Tác giả: Quản trị

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO HỌC VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO HỌC VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

in NHI ĐỒNG on 8 Tháng Năm, 2024

BÀI 1. LỜI NÓI KHÔNG THÀNH THẬT

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 25:19-28, 27:1-45.

II. CÂU GỐC: Ai nấy hãy nói thật với người lân cận mình; tại cổng thành, hãy xét xử chân thật, công minh và ôn hòa;” (Xa-cha-ri 8:16).

III.  BÀI TẬP.

A. CÙNG SUY NGHĨ.

Em xem hình và trả lời các câu hỏi sau. 

  1. Gia-cốp nói dối điều gì?

……………………………………………………….

     2. Gia-cốp đã gạt cha như thế nào?

……………………………………………………..

 

……………………………………………………..

    3. Khi Y-sác tin đó là Ê-sau, ông đã làm gì?

……………………………………………………..

……………………………………………………..

  1. Khi Ê-sau biết sự thật, ông có hành động như thế nào?

……………………………………………………..

……………………………………………………..

  1. Sau khi Gia-cốp nói dối, trong nhà đã xảy ra chuyện gì?

…………………………………………………………

………………………………………………………….

 

B. NẾU LÀ EM, THÌ EM LÀM SAO?

Giả sử em ở trong trường hợp giống như hai bạn dưới đây, thì em sẽ xử sự như thế nào?

  1. Trường hợp thứ nhất.

Trong lúc làm bài thi, Châu lén chép bài của Văn, nhưng thầy giáo không biết. Sau khi thầy giáo chấm điểm, thì bài của Châu được điểm cao trong lớp.

 

Theo em, Châu nên:

  • Thú nhận với thầy giáo là em đã xem bài của bạn.
  • Không nói gì cả.
  • Khoe điểm với các bạn khác.
  • Từ nay về sau không chép bài của người khác nữa.

 

  1. Trường hợp thứ hai.

Minh mượn xe đạp của Phương đi chơi, nhưng do chạy nhanh thắng gấp, em bị té ngã và xe va vào đá, nên bánh xe trước bị hư.

Theo em,  Minh nên:

  • Nhờ cha mẹ sửa xe giùm.
  • Nói với Phương là người khác làm hư xe.
  • Nói thật với Phương để bạn ấy thông cảm.
  • Chờ lúc Phương bận, đem trả xe đạp cho bạn ấy, giả vờ như không có chuyện gì xảy ra cả.
BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

in NHI ĐỒNG on 8 Tháng Năm, 2024

BÀI 1. LỜI NÓI KHÔNG THÀNH THẬT

I. KINH THÁNH: Sáng Thế Ký 25:19-28, 27:1-45.

II. CÂU GỐC: “Ai nấy hãy nói thật với người lân cận mình; tại cổng thành, hãy xét xử chân thật, công minh và ôn hòa;” (Xa-cha-ri 8:16).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em

– Biết: Gia-cốp nói dối gây ra những hậu quả buồn khổ cho bản thân và gia đình.

– Cảm nhận: Lời nói không thành thật luôn đưa đến những điều không tốt.

– Hành động: Xin Chúa giúp các em luôn là người chân thật.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

A. VUI MÀ HỌC.

* Xếp hình sao.

  1. Mục đích: Giúp các em phân biệt giữa Gia-cốp và Ê-sau .
  2. Vật liệu: 2 tấm bìa lớn (trước giờ học, giáo viên vẽ và cắt sẵn hình ngôi sao. Viết các đặc tính, đặc điểm, hình dạng của Ê-sau và Gia-cốp trên từng cánh sao), viết chì màu, kéo.
  3. Thực hiện: Giáo viên trộn lẫn lộn các cánh sao, để các em xếp lại cho thích hợp. Khi các em đang xếp hình, giáo viên có thể đặt một số câu hỏi hướng dẫn các em phân biệt hai anh em. Ví dụ: “Minh à, ở đây nói Gia-cốp là người chăn chiên, em tìm trong ngôi sao kia xem Ê-sau làm gì?”

                              

Ê-SAU                                                            GIA-CỐP

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

  1. Vào đề.

Nếu có ai nói dối với các em, khi biết được sự thật, các em cảm thấy thế nào? Nếu các em nói dối người khác, các em sẽ có cảm giác gì? Hôm nay chúng ta sẽ cùng học với nhau về một người nói dối, ông tưởng rằng nói dối là cách hay nhất để đạt được điều mình thích. Ông đã nói dối điều gì? Sau đó, việc gì đã xảy ra? Bây giờ các em cùng lắng nghe nha.

  1. Bài học.

Đây là Y-sác (cho các em xem con rối Y-sác). Ông đã già yếu, hai mắt mờ dần và không còn thấy đường nữa. (Giơ con rối Rê-bê-ca lên). Còn đây là Rê-bê-ca, vợ của Y-sác. Hai vợ chồng có hai con trai sinh đôi. Tính tình lẫn hình dáng của hai người con nầy khác hẳn nhau.

(Cho các em nói về những đặc tính của hai anh em mà các em đã biết trong phần Sinh hoạt đầu giờ, sau đó giáo viên bổ sung cho đầy đủ ý).

