ê-va nhìn thấy những trái cây chín mọng treo lủng lẳng trên cành thật là hấp dẫn, bà tưởng tượng ăn vào chắc là ngon lắm. Rồi Ê-va nghĩ rằng, sẽ rất tuyệt vời nếu được trở nên khôn ngoan như Đức Chúa Trời, thế là bà quyết định hái trái cấm xuống ăn và đưa cho A-đam ăn nữa.

Sau khi ăn xong, họ không cảm thấy khôn ngoan mà chỉ thấy xấu hổ vì không mặc quần áo. Họ hái những lá cây to để che thân, rồi núp vào giữa bụi cây trong vườn. Khi Đức Chúa Trời đến tìm, họ sợ hãi không dám rời khỏi chỗ nấp. Vì sao như vậy? (Cho các em trả lời). Bởi vì họ đã phạm tội không vâng lời Đức Chúa Trời. Họ cảm thấy xấu hổ và sợ hãi.

Đức Chúa Trời hỏi A-đam: “Con đã ăn trái cây ta cấm phải không?” A-đam thưa: “Người nữ mà Chúa cho sống với con đưa con trái cây đó, và con đã ăn rồi!” Đức Chúa Trời hỏi người nữ: “Sao con lại làm như vậy?” Ê-va trả lời: “Con rắn dụ dỗ con, nên con đã ăn!” Các em thấy họ có nhận lỗi không? Thật ra, Đức Chúa Trời biết tất cả, Ngài hỏi là để cho họ có cơ hội nhận lỗi, nhưng họ chỉ muốn đổ lỗi cho người khác.

Vì không vâng lời nên con người phải chịu hình phạt của Đức Chúa Trời. Người nữ phải chịu đau đớn khi sinh con, người nam phải làm lụng khó nhọc mới có thức ăn, họ phải rời khỏi khu vườn Ê-đen xinh đẹp. Nhưng Đức Chúa Trời vẫn yêu thương con người, Ngài lấy da thú kết thành áo choàng mặc cho A-đam và Ê-va trước khi đuổi họ ra khỏi vườn.

Từ khi A-đam và Ê-va phạm tội, tội lỗi đã vào thế gian. Sự sáng tạo tốt đẹp của Đức Chúa Trời bị phá hoại. Các em có nhận thấy người ta tàn sát và công kích lẫn nhau không? Chẳng những thế, con người không ngừng phá hoại thiên nhiên, rất nhiều động vật quí hiếm bị diệt chủng, nạn phá rừng bừa bãi ảnh hưởng đến môi trường sống chung quanh. Nhưng điều quan trọng nhất là mối quan hệ tốt đẹp giữa con người với Đức Chúa Trời bị phá vỡ. Tội lỗi ngăn cách con người với Đức Chúa Trời. Đó là lý do vì sao Đức Chúa Trời nói, nếu con người ăn trái cây cấm sẽ phải chết.

Cũng giống như các em sau khi chơi trò chơi “làm bể bong bóng”, thì không cách gì làm quả bóng trở lại như cũ. Khi đã phạm tội, chẳng có phương cách gì để phục hồi. Nhưng Đức Chúa Trời yêu thương con người, Ngài không muốn một ai phải chết mất trong tội lỗi. Vì vậy, Ngài chuẩn bị cho con người ơn cứu rỗi. Ngài ban Chúa Giê-xu xuống thế gian, chịu chết thay cho loài người trên cây thập tự và Ngài đã sống lại. Chỉ cần tin nhận Chúa Giê-xu, con người được tha tội, trở thành con cái Đức Chúa Trời.

Mỗi chúng ta đều đã từng phạm tội. Tội lỗi khiến chúng ta xa cách Đức Chúa Trời. Muốn khôi phục lại mối quan hệ thân mật với Đức Chúa Trời, chúng ta phải tiếp nhận ơn cứu rỗi. Các em có bằng lòng tiếp nhận Chúa Giê-xu làm Cứu Chúa không? (Nếu tất cả các em đều đã tiếp nhận Chúa, có thể cho các em một lần nữa khẳng định niềm tin của mình).

    3. Ứng dụng.

Giáo viên hướng dẫn các em thảo luận bằng những câu hỏi sau: Con rắn nói gì với Ê-va? Tại sao Ê-va ăn trái của cây biết điều thiện, điều ác? A-đam có ăn trái cây đó không? Họ làm như vậy có đúng không? Tại sao? Sau khi A-đam, Ê-va phạm tội, thế giới có gì biến đổi? Mối quan hệ giữa con người với Đức Chúa Trời bị phá vỡ, có cách gì cứu vãn không?

Sau khi các em thảo luận xong, cho các em làm bài tập “Chúng ta cần ơn cứu rỗi của Đức Chúa Trời”. Rồi cho các em lần lượt chia sẻ: Thập tự giá tượng trưng cho điều gì?

Cuối cùng cầu nguyện cảm tạ Đức Chúa Trời ban Chúa Giê-xu xuống thế gian để cứu con người ra khỏi tội.

BÀI 3. CHUẨN BỊ VỚI LÒNG YÊU THƯƠNG (HV)

BÀI 3. CHUẨN BỊ VỚI LÒNG YÊU THƯƠNG (HV)

in ẤU NHI, QUÍ I. 2016 on 1 Tháng Sáu, 2017

BÀI 3. CHUẨN BỊ VỚI LÒNG YÊU THƯƠNG

 

CÂU GỐC: “Hãy tỏ… sự yêu thương mình” (2Cô-rinh-tô 8:24).