Latest News From Our Blog

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG PHỤ NỮ 20.10.2019

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG PHỤ NỮ 20.10.2019

in PHỤ NỮ on 14 Tháng Mười, 2019

Chúa nhật 20.10.2019

  1. Đề tài: SỐNG HỮU ÍCH CHO NHAU.
  2. Kinh Thánh: Rô-ma 14:7-19.
  3. Câu gốc: “Vậy chúng ta hãy tìm cách làm nên hòa thuận và làm gương sáng cho nhau” (Rô-ma 14:19).
  4. Đố Kinh Thánh: Sáng thế ký 45-47.
  5. Thể loại: Thuyết trình

* CHỈ DẪN: (xem chỉ dẫn Chúa nhật 07.07.2019).

* TÀI LIỆU THAM KHẢO.

Sau mỗi lần đi dự các đại hội của Hội Thánh về, anh chị em đại biểu được dịp tường trình kết quả và diễn tiến của đại hội với Hội Thánh. Mỗi sứ giả có những nhận xét khác nhau về đại hội. Người thì cho biết rằng đại hội thành công về việc nầy, kẻ thì khen về mặt kia. Tuy nhiên trong mọi sự đó, không một sứ giả nào có thể phủ nhận cái tình cảm khắng khít kỳ diệu, giữa vòng các sứ giả về những buổi đại hội. Hầu như một sợi dây vô hình nào đó đã buộc họ lại với nhau trong tình cảm đậm đà.

Thật vậy, là Cơ Đốc nhân chúng ta có rất nhiều điểm chung nhau. Chúng ta có cùng một Cha toàn năng trên trời, cùng được cứu bởi dòng huyết báu của Chúa Giê-xu, cùng được sự thông công trọn vẹn trong Chúa Thánh Linh, cùng một báp-têm và một đức tin. Chúa cứu chúng ta không nhằm mục đích để trang hoàng cho đẹp đền thờ. Nhưng Ngài muốn mỗi người được cứu sống như một nhân chứng sáng láng trong thế gian. Sau kinh nghiệm gặp Chúa, chúng ta cần được lớn lên trong mối tương giao với Chúa và với mọi người.

Từng ngày trưởng thành trong Chúa, càng giúp chúng ta thấy rõ rệt hơn về chỗ đứng của mình trong thân thể hay Hội Thánh của Chúa. Như một tuyển thủ của đội banh, mỗi chúng ta chẳng những trau giồi thể lực cho mình mà còn hiệp tác với các đồng đội để mang lại chiến thắng, vinh dự cho đội của mình.

Bài học hôm nay giúp chúng ta sống thể nào đẹp lòng Chúa và hữu ích cho anh em mình.


I. SỐNG TRONG CHÚA (Rô-ma 14:7-9).

Những câu nói mỉa mai được nhiều người ngày nay lấy làm phương châm cho cuộc sống họ: “Nó sống hay chết mặc kệ, có quan tâm cũng uổng thôi”, “Tôi làm gì mặc kệ, đừng ai đá động đến tôi”; hoặc “Con đã lớn khôn rồi, những lời khuyên đó chẳng giúp ích chi đâu!”.

Chủ nghĩa cá nhân đã mọc rễ sâu trong đời sống nhiều người. Thế nên Chúa đã dùng lời Phao-lô nhắc nhở Cơ Đốc nhân qua các thời đại là: Sự sống họ không thuộc riêng họ nữa, nhưng nó được buộc vào Chúa từ khi họ tiếp nhận Ngài. “Vả, chẳng có người nào trong chúng ta vì chính mình mà sống, cũng chẳng có người nào trong chúng ta vì chính mình mà chết; vì nếu chúng ta sống, là sống cho Chúa, và nếu chúng ta chết, là chết cho Chúa. Vậy nên chúng ta hoặc sống hoặc chết đều thuộc về Chúa cả” (Rô-ma 14:7-8). Một khi mục tiêu sống cho Chúa của chúng ta được xác định rõ rệt “sống là sống cho Chúa hoặc chết là chết cho Chúa” chúng ta sẽ kinh nghiệm được sự phục hưng. Chúa sẽ dùng đời sống chúng ta để làm sáng danh Ngài, để những người xung quanh nhận thấy được quyền năng Chúa thay đổi chúng ta ra làm sao.

Cơ Đốc nhân được buộc chặt vào Chúa Giê-xu. Chúng ta thuộc về Chúa, và Ngài cũng thuộc về chúng ta. Chúa là hình ảnh của người chủ nhân lành, đầy lòng yêu thương. Ngài đã đến cho mỗi chúng ta kinh nghiệm được “sự sống và sự sống dư dật” (Giăng 10:10). “Ngài đã đến trong xứ mình, song dân mình chẳng hề nhận lấy. Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời” (Giăng 1:11-12). Người tin Chúa có được hy vọng vĩnh cửu bởi Đấng Christ đã chiến thắng sự chết. Vì vậy, dù sống hay chết chúng ta được bảo đảm mình thuộc về Ngài.

Lịch sử nhân loại cho thấy nhiều vị anh hùng đã liều thân cho lý tưởng họ mến yêu. Có lần nào bạn tự hỏi mình đã yêu Chúa bao nhiêu? Mình đã để sức sống mới của Ngài chiếm hữu bao nhiêu phần trong cuộc sống? Đã bao nhiêu người thấy Chúa qua sự hiện hữu của bạn, của tôi? Điểm quan trọng ở đây không phải chúng ta làm gì cho Chúa, mà là Chúa đã dùng chúng ta làm gì cho những người chung quanh? Chúa đã dùng chúng ta để làm gì cho những anh chị em trong Hội Thánh của chúng ta?


II. ĐỪNG XÉT ĐOÁN (Rô-ma 14:10-13).

Chữ xét đoán tự nó không là xấu hay tốt. Đây là một động từ kép của hai chữ: “nhận xét” và “đoán định”. Bà nội trợ giỏi nhìn vào lượng và phẩm một miếng thịt trước khi mua về làm bữa cho gia đình bà. Viên chánh án xét những sự kiện xảy ra và dựa theo luật định mà kết án tội nhân. Trong 1Cô-rinh-tô 11:31, Phao-lô nói rằng: “Nếu chúng ta biết xét đoán lấy mình, thì khỏi bị xét đoán”. Ba trường hợp nêu trên là những hành động cần thiết. Vậy câu 10 có ý nghĩa gì?

Lời Chúa không cho phép chúng ta xét đoán anh em mình. Lý do đơn giản bởi chúng ta không phải là Chúa để thấy hết, hiểu hết mọi sự, cùng xét người một cách vô tư.

Trong một lớp xã hội học, vị giáo sư nêu lên một trường hợp điển hình để học sinh ông suy nghĩ. Ông nói: Một bà ăn mặc rất sang trọng vào mua thực phẩm tại một siêu thị. Khi trả tiền, bà đã dùng phiếu trợ cấp cho người nghèo để trả. Sau đó bà mang đồ lên một chiếc xe hết sức đắt tiền và lái đi. Để kết luận, giáo sư hỏi: Các bạn đánh giá thế nào về bà nầy? Cả lớp học gầm nét mặt, tức giận đồng lên án bà là người gian dối, lường gạt chính quyền. Chờ cho lớp học lắng dịu, vị giáo sư ôn tồn cho biết: Bà ấy tuy giàu có nhưng đầy lòng hảo tâm. Hôm đó bà đã bỏ thì giờ riêng để đi trợ giúp một bà cụ bị bệnh.

Khi đặt mình vào địa vị một quan án, chúng ta đã phạm tội cùng Chúa vì chúng ta giành quyền xét đoán của Ngài. Và khi xét đoán một người, là chúng ta xem mình cao trọng hơn người bị mình xét đoán. Dù đi trong Chúa hay trong đường đời có dài hơn người khác bao lâu, chúng ta cần nâng đỡ, yêu thương anh em mình, hơn là xét đoán những yếu kém của họ. Chúa đã yêu thương, ân cần, ngọt ngào và xem chúng ta là một phần quan trọng trong thân thể Ngài, thì chúng ta là kẻ trưởng thành phải yêu thương nâng đỡ anh chị em khác thể ấy. Vì một ngày kia, mọi chúng ta sẽ phải ứng hầu trước tòa án của Đức Chúa Trời để trả lời về thái độ, lối cư xử của mình.


