Latest News From Our Blog

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

By Quản trị in NHI ĐỒNG on 8 Tháng Năm, 2024

BÀI 1. LỜI NÓI KHÔNG THÀNH THẬT

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 25:19-28, 27:1-45.

II. CÂU GỐC: “Ai nấy hãy nói thật với người lân cận mình; tại cổng thành, hãy xét xử chân thật, công minh và ôn hòa;” (Xa-cha-ri 8:16).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em

– Biết: Gia-cốp nói dối gây ra những hậu quả buồn khổ cho bản thân và gia đình.

– Cảm nhận: Lời nói không thành thật luôn đưa đến những điều không tốt.

– Hành động: Xin Chúa giúp các em luôn là người chân thật.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

A. VUI MÀ HỌC.

* Xếp hình sao.

  1. Mục đích: Giúp các em phân biệt giữa Gia-cốp và Ê-sau .
  2. Vật liệu: 2 tấm bìa lớn (trước giờ học, giáo viên vẽ và cắt sẵn hình ngôi sao. Viết các đặc tính, đặc điểm, hình dạng của Ê-sau và Gia-cốp trên từng cánh sao), viết chì màu, kéo.
  3. Thực hiện: Giáo viên trộn lẫn lộn các cánh sao, để các em xếp lại cho thích hợp. Khi các em đang xếp hình, giáo viên có thể đặt một số câu hỏi hướng dẫn các em phân biệt hai anh em. Ví dụ: “Minh à, ở đây nói Gia-cốp là người chăn chiên, em tìm trong ngôi sao kia xem Ê-sau làm gì?”

                              

Ê-SAU                                                            GIA-CỐP

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

  1. Vào đề.

Nếu có ai nói dối với các em, khi biết được sự thật, các em cảm thấy thế nào? Nếu các em nói dối người khác, các em sẽ có cảm giác gì? Hôm nay chúng ta sẽ cùng học với nhau về một người nói dối, ông tưởng rằng nói dối là cách hay nhất để đạt được điều mình thích. Ông đã nói dối điều gì? Sau đó, việc gì đã xảy ra? Bây giờ các em cùng lắng nghe nha.

  1. Bài học.

Đây là Y-sác (cho các em xem con rối Y-sác). Ông đã già yếu, hai mắt mờ dần và không còn thấy đường nữa. (Giơ con rối Rê-bê-ca lên). Còn đây là Rê-bê-ca, vợ của Y-sác. Hai vợ chồng có hai con trai sinh đôi. Tính tình lẫn hình dáng của hai người con nầy khác hẳn nhau.

(Cho các em nói về những đặc tính của hai anh em mà các em đã biết trong phần Sinh hoạt đầu giờ, sau đó giáo viên bổ sung cho đầy đủ ý).

(Cầm con rối Ê-sau lên). Đây là Ê-sau, khắp người có rất nhiều lông, được cha yêu thương nhất. Ê-sau săn bắn rất giỏi, thường nấu các món thịt rừng mời Y-sác ăn. (Giơ cao con rối Gia-cốp lên). Còn đây là Gia-cốp, ra đời sau Ê-sau  vài phút. Gia-cốp không có nhiều lông như Ê-sau, thích ở nhà và chỉ đi các nơi gần nhà mà thôi. Gia-cốp thích chăm sóc chiên, và được bà Rê-bê-ca yêu thương vô cùng.

Một hôm, Y-sác gọi Ê-sau: “Con ơi”. Ê-sau thưa: “Con ơi!” Ê-sau thưa: “Dạ, con đây.” Ông nói: “Nầy, cha đã già rồi, chẳng biết chết ngày nào. Bây giờ, con hãy lấy khí giới, ống tên và cây cung của con, ra đồng săn thú rừng cho cha. Rồi con làm một món thật ngon theo sở thích của cha, và dọn lên cho cha ăn để cha chúc phước cho con trước khi qua đời.”

Ê-sau rất vui mừng khi biết cha dự định chúc phước cho mình. Ông lập tức đi vào rừng săn bắn còn Y-sác chờ Ê-sau  trở về và đem thức ăn đến.  

Nhưng ông Y-sác không biết rằng bà Rê-bê-ca đã nghe được câu chuyện của hai cha con. Bà muốn Gia-cốp nhận được phước hạnh nên gọi cậu con trai cưng đến, kể lại tỉ mỉ những lời Y-sác nói cùng Ê-sau, rồi bảo Gia-cốp: “Vậy, con ơi, bây giờ hãy nghe lời mẹ bảo”. Bà Rê-bê-ca tiếp tục nói trong khi Gia cốp chăm chú lắng nghe: “Con mau ra ngoài bầy gia súc, bắt cho mẹ hai dê con thật mập, rồi mẹ sẽ làm một món thật ngon, đúng với sở thích của cha con. 10Con sẽ đem đến cho cha ăn để ông chúc phước cho con trước khi qua đời.”

Gia-cốp suy nghĩ một lát rồi nói: “Tuy đôi mắt ba đã mù nhưng con nghĩ mình không dễ gì dối gạt được ba đâu! Nếu ba rờ con thì sao? Con không có lông, còn trên người anh con thì đầy lông, chắc chắn ba sẽ biết con không phải là Ê-sau”.

Bà Rê-bê-ca trấn an: “Con ơi, để mẹ chịu sự rủa sả đó cho con; con cứ nghe lời mẹ, ra bắt hai dê con đi.” Thế là Gia-cốp đồng ý vì ông cũng mong muốn làm chủ gia đình.

