BÀI 6. KHÔNG DÙNG THỨC ĂN ĐÃ CÚNG (HV)
in ẤU NHI, QUÍ I. 2016 on 12 Tháng Sáu, 2017
BÀI 6. KHÔNG DÙNG THỨC ĂN ĐÃ CÚNG
CÂU GỐC: “Chúng ta… làm những điều đẹp ý Ngài” (1Giăng 3:22).
BÀI 6. KHÔNG DÙNG THỨC ĂN ĐÃ CÚNG
CÂU GỐC: “Chúng ta… làm những điều đẹp ý Ngài” (1Giăng 3:22).
BÀI 6. KHÔNG ĂN ĐỒ CÚNG
I. KINH THÁNH: Đa-ni-ên 1:1-21.
II. CÂU GỐC: “Chúng ta… làm những điều đẹp ý Ngài” (1Giăng 3:22).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:
– Biết: Đa-ni-ên và ba người bạn của ông nhất định từ chối thức ăn đã cúng của vua.
– Cảm nhận: Noi gương Đa-ni-ên, làm đẹp lòng Chúa.
– Hành động: Không ăn thức ăn cúng.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI.
A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.
* Trò chơi: “TÔI BẢO”.
– Cách chơi: Cho các em đứng vòng tròn, NHD sẽ hô bất kỳ một câu nào có chữ “Tôi bảo” thì các em phải làm ngay, còn nếu không có chữ “Tôi bảo” thì không làm.
Ví dụ như: “Tôi bảo các em vỗ tay”, các em vỗ tay. “Tôi bảo các em ngồi xuống”, các em ngồi xuống. “Đứng lên!” Các em sẽ không đứng, vì không có chữ “Tôi bảo”.
Giáo viên nói lên sự dạy dỗ: “Trò chơi nầy cho thấy các em ngoan ngoãn, làm theo lời cô bảo. Nếu các em cũng luôn vâng theo lời Chúa dạy bảo thì còn quý hơn, vì điều đó đem lại nhiều điều tốt cho các em và giúp cho những người chung quanh biết về Chúa nữa”.
B. BÀI HỌC KINH THÁNH.
1. Vào bài.
Các em thân mến, các em đã mời Chúa Giê-xu ngự vào lòng mình chưa? Nếu các em đã mời Chúa Giê-xu ngự vào lòng rồi, thì các em là con cái của Cha trên trời. Các em có kính yêu Chúa không? Các em có biết kính yêu Chúa thì phải vâng lời Chúa không? Hôm nay cô (thầy) sẽ kể câu chuyện Kinh Thánh nầy cho các em nghe để các em biết có những người rất kính yêu Chúa và họ đã vâng lời Chúa như thế nào nhé.
2. Bài học.
Người Y-sơ-ra-ên là những người rất yêu mến Chúa. Từ nhỏ họ đã được dạy là: “Chớ thờ lạy thần tượng” (giáo viên giải thích cho các em thần tượng là gì). Vì vậy, mỗi một người Y-sơ-ra-ên đều nhớ rõ điều Chúa đã dạy.
Có một lần nọ, nước Y-sơ-ra-ên đánh trận với một nước khác, và nước Y-sơ-ra-ên bị thua. Vua của nước thắng trận bắt nhiều người Y-sơ-ra-ên về nước của mình. Trong những người bị bắt có bốn người nầy (cho các em xem hình). Một người tên là Đa-ni-ên, còn ba người kia là bạn của ông. Họ bị bắt sang một nước thờ thần tượng, nhưng họ vẫn không quên lời của Đức Chúa Trời đã dạy là không thờ lạy thần tượng.
Một ngày nọ, nhà vua chọn ra một số người có gương mặt đẹp, thông sáng và cho họ học thêm để sau nầy phục vụ trong cung vua. Đa-ni-ên và ba người bạn của ông cũng được chọn. Các em biết không, sau đó, một vị quan mang thức ăn ngon và rượu ngon của vua đến cho họ và nói: “Đây là thức ăn của vua ban. Mỗi ngày các anh sẽ dùng thức ăn nầy và sau một thời gian, các anh chắc sẽ khỏe, đẹp và thông sáng hơn”. Nhưng Đa-ni-ên và các bạn của ông đã trả lời: “Thưa ông, xin cho chúng tôi không ăn những thức ăn nầy mà chỉ cho chúng tôi ăn rau và uống nước thôi ạ”. Vị quan ngạc nhiên hỏi: “Tại sao các anh lại không ăn thức ăn do vua ban? Nếu nhà vua biết các anh do không ăn những thức ăn nầy mà ốm yếu, xanh xao, thì vua sẽ phạt tôi đó”. “Thưa ông, xin ông cứ cho chúng tôi ăn rau và uống nước thử trong mười ngày. Nếu thấy chúng tôi gầy ốm hơn những người khác thì chúng tôi sẽ ăn những thức ăn nầy”. Vị quan đồng ý. Các em có biết tại sao ông Đa-ni-ên và ba người bạn của ông từ chối những thức ăn nầy không? Vì trước khi ăn, người ta đã đem thức ăn cúng cho thần tượng của họ. Nếu chúng ta ăn đồ cúng, cũng giống như chúng ta thờ lạy thần tượng rồi. Do đó, Đa-ni-ên và các bạn của ông vâng lời Chúa dạy, nhất định không dùng những thức ăn nầy.