III. QUÝ TRỌNG ANH EM TRONG CHÚA (Rô-ma 14:14-19).

Một nan đề làm rối loạn trong Hội Thánh lúc bấy giờ là: Một số tín hữu cho rằng việc ăn của cúng hình tượng là không đẹp lòng Chúa. Trong khi một số tín hữu khác cho rằng các tà thần là việc hư không, vô nghĩa nên cũng chẳng hại gì. Đây là nan đề mà Hội Thánh Chúa qua các thời đại đều gặp phải, nan đề bất đồng quan điểm. Khi nói về quan điểm thì không ai trong chúng ta có câu trả lời đúng cho mọi trường hợp. Trước hoàn cảnh nầy Phao-lô cho ta một vài nguyên tắc để suy nghĩ:

  1. Thực phẩm tự nó là trung dung “Tôi biết và tin chắc trong Đức Chúa Giê-xu rằng, chẳng có vật gì vốn là dơ dáy; chỉn có ai tưởng vật nào là dơ dáy, thì nó là dơ dáy cho người ấy mà thôi” (Rô-ma 14:14).

Việc ăn hay không ăn, không quan trọng.

  1. Nguyên tắc yêu thương “Vả, nếu vì một thức ăn, ngươi làm cho anh em mình lo buồn, thì ngươi chẳng còn cư xử theo đức yêu thương nữa. Chớ nhân thức ăn làm hư mất người mà Đấng Christ đã chịu chết cho” (Rô-ma 14:15). Hội Thánh nào cũng có người yếu kẻ mạnh. Chúng ta phải quan tâm đến sự hiện hữu của anh em hơn là lấy những khác biệt của họ mà luận xét.
  2. Đừng để việc ăn uống nhỏ nhoi làm mất sự công bình, bình an, vui vẻ mà Thánh Linh đã ban cho mỗi con cái Chúa và Hội Thánh Ngài “Vì nước Đức Chúa Trời chẳng tại sự ăn uống, nhưng tại sự công bình, bình an, vui vẻ bởi Đức Thánh Linh vậy” (Rô-ma 14:17).
  3. Hãy tìm mọi cách sống hòa thuận và làm gương tốt đẹp cho nhau “Vậy chúng ta hãy tìm cách làm nên hòa thuận và làm gương sáng cho nhau” (Rô-ma 14:19).

Những Cơ Đốc nhân giàu kinh nghiệm trong Chúa, hãy vì anh em yếu kém hơn mình, mà chậm bước lại để họ theo cùng. Vì công khó anh em trong Chúa không bị khinh dể đâu. Một trong sự trưởng thành của người mới đến với Chúa là bắt chước những anh chị đi trước trong niềm tin. Không phải là người mới tin không cần học theo gương Chúa, nhưng thái độ, việc làm của người tin Chúa lâu không ít thì nhiều, sẽ ảnh hưởng cho những anh chị em mới.

Dù muốn hay không, đời sống hằng ngày của mọi chúng ta sẽ là tấm gương cho nhiều người soi rọi, Chúa muốn chúng ta hãy nên hòa thuận và làm gương sáng cho nhau.

* HIỂU BIẾT THƯỜNG THỨC.

Khi thức ăn lỡ bị nêm mặn: Dùng 1 lòng trắng trứng cho vào nồi thức ăn, đun lại cho sôi rồi vớt bỏ lòng trắng. Lòng trắng đã hút bớt chất mặn trong canh, súp.

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG PHỤ NỮ 13.10.2109

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG PHỤ NỮ 13.10.2109

in PHỤ NỮ on 8 Tháng Mười, 2019

Chúa nhật 13.10.2019 (Chúa Nhật Thiếu Niên Tin lành)

  1. Đề tài: THIẾU NIÊN TIN LÀNH.
  2. Kinh Thánh: 2Ti-mô-thê 3:14-17; Truyền đạo 11:9-10; Tít 2:6-8.
  3. Câu gốc: “Hỡi kẻ trẻ kia, hãy vui mừng trong buổi thiếu niên, khá đem lòng hớn hở trong khi còn thơ ấu, hãy đi theo đường lối lòng mình muốn, và nhìn xem sự mắt mình ưa thích, nhưng phải biết rằng vì mọi việc ấy, Đức Chúa Trời sẽ đòi ngươi đến mà đoán xét” (Truyền đạo 11:9).
  4. Đố Kinh Thánh: Sáng thế ký 42-44.
  5. Thể loại: Kịch

* CHỈ DẪN: KỊCH.

  1. Mời ban Thiếu niên trong Hội Thánh nhóm chung với ban Phụ nữ và mời vài người trong ban chấp sự của Hội Thánh làm giám khảo.
  2. Cách thực hiện chương trình:

* Cách 1: Từ nhiều tuần trước, ban hướng dẫn ban Phụ nữ và ban Thiếu niên họp lại để giao cho mỗi ban vài vở kịch ngắn với đề tài về “Thiếu niên Tin lành”. Các ban về tập dợt trước. Tùy theo số nhóm của 2 ban mà định thời gian của vở kịch, nhưng không được quá 10 phút.

* Cách 2: Trước giờ nhóm, ban hướng dẫn chia xen lẫn người của ban Phụ nữ và ban Thiếu niên ra làm 4 nhóm và cho ngồi riêng từng nhóm. Đến tiết mục kịch 5 phút, ban hướng dẫn giao cho mỗi nhóm một câu chuyện ngắn với đề tài về “Thiếu niên Tin lành”. Trong 20 phút, các nhóm phải biến câu chuyện thành vở kịch, phân vai và tập kịch.

– Các nhóm lần lượt diễn kịch.

+ Giới thiệu nội dung vở kịch.

+ Diễn kịch.

+ Đúc kết.

– Cách chấm điểm.

+ Thời gian: Đúng giờ (5 phút hoặc 10 phút) 10 điểm. Mỗi phút dư bị trừ một điểm.

+ Tinh thần: Tất cả nhóm viên (phụ nữ và thiếu niên) đều tham gia vào vở kịch: 10 điểm. Thiếu một người trừ 1 điểm.

+ Diễn xuất: 10 điểm.

+ Nội dung: 10 điểm (nếu là vở kịch tự chọn).

– Phát thưởng.


* NHỮNG CÂU CHUYỆN THAM KHẢO.

GIỎ HOA THÁNG NĂM VÀ SỰ THA THỨ

Tôi nhớ lại rất rõ hôm đó là ngày 1/5, khi tôi đang học lớp 5. Năm đó tôi phải đối đầu với một thách thức liên quan đến người bạn thân yêu nhất của tôi. Bạn ấy sống tại ngôi nhà đối diện, và chúng tôi đã cùng sát cánh bên nhau đến trường hàng ngày, từ lớp một đến giờ.

Pam lớn hơn tôi một tuổi, nhưng cô ấy đã bắt đầu thay đổi những sở thích mà chúng tôi đã có cùng với nhau. Có một gia đình mới chuyển đến thị trấn nhỏ của chúng tôi, và Pam đã không còn chơi thân với tôi như trước kia. Cô dành nhiều thời gian hơn cho những người bạn mới này. Điều này khiến tôi bị tổn thương ghê gớm.

Khi mẹ tôi hỏi tôi con có mang giỏ hoa 1/5 đến nhà của Pam không thì tôi đã đáp lại một cách giận dữ: “Chắc chắn là không”. Mẹ tôi dừng lại, cúi xuống và ôm tôi vào lòng. Mẹ bảo tôi đừng lo, tôi sẽ có thêm nhiều người bạn khác trong suốt cuộc đời.

“Nhưng Pam đã là người bạn tốt nhất của con” tôi khóc và nói. Mẹ vuốt nhẹ mái tóc tôi, lau nước mắt cho tôi, mẹ nói rằng hoàn cảnh thay đổi và con người cũng thay đổi. Mẹ giải thích rằng điều vĩ đại nhất mà bạn bè có thể cho nhau đó là hãy tạo cho nhau có cơ hội để lớn lên, để thay đổi, để phát triển toàn vẹn thành con người Chúa muốn. Và đôi khi, điều đó có nghĩa là người bạn đó sẽ chọn kết bạn với những người bạn khác.

Mẹ tiếp tục giải thích rằng tôi cần tha thứ cho Pam vì đã làm tổn thương tôi, và tôi có thể bày tỏ sự tha thứ bằng việc tặng giỏ hoa 1/5 cho bạn ấy. Đó là một quyết định thật khó, nhưng tôi đã làm được. Tôi đã làm thêm một giỏ hoa đặc biệt nữa với rất nhiều hoa màu vàng vì tôi biết Pam rất thích. Tôi nhờ 2 em gái cùng mang giỏ hoa của sự tha thứ này đến nhà Pam. Từ chỗ ẩn nấp, chúng tôi thấy Pam nâng niu bó hoa lên, âu yếm ngửi nó, và nói to để chúng tôi có thể nghe thấy: “Cảm ơn bạn, Susie! Hy vọng rằng bạn sẽ mãi nhớ tới tôi”.

Ngày hôm đó tôi đã có một quyết định thay đổi cả cuộc đời: Tôi đã quyết định luôn luôn giữ tình bạn thật thân thiết ở trong trái tim mình.


NGHE LỜI MẸ DẶN

Nhà tôi nghèo, ba mất sớm. Mẹ làm nghề nuôi tằm rồi dệt thành vải. Tiền nuôi sống hai mẹ con và lo cho tôi ăn học là số tiền bán vải kiếm được.

Cùng theo mẹ đến trường vào giờ mẹ đi bán vải ngoài chợ. Giờ ra về, mẹ tôi đã chờ ngoài cổng trường tự bao giờ. Trên tay lúc nào cũng có quà bánh mà tôi thích.

Mà trẻ con nhà quê thì sở thích cũng đơn giản. Một cái bánh cam, một cái bánh ít, hay con tò he bằng đất đã là món quà quý lắm rồi. Tôi nhảy chân sáo lại bên mẹ và tíu tít khoe đủ thứ. Mẹ cười, ậm ừ rồi hôn lên tóc tôi.

Tuổi thơ tôi lớn lên bên mẹ. Tôi thương mẹ lắm, vì thế chẳng bao giờ dám làm mẹ buồn cả. Tôi lờ mờ hiểu rằng mình là người đàn ông duy nhất trong gia đình. Do vậy tôi phải biết nghe lời và chăm sóc mẹ.

Có một lần, vì mãi chơi, tôi sợ mẹ buồn nên tìm cách nói dối. Qua ngày hôm sau tôi lo sợ và chắc rằng mình sẽ bị ăn đòn vì tội dối trá. Thế nhưng mẹ tôi chẳng hề la mắng gì cả. Mẹ ôm tôi vào lòng, vuốt tóc tôi, ngẫm nghĩ một lát và nói:

– Con ơi! Con có nhớ cha không?

Tôi hơi ngỡ ngàng nhưng nhanh nhảu trả lời:

– Con nhớ lắm mẹ ạ. Nhiều lúc thấy cha của bạn mà con khóc thầm vì nhớ đến cha.

Mẹ tôi buồn buồn và nói tiếp:

– Con nhớ lúc hấp hối cha đã dặn gì không? Cha đã dặn con phải sống dũng cảm, suốt đời phải là người chân thật, không được dối trá.

– Mẹ ơi! Người chân thật nghĩa là gì hả mẹ? Tại sao họ không được nói dối?

Mẹ tôi hôn lên tóc tôi và nói:

– Con ơi! Người chân thật khi buồn muốn khóc là khóc, khi vui muốn cười là cười, yêu ai thì cứ bảo là yêu, ghét ai thì cứ bảo là ghét. Cho dù ai có dụ dỗ hay dọa nạt cũng không nói vui thành buồn, không nói ghét thành yêu. Cho dù phải nguy hiểm đến tính mạng cũng không đổi trắng thay đen.

– Thưa mẹ, con đã hiểu. Con xin lỗi mẹ vì hôm qua con đã là đứa nói dối. Con đã ham chơi với bạn, không lo học lại còn nói dối mẹ. Con sẽ không làm cho mẹ buồn nữa, con hứa luôn nghe lời cha dạy.

Từ đó khi có ai hỏi tôi: – Con thương ai nhất? Nhớ lời cha dạy, tôi trả lời: – Con thương mẹ và những người chân thật nhất.

Có người không tin, lắc đầu cho rằng tôi là một con vẹt nhỏ. Chỉ biết nói lên những điều mà mình chẳng hiểu gì cả. Tuy nhiên những lời cha dạy bảo đã in sâu vào tâm trí tôi rồi. Đó là phương châm sống cho cả cuộc đời tôi sau này.


CHUYỆN CỦA VIỆT

Việt là một cậu bé mồ côi bố từ nhỏ, mẹ của cậu thì đau ốm triền miên, hai mẹ con sống bằng đồng tiền ít ỏi mà mẹ cậu kiếm được bằng việc bán rau hàng ngày ở chợ. Những ngày mưa gió mẹ trở bệnh thì hai mẹ con phải nhịn ăn…

Ở tuổi của Việt các bạn khác được đến trường, còn Việt phải phụ mẹ đi mua rau, rồi đi làm mướn cho người ta vào mùa thu hoạch để kiếm thêm tiền mua gạo. Việt nhìn những người bạn đồng lứa tuổi được bố mẹ đón về từ trường học, Việt nói với chính mình: Sao ông trời bất công với mình thế nhỉ? Có những người thì sung sướng từ khi còn rất bé cho đến khi lớn, ăn những bữa cơm ngon, thức ăn dư thừa. Còn mình, ước ao một bữa ăn ngon cũng không được. Việt vừa đi vừa khóc…

Trang trên đường đi học về, cô bé nhảy chân sáo, vừa đi vừa hát: “Chúa yêu em lòng em vui thay…”. Thấy Việt đang khóc, Trang hỏi: “Việt, sao bạn lại khóc, có ai bắt nạt bạn à”.

Việt: “Không có ai bắt nạt tôi nhưng tôi thấy tủi thân vì hoàn cảnh của mình. Các bạn được sinh ra trong gia đình khá giả, có bố mẹ, được học hành đầy đủ, còn tôi mồ côi lại nhà nghèo không được đi học. Người ta thường hắt hủi và ghét bỏ tôi, không một ai thương tôi hết…”.

Trang: “Việt ơi, có một Đấng rất yêu thương bạn mà bạn chưa biết đó thôi”.

Việt: “Đó là ai vậy bạn? Tôi có thấy ai đối xử tốt với tôi đâu? Bạn là người bạn đầu tiên lắng nghe tôi nói chuyện đấy”.

Trang: “Có một Đấng cũng luôn luôn lắng nghe bạn đấy, Việt à”.

Việt: “Bạn làm tôi tò mò quá. Ai mà yêu tôi, và luôn lắng nghe tôi vậy, sao tôi không biết”.

Trang: “Đó là chính là Thượng Đế, Việt à. Mà Đấng đó người Tin Lành như Trang gọi là Đức Chúa Trời. Ngài yêu thương tất cả mọi người. Và bởi sự yêu thương của Ngài, Ngài ban Chúa Giê-xu xuống thế gian, đã chịu chết trên thập tự giá để tha tội lỗi cho chúng ta đấy. Ngài chính là Đấng yêu thương bạn, luôn lắng nghe bạn, và gìn giữ bạn”.

Việt: “Vậy ư? Thượng đế yêu tôi lắm sao?”

Trang: “Chúa Giê-xu muốn tất cả chúng ta trở lại với Ngài, và khi chúng ta trở lại với Ngài, chúng ta được trở nên con cái của Chúa. Chúng ta gọi Ngài là Cha”.

Việt: “Tôi cũng muốn trở nên con của Chúa Giê-xu. Tôi phải làm thế nào để được trở thành con của Chúa?”

Trang: “Tôi sẽ đưa bạn đến nhà thờ, và gặp Mục sư, ông sẽ cầu nguyện cho bạn tiếp nhận Chúa, và trở nên con cái Chúa”.

Việt: “Ừ, được đấy. Trang đưa tôi đến gặp Mục sư đi”.

Trang: “Sẵn sàng thôi. Bây giờ Việt đi cùng Trang nhé!”

Việt hớn hở cùng Trang đến nhà thờ. Trang đưa Việt vào gặp ông mục sư.