Trước hết, Gia-cốp giúp mẹ nấu nướng món ngon, đúng như sở thích của cha mình. Bà mẹ lấy áo tốt nhất của Ê-sau để ở nhà bảo Gia-cốp mặc vào, lại dùng da dê bao hai tay và cổ của Gia-cốp sao cho giống y như Ê-sau. Xong đâu đấy, bà giao cho Gia-cốp đĩa thịt thơm phức và bánh mới nướng. Gia-cốp đến gần cha và thưa: “Cha ơi!” Y-sác đáp: “Cha đây, con là đứa nào đấy?” Gia-cốp thưa: “Con là Ê-sau, con trưởng nam của cha đây. Con đã làm như lời cha dặn bảo. Xin cha ngồi dậy, ăn món thịt săn của con rồi cha đích thân chúc phước cho con.” Y-sác hỏi: “Sao con săn được nhanh thế?” Gia-cốp thưa: “Nhờ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của cha giúp con được may mắn.”. Y-sác nói với Gia-cốp: “Con ơi, con lại gần đây để cha rờ xem con có phải là Ê-sau, con của cha không.” Gia-cốp lại gần cha mình là Y-sác. Ông rờ và nói: “Giọng nói thì của Gia-cốp, mà tay lại của Ê-sau.”  Ông lại hỏi: “Có đúng con là Ê-sau, con trai của cha không?” Gia-cốp thưa: “Dạ phải, chính con đây.” Rồi Y-sác bảo: “Đem cho cha món thịt rừng con săn được để cha ăn và chúc phước cho con.” 

Gia-cốp đứng sang một bên, phục vụ bữa ăn cho cha. Sau đó, Y-sác giữ lời hứa, chúc phước cho Gia-cốp thành người chủ gia tộc. Gia-cốp đã nói dối và chiếm được phước lành! Ông đạt được điều mình mong muốn.

Khi Ê-sau đi săn về, biết Gia-cốp cướp phước lành thì hết sức tức giận, đòi giết Gia-cốp. Gia-cốp đành phải bỏ nhà trốn đi. Ban đầu Gia-cốp định chờ khi Ê-sau nguôi giận sẽ trở về nhà, nhưng ông đã sai lầm. Gia-cốp phải xa nhà hai mươi năm và không còn cơ hội gặp cha mẹ của ông nữa. Gia-cốp tưởng nói dối sẽ dễ dàng đạt được điều mình mong muốn. Nhưng rất tiếc ông phải gánh lấy lo buồn và đau khổ.

  1. Ứng dụng.

Hướng dẫn các em mở sách học viên, dùng các câu hỏi trong phần “Cùng suy nghĩ” giúp các em ôn bài.

Sau đó nói với các em: “Hôm nay, chúng ta cùng suy nghĩ về hai việc đã xảy ra.” Bạn giải thích cho các em hiểu trong hình thứ nhất đã xảy ra điều gì? Và cùng các em thảo luận câu trả lời. Hỏi các em: Làm như vậy sẽ dẫn đến điều gì? Theo em, nếu Châu cũng làm như vậy em sẽ cảm thấy thế nào? (Theo cách đó để thảo luận sự việc thứ hai).

Khi các em phát biểu, tiếp nhận ý kiến của các em. Đừng phê bình vì mục đích của bài học nầy là khuyến khích các em thành thật nói lên suy nghĩ của mình, chứ không phải bắt các em nói những điều mà giáo viên muốn nghe. Hãy luôn nói những câu khích lệ các em như: “Đó là một lý do thú vị”, hay “Ý kiến của em rất hay”. Nghe khen như vậy các em sẽ mạnh dạn phát biểu hơn.

Hướng dẫn các em học câu gốc và nói với các em: “Đức Chúa Trời muốn chúng ta luôn thành thật. Ngài biết điều nầy rất khó thực hiện. Nhưng Ngài hứa sẽ giúp chúng ta. Bây giờ chúng ta hãy cầu nguyện xin Chúa giúp đỡ”. Giáo viên hướng dẫn các em cầu nguyện xin Chúa giúp đỡ các em trở nên một người chân thật.

Khuyến khích các em đem tập học viên về nhà cho phụ huynh kiểm tra và thực hiện phần “Sinh hoạt gia đình”.

V. PHỤ LỤC.

A. HÌNH ẢNH.

  1. Vật liệu: 1 tấm bìa lớn, viết chì, viết chì màu.
  2. Cách làm: Giáo viên vẽ hình dưới đây lên tấm bìa, rồi tô màu thật đẹp.

B. CON RỐI BẰNG BAO GIẤY.

  1. Vật liệu: 4 bao giấy, 4 tấm bìa nhỏ, keo, kéo, viết chì màu, vải hoa hay giấy hoa.
  2. Cách làm: Trước hết, vẽ các hình sau đây vào các tấm bìa rồi cắt ra. Sau đó cắt ngang tấm bìa hình người (khoảng ngang miệng). Dán phần đầu người lên phần dưới bao giấy, phần thân người lên phần trên bao giấy (như hình dưới). Cuối cùng dùng bút chì màu vẽ mắt, mũi, miệng, quần áo…, và lấy vải hoa trang trí lên quần áo cho đẹp mắt.

RÊ-BÊ-CA Y-SÁC

Post CommentLeave a reply