Bây giờ, các em ơi, chúng ta đếm thử từ 1 đến 10 đi nhé. (Để các em đếm theo giáo viên) 1,2,3… 10. Mười ngày trôi qua thật nhanh, các em có thể đoán xem ông Đa-ni-ên và ba người bạn của ông như thế nào? Ồ, thật là lạ, chẳng những họ không gầy ốm, xanh xao, mà lại mạnh khỏe, thông minh hơn những người khác nữa đó. Đa-ni-ên thưa với vị quan: “Đó là do Đức Chúa Trời giúp đỡ chúng tôi, vì chúng tôi nghe theo lời Ngài”. Vị quan không ép họ ăn thịt và uống rượu nữa, nhưng cho họ ăn rau uống nước.
Về sau, Đa-ni-ên và ba người bạn của ông được nhà vua quí trọng hơn những người khác.
3. Ứng dụng.
Các em ạ, qua câu chuyện nầy chúng ta nhớ không nên ăn đồ cúng các em nhé. Nếu biết vâng lời Cha trên trời, chắc chắn các em sẽ nhận được điều tốt, vì đó là điều đẹp ý Ngài. Bây giờ các em cùng đứng lên, chúng ta cầu nguyện xin Chúa giúp chúng ta luôn làm theo điều Chúa dạy, để là người bạn tốt của Ngài. (Cho các em đứng lên, cầu nguyện theo giáo viên).
BÀI 5. ĐỨC CHÚA TRỜI DỰNG NÊN CON NGƯỜI
I. KINH THÁNH: Sáng 1:20 – 2:7.
II. CÂU GỐC: “Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời. Ngài dựng nên người nam và người nữ” (Sáng 1:27).
III. BÀI TẬP.
Đức Chúa Trời tạo dựng nên nhiều thứ trong bốn ngày: Trời đất, biển, sông ngòi, bông hoa, cây cối, mặt trời, mặt trăng, ngôi sao.
………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………..
(Sáng 1:24-25)
………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………..
Thú hoang ………….. ……………. ……………..
Gia súc …………… ……………. ………………
Côn trùng …………… ……………. ………………
Loài cá …………… ……………. ………………
Loài chim …………… ……………. ………………
__a. Đức Chúa Trời là Đấng không có bắt đầu và kết thúc.
__b. Đức Chúa Trời tạo dựng là làm cho không có trở nên có.
__c. Lúc Đức Chúa Trời tạo dựng thế gian, Đấng Christ không có mặt.
__d. Đức Chúa Trời phán, muôn vật liền được dựng nên.
__e. Loài chim và loài cá được dựng nên không cùng một ngày.
__g. Có một ngày, Đức Chúa Trời không có tạo dựng gì cả.
__h. Loài người được dựng nên trong ngày thứ 7.
__i. Chúng ta biết sự tạo dựng trời đất qua Kinh Thánh.
BÀI 5. ĐỨC CHÚA TRỜI DỰNG NÊN CON NGƯỜI
I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 1:20 – 2:7.
II. CÂU GỐC: “Đức Chúa Trời dựng nên loài người như hình Ngài; Ngài dựng nên loài người giống như hình Đức Chúa Trời; Ngài dựng nên người nam và người nữ” (Sáng 1:27).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:
– Biết: Đức Chúa Trời là Đấng tạo dựng nên con người theo hình ảnh của Ngài.
– Cảm nhận: Con người có giá trị thật cao trọng trước mặt Chúa, vì con người được Chúa tạo dựng nên cách đặc biệt và kỳ diệu.
– Hành động: Tôn thờ Đấng Tạo Hóa và sống đẹp lòng Ngài.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.
A. CHUẨN BỊ.
1. Tiếp tục sử dụng tờ báo tường của bài học tuần trước.
a. Bạn sưu tầm hình ảnh loài chim, cá, ghi tên từng loài vào bên cạnh.
b. Sưu tầm một số hình ảnh các dân tộc trên các quốc gia mà bạn biết.
2. Vẽ những bức tranh đơn sơ về những ngày sáng tạo của Đức Chúa Trời. Đặt những tấm tranh không theo thứ tự, cho các em xếp lại theo thứ tự sáng tạo sau khi đã học xong bài.