Sau khi giãi bày thêm về đạo Chúa, ông Mục sư hướng dẫn Việt cầu nguyện tiếp nhận Chúa. Bây giờ Mục sư vỗ vai Việt và nói: “Con đã trở nên con cái của Chúa sau khi con cầu nguyện tiếp nhận Chúa. Chúc mừng con. Mỗi sáng Chúa nhật con đến nhà thờ vào học Kinh Thánh với Trang và các bạn nhé”. Việt chào Mục sư rồi ra về lòng lâng lâng vui sướng, mong mau đến Chúa nhật được đi học Kinh Thánh tại nhà thờ.

Sáng Chúa nhật, Trang dẫn Việt vào lớp giới thiệu bạn mới cho cô giáo và cả lớp biết.

Cả lớp vui mừng và ai cũng ôm lấy Việt.

Việt vui lắm, và em khóc. Việt nói với cô giáo: “Chưa khi nào em nhận được tình yêu thương như thế này… Em hạnh phúc lắm cô à”.

Việt ra về, nhảy chân sáo về nhà và hát bài hát vừa được tập sáng nay: “Chúa yêu em lòng em vui thay!”

Kể từ đó, Việt không còn cô đơn, buồn tủi nữa. Cứ mỗi buổi chiều thứ năm, Việt đến nhà thờ tập hát ca ngợi Chúa, và sáng Chúa nhật, Việt đi học Kinh Thánh và thờ phượng Chúa với các bạn. Việt đang cầu nguyện xin Chúa sớm nói cho mẹ Việt biết Chúa và tin Chúa như Việt.


NHỮNG VẾT THẸO TRONG CUỘC ĐỜI

Cách đây vài năm, vào một mùa hè nóng bức ở miền Nam bang Florida, một cậu bé quyết định ra bơi ở cái hồ nhỏ bên cạnh nhà. Trong lúc vội vàng muốn nhảy xuống bể nước mát, cậu bé chạy ra cửa sau, để lại quần áo, giày vớ ở đó rồi chạy đi. Cậu nhảy ùm xuống nước và bơi thẳng về phía giữa hồ mà không hề biết rằng có một con cá sấu đang bơi ngược lại từ bờ bên kia.

Cha cậu đang làm việc ở sân sau, chợt trông thấy một cảnh tượng quá sức hãi hùng, đứa con trai mình và cá sấu đang bơi ngày một gần nhau hơn. Trong nỗi hoảng sợ, ông chạy về phía hồ nước, la lớn hết sức gọi cho con trai. Nghe tiếng cha, cậu bé chợt nhận ra mối hiểm nguy cận kề và lập tức quay đầu bơi hết tốc lực vào bờ, nơi cha mình đang lo lắng gào thét.

Nhưng đã quá trễ. Ngay khi cậu sắp đến được với cha, con cá sấu đã đến kịp cậu bé. Từ trên bờ, người cha chộp lấy cánh tay đứa con trai, nhưng con cá sấu đã ngoặm vào chân cậu. Thế là bắt đầu một cuộc chiến giằng co lạ thường giữa hai bên.

Tuy rằng con cá sấu mạnh sức hơn người đàn ông nọ, nhưng tình thương mãnh liệt của một người cha khiến ông không buông tay chịu thua. May mắn, có một người nông dân lái xe đi ngang qua, nghe tiếng kêu la thất thanh, đã vội lái chiếc xe tải lao tới, ông ta lấy súng và bắn chết con cá sấu.

Điều lạ lùng là sau nhiều tuần lễ chữa trị trong bệnh viện, cậu bé cuối cùng đã sống sót. Đây quả là phép lạ. Tuy vậy, đôi chân của cậu có những vết thẹo khủng khiếp bởi cuộc tấn công dữ dội của con cá sấu. Và, trên cánh tay cậu, cũng có những vết xước dài và sâu, do móng tay của người cha đã bấu vào thịt của cậu khi ông cố sức giành giật cậu con trai với cá sấu hung dữ.

Một phóng viên báo chí đã tìm đến phỏng vấn cậu bé từng trải qua cơn bi kịch khủng khiếp nọ, và anh đề nghị rằng cậu có thể cho mọi người xem những vết sẹo của vụ cá sấu tấn công hay không. Cậu bé kéo ống quần lên. Và rồi, với sự tự hào không giấu được, cậu nói, “Nhưng hãy nhìn vào cánh tay của cháu. Cháu có những vết sẹo lớn ở trên cánh tay nữa. Cháu mang những vết thẹo này vì cha cháu đã nhất định không buông cháu ra cho cá sấu”.

Bạn và tôi có thể cũng giống cậu bé này. Chúng ta cũng có những vết sẹo, không phải do cá sấu, nhưng do những quá khứ đau buồn. Có những vết thẹo xấu xí và làm cho chúng ta phải hối tiếc. Nhưng, cũng có những vết thẹo do Đức Chúa Trời đã không buông ta ra. Giữa cơn khủng hoảng, đấu tranh của chúng ta, Ngài ở đó và nắm giữ lấy chúng ta.

Thánh Kinh dạy rằng Chúa yêu chúng ta. Bạn là một đứa con của Ngài. Ngài muốn bảo vệ chúng ta và ban cho ta đầy đủ trong mọi sự. Nhưng thỉnh thoảng, chúng ta cũng tự mình bơi vào những hoàn cảnh nguy hiểm mà không biết chuyện gì đang đợi mình phía trước. Cái hồ bơi của cuộc đời này đầy những hiểm nguy, và chúng ta quên mất kẻ thù đang chờ đợi cơ hội để tấn công. Nếu bạn có những vết sẹo bởi tình yêu Chúa, thì hãy thật sự biết ơn Ngài. Bởi Chúa đã không và sẽ không bao giờ buông ta ra. Như trong Thi thiên 139:5 “Chúa bao phủ tôi phía sau và phía trước, đặt tay Chúa trên mình tôi”.

* HIỂU BIẾT THƯỜNG THỨC.

– Muốn giấm chua lâu: Hãy cho vào giấm một số tỏi và ớt, giấm sẽ chua đến 4, 5 tháng.

– Để cơm nấu chín, không bị thiu nhanh: Khi nấu cho thêm vài lát gừng hoặc ít giấm, lúc hong cơm lại, cho thêm tí muối. Cơm sẽ bảo quản từ 2 đến 3 ngày.

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG PHỤ NỮ 06.10.2019

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG PHỤ NỮ 06.10.2019

in PHỤ NỮ on 1 Tháng Mười, 2019

Chúa nhật 06.10.2019

1. Đề tài: SỐNG THEO THÁNH LINH.

2. Kinh Thánh: Rô-ma 8:1-11.

3. Câu gốc: “Vì luật pháp của Thánh Linh sự sống đã nhờ Đức Chúa Giêxu Christ buông tha tôi khỏi luật pháp của sự tội và sự chết” (Rô-ma 8:2).

4. Đố Kinh Thánh: Sáng thế ký 39-41.

5. Thể loại: Trò chơi lớn.

* CHỈ DẪN: Trò chơi lớn.

CHỦ ĐỀ: SỐNG THEO THÁNH LINH.

Địa điểm: Khuôn viên nhà thờ (hoặc nơi sinh hoạt).

Thời gian: 90 phút.


I. CHUẨN BỊ.

– Cần ít nhất 2 người để phối hợp soạn câu hỏi và đặt mật thư tại mỗi trạm, chấm điểm, theo dõi để có thể hướng dẫn khi cần. Chuẩn bị nội dung cho mỗi trạm để các nhóm thảo luận, cung cấp giấy bút cho các nhóm có yêu cầu. Sau khi nhận mật thư, cả nhóm sẽ tham gia giải mật thư, trình ban tổ chức và đến trạm kế tiếp…

– Mật mã: Từ nhiều tuần trước, hướng dẫn ban viên ôn lại chữ điện tín, các mật mã đã dùng trong các tài liệu trước và học thêm mật mã mới. Chỉ nên dùng mật mã nào ban viên có thể dịch thành thạo.

– Mật thư: Mật thư phải được viết và giữ kín đáo, kiểm tra kỹ để tránh sai sót. Nội dung mật thư là một mệnh lệnh hoặc gợi ý về những nhân vật, nơi chốn… Mật thư phải ngắn gọn và đủ nghĩa. Mật thư được giấu tại trạm hay do người đứng trạm giữ. Nếu đặt tại trạm, không nên tập trung tại một chỗ.

– Địa điểm: Vẽ những dấu chỉ đường.