(Cầm con rối Ê-sau lên). Đây là Ê-sau, khắp người có rất nhiều lông, được cha yêu thương nhất. Ê-sau săn bắn rất giỏi, thường nấu các món thịt rừng mời Y-sác ăn. (Giơ cao con rối Gia-cốp lên). Còn đây là Gia-cốp, ra đời sau Ê-sau  vài phút. Gia-cốp không có nhiều lông như Ê-sau, thích ở nhà và chỉ đi các nơi gần nhà mà thôi. Gia-cốp thích chăm sóc chiên, và được bà Rê-bê-ca yêu thương vô cùng.

Một hôm, Y-sác gọi Ê-sau: “Con ơi”. Ê-sau thưa: “Con ơi!” Ê-sau thưa: “Dạ, con đây.” Ông nói: “Nầy, cha đã già rồi, chẳng biết chết ngày nào. Bây giờ, con hãy lấy khí giới, ống tên và cây cung của con, ra đồng săn thú rừng cho cha. Rồi con làm một món thật ngon theo sở thích của cha, và dọn lên cho cha ăn để cha chúc phước cho con trước khi qua đời.”

Ê-sau rất vui mừng khi biết cha dự định chúc phước cho mình. Ông lập tức đi vào rừng săn bắn còn Y-sác chờ Ê-sau  trở về và đem thức ăn đến.  

Nhưng ông Y-sác không biết rằng bà Rê-bê-ca đã nghe được câu chuyện của hai cha con. Bà muốn Gia-cốp nhận được phước hạnh nên gọi cậu con trai cưng đến, kể lại tỉ mỉ những lời Y-sác nói cùng Ê-sau, rồi bảo Gia-cốp: “Vậy, con ơi, bây giờ hãy nghe lời mẹ bảo”. Bà Rê-bê-ca tiếp tục nói trong khi Gia cốp chăm chú lắng nghe: “Con mau ra ngoài bầy gia súc, bắt cho mẹ hai dê con thật mập, rồi mẹ sẽ làm một món thật ngon, đúng với sở thích của cha con. 10Con sẽ đem đến cho cha ăn để ông chúc phước cho con trước khi qua đời.”

Gia-cốp suy nghĩ một lát rồi nói: “Tuy đôi mắt ba đã mù nhưng con nghĩ mình không dễ gì dối gạt được ba đâu! Nếu ba rờ con thì sao? Con không có lông, còn trên người anh con thì đầy lông, chắc chắn ba sẽ biết con không phải là Ê-sau”.

Bà Rê-bê-ca trấn an: “Con ơi, để mẹ chịu sự rủa sả đó cho con; con cứ nghe lời mẹ, ra bắt hai dê con đi.” Thế là Gia-cốp đồng ý vì ông cũng mong muốn làm chủ gia đình.

Trước hết, Gia-cốp giúp mẹ nấu nướng món ngon, đúng như sở thích của cha mình. Bà mẹ lấy áo tốt nhất của Ê-sau để ở nhà bảo Gia-cốp mặc vào, lại dùng da dê bao hai tay và cổ của Gia-cốp sao cho giống y như Ê-sau. Xong đâu đấy, bà giao cho Gia-cốp đĩa thịt thơm phức và bánh mới nướng. Gia-cốp đến gần cha và thưa: “Cha ơi!” Y-sác đáp: “Cha đây, con là đứa nào đấy?” Gia-cốp thưa: “Con là Ê-sau, con trưởng nam của cha đây. Con đã làm như lời cha dặn bảo. Xin cha ngồi dậy, ăn món thịt săn của con rồi cha đích thân chúc phước cho con.” Y-sác hỏi: “Sao con săn được nhanh thế?” Gia-cốp thưa: “Nhờ Giê-hô-va Đức Chúa Trời của cha giúp con được may mắn.”. Y-sác nói với Gia-cốp: “Con ơi, con lại gần đây để cha rờ xem con có phải là Ê-sau, con của cha không.” Gia-cốp lại gần cha mình là Y-sác. Ông rờ và nói: “Giọng nói thì của Gia-cốp, mà tay lại của Ê-sau.”  Ông lại hỏi: “Có đúng con là Ê-sau, con trai của cha không?” Gia-cốp thưa: “Dạ phải, chính con đây.” Rồi Y-sác bảo: “Đem cho cha món thịt rừng con săn được để cha ăn và chúc phước cho con.” 

Gia-cốp đứng sang một bên, phục vụ bữa ăn cho cha. Sau đó, Y-sác giữ lời hứa, chúc phước cho Gia-cốp thành người chủ gia tộc. Gia-cốp đã nói dối và chiếm được phước lành! Ông đạt được điều mình mong muốn.

Khi Ê-sau đi săn về, biết Gia-cốp cướp phước lành thì hết sức tức giận, đòi giết Gia-cốp. Gia-cốp đành phải bỏ nhà trốn đi. Ban đầu Gia-cốp định chờ khi Ê-sau nguôi giận sẽ trở về nhà, nhưng ông đã sai lầm. Gia-cốp phải xa nhà hai mươi năm và không còn cơ hội gặp cha mẹ của ông nữa. Gia-cốp tưởng nói dối sẽ dễ dàng đạt được điều mình mong muốn. Nhưng rất tiếc ông phải gánh lấy lo buồn và đau khổ.