B. BÀI HỌC KINH THÁNH.
1. Vào đề.
Ở nhà mẹ có thường bảo các em dọn dẹp không? Tại sao mẹ lại hay bảo em như vậy? Bởi vì mẹ muốn em trở nên người trật tự, ngăn nắp. Đức Chúa Trời của chúng ta rất coi trọng việc ngăn nắp, trật tự. Ngài dựng nên trời đất rất trật tự. Ngài dựng nên bầu trời trước, sau đó đến mặt trời, mặt trăng và các ngôi sao. Dựng nên đất trước khi dựng nên thực vật, có thực vật rồi mới dựng nên động vật. Chương trình của Ngài rất là trật tự. Hôm nay, các em sẽ biết công việc của Chúa trong ngày thứ năm, thứ sáu và thứ bảy nhé!
2. Bài học.
(1) Ngày thứ 5 của sự tạo dựng.
Mở ra sách Sáng Thế Ký 1:20-21 đọc lớn cho các em nghe. Đức Chúa Trời tạo dựng hai loại nữa, đó là gì? (Cá và chim). Nếu để ý một chút, các em sẽ thấy trước khi Đức Chúa Trời tạo dựng nên loài cá, Ngài đã chuẩn bị cho nó có một tổ ấm. Em nào phát hiện ra được? (Biển, được dựng nên trong ngày thứ ba). Theo lời phán của Ngài, các loài cá xuất hiện: Cá mập nè, cá heo… (tiếp tục cho các em kể thêm một số tên các loại cá), và các loài sinh vật trong nước. Trong ngày nầy, Ngài còn dựng nên loài chim, làm cho thế giới càng thêm đẹp đẽ (Cho các em nói một số hiểu biết về loài chim như tên, cách sống…).
(2) Ngày thứ sáu của sự tạo dựng.
Đây là ngày cuối cùng của công cuộc sáng tạo và cũng là ngày quan trọng nhất. Trước tiên, Ngài tạo dựng nên loài thú. Kinh Thánh chép: “Đức Chúa Trời lại phán rằng: Đất phải sanh các vật sống tùy theo loại, tức súc vật, côn trùng, và thú rừng, đều tùy theo loại; thì có như vậy” (Sáng 1:24). Em nào có thể cho biết sự khác nhau giữa súc vật và côn trùng không? (Cho các em phát biểu). Súc vật là động vật đi bằng bốn chân như con mèo, con chó…; còn côn trùng là những động vật bò bằng bụng hoặc đi bằng chân ngắn như con rết, con trùng, con rắn, thằn lằn…
Các em còn nhớ ý nghĩa chữ “tùy theo loại” không? (loại cây nào thì ra quả nấy). Cũng vậy, con chó không thể sinh ra con mèo và ngược lại. Thực vật lẫn động vật đều phải sinh ra tùy theo loại, đúng như lời phán của Chúa.
(3) Đức Chúa Trời dựng nên con người.
Các em ạ! Thế là trong sáu ngày, Đức Chúa Trời đã tạo dựng nên thế giới thật tuyệt diệu. Có ban ngày và ban đêm, có không khí, trên đất có hoa cỏ cây cối đẹp đẽ, trên trời có mặt trời chiếu sáng ban ngày, ban đêm có mặt trăng và các ngôi sao chiếu sáng, có loài cá bơi lội dưới nước, có loài chim bay lượn trên bầu trời, có các loài động vật đi trên đất. Khi ngày thứ sáu chưa qua đi, Đức Chúa Trời dựng nên con người. Sự tạo dựng con người rất đặc biệt, không giống như các loài khác. Chúng ta cùng tìm hiểu sự khác biệt nầy nhé!
Thứ nhất: Muôn vật được dựng nên bởi lời phán của Chúa, nhưng khi dựng nên con người thì “Đức Chúa Trời phán rằng: chúng ta hãy làm nên loài người như hình ta và theo tượng ta…”. Điều nầy có nghĩa là con người có thể yêu thương, trò chuyện, thờ phượng Đức Chúa Trời…
Thứ hai: Đức Chúa Trời “…lấy bụi đất nắn nên hình người, hà sinh khí vào lỗ mũi; thì người trở nên một loài sanh linh” (Sáng 2:7). Chỉ có con người mới có thân thể và linh hồn. Linh hồn là bộ phận quan trọng của con người, bao gồm tình thương, hờn giận, tư tưởng và tình cảm.
Thứ ba: Đức Chúa Trời tạo nên muôn vật với mục đích phục vụ con người, còn con người được dựng nên để cai quản muôn vật. Đức Chúa Trời ban cho chúng ta thức ăn, quần áo, gia đình và tất cả các thứ cần dùng, là bảo chúng ta phải quản lý tốt. Ngày hôm nay con người có quản lý tốt loài động vật và thực vật không? (Cho học viên tự do phát biểu). Các em có là một quản gia tốt không? Các em phải biết bảo vệ cây xanh, không làm ô nhiễm môi trường, chăm sóc những động vật nhỏ (gà, chó, mèo…) trong gia đình, cho ăn đúng giờ và yêu thương chúng.
(4) Ngày thứ bảy của sự tạo dựng.
Kinh Thánh chép: “Ấy vậy, trời đất và muôn vật đã dựng nên xong rồi. Ngày thứ bảy, Đức Chúa Trời làm xong các công việc Ngài đã làm, và ngày thứ bảy, Ngài nghỉ các công việc Ngài đã làm” (Sáng 2:1-2). Ngày thứ bảy là ngày yên nghỉ. Đức Chúa Trời rất hài lòng với công trình sáng tạo tuyệt vời của Ngài. “Ngài ban phước cho ngày thứ bảy, đặt là ngày thánh”. Ngày thứ bảy khác với sáu ngày trước, là ngày yên nghỉ thánh.
3. Ứng dụng.
Các em thân mến! Ví dụ như gia đình các em dọn đến một căn nhà mới, các em thấy bố mẹ dành cho các em một phòng rất đẹp, trong đó có bàn học tập nè, có một cái giường ngủ xinh xắn và nhiều thứ khác nữa, thì điều đầu tiên là em làm gì? (Cảm ơn bố mẹ). Cũng vậy, Đức Chúa Trời tạo dựng nên thế gian, giống như một ngôi nhà mới khổng lồ, sắm sẵn mọi thứ cần dùng. Không khí mà các em hít, là do Ngài ban, sự sống của các em là thuộc về Ngài, vì Ngài là Đấng dựng nên sự sống. Vì thế các em phải biết cảm ơn Chúa. Hơn thế nữa, Đức Chúa Trời rất coi trọng và quý sự sống của các em. Ngài muốn các em cùng hưởng sự sống đời đời với Ngài. Cho nên Chúa Giê-xu Christ đã đến thế gian, hầu cho ai tin nhận Ngài thì trở thành người trong nhà Chúa. “Nhưng hễ ai đã nhận Ngài, thì Ngài ban cho quyền phép trở nên con cái Đức Chúa Trời, là ban cho những kẻ tin danh Ngài” (Giăng 1:12).
Chúng ta cùng cầu nguyện, cảm tạ tình yêu thương lớn của Chúa và cầu xin Chúa giúp đỡ để sống đẹp lòng Ngài.
BÀI 5. DÂN Y-SƠ-RA-ÊN THỜ HÌNH TƯỢNG
I. KINH THÁNH: Xuất Ê-díp-tô Ký 32:1-35.
II. CÂU GỐC: “Ngươi chớ làm tượng chạm cho mình, cũng chớ làm tượng nào giống những vật trên trời cao kia, hoặc nơi đất thấp nầy, hoặc trong nước dưới đất. Ngươi chớ quì lạy trước các hình tượng đó, và cũng đừng hầu việc chúng nó…” (Xuất 20:4-5).
III. BÀI TẬP.
A. DÂN Y-SƠ-RA-ÊN KHIẾN CHO ĐỨC CHÚA TRỜI NỔI GIẬN.
Tại sao Đức Chúa Trời nổi giận và trừng phạt dân Y-sơ-ra-ên? Em tìm trong những ngọn lửa các từ có thể điền vào chỗ trống dưới đây cho đúng.
Dân chúng nói với A-rôn rằng: “Hãy làm ………………… cho chúng tôi”. A-rôn bảo họ đem đến những …………………………………, rồi nấu chảy ra, đúc thành một …………………… và dân chúng ………………………… con bò bằng vàng đó. (Thần tượng vòng vàng con bò thờ lạy).
B. THỜ PHƯỢNG ĐỨC CHÚA TRỜI CHÂN THẬT.
Em viết vào thời khóa biểu kế hoạch thờ phượng Đức Chúa Trời của em.
TRANG CẮT DÁN
Bài 4.
Bài 5.
Bài 11.
Bài 12.
BÀI 5. DÂN Y-SƠ-RA-ÊN THỜ HÌNH TƯỢNG
I. KINH THÁNH: Xuất Ê-díp-tô Ký 32:1-35.
II. CÂU GỐC: “Ngươi chớ làm tượng chạm cho mình, cũng chớ làm tượng nào giống những vật trên trời cao kia, hoặc nơi đất thấp nầy, hoặc trong nước dưới đất. Ngươi chớ quì lạy trước các hình tượng đó, và cũng đừng hầu việc chúng nó” (Xuất Ê-díp-tô Ký 20:4-5).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:
– Biết: Dân Y-sơ-ra-ên không tuân giữ Điều Răn của Đức Chúa Trời, thờ lạy hình tượng khiến Đức Chúa Trời trừng phạt họ.
– Cảm nhận: Chỉ có Đức Chúa Trời là chân thần duy nhất, Đấng xứng đáng cho chúng ta thờ phượng.
– Hành động: Ngoài Đức Chúa Trời em không tôn thờ bất cứ thần tượng nào khác.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.
A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.
* Nắn tượng.
B. BÀI HỌC KINH THÁNH.
(Chuẩn bị thị trợ: Photo lớn trang tài liệu 7 và 8, rồi tô màu cho đẹp).
1. Vào đề.
Các em ơi, Đức Chúa Trời rất kỳ diệu, Ngài cho chúng ta có đôi tay làm được nhiều việc. Nhưng câu chuyện Kinh Thánh hôm nay cho biết có những người dùng bàn tay của mình làm nên một vật khiến Đức Chúa Trời nổi giận. Họ đã làm điều gì? Bài học nầy sẽ giúp các em biết rõ hơn.
2. Bài học.
Cách đây rất lâu, khi dân Y-sơ-ra-ên sống tại Ai-cập thì bị vua xứ đó hà hiếp, bắt họ làm nô lệ cực nhọc. Đức Chúa Trời biết rõ tình trạng khốn khổ của họ, Ngài bảo Môi-se hướng dẫn dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi Ai-cập để đến vùng đất mà Đức Chúa Trời hứa ban cho họ là xứ Ca-na-an. Trên đường đi, Đức Chúa Trời luôn ở cùng, chăm sóc, bảo vệ, dẫn dắt họ vượt qua mọi khó khăn.
Khi họ đến núi Si-nai, Đức Chúa Trời bảo Môi-se phải lên núi để nhận những lời phán dặn của Ngài, rồi về truyền lại cho dân sự. Đức Chúa Trời muốn dân Y-sơ-ra-ên tuân giữ những Điều Răn và luật lệ của Ngài, vì họ là dân sự Ngài. Dân Y-sơ-ra-ên lắng nghe những điều Môi-se nói và bằng lòng tuân giữ tất cả luật lệ của Đức Chúa Trời.
Sau đó Môi-se và Giô-suê lại lên núi, tiếp tục nghe những lời dạy bảo và mạng lệnh của Đức Chúa Trời cho dân Y-sơ-ra-ên. Đức Chúa Trời viết Mười Điều Răn lên hai bảng đá, giao cho Môi-se đem về cho dân sự. Nhưng có một sự việc hết sức nghiêm trọng đã xảy ra trong thời gian Môi-se lên núi…
Dân Y-sơ-ra-ên đóng trại dưới chân núi Si-nai, thấy Môi-se và Giô-suê đi lên núi nhiều ngày vẫn chưa trở lại. Họ nói với A-rôn là người trợ giúp của Môi-se: “Chúng tôi không biết việc gì đã xảy ra với Môi-se. Ông hãy làm nên một thần để dẫn dắt chúng tôi thay cho Môi-se”. A-rôn bảo họ đem những bông tai, vòng vàng đến, nấu chảy tất cả rồi làm một con bò bằng vàng (Cho các em xem hình dân Y-sơ-ra-ên làm con bò vàng).
Các em có cho rằng con bò bằng vàng nầy có thể dẫn dắt dân Y-sơ-ra-ên đi vào xứ Ca-na-an không? (Cho các em trả lời). Chỉ mới trước đây, dân Y-sơ-ra-ên hứa sẽ tuân theo Điều Răn của Đức Chúa Trời, và trong Mười Điều Răn đó có dạy rằng: “Ngươi không được làm tượng chạm cho mình, cũng không làm tượng nào giống những vật trên trời, hoặc dưới đất nầy. Ngươi chớ quì lạy các tượng đó và cũng đừng hầu việc chúng nó”.
Đức Chúa Trời biết những gì đang xảy ra, Ngài muốn hủy diệt dân chúng bội nghịch nầy. Đức Chúa Trời phán: “Hỡi Môi-se, hãy xuống núi vì dân sự không tuân theo luật pháp của ta”. Môi-se cầu xin Đức Chúa Trời tha thứ cho dân Y-sơ-ra-ên. Đức Chúa Trời đổi ý không hủy diệt dân sự, nhưng Ngài sẽ trừng phạt họ.
Môi-se cầm bảng đá có ghi Mười Điều Răn cùng đi xuống núi với Giô-suê. Vừa thấy dân Y-sơ-ra-ên thờ lạy con bò vàng, nhảy múa vui mừng, Môi-se tức giận liệng bể tấm bảng đá mà Đức Chúa Trời ban. Ông sai người đem đốt con bò đó trong lửa, nghiền thành bụi, rải trên mặt nước và cho dân sự uống, để họ biết rằng con bò bằng vàng đó chỉ là vật vô tri, hoàn toàn không có quyền năng, nó không phải là Đức Chúa Trời. Còn những người Y-sơ-ra-ên tham gia đúc tượng và thờ lạy cũng phải chịu trừng phạt.
Sau đó Đức Chúa Trời lại ban cho dân Y-sơ-ra-ên hai tấm bảng đá khác có ghi Mười Điều Răn thay cho hai tấm bị bể. Một lần nữa Ngài dặn họ không được thờ lạy thần tượng, bởi chỉ có Ngài là Đức Chúa Trời duy nhất.
Các em ơi, Đức Chúa Trời không muốn con người do Ngài dựng nên lại đi thờ phượng thần giả và hình tượng, đó là những vật do con người tạo ra. Đức Chúa Trời muốn chúng ta chỉ thờ phượng một mình Ngài mà thôi. Em có bằng lòng chỉ thờ phượng Đức Chúa Trời không? (Cho các em trả lời).
3. Ứng dụng.
Hướng dẫn các em thảo luận bằng cách hỏi: Lúc Môi-se lên núi để nghe Đức Chúa Trời phán dạy, dân Y-sơ-ra-ên đã làm gì? Tại sao họ làm con bò vàng? Vì sao Đức Chúa Trời nổi giận? Hậu quả thế nào? Môi-se có phản ứng gì khi thấy dân Y-sơ-ra-ên thờ lạy hình tượng?
Giáo viên tổng kết: Hết thảy chúng ta đều do Đức Chúa Trời dựng nên, chúng ta phải tuân giữ Điều Răn của Ngài, không được thờ phượng những hình tượng do người ta dựng nên, cũng không tôn thờ một con người nào ngoài Đức Chúa Trời.
BÀI 5. CHĂM LO CHO NGƯỜI THIẾU THỐN
CÂU GỐC: “Hãy thương yêu người như mình” (Lê-vi ký 19:34).
BÀI 5. CHĂM LO CHO NGƯỜI THIẾU THỐN
I. KINH THÁNH: Công Vụ 9:36-43.
II. CÂU GỐC: “Hãy thương yêu người như mình” (Lê-vi Ký 19:34).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:
– Biết: Bà Đô-ca chăm lo cho người nghèo khó.
– Cảm nhận: Giúp đỡ người khác thì chính mình cũng vui.
– Hành động: Sẵn lòng giúp đỡ người khác khi cần.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI.
A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.
* Băng reo: YÊU THƯƠNG.
– NHD: Phước cho người.
– TC: Biết yêu thương (nắm tay nhau bước một bước về bên phải).
– NHD: Phước cho người.
– TC: Biết giúp đỡ (nắm tay nhau bước về bên trái một bước).
– NHD: Vì sẽ là.
– TC: Bạn của Chúa (nắm tay nhau, giơ lên cao).
Tất cả cùng hát bài “Em ngoan để Chúa vui”.
B. BÀI HỌC KINH THÁNH.
1. Vào bài.
Các em thân mến, cô (thầy) rất vui khi được gặp các em và Chúa Giê-xu cũng rất vui khi thấy các em đến nhà thờ thờ phượng Ngài, càng vui hơn nữa khi các em làm theo lời Chúa Giê-xu dạy, luôn biết giúp đỡ người khác.
2. Bài học.
Cách đây lâu lắm, tại làng Giốp-bê có một người phụ nữ tên là Đô-ca. Bà Đô-ca luôn làm theo lời Chúa dạy là yêu thương, giúp đỡ người khác, nhất là những người nghèo khổ, thiếu thốn. Bà cũng thường đi thăm, kể chuyện Chúa Giê-xu và chơi đùa với các em nhỏ. Vì vậy, cả người lớn lẫn trẻ em đều yêu mến bà Đô-ca.
Các em nhỏ rất thích nghe bà kể chuyện, vì vậy, càng lúc chúng kéo đến càng đông hơn. Cha mẹ các em vui lắm khi thấy các em ngày càng ngoan ngoãn, biết yêu kính Chúa. Bà Đô-ca cũng rất vui nên thường đem theo bánh hoặc trái cây cho các em ăn.
Một hôm, bà Đô-ca mang đến một cái giỏ lớn và hỏi các em: “Các con đoán xem trong nầy đựng gì?” “Trái cây ạ!” Một em trả lời. Bà cười, lắc đầu. Các em khác nhao nhao lên: “Vậy là bánh ạ!” Bà nói: “Cũng không phải”. Đến khi bà lấy ra thì các em cùng ồ lên: “Ô, quần áo mới, đẹp quá!” “Đây là những bộ quần áo mới tự tay cô may để tặng cho các con đấy!” Các em vui thích nhảy lên hò reo. Mỗi em đều ướm thử bộ đồ vào người, xoay tới xoay lui, thích thú lắm! Nhiều em đến ôm choàng lấy bà Đô-ca và nói: “Con cám ơn cô rất nhiều vì đã may quần áo cho con!”.
3. Ứng dụng.
Các em ơi, sống và làm việc tốt như bà Đô-ca thì được nhiều người yêu thương quá, phải không? Chúa cũng yêu thương người đó nữa. Các em có thích đem niềm vui cho mọi người và được mọi người yêu thương như vậy không?
BÀI 4. CỘI NGUỒN CỦA TRỜI ĐẤT
I. KINH THÁNH: Sáng 1:9-19.
II. CÂU GỐC: “Chính Ngài là Đấng đã lấy quyền năng mình dựng nên đất, lấy sự khôn ngoan mình lập thành thế gian, lấy sự sáng suốt mình giương các từng trời ra” (Giê-rê-mi 51:15).
III. BÀI TẬP.
A. Quan sát hình vẽ.
Tìm trong hình vẽ dưới đây. Ngày thứ 3 và ngày thứ 4 Đức Chúa Trời đã dựng nên những gì?
a. Thứ 3…………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………….
b. Thứ 4…………………………………………………………………………
……………………………………………………………………………………….
B. Nhìn vào hình vẽ dưới đây và ghi ra điều gì em thích nhất trong sự tạo dựng của Chúa. Tại sao? Em dâng lời cảm tạ Chúa.
………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………………
BÀI 4. CỘI NGUỒN CỦA TRỜI ĐẤT
I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 1:9-19.
II. CÂU GỐC: “Chính Ngài là Đấng đã lấy quyền năng mình dựng nên đất, lấy sự khôn ngoan mình lập thành thế gian, lấy sự sáng suốt mình giương các từng trời ra” (Giê-rê-mi 51:15).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:
– Biết: Đức Chúa Trời là Chúa tể của vũ trụ.
– Cảm nhận: Đức Chúa Trời là Đấng Tạo Hóa Toàn năng.
– Hành động: Thờ phượng Đức Chúa Trời Toàn năng.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.
A. CHUẨN BỊ.
a. Dùng băng keo dán nhiều hạt trái cây mà bạn sưu tầm được, lên một góc của báo. Góc còn lại để trống, sử dụng trong giờ sinh hoạt. Dùng lời văn của bạn viết lại Đức Chúa Trời tạo dựng những gì trong ngày thứ ba.
b. Cắt mục “Dự báo thời tiết” trên báo, dán lên một góc khác của báo. Sưu tầm hình ảnh về thời tiết bốn mùa. Dùng lời văn của bạn viết lại những gì Đức Chúa Trời đã tạo dựng nên trong ngày thứ tư.
2. Nhổ một cây rau cần phải còn rễ (không có thì dùng rau khác). Một ly nước, nhỏ vài giọt phẩm màu đỏ. Cắm cây rau cần vào trong ly nước màu đỏ, đem để ngoài nắng khoảng vài giờ. Làm ở nhà mang đi đến lớp.
B. BÀI HỌC KINH THÁNH.
1. Vào đề.
Trong bài học tuần trước, các em đã được biết Đức Chúa Trời dựng nên bao điều lạ lùng. Trong đời sống sinh hoạt hàng ngày, các em có phát hiện thêm những điều lạ lùng nào nữa không? (Cho học viên tự do phát biểu).
C. BÀI HỌC.
(1) Đức Chúa Trời là Đấng dựng nên muôn loài.
Sáng Thế Ký 1:1 cho chúng ta biết sự bắt đầu của thế giới và Chúa là Đấng tạo dựng nên muôn vật.
Nhưng có một số nhà khoa học không tin lời của Chúa, không thừa nhận thế giới nầy là do Đức Chúa Trời tạo dựng nên. Họ cho rằng trái đất nầy tự nhiên mà có, hoặc do một mảnh nhỏ của hành tinh nào đó bị nổ ra mà hình thành… Còn các em nghĩ sao? (Cho các em trả lời). Câu trả lời đúng nhất là do Đức Chúa Trời Toàn Năng tạo dựng nên.
Ngoài câu Kinh Thánh trong Sáng Thế Ký 1:1, còn có nhiều câu Kinh Thánh nói về chân lý nầy. Mời các em đọc sách Hê-bơ-rơ 11:3: “Bởi đức tin, chúng ra biết rằng thế gian đã làm nên bởi lời của Đức Chúa Trời, đến nỗi những vật bày ra đó đều chẳng phải từ vật thấy được mà đến”. Các em ạ! Đức Chúa Trời là Đấng Toàn Năng, không có việc gì khó cho Ngài cả.
(2) Đất khô và biển cả
Thế gian nầy làm nên bởi lời phán của Chúa. Sự sáng, bầu trời, không khí có được đều là do mạng lệnh của Ngài.
Các em biết không, ngày xưa trái đất nầy còn chìm trong nước. Đức Chúa Trời ra lệnh: “Những nước ở dưới trời phải tụ lại một nơi”. Nước vâng lệnh Ngài, dồn lại một nơi, và thế là có chỗ khô lộ ra. Đức Chúa Trời đặt tên cho chỗ khô là đất và chỗ nước tụ lại là biển.
(3) Sự sinh trưởng của thực vật.
Lúc bấy giờ, trên mặt đất chẳng có thứ gì cả, cho nên, Đức Chúa Trời lại phán rằng: “Đất phải sanh cây cỏ; cỏ kết hột giống, cây trái kết quả..”. “Cây cỏ” không phải chỉ về cỏ xanh trên đất, mà bao gồm tất cả các loại thực vật các em thấy ngày nay như: Lúa, bắp, mía, khoai, đậu… Đức Chúa Trời tạo dựng nên thực vật là để cung cấp lương thực cho con người và các loài động vật. Thực vật ngoài việc dùng làm lương thực còn sử dụng vào rất nhiều việc khác nữa (cho các em phát biểu), lấy gỗ làm nhà, bàn ghế, bã mía làm giấy, có loại cây cung cấp hương liệu, làm thuốc…
Đức Chúa Trời tạo dựng nên thực vật, cho chúng có phần rễ để hấp thụ nước và chất vô cơ. Các em suy nghĩ xem, thực vật không có chân để đi kiếm thức ăn, thì làm thế nào duy trì sự sống? Đức Chúa Trời là Đấng rất khôn ngoan, Ngài dựng nên thực vật có diệp lục tố (màu xanh của lá). Diệp lục tố hấp thụ chất có trong ánh sáng mặt trời, rồi chê tạo ra phần dinh dưỡng, cung cấp cho cây duy trì sự sống. Các em thử để ý xem, một cây trồng ở ngoài ánh sáng sẽ tươi tốt, màu lá xanh đậm, còn cây để nơi không có ánh sáng, nhìn rất yếu và màu xanh nhợt nhạt.
(4) Hạt giống.
Các em mở Sáng Thế Ký 1:12: “Đất sanh cây cỏ: Cỏ kết hột tùy theo loại, cây kết quả có hột trong mình, tùy theo loại”. Đức Chúa Trời tạo dựng nên mỗi loài thực vật, đều có hạt. Hạt rơi xuống đất sẽ mọc lên rất nhiều cây. Các em lưu ý câu Kinh thánh “Cỏ kết hột tùy theo loại, cây kết quả có hột trong mình tùy theo loại”. Theo các em hiểu thì “tùy theo loại” có nghĩa gì? (Hạt bắp trồng xuống đất mọc lên cây bắp, hạt táo trồng xuống đất mọc lên cây táo). Nếu Đức Chúa Trời không tạo nên hạt giống thì thực vật không thể tồn tại đến ngày nay. Đức Chúa Trời rất hài lòng. Đó là ngày thứ ba trong công trình sáng tạo của Chúa.
(5) Mặt trời, mặt trăng, tinh tú.
Sau khi Đức Chúa Trời tạo dựng nên bầu trời, đất, biển, cây cối, Ngài biết rau cải, bông hoa và cây ăn trái cần phải có ánh nắng mặt trời. Đức Chúa Trời phán một lời, mặt trời xuất hiện trên bầu trời chiếu sáng rực rỡ vào ban ngày, và mặt trăng chiếu ánh sáng êm dịu vào ban đêm.
Đức Chúa Trời đã dựng nên mặt trời và mặt trăng. Mặt trời là một quả cầu lửa, lớn gấp mười ngàn lần trái đất. Nhiệt độ nóng hơn lò luyện thép. Các em thử tưởng tượng xem, mặt trời cách xa chúng ta là thế, nhưng khi các em đi giữa trưa, sẽ cảm thấy nóng bức, thậm chí rát cả da, thì các em sẽ biết chính bản thân nó nóng như thế nào. Nhưng Đức Chúa Trời đặt nó ở vị trí thích hợp, để không làm hại mà ngược lại đem đến ích lợi cho muôn vật mà Ngài đã dựng nên. Con người, động vật, thực vật thiếu ánh nắng mặt trời thì không thể sống được. Còn mặt trăng? Nó nhỏ hơn mặt trời và là một khối lạnh lẽo. Bản thân mặt trăng không tự phát ra ánh sáng, mà chỉ phản chiếu ánh sáng của mặt trời, và Đức Chúa Trời cũng đặt nó ở vị trí thích hợp để chiếu ánh sáng êm dịu, mát mẻ vào ban đêm. Đức Chúa Trời cũng đặt các ngôi sao nhấp nháy trên bầu trời nữa. Đó là công trình sáng tạo của Chúa trong ngày thứ tư.
3. Ứng dụng.
Các em thân mến, các em không thể hiểu hết sự khôn ngoan vĩ đại của Đức Chúa Trời và cũng không sao hiểu được sức mạnh oai nghiêm của Ngài, nhưng các em có thể nhận biết công việc tạo dựng của Đức Chúa Trời qua Kinh Thánh. Chỉ bằng lời phán của Ngài, tất cả đã được dựng nên một cách tuyệt diệu. Đức Chúa Trời đã sắm sẵn một thế giới đẹp đẽ, chứng tỏ Ngài rất yêu thương các em. Bây giờ, bằng tấm lòng biết ơn, các em dâng lên Chúa lời ca ngợi và hướng tâm linh thờ phượng Ngài! Chúng ta cùng đọc Thi Thiên 105:1-4 và cầu nguyện với Chúa nhé!