– Vật dụng: Kinh Thánh, giấy, bút, các bản mật mã đã học.

II. THỰC HIỆN.

  1. Thể lệ cuộc thi và cách chấm điểm.                                                                                                   a. Thể lệ cuộc thi.

– Tất cả nhóm viên tham gia đầy đủ.

– Đến trạm, phải xếp hàng ngay ngắn và báo cáo kết quả của trạm trước.

– Thực hiện tất cả yêu cầu tại mỗi trạm.

b. Cách chấm điểm.

– Tinh thần tham gia (đầy đủ nhóm viên) 10 điểm.

– Giải chính xác mật thư………………….. 10 điểm.

– Thực hiện đạt yêu cầu tại trạm………. 10 điểm.

– Đến trạm sớm nhất……………………….. 10 điểm.

– Thực hiện tốt nội dung thảo luận….. 10 điểm.

  1. Diễn tiến trò chơi.                                                                                                                                a. Mở đầu.

Ban tổ chức chia số người tham gia sinh hoạt ra làm nhiều nhóm, mỗi nhóm từ 8-10 người. Nhóm xếp hàng dọc. Cử nhóm trưởng và thư ký nhóm, đặt tên nhóm. Khi các nhóm đã ổn định, người hướng dẫn giới thiệu chủ đề: SỐNG THEO THÁNH LINH.

– Thưa các bạn! Kinh Thánh cho chúng ta biết rằng nếu muốn có một đời sống Cơ Đốc nhân hiệu quả hay là phước hạnh thì đời sống đó phải biết sống theo sự dẫn dắt của Đức Thánh Linh. Mời chị em tham gia vào chương trình sinh hoạt nầy để biết được làm thế nào để có một đời sống theo sự dẫn dắt của Thánh Linh.

b. Xuất phát.

NHD cho các nhóm xuất phát bằng trò chơi: Chanh Chua.

– Cách chơi: Tất cả đứng thành vòng tròn, xen kẽ người của các nhóm. Tay phải người nầy để lên lòng bàn tay trái của người kia. NHD đứng giữa hô:

NHD                 Tất cả     

Chanh               Chua

Cua                    Kẹp

* Lưu ý: Mọi người được quyền rút tay ra khỏi lòng bàn tay người bên cạnh khi NHD hô xong cua-kẹp. Ai bị kẹp sẽ bị loại. Sau một vài vòng chơi (quy định trước), nhóm nào có số người còn lại đông nhất là thắng.

– Nhóm thắng cuộc sẽ được nhận mật thư trước và tập trung nhóm lại để giải mật thư.

* Mật thư 1: HAYX CHO BIEETS NGUOWIF SOONGS THEO THANHS LINH SEX NHAANJ DDUOWCJ DDIEEUF GIJ?

– Chìa khóa: Chữ điện tín.

Ö Trạm 1.

² Yêu cầu:

– Tập trung nhóm thành hàng dọc, báo cáo số người trong nhóm.

– Phát câu hỏi đã viết sẵn trên giấy, cho nhóm thảo luận và trả lời ra giấy hoặc hỏi đáp.

* Xin xem Kinh Thánh Rô-ma 8:1-4.

  1. Tại sao người ở trong Chúa thì không còn bị đoán phạt?
  2. Đức Chúa Trời đã làm gì cho con người khi con người bất lực trong tội lỗi?
  3. Muốn nhận được sự cứu rỗi chúng ta phải làm gì?

* Mật thư 2: GIF QUAR HAAUJ LAAYS NHAANJ SEX THITJ XACS THEO SOONGS NGUOWIF HIEEUR TIMF HAYX

– Chìa khóa: Cá lội ngược dòng.

Ö Trạm 2.

² Yêu cầu:

– Tập trung nhóm thành hàng dọc, báo cáo số người trong nhóm.

– Phát câu hỏi đã viết sẵn trên giấy, cho nhóm thảo luận và trả lời ra giấy hoặc hỏi đáp.

  1. Là Cơ Đốc nhân thì chúng ta phải sống như thế nào?
  2. Đời sống chỉ sống theo xác thịt, thì có đem sự ích lợi gì cho chúng ta không? Hay chỉ là niềm vui tạm bợ?
  3. Qua bài học nầy bạn cần phải thay đổi thái độ của mình như thế nào để đem đến sự ích lợi cho tâm linh?

* Mật thư 3: LAMF GIF THEES DEER NAOF TIN NHAANJ VAF BIEETS VIEECJ DUOWCJ DOWIF TOOI CHO DDANG LAMF SOONGS VAF THEO LAMF THANHS CHUAS LINH.

– Chìa khóa: Ăn miếng nhả miếng.

Ö Trạm 3.

² Yêu cầu:

– Tập trung nhóm thành hàng dọc, báo cáo số người trong nhóm.

– Phát câu hỏi đã viết sẵn trên giấy, cho nhóm thảo luận và trả lời ra giấy hoặc hỏi đáp.

  1. Người sống theo Thánh Linh, và sống theo xác thịt sẽ khác nhau ở điểm nào? (Rô-ma 8:9).
  2. Bạn có đang sống theo sự dẫn dắt của Thánh Linh không?

– NHD phát lệnh: “Các nhóm tập trung về điểm xuất phát”.

  1. Kết thúc.

– NHD cùng ban Phụ nữ tóm lược lại bài học sống theo Thánh Linh.

– Kêu gọi các ban viên học tập để có thể luôn sống trong sự dẫn dắt của Thánh Linh để nhờ đó mà mỗi chúng ta thật sự kinh nghiệm về ơn của Đức Chúa Trời dành cho mỗi chúng ta.

– Công bố kết quả và phát thưởng.

* TÀI LIỆU THAM KHẢO.

Mục sư Bob Mumford ở thành phố New Orleans thuộc tiểu bang Louisiana là một Mục sư khác thường. Nhiều người gọi ông là Mục sư tuyên úy của đường Bourbon. Thay vì quản nhiệm một Hội Thánh, Mục sư Mumford đã được Chúa Thánh Linh kêu gọi một cách đặc biệt vào chức vụ nầy. Mục sư hằng ngày giới thiệu về Chúa cho những khách qua lại trên đường Bourbon. Đây là một con đường lừng danh về những quán rượu, phòng trà, đĩ điếm, cướp bóc, và tội ác.

Mục sư kể lại chuyện có lần ông gặp một khách lạ trên đường Bourbon, Thánh Linh bảo Mục sư phải nói về Chúa cho người đó. Mục sư liền đi theo ông ấy đến tận nhà. Mục sư gõ cửa nhà để xin vào. Khi cửa được mở, Mục sư bắt đầu làm chứng về Chúa cho chủ nhà. Chủ nhà lập tức đóng cửa bỏ vào nhà. Vì vâng lời Chúa Thánh Linh, Mục sư không dám tự ý bỏ đi. Ông ngồi trước cửa nhà cầu nguyện lớn tiếng. Những người lân cận nghe tiếng ông và hé cửa nhìn. Chủ nhà từ trong nhà nhìn ra thấy nhiều người nhìn vào nhà ông thì lấy làm ngại, nên mở cửa để Mục sư Mumford vào. Được biết chủ nhà là một thương gia độc thân rất giàu, nhưng cuộc sống chẳng có niềm vui và hy vọng. Chỉ một giờ sau, trái tim lạnh lùng của người nhà giàu đó đã gặp Chúa Giê-xu và tìm được hy vọng trong Ngài.

Mục sư Mumford đã vâng theo tiếng Chúa Thánh Linh và Ngài đã dùng ông để đem hy vọng đến cho người khác.


I. ĐƯỢC BUÔNG THA KHỎI TỘI LỖI (Rô-ma 8:1-4).

Trong câu 1, Phao-lô bắt đầu chữ “cho nên” để nói lên kết quả của sự cứu rỗi nơi Chúa Giê-xu. Những ai tin nhận Ngài làm Cứu Chúa trong đời sống mình sẽ tránh được sự phán xét trong ngày sau rốt. Người Việt chúng ta có quan niệm “Công thưởng, tội đền”. Tức là chúng ta được khen thưởng khi lập công và phải đền tội khi phạm lỗi. Và vì một số người chưa biết nhiều về sự dạy dỗ của Chúa qua Thánh Kinh, nên họ có ý lên án Đạo của Đức Chúa Trời là không công bằng. Thật khó cho họ chấp nhận ơn phước tha tội của Chúa trên những kẻ tin Ngài.

Một số người khác dù đã đến với Chúa rồi nhưng vẫn thấy sự cứu chuộc của Chúa Giê-xu chưa đủ. Họ tìm cách nầy hay cách nọ để làm giảm tội của mình. Thật họ là những người có thiện chí, nhưng sai lầm vì không hiểu biết chương trình cứu rỗi của Đức Chúa Trời. Cặp vợ chồng nọ đã phải ra tòa vì tội cấm quẹo trái trên đường. Sau một thời gian biện luận không xong cho vợ mình, người chồng thưa với vị thẩm phán rằng: “Thưa chánh án, tôi biết nhà tôi quẹo như thế là trái luật, nhưng chính tôi là người ngồi cạnh bảo nhà tôi quẹo trái. Vậy xin chánh án hãy bắt tội tôi mà tha cho vợ tôi”. Người chồng nầy có ý yêu vợ nhưng không biết luật pháp của chính quyền. Bởi thế mọi chúng ta cần biết mình là một tội nhân Vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời” (Rô-ma 3:23), chúng ta không thể tự cứu lấy mình được. Chúng tôi hết thảy đã trở nên như vật ô uế, mọi việc công bình của chúng tôi như áo nhớp; chúng tôi thảy đều héo như lá, và tội ác chúng tôi như gió đùa mình đi” (Ê-sai 64:6). Vì tất cả mọi công đức của chúng ta chỉ như chiếc áo nhớp trước mặt Đức Chúa Trời. Vì Đức Chúa Trời là Đấng công bình nên mọi tội lỗi của chúng ta phải bị trừng phạt. Nhưng Cứu Chúa Giê-xu đã xuống thế gian để chịu trừng phạt thay cho chúng ta nơi thập tự giá. Vậy nên những ai tin Ngài không còn bị luật pháp lên án nữa vì luật pháp của Thánh Linh đã xưng họ là công bình.


II. HẬU QUẢ CỦA LỐI SỐNG XÁC THỊT (Rô-ma 8:5-8).

Gia đình nọ có ba người con, người con trưởng sống buông tuồng không nhìn biết Đức Chúa Trời. Ngày ngày, anh cứ say sưa và chỉ nghĩ đến mình. Cô con út đã bỏ Chúa để theo đạo chồng. Gia đình cô giàu có, những đứa con của cô bề ngoài trông lễ độ. Cô con gái giữa là vợ một Mục sư. Gia đình đủ ăn, họ sống vui tươi luôn trong lời dạy của Kinh Thánh.

Nếu đặt câu hỏi trong ba người con của gia đình nầy, ai là người hạnh phúc nhất? Chúng ta sẽ tìm câu trả lời ở đâu? Phao-lô cho biết: “Kẻ sống theo xác thịt thì chăm những sự thuộc về xác thịt; còn kẻ sống theo Thánh Linh thì chăm những sự thuộc về Thánh Linh” (c.5). Ba người con của gia đình ấy đại diện cho hai lối sống tương phản với nhau. Rất khó để chúng ta phân tích được đâu là lối sống theo Thánh Linh, bởi chúng không có biên giới, không có hình thể rõ rệt để có thể đo lường. Theo câu chuyện trên người anh cả say sưa ích kỷ dễ cho chúng ta nhận thức. Còn cô em út được hưởng mọi sự tốt lành từ tiền của, đến con cái thì ta đánh giá ra sao? Cô vợ Mục sư có thật là theo Chúa hay theo chồng? Chúng ta không có quyền đánh giá ai, chỉ một mình Chúa là Đấng thẩm định bởi Ngài biết mọi sự. Ở đây Phao-lô khuyên chúng ta nên xét lấy mình, hầu tránh được đoán xét của Chúa. Vả, chăm về xác thịt sanh ra sự chết, còn chăm về Thánh Linh sanh ra sự sống và bình an” (c.6).

Một luật gia nổi tiếng hỏi sinh viên của ông: “Sau khi lấy xong bằng luật sư các bạn sẽ làm gì?” Một sinh viên trả lời: “Tôi sẽ làm luật sư để có nhiều tiền”. Luật sư hỏi tiếp: “Rồi sao nữa?” Anh sinh viên im lặng như hiểu thấu bài học quý giá của thầy mình. “Đoạn, sự chết và âm phủ bị quăng xuống hồ lửa. Hồ lửa là sự chết thứ hai” (Khải huyền 20:14). Đó là sự trừng phạt đời đời cho những ai sống bởi công đức riêng, khước từ sự cứu chuộc của Chúa Giê-xu.


III. KẾT QUẢ CỦA LỐI SỐNG THEO THÁNH LINH (Rô-ma 8:9-11).

Những nông trại tại Hoa Kỳ thường đốt các ấn đồng mà làm dấu trên gia súc của họ để họ có thể nhận diện khi chúng thất lạc.

Phao-lô khuyên chúng ta nên xét xem mình có ấn chứng hiện hữu của Chúa Thánh Linh trong đời sống chưa? “Về phần anh em, nếu thật quả Thánh Linh Đức Chúa Trời ở trong mình, thì không sống theo xác thịt đâu, nhưng theo Thánh Linh” (c.9). Phao-lô muốn mọi chúng ta tự hỏi: Tôi đã thật sự tin nhận Chúa Giê-xu làm Người Chủ duy nhất chưa?

Một vị Mục sư giảng Lời Chúa trên đài phát thanh kể. Có lần kia ông được điện thoại của một thính giả, xin cầu nguyện tin Chúa sau bài giảng của ông. Thính giả đó là một bà cụ bảy mươi tuổi, bà đi nhóm thờ phượng hằng tuần từ khi còn bé. Trong quá khứ bà nghĩ: bất cứ ai đi nhà thờ thường xuyên là đủ tiêu chuẩn để trở nên con cái Đức Chúa Trời. Nhưng ý niệm ấy thật quá sai lầm. Vì bà cụ chưa lần nào ăn năn tội và mời Chúa Thánh Linh vào làm chủ đời sống bà. Nay bà cụ mời Chúa Thánh Linh vào đời sống, một kinh nghiệm bình an lạ thường tràn ngập lòng bà. Nhiều người vì cảm tình với Hội Thánh, hay có lần nào đó đã cầu nguyện tin nhận Chúa, họ đi nhóm hằng tuần, nhưng vẫn giữ đạo cũ của họ. Đối với những người ấy Chúa Giê-xu chỉ là một trợ thần trong số các thần mà họ đang tôn thờ. Chúa Giê-xu phán: “Nếu ai muốn theo Ta, phải liều mình, vác thập tự giá mình mà theo Ta. Vì ai muốn cứu sự sống mình thì sẽ mất; còn ai vì cớ Ta và đạo Tin lành mà mất sự sống, thì sẽ cứu” (Mác 8:34-35). Từ khi tin Chúa đến nay bạn có sống theo sự hướng dẫn của Chúa Thánh Linh chưa? Sống theo sự hướng dẫn của Thánh Linh là sống “Đầu phục”, “Vâng lời” Chúa dạy. Đây là vấn đề then chốt đưa người tin đến mối liên hệ khắng khít với Đức Chúa Trời. Mục tiêu chính của người “Đầu phục” Chúa là làm vinh hiển danh Ngài. Chúng ta biết chắc những người đó sẽ được Chúa gìn giữ, ấn chứng bởi Thánh Linh và làm hữu hiệu đời sống họ.

Chúng ta biết lời dạy của Chúa qua Thánh kinh nhưng lắm lúc chúng ta không đủ sức làm trọn. Người sống theo Thánh Linh cũng là người biết nhờ cậy sức toàn năng của Ngài để ham mến sự Ngài ham mến, có bình an trong hoạn nạn, có ánh sáng của Chúa khi cuộc đời tối tăm. Kết quả của người sống theo Thánh Linh là được dự phần hy vọng sống lại với Chúa. Đời sống họ là một bằng chứng sống về sự hiện hữu của Thần Đức Chúa Trời giữa thế gian nầy. “Hãy có đồng một tâm tình như Đấng Christ đã có, Ngài vốn có hình Đức Chúa Trời, song chẳng coi sự bình đẳng mình với Đức Chúa Trời là sự nên nắm giữ; chính Ngài đã tự bỏ mình đi, lấy hình tôi tớ và trở nên giống như loài người; Ngài đã hiện ra như một người, tự hạ mình xuống, vâng phục cho đến chết, thậm chí chết trên cây thập tự” (Phi-líp 2:5-8).

* HIỂU BIẾT THƯỜNG THỨC.

Để luộc lòng heo được ngon, trắng, giòn: Khi luộc lòng heo không nên cho muối vào mà cho cục phèn chua chừng nửa lóng tay, rồi bỏ lòng heo vào.

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG BAN NAM GIỚI. CHÚA NHẬT.06.10.2019

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG BAN NAM GIỚI. CHÚA NHẬT.06.10.2019

in NAM GIỚI on 30 Tháng Chín, 2019

Chúa nhật 06.10.2019.

  1. Đề tài: SỐNG YÊU THƯƠNG.
  2. Kinh Thánh: Ê-phê-sô 5:1-21.
  3. Câu gốc: “Hãy bước đi trong sự yêu thương, cũng như Đấng Christ đã yêu thương anh em…” (Ê-phê-sô 5:2).
  4. Đố Kinh Thánh: Khải 13-16.
  5. Thể loại: Kể chuyện hoặc thoại.
CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG BAN THANH NIÊN.06.10.2019

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG BAN THANH NIÊN.06.10.2019

in THANH NIÊN on 30 Tháng Chín, 2019

Chúa nhật 06.10.2019.

  1. Đề tài: VÂNG PHỤC LẼ THẬT.
  2. Kinh Thánh: Ga-la-ti 5:7-12; Giăng 8:31-36.
  3. Câu gốc: “Các ngươi sẽ biết lẽ thật, và lẽ thật sẽ buông tha các ngươi” (Giăng 8:32).
  4. Đố Kinh Thánh: A-mốt 1-5.
  5. Thể loại: Hướng dẫn học Kinh Thánh.
CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG BAN NAM GIỚI CHÚA NHẬT.22.9.2019

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG BAN NAM GIỚI CHÚA NHẬT.22.9.2019

in NAM GIỚI on 17 Tháng Chín, 2019

Chúa nhật 22.09.2019.

  1. Đề tài: ÂN TỨ TRONG SỰ GIẢNG DẠY.
  2. Kinh Thánh: 1Cô-rinh-tô 14:1-25.
  3. Câu gốc: “Kẻ nói tiếng lạ, tự gây dựng lấy mình; song kẻ nói tiên tri, gây dựng cho Hội Thánh” (1Cô-rinh-tô 14:4).
  4. Đố Kinh Thánh: Khải 5-8.
  5. Thể loại: Phỏng vấn.

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG  BAN THANH NIÊN 22.9.2019

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG BAN THANH NIÊN 22.9.2019

in THANH NIÊN on 17 Tháng Chín, 2019

Chúa nhật 22.9.2019.
1. Đề tài: BÀY TỎ ĐỨC TIN.
2. Kinh Thánh: Ga-la-ti 5:5-6; Gia-cơ 2:14-17.  
3. Câu gốc: “Anh em đã sống trên thế gian ăn uống vui sướng và xa xỉ, anh em đã làm cho lòng mình no nê trong ngày chém giết” (Gia-cơ 5:5).
4. Đố Kinh Thánh: Ô-sê 11-14.
5. Thể loại: Thảo luận.
* CHỈ DẪN: Thảo luận.
1. Từ nhiều tuần trước, Ủy viên linh vụ giao hai đề tài cho hai nhóm:
Đề tài 1: Bày Tỏ Đức Tin.
Đề tài 2: Không Bày Tỏ Đức Tin.
2. Mỗi nhóm họp lại đề cử hai người thay mặt nhóm để thảo luận và đưa ra những ý kiến để giúp cho việc thảo luận của nhóm có sức thuyết phục cao.
3. Ban hướng dẫn nhờ một người có ân tứ và hiểu biết Lời Chúa để đúc kết giờ thảo luận, vì đúc kết sai sẽ làm rối trí các ban viên và nguy hại cho Hội Thánh.
4. Giờ thảo luận.
a. Người hướng dẫn tuyên bố đề tài thảo luận và mời đại diện của hai nhóm lên ngồi đối diện nhau trước các ban viên.
b. Người hướng dẫn tuyên bố qui luật của buổi thảo luận: Mỗi nhóm tự do trình bày, bênh vực ý kiến của nhóm mình, nhưng không tranh cãi (tìm mọi cách để hạ đối phương và chiếm phần thắng cho mình). Thời gian: 20 phút. Sau đó, nhóm viên của hai nhóm có quyền tham gia thảo luận trong 10 phút.
c. Đúc kết (10 phút): Người chịu trách nhiệm đúc kết sẽ dựa trên Lời Chúa (chứ không phải lý luận) để nói lên chân lý.
* TÀI LIỆU THAM KHẢO.
I. DẪN GIẢI.
Con người với lý tánh xác thịt thường sống bởi mắt thấy chớ chẳng phải bởi đức tin. Nhất là trong thời đại văn minh cực thịnh như ngày nay, khi cuộc sống con người dường như nương dựa vào các kỹ thuật khoa học, và niềm tin nơi Chúa Giê-xu bị xem là điều chẳng thực tiễn. Tuy nhiên nguyên tắc bất di bất dịch “người công nghĩa sống bởi đức tin” vẫn là thiết thực và là lẽ sống cho Cơ đốc nhân trải qua các thời đại.
Tại sao đức tin là cần thiết? Thế nào là sống bởi đức tin?
A. Ý NGHĨA VÀ SỰ CẦN THIẾT CỦA ĐỨC TIN.
Tiếp theo lời cảnh cáo của mất ân điển trong Ga-la-ti 5:2-4, Phao-lô khuyến khích tín hữu tiến đến đời sống tự do với đời sống đức tin trong Thánh Linh. Theo sự bày tỏ của Kinh Thánh, chữ đức tin được hiểu trong hai khía cạnh:
1. Đức tin của sự cứu rỗi: Là đức tin nương cậy hoàn toàn vào công lao cứu chuộc của Chúa để được cứu, chớ không phải để cậy hay cộng vào công đức riêng tư nào của mình. Vì Đức Chúa Trời chỉ căn cứ trên sự đổ huyết của Chúa Giê-xu mà xưng nghĩa cho tội nhân, nên kẻ tin không phải làm chi cả, chỉ bởi đức tin tiếp nhận sự ban cho của Đức Chúa Trời trong Con Một yêu dấu của Ngài. Đức tin trong khía cạnh nầy, Phao-lô thường gọi là đức tin trong Đức Chúa Giê-xu, đức tin không bởi việc làm mà Phao-lô thường nói đến để nhấn mạnh sự xưng nghĩa ngoài luật pháp (Rô 3:24-28).
2. Đức tin thực nghiệm sự cứu rỗi hay sự xưng nghĩa: Nếu đọc qua Gia-cơ 2:14-17, chúng ta thấy dường như có sự mâu thuẫn giữa Phao-lô và Gia-cơ trong quan điểm đức tin. Một đàng nhấn mạnh đức tin, một đàng nhấn mạnh việc làm. Nhưng thật ra cả hai nói đến hai khía cạnh của đức tin và có sự tương quan với nhau. Chữ “việc làm” trong Gia-cơ 2:14 có nghĩa là hành động, chỉ về sinh lực của đức tin bên trong nảy ra việc làm bên ngoài. Không phải làm để nhờ đó được xưng nghĩa, nhưng vì cớ đã được xưng nghĩa nên bày tỏ ra việc làm, phẩm hạnh xứng đáng với địa vị công nghĩa Chúa gọi. Vì vậy theo ý nghĩa nầy, Gia-cơ cảnh cáo rằng: “Đức tin không sanh ra việc làm, thì tự mình nó chết” (c.17). Điều nầy có nghĩa người nhờ đức tin được cứu, và đức tin đó cần phải được lớn lên song song với việc bày tỏ ra việc làm trong đời sống thánh hóa. Đây là bông trái của sự xưng nghĩa do công việc của Thánh Linh trong đời sống kẻ tin. Do đó đức tin trong khía cạnh thực nghiệm sự cứu rỗi cũng gọi là đức tin trong Thánh Linh mà Phao-lô bày tỏ trong câu 5-6.
Qua hai câu Kinh Thánh trên, đức tin thực nghiệm được mô tả trong hai phương diện:
(1) Chờ đợi: Chữ “nhận lãnh” trong câu 5, theo nguyên văn có nghĩa là chờ đợi (Phi-líp 3:20). Sự chờ đợi nầy được bao gồm trong hai khía cạnh:
– Chờ đợi với hy vọng về sự công nghĩa, tức là sự cứu chuộc của thân thể trong tương lai (Rô-ma 8:20-25).
– Chờ đợi với sự đầu phục ý muốn Chúa trong sự hầu việc Ngài.
(2) Việc làm nảy ra bởi tình yêu thương: Chữ “giá trị” trong câu 6 từ nguyên ngữ Hy-lạp là có năng lực. Trong khi người cậy phép cắt bì, nương tựa vào một nghi thức chết của tôn giáo, thì người sống bởi đức tin nhờ Thánh Linh, đức tin trở nên có năng lực bày tỏ ra những việc làm sống động bởi tình yêu thương. Đó mới là giá trị trong nếp sống đạo của Cơ đốc nhân, chớ không phải là phép cắt bì. Vì vậy, với đức tin trong Thánh Linh đã đưa Cơ đốc nhân dấn bước đến đời sống mới mẻ, đầy hứng thú trong sự khám phá quyền năng kỳ diệu của Chúa Giê-xu để làm những công việc lớn lao, làm vinh danh Đức Chúa Trời.
Tóm lại đức tin theo sự diễn giải trên là lẽ cần cho đời sống tự do của Cơ đốc nhân vì những lý do:
– Để cứ tiến bước trong đời sống nên thánh mà không bị rơi vào ách nô lệ của tội lỗi.
– Để công việc làm có giá trị thật trong Chúa Giê-xu (Hêb 11:6).
B. THỰC NGHIỆM ĐỜI SỐNG ĐỨC TIN.
Từ câu 4-6, chúng ta tìm hiểu những mối liên quan giữa ân điển với đức tin và đức tin với Thánh Linh. Nhờ sự nâng đỡ của ân điển, tội nhân mới có thể đưa bàn tay yếu đuối của mình nhận lấy sự cứu rỗi của Đức Chúa Trời. Vì vậy, ngoài ân điển của Chúa, không ai hưởng được sự cứu rỗi của Ngài (Êph 2:8). Và khi đức tin được bắt đầu trong kẻ tin, thì cũng bởi ân điển, Thánh Linh được ban cho.
Trong Thánh Linh, đời sống Cơ đốc nhân cũng sẽ được những kết quả như đức tin, trông cậy và yêu thương; là ba điều mà Phao-lô nói đến trong câu 5-6, và cả ba đều có mối liên quan cần thiết với nhau. Vì đức tin giúp hy vọng càng thêm vững chắc trong sự trông cậy về ngày cứu chuộc vinh hiển. Với hy vọng tràn đầy nầy, khiến đức tin nảy ra việc làm phục vụ Chúa mà tình yêu thương là động lực thúc đẩy. Qua mối tương quan nầy cho chúng ta thấy vai trò của Thánh Linh trong đời sống đức tin của con cái Chúa. Thiếu Ngài, Cơ đốc nhân cũng không thể nào đạt đến đời sống kết quả của sự xưng nghĩa bởi đức tin. Cho nên vâng theo sự dẫn dắt của Thánh Linh là bí quyết cho đời sống bởi đức tin của người sống vì vinh hiển danh Đức Chúa Trời.
Kinh Thánh ghi chép nhiều gương sáng của đời sống bởi đức tin. Như Áp-ra-ham đã khám phá đất hứa và quê hương vĩnh viễn trên trời. Môi-se bởi đức tin từ bỏ danh vọng xứ Ai-cập để phục vụ dân sự Chúa trong tình thương (Hê-bơ-rơ 11). Bởi đức tin David Livingston vâng theo sự dẫn dắt của Thánh Linh, nên thay vì muốn đi Ấn Độ, lại đi Phi châu để phục vụ Chúa, và đã chinh phục lục địa nầy cho Đức Chúa Trời. Kỳ diệu thay là đời sống bởi đức tin trong Chúa Thánh Linh.
Nhưng đồng thời Kinh Thánh cũng cảnh cáo kẻ cậy mình và lòng cứng cỏi. Như dân Y-sơ-ra-ên, thay vì bởi đức tin bước vào đất hứa, nhưng lại cứng lòng nên cứ đi quanh quẩn và bị ngã chết trong đồng vắng mà chẳng bao giờ nếm trải được phước hạnh của đất hứa tự do (Dân số ký 13:30; 14:4; Hê-bơ-rơ 3:12-19).
Vì vậy người được cứu, cũng được thách thức trước sự lựa chọn quan trọng nầy: Cậy mình để bị lùi vào ách nô lệ hay nhờ đức tin để tiến đến đời sống sung mãn trong sự tự do Chúa gọi? Sự lựa chọn của người leo núi là nương mình vào sợi dây thừng được neo vững chắc từ phía trên để leo đến đích hay buông dây để bị rơi xuống hố sâu? Chiếc dây leo đó chính là đức tin của chúng ta. Chúng ta có sự lựa chọn nào? Hằng ngày chúng ta có nhờ Thánh Linh sử dụng chiếc dây leo đức tin ấy không hay sống với sự cậy sức riêng mình và bỏ mất đức tin trong Thánh Linh?
Tóm lại:
1. Thiếu Thánh Linh, đức tin cũng thiếu năng lực.
2. Người có đức tin thì cũng có hy vọng về sự vinh hiển. Người có hy vọng về sự vinh hiển không thể không nảy ra các việc làm bởi tình yêu thương.
3. Đức tin trong nếp sống đạo của Cơ đốc nhân là đức tin phải đi đôi với việc làm (hành động).
II. CÂU HỎI SUY GẪM VÀ ỨNG DỤNG.
1. a. Xem Ga-la-ti 5:5-6 và tìm hiểu mối tương quan giữa đức tin, sự trông cậy và tình yêu thương.
b. Qua mối tương quan nầy, chữ đức tin Phao-lô nói đến câu 5 và câu 6 có ý nghĩa gì?
c. Tại sao đức tin quan trọng hơn phép cắt bì? (c.6).
d. Tại sao cần phải có đức tin trong đời sống Cơ Đốc nhân? (Hêb 3:12-19).
2. a. Xem Ga-la-ti 3:2-5; 5:4-6, nói lên mối tương quan giữa:
(1) Ân điển và đức tin.
(2) Đức tin, hy vọng, yêu thương và việc làm.
b. Qua mối tương quan trên.
(1) Vai trò của Đức Thánh Linh trong đời sống đức tin của Cơ đốc nhân là gì?
(2) Cơ đốc nhân có trách nhiệm gì trong sự thể hiện đức tin của mình?
c. Bí quyết nào trong việc thực hành đời sống đức tin?
3. a. Trong Rô-ma 3:28, Phao-lô quả quyết rằng sự cứu rỗi hoàn toàn bởi đức tin chớ chẳng phải bởi việc làm. Trong Gia-cơ 2:17 nói rằng đức tin phải có việc làm. Điều nầy có mâu thuẫn nhau không? Xin giải thích.
b. Thế nào là người thực sự sống bởi đức tin?
4. a. Bạn đang sống trong sự cậy mình hay sống bởi đức tin? Trong đời sống bạn có bông trái nào của đức tin không?
b. Trong việc thể hiện đức tin trong đời sống, bạn thường gặp trở ngại nào? Làm thế nào để vượt qua và đắc thắng?
c. Đức tin của Môi-se đã nảy sinh ra các việc làm nào? Điều đó khuyến khích chúng ta dấn thân trong những công việc gì? (Hêb 11:23-28).

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG BAN NAM GIỚI.15.9.2019

CHƯƠNG TRÌNH THỜ PHƯỢNG BAN NAM GIỚI.15.9.2019

in NAM GIỚI on 9 Tháng Chín, 2019

Chúa nhật 15.09.2019.

  1. Đề tài: CHÚA NHẬT THIẾU NHI TIN LÀNH.
  2. Kinh Thánh: Thi thiên 119.
  3. Câu gốc: “Người trẻ tuổi phải làm sao cho đường lối mình được trong sạch? Phải cẩn thận theo Lời Chúa” (Thi thiên 119:9).
  4. Đố Kinh Thánh: Đố theo chủ đề.