  1. Ứng dụng.

Hướng dẫn các em mở sách học viên, dùng các câu hỏi trong phần “Cùng suy nghĩ” giúp các em ôn bài.

Sau đó nói với các em: “Hôm nay, chúng ta cùng suy nghĩ về hai việc đã xảy ra.” Bạn giải thích cho các em hiểu trong hình thứ nhất đã xảy ra điều gì? Và cùng các em thảo luận câu trả lời. Hỏi các em: Làm như vậy sẽ dẫn đến điều gì? Theo em, nếu Châu cũng làm như vậy em sẽ cảm thấy thế nào? (Theo cách đó để thảo luận sự việc thứ hai).

Khi các em phát biểu, tiếp nhận ý kiến của các em. Đừng phê bình vì mục đích của bài học nầy là khuyến khích các em thành thật nói lên suy nghĩ của mình, chứ không phải bắt các em nói những điều mà giáo viên muốn nghe. Hãy luôn nói những câu khích lệ các em như: “Đó là một lý do thú vị”, hay “Ý kiến của em rất hay”. Nghe khen như vậy các em sẽ mạnh dạn phát biểu hơn.

Hướng dẫn các em học câu gốc và nói với các em: “Đức Chúa Trời muốn chúng ta luôn thành thật. Ngài biết điều nầy rất khó thực hiện. Nhưng Ngài hứa sẽ giúp chúng ta. Bây giờ chúng ta hãy cầu nguyện xin Chúa giúp đỡ”. Giáo viên hướng dẫn các em cầu nguyện xin Chúa giúp đỡ các em trở nên một người chân thật.

Khuyến khích các em đem tập học viên về nhà cho phụ huynh kiểm tra và thực hiện phần “Sinh hoạt gia đình”.

V. PHỤ LỤC.

A. HÌNH ẢNH.

  1. Vật liệu: 1 tấm bìa lớn, viết chì, viết chì màu.
  2. Cách làm: Giáo viên vẽ hình dưới đây lên tấm bìa, rồi tô màu thật đẹp.

B. CON RỐI BẰNG BAO GIẤY.

  1. Vật liệu: 4 bao giấy, 4 tấm bìa nhỏ, keo, kéo, viết chì màu, vải hoa hay giấy hoa.
  2. Cách làm: Trước hết, vẽ các hình sau đây vào các tấm bìa rồi cắt ra. Sau đó cắt ngang tấm bìa hình người (khoảng ngang miệng). Dán phần đầu người lên phần dưới bao giấy, phần thân người lên phần trên bao giấy (như hình dưới). Cuối cùng dùng bút chì màu vẽ mắt, mũi, miệng, quần áo…, và lấy vải hoa trang trí lên quần áo cho đẹp mắt.

RÊ-BÊ-CA Y-SÁC

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp ẤU NHI (4-5 TUỔI) – QUÝ 3/2024

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp ẤU NHI (4-5 TUỔI) – QUÝ 3/2024

in ẤU NHI on 8 Tháng Năm, 2024

BÀI 1. LỜI HỨA KỲ DIỆU

I. KINH THÁNH: Lu-ca 1:26-28.

II. CÂU GỐC: “Nầy, cô sẽ mang thai, sinh một con trai và đặt tên là Jêsus” (Lu-ca 1:31).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Đức Chúa Trời hứa ban món quà quí báu nhất cho loài người là Chúa Jêsus.

– Cảm nhận: Đức Chúa Trời là Đấng luôn giữ lời hứa.

– Hành động: Cảm tạ Đức Chúa Trời về lời hứa quý báu của Ngài.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ: Sinh Hoạt Lớp Học.

* Chuẩn bị:

– Vẽ cây thông hoặc dùng cây thông thật, ngôi sao, chuông (làm trước giờ học).

* Cách thực hiện: Khi giáo viên bước vào lớp, có thể nói với các em rằng: “Cây thông này làm cho lớp học chúng ta đẹp biết bao! Tại sao Lễ Giáng sinh là một ngày lễ đặc biệt vậy các em?” “Đúng vậy. Ngày Lễ Giáng sinh là ngày sinh của Chúa Jêsus”. Giáo viên bảo các em phụ giúp đặt cây thông vào vị trí thuận tiện.

Khi giáo viên trò chuyện với các em về ngày Lễ Giáng sinh, xin vui lòng lập lại nhiều lần nội dung: Ngày Lễ Giáng sinh là ngày sinh của Chúa Jêsus, là lúc để chúng ta bày tỏ lòng yêu thương, dâng hiến. Chúng ta thường tặng quà cho những người mà chúng ta yêu thương vào dịp nầy. Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta và ban tặng cho chúng ta một món quà quí nhất, đó là ban Chúa Jêsus đến thế gian!

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

Chuẩn bị:

– Thị trợ: Hình Ma-ri, Giô-sép, thiên sứ.

  1. Vào đề.

 (Vừa kể chuyện vừa trình bày thị trợ).

Khi có một người hứa tặng quà cho em, em có cảm thấy vui không? Trong thời gian chờ đợi, em nôn nóng nhận quà càng sớm càng tốt, phải không? (Cho các em trả lời).

  1. Bài học.

Kinh Thánh có chép rằng: Từ thuở xa xưa, Đức Chúa Trời hứa sẽ ban cho loài người một món quà. Ma-ri, một cô gái đẹp, hiền lành và Giô-sép, một chàng trai nhân từ, là những người đầu tiên biết được món quà quí báu của Đức Chúa Trời ban cho.

Ma-ri là một người rất yêu mến Chúa, thường dành nhiều thì giờ cầu nguyện với Chúa. Một hôm, Ma-ri đang cầu nguyện, thình lình có một vị thiên sứ hiện ra. Ma-ri rất ngạc nhiên và run sợ. Thiên sứ tiếp: “Hỡi Ma-ri, đừng sợ vì cô đã được ơn trước mặt Đức Chúa Trời. Nầy, cô sẽ mang thai, sinh một con trai và đặt tên là Jêsus”. Rồi thiên sứ rời khỏi Ma-ri..

Ma-ri thầm nghĩ: “Chúa ban cho tôi một em bé!” Ma-ri tin chắc rằng hễ Chúa hứa thì Ngài sẽ làm thành. Ma-ri vui mừng lắm. Nàng cảm tạ Chúa.

Sau đó, thiên sứ hiện ra trong giấc chiêm bao của Giô-sép. Thiên sứ báo cho Giô-sép biết: “Đức Chúa Trời đã hứa ban cho Ma-ri một em bé trai. Ngươi phải đặt tên cho bé trai đó là Jêsus!” Giô-sép vui lắm. Giô-sép hứa với Đức Chúa Trời sẽ giúp đỡ Ma-ri săn sóc em bé. Ma-ri rất vui sướng vì được Đức Chúa Trời chọn làm mẹ của em bé đặc biệt nầy.

Chúng ta cũng vui mừng vì Đức Chúa Trời đã hứa ban Chúa Jêsus xuống thế gian. Chúng ta hiệp ý cầu nguyện (mời các em đứng lên): “Lạy Chúa! Chúng con cảm tạ Ngài vì Ngài yêu thương chúng con, đã hứa ban Chúa Jêsus trở thành con của Ma-ri và trở thành người bạn yêu thương, giúp đỡ chúng con. Con cầu nguyện nhân danh Chúa Jêsus Christ. Amen”.

  1. Ứng dụng.

Hỏi lại các em: Những người nào là người đầu tiên biết được món quà quí báu mà Đức Chúa Trời đã hứa ban cho loài người? Thiên sứ phán gì với Ma-ri? Với Giô-sép? Món quà quí mà Đức Chúa Trời hứa ban là gì? Các em có thích món quà nầy không?

Giáo viên hướng dẫn các em đọc câu gốc nhiều lần cho đến khi các em thuộc lòng.

C. GIỜ THỦ CÔNG.

* Chuẩn bị:

– Bài tập số 1 đã làm sẵn.

– Kéo cắt, hồ dán, bút chì màu.

* Cách thực hiện: Cắt hình Hài nhi Jêsus, chó con và sao đêm của tập học viên) dán vào vị trí thích hợp ở bài tập số 1.

Giáo viên dùng câu hỏi đơn sơ giúp các em suy nghĩ về ý nghĩa của hình: “Các em tìm ra được hình nào chỉ về ban đêm chưa?”… “Đức Chúa Trời đã làm nên mặt trăng và các ngôi sao để soi sáng ban đêm”. Nếu còn thời gian, giáo viên cho các em tô màu lên hình vẽ.

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO HỌC VIÊN Lớp THIẾU NHI (9-12 TUỔI) – QUÝ 2/2024

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO HỌC VIÊN Lớp THIẾU NHI (9-12 TUỔI) – QUÝ 2/2024

in THIẾU NHI on 7 Tháng Năm, 2024

BÀI 1. NGƯỜI LÃNH ĐẠO PHẢI BIẾT VÂNG LỜI

 I. KINH THÁNH: Xuất Ê-díp-tô 17:8-16.

II. CÂU GỐC: “Hãy nghe lời khuyên và đón nhận sự giáo huấn, để cuối cùng, con được khôn ngoan.” (Châm ngôn 19:20).

III. BÀI TẬP

  1. Lời nói của ai?

Trong cuộc sống, người lãnh đạo thường ra những chỉ thị. Em dùng đường vẽ nối nhân vật và lời nói sao cho phù hợp. Sau đó, em tự đánh giá mình được bao nhiêu điểm về phương diện vâng lời, nhớ tối đa là 100 điểm nhé!

Cảnh sát

 

Giáo viên

 

Ba
  • Em là cầu thủ dự bị.
  • Đi xe đạp phải đúng đường dành cho xe đạp. Xếp hàng ở đây.
  • Để đồ chơi đúng chỗ.
  • Cắm trại ngày mai phải dừng lại.
  • Bạn bè phải giúp đỡ lẫn nhau.
  • Hôm nay bạn trực vệ sinh.
  • Phải đi trên đường dành cho người đi bộ.
  • Làm xong bài mới xem tivi.
  • Đừng đá cầu qua bên trái.
  • Mặc áo lạnh mới ra ngoài.
  • Ngày mai nộp bài.

Mẹ

 

Huấn luyện viên

 

Lớp trưởng

 

 

 

  1. Cuộc chiến giữa Y-sơ-ra-ên và A-ma-léc.

Em chọn lựa hình vẽ thích hợp và trả lời câu hỏi phía dưới.

Tuyển chọn một số người ra trận.

a. Ai khiêu chiến với dân Y-sơ-ra-ên?Hình ……

b. Môi-se chỉ thị cho Môi-se làm gì?

Hình ……

c. Ai đứng trên đỉnh đồi?

Hình ……

d. Ai giúp đỡ Môi-se khi ông mệt mỏi?

Hình ……

e. Môi-se làm gì sau khi chiến thắng?

Hình …….

g. Môi-se ghi lại sự kiện này vào đâu?

Hình ……

Tuyển chọn một số người ra trận. A-rôn, Hu-rơ
Kinh Thánh. Người A-bi-ma-léc.
Bàn thờ. Môi-se, A-rôn, Hu-rơ

 

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp THIẾU NHI (9-12 TUỔI) – QUÝ 2/2024

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp THIẾU NHI (9-12 TUỔI) – QUÝ 2/2024

in THIẾU NHI on 7 Tháng Năm, 2024

BÀI 1. NGƯỜI LÃNH ĐẠO PHẢI BIẾT VÂNG LỜI

I. KINH THÁNH: Xuất Ê-díp-tô 17:8-16.

II. CÂU GỐC: “Hãy nghe lời khuyên và đón nhận sự giáo huấn, để cuối cùng, con được khôn ngoan.” (Châm ngôn 19:20).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Giô-suê vâng theo chỉ thị của Môi-se và Đức Chúa Trời đã giúp ông chiến thắng dân A-ma-léc.

– Cảm nhận: Vâng theo lời khuyên dạy thì sẽ thành công.

– Hành động: Vâng phục những chỉ thị mà người lãnh đạo (ba mẹ, giáo viên…) đưa ra.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

* Sự hướng dẫn trên bản đồ.

  1. Mục đích: Cho các em tự tìm ra câu gốc của bài học Kinh Thánh này.
  2. Tài liệu: Sách học viên trang tư liệu A.
  3. Thực hiện: Hướng dẫn các em mở sách học viên trang tư liệu A, cho các em theo hướng dẫn hoàn thành bài tập, tìm ra câu gốc của bài này.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

  1. Vào đề.

Các em thân mến! Bây giờ chúng ta sẽ gặp gỡ một đoàn người Hê-bơ-rơ từ xứ Ai-cập đến. Trong đoàn người ấy có một thanh niên tên là Giô-suê. Giô-suê là người yêu mến Đức Chúa Trời.

  1. Bài học.

Từ lúc dân Ysơ-ra-ên rời Ai-cập cho đến bây giờ, Giô-suê nhìn thấy rõ Đức Chúa Trời đã chăm lo cho dân sự Ngài. Giô-suê cũng nhận biết Đức Chúa Trời chọn lựa Môi-se làm người lãnh đạo. Dù lúc ấy Giô-suê còn trẻ, nhưng ông vẫn là người trợ giúp đắc lực của Môi-se. Lúc này, Môi-se đang hướng dẫn dân sự vượt qua đồng vắng Sin, đến vùng đất mà Đức Chúa Trời hứa ban (chỉ trên bản đồ).

Bây giờ các em nhắm mắt lại và thử tưởng tượng mình cùng đoàn dân Y-sơ-ra-ên đang đi trong đồng vắng. Các em cảm thấy thế nào? Khí hậu nóng bức cùng mùi của súc vật chung quanh. Các em nghe tiếng chân người và tiếng súc vật kêu. Bỗng nhiên, các em lại nghe có tiếng nhốn nháo phía sau. Chuyện gì vậy? Bây giờ các em mở mắt ra xem chuyện gì xảy ra nhé!

Các em đọc Xuất Ê-díp-tô 17:8 xem chuyện gì đã xảy ra? (Người A-ma-léc đến khiêu chiến). Người A-ma-léc không cho dân Y-sơ-ra-ên và đàn súc vật đi ngang qua vùng đất của họ, nên muốn khiêu chiến. Trong hoàn cảnh đó, Môi-se ra lệnh cho Giô-suê: “Ngươi hãy tuyển chọn một số thanh niên trai tráng để chiến đấu với dân A-ma-léc. Còn ta sẽ đứng trên đỉnh đồi cầm gậy của Đức Giê-hô-va trong tay”. 

Giô-suê lập tức vâng theo chỉ thị của Môi-se, nhanh chóng tuyển quân, sẵn sàng chiến đấu. Giô-suê lãnh đạo quân Y-sơ-ra-ên ra trận. Khi nhìn lên đỉnh đồi, họ thấy Môi-se đang cầm cây gậy giơ cao lên, thì biết ông đang cầu xin Đức Chúa Trời giúp đỡ.

Y-sơ-ra-ên tấn công dân A-ma-léc. Họ đang chiến thắng. Bỗng nhiên, dân A-ma-léc mạnh lên. Dân Y-sơ-ra-ên phải lùi lại. Các em đọc Xuất 17:11 xem tại sao lại như vậy?

Thì ra, thế trận tùy thuộc vào việc Môi-se giơ tay cao lên hay hạ xuống. Khi tay Môi-se hạ xuống, dân A-ma-léc trở nên mạnh mẽ. Môi-se gấp rút giơ hai tay lên, tiếp tục cầu nguyện với Đức Chúa Trời (giáo viên vừa nói vừa giơ hai tay lên, cho các em làm theo). Thật lạ lùng, người A-ma-léc bỗng trở nên yếu đuối. Xem ra, tay của Môi-se không thể nào để xuống được, nhưng ông không thể nào giơ mãi vì sẽ rất mỏi. Các em có cảm thấy mỏi không?

Các em đọc Xuất 17:12 xem Môi-se phải làm thế nào? A-rôn là anh của Môi-se, còn Hu-rơ là bạn. Hai người phải giúp đỡ Môi-se. Họ lấy đá kê cho ông ngồi, rồi hai người ở hai bên nâng cánh tay của Môi-se lên. Đây không phải là một việc dễ, vì tay họ không bao lâu cũng sẽ bị mỏi. Nhưng nhất định họ phải làm như vậy cho đến khi mặt trời lặn. Đây là khoảng thời gian quan trọng để quyết định kết quả trận chiến.

Mặt trời lặn xuống! Giô-suê đánh bại người A-ma-léc. Lúc ấy, chắc Môi-se, A-rôn và Hu-rơ lập tức để tay xuống để nghỉ ngơi. Chính Đức Chúa Trời giúp đỡ Giô-suê chiến thắng dân A-ma-léc. 

Sau đó, Đức Chúa Trời nói chuyện với Môi-se. Các em đọc Xuất 17:14 xem Ngài phán dặn Môi-se làm gì? Đức Chúa Trời muốn dân Y-sơ-ra-ên ghi nhớ chính Ngài giúp họ chiến thắng.

Môi-se lập một bàn thờ cho Đức Giê-hô-va, để thờ phượng và cảm tạ Ngài đã giúp dân Y-sơ-ra-ên chiến thắng. Môi-se đặt tên bàn thờ là “Giê-hô-va cờ xí của tôi”, có nghĩa là “Đức Chúa Trời vùa giúp”. Tên gọi này nhắc nhở họ phải ghi nhớ quyền năng và sự giúp đỡ của Đức Chúa Trời. 

     3. Ứng dụng.

     a. Ôn lại câu chuyện.

Cho các em mở sách học viên bài số 1 và theo hướng dẫn hoàn thành bài tập “Cuộc chiến giữa Y-sơ-ra-ên và A-ma-léc”. Sau đó, cho các em thảo luận: “Nếu Giô-suê sợ hãi không dám vâng lời Môi-se thì sẽ ra sao? Theo em, tại sao Giô-suê vâng theo chỉ thị của Môi-se? (Giô-suê biết Môi-se là người của Đức Chúa Trời, là người lãnh đạo tốt, vâng phục Đức Chúa Trời). Lần này, Giô-suê học tập được gì ở Môi-se? (Một người lãnh đạo không bao giờ quên cầu xin Đức Chúa Trời giúp đỡ). 

     b. Học câu gốc.

Cho các em chia sẻ phần sinh hoạt đầu giờ, sau đó đọc câu gốc rồi thảo luận: “Trọng tâm câu Kinh Thánh này là gì? (Các em phải lắng nghe và tiếp nhận mọi lời khuyên dạy, nhất là lời khuyên dạy trong Kinh Thánh. Như thế, các em sẽ được sự khôn ngoan và thành công).

    c. Áp dụng vào đời sống.

Trước hết thảo luận với các em: “Những người nào là người lãnh đạo trong đời sống của các em?” (Ba, mẹ, thầy, cô, người huấn luyện…). Em tự đánh giá mình được bao nhiêu điểm về phương diện vâng lời họ? (100 điểm là tối đa). Sau đó cho các em theo hướng dẫn hoàn thành bài tập “Lời nói của ai?”

Giáo viên chia sẻ: “Vâng lời đôi khi không phải là việc dễ, bởi vì chúng ta thường thích làm theo ý mình. Nếu những người hướng dẫn khuyên các em làm điều đúng mà các em không nghe theo, thì sẽ thất bại. Xin Đức Chúa Trời giúp đỡ các em vâng phục sự hướng dẫn của người khác, như: Mục sư, ba mẹ, thầy cô, anh chị hướng dẫn… Có một điều chắc chắn các em phải vâng phục, đó là phải tin Chúa Jêsus để trở nên con cái của Đức Chúa Trời. Các em đã vâng phục Đức Chúa Trời tiếp nhận Chúa Jêsus làm Cứu Chúa chưa? (Cho các em cầu nguyện). 

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO HỌC VIÊN Lớp NHI ĐỒNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 2/2024

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO HỌC VIÊN Lớp NHI ĐỒNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 2/2024

in NHI ĐỒNG on 7 Tháng Năm, 2024

BÀI 1. CHÚA JÊSUS CẦU NGUYỆN

I. KINH THÁNH: Mác 1:35-38; 6:45-46; Lu-ca 5:15-16; 11:1-4

II. CÂU GỐC: “Hãy thường xuyên dùng mọi lời khẩn nguyện, nài xin, mà cầu nguyện trong Thánh Linh. Để đạt mục tiêu nầy, hãy kiên trì, tỉnh thức, và cầu nguyện cho tất cả các thánh đồ.” (Ê-phê-sô 6:18).

III. BÀI HỌC.

  Chúa Jêsus luôn cầu nguyện. Ngài cầu nguyện trên núi. Ngài cầu nguyện trong thành phố. Ngài cầu nguyện tại nhà. Chúa Jêsus luôn cầu nguyện. Ngài cầu nguyện trên đường đi. Ngài cầu nguyện nơi đồng vắng. Ngài cầu nguyện trong đền thờ.

IV. CÙNG SUY NGHĨ.

Xem hình và trả lời các câu hỏi:

  1. Chúa Jêsus đang ở đâu?

…………………………………………

  1. Ngài đến đó để làm gì?

…………………………………………

  1. Tại sao Chúa Jêsus thích cầu nguyện?

…………………………………………

  1. Nếu Chúa Jêsus làm việc quá nhiều hoặc quá mệt, em nghĩ Chúa sẽ làm gì?

………………………………………………

Đánh dấu X vào ô vuông những nơi em có thể cầu nguyện:

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp NHI ĐỒNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 2/2024

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp NHI ĐỒNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 2/2024

in NHI ĐỒNG on 7 Tháng Năm, 2024

BÀI 1. CHÚA JÊSUS CẦU NGUYỆN

I. KINH THÁNH: Mác 1:35-38; 6:45-46; Lu-ca 5:15-16; 11:1-4.

II. CÂU GỐC: “Hãy thường xuyên dùng mọi lời khẩn nguyện, nài xin, mà cầu nguyện trong Thánh Linh. Để đạt mục tiêu nầy, hãy kiên trì, tỉnh thức, và cầu nguyện cho tất cả các thánh đồ.” (Ê-phê-sô 6:18).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em

– Biết: Chúa Jêsus thường xuyên cầu nguyện với Đức Chúa Trời.

– Cảm nhận: Chúa muốn em trò chuyện với Ngài bằng cách cầu nguyện.

– Hành động: Mỗi ngày đều dành thời gian cầu nguyện với Chúa.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

     A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

*Lời cầu nguyện của em.

  1. Mục đích: Giúp các em kể ra và giải thích được những việc các em cầu nguyện.
  2. Vật liệu: Giấy trắng và viết chì màu.

3.Thực hiện: Yêu cầu các em diễn đạt bằng hình vẽ những gì mà các em đã cầu nguyện với Chúa. Trước tiên, bạn có thể dùng những câu hỏi giúp các em suy nghĩ như: “Sáng nay các em có cầu nguyện không? Các em cầu nguyện những gì?” (Các em có thể nói đến bất cứ người nào, vật gì hay món ăn nào cũng được).

   Cho các em vẽ những gì các em đã cầu nguyện ra giấy. Khi các em vẽ xong, nộp cho giáo viên xem. Giáo viên cùng cho các em xem hình vẽ, khen ngợi các em để nâng cao tinh thần học tập của các em.

     B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

  1. Vào đề.

   Trong thời gian Chúa Jêsus sống trên đất nầy, Ngài làm rất nhiều điều kỳ diệu. Có một điều Chúa Jêsus thường âm thầm làm. Các em có muốn biết điều đó không? Bây giờ cô sẽ kể cho các em nghe chuyện ấy nha! Cô hy vọng các em sẽ rất thích thú khi nghe câu chuyện này.

  1. Bài học.

   Một ngày nọ, Chúa Jêsus hóa năm cái bánh và hai con cá cho hơn năm ngàn người ăn. Sau khi mọi người ăn no nê, Chúa Jêsus rất mệt vì suốt ngày giảng đạo và phân phát thức ăn cho cả đoàn dân đông. Chúa Jêsus bảo các môn đồ: “Trời tối rồi, các con chèo thuyền qua bên kia bờ hồ trước đi, Ta sẽ đến sau”. Các môn đồ ngạc nhiên hỏi nhau: “Tại sao Chúa Jêsus lại không cùng đi nhỉ? Tại sao Ngài ở lại đó một mình thế?” Tuy vậy, họ vẫn làm theo lời Ngài dặn.

   Khi mọi người đã đi hết, Chúa Jêsus bắt đầu đi lên núi. Ngài càng lên cao, tiếng ồn ào càng lúc càng nhỏ. Cuối cùngkhông còn một tiếng động nào nữa, chỉ còn lại riêng một mình Ngài.

   Các em nghĩ xem, Chúa Jêsus đã mệt mỏi lắm rồi! Trong chỗ yên tĩnh và thoải mái như vậy thì nằm xuống ngủ là sướng nhất. Nhưng Chúa Jêsus lên núi không phải để ngủ, Ngài muốn được cầu nguyện một mình. Chúa Jêsus thích tìm nơi yên tĩnh để trò chuyện với Đức Chúa Trời.

   Kinh Thánh cho biết Chúa Jêsus rất nhiều lần cầu nguyện một mình ở nơi yên tĩnh (cho các em xem hình). Có một lần, trời chưa sáng, lúc các môn đồ vẫn còn đang ngon giấc, thì Chúa Jêsus đã thức dậy, lặng lẽ ra khỏi nhà. Khi các môn đồ thức dậy, họ tìm kiếm Chúa Jêsus và thấy Ngài đang cầu nguyện ở một nơi vô cùng yên tĩnh. Các môn đồ biết đối với Ngài, việc trò chuyện với Đức Chúa Trời là vô cùng quan trọng.

   Có những lúc Chúa Jêsus cầu nguyện suốt đêm, nhiều khi đến giờ ăn Ngài vẫn còn cầu nguyện. Các môn đồ ngạc nhiên tự hỏi: “Sao Chúa Jêsus cầu nguyện thường xuyên như vậy? Ngài cầu nguyện điều gì nhỉ?”

   Một hôm, khi Chúa Jêsus vừa cầu nguyện xong, các môn đồ liền đến thưa cùng Ngài: “Chúa ơi, xin dạy chúng con cầu nguyện”. Chúa Jêsus rất vui, Ngài liền dạy họ cầu nguyện. Vì muốn các môn đồ thường xuyên cầu nguyện, Ngài đã dạy họ một bài cầu nguyện có thể dùng mọi lúc mọi nơi. Đó là “Bài Cầu Nguyện Chung”, ngày nay được phổ biến khắp thế giới.

   Có rất nhiều người yêu thích bài cầu nguyện nầy vì câu mở đầu rất hay. Chúa Jêsus nói: “Khi các con cầu nguyện, hãy gọi Đức Chúa Trời là “Cha trên trời”. Chúa Jêsus muốn các em nghĩ đến Đức Chúa Trời như là người cha yêu thương luôn chăm sóc và sẵn sàng nghe con cái nói bất cứ lúc nào, bất cứ ở đâu.

   Bây giờ, các em hãy cầu nguyện cảm tạ Đức Chúa Trời vì tình thương của Ngài dành cho các em. Đức Chúa Trời luôn sẵn sàng lắng nghe lời cầu nguyện của các em. “Kính lạy Đức Chúa Trời là Cha yêu dấu của chúng con ở trên trời. Cảm ơn Ngài đã yêu thương và luôn nghe lời cầu nguyện của chúng con. Nhân danh Chúa Jêsus. A-men”.

  1. Ứng dụng.

   Cho các em mở sách học viên, giải thích mục “Em có thể cầu nguyện”, khuyến khích các em về nhà cầu nguyện và cho các em biết Đức Chúa Trời vẫn luôn nghe thấy các em cầu nguyện dù em ở bất cứ nơi nào.

– Cuối cùng, hướng dẫn các em cầu nguyện kết thúc.

– Khuyến khích các em đem bài tập về nhà cho ba mẹ xem và cùng thực hiện mục “Sinh hoạt gia đình”.

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO HỌC VIÊN Lớp ẤU NHI (4-5 TUỔI) – QUÝ 2/2024

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO HỌC VIÊN Lớp ẤU NHI (4-5 TUỔI) – QUÝ 2/2024

in ẤU NHI on 7 Tháng Năm, 2024

BÀI 1. EM BÉ JÊSUS

I. KINH THÁNH: Ma-thi-ơ 1:18-25; Lu-ca 2:1-7.

II. CÂU GỐC: “Khi Đức Chúa Jêsus đã giáng sinh tại thành Bết-lê-hem miền Giu-đê” (Ma-thi-ơ 2:1a).

III. BÀI HỌC.

Đức Chúa Jêsus đã giáng sinh tại thành Bết-lê-hem.

* Tô màu hình vẽ.

* Chúa Jêsus giáng sinh ở máng cỏ.

Em dán hình máng cỏ và em bé Jêsus vào đúng vị trí.

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN ẤU NHI (4-5 TUỔI) – QUÝ 2/2024

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN ẤU NHI (4-5 TUỔI) – QUÝ 2/2024

in ẤU NHI on 7 Tháng Năm, 2024

BÀI 1. EM BÉ JÊSUS

I. KINH THÁNH: Ma-thi-ơ 1:18-25; Lu-ca 2:1-7

II. CÂU GỐC: “Khi Đức Chúa Jêsus đã giáng sinh tại thành Bết-lê-hem miền Giu-đê” (Ma-thi-ơ 2:1a).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Đức Chúa Jêsus đã giáng sinh tại thành Bết-lê-hem.

– Cảm nhận: Chúa đến thế gian nầy vì yêu thương em.

– Hành động: Cảm tạ và sẵn lòng làm bạn của Chúa.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI.

    A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

* Chuẩn bị:

– Một con búp bê bằng nhựa hoặc vải.

– Giấy thủ công màu nâu hoặc xám đen (đủ để làm “cỏ khô” trong một cái máng).

– Kéo (không nhọn), mỗi em một cây.

– Một thùng giấy lớn, nhưng không cao quá 10 cm, để làm “máng cỏ” (nhưng trong khi làm, giáo viên tạm thời không cho biết đó là máng cỏ).

* Thực hiện:

– Cho các em cắt giấy thủ công thành sợi để làm cỏ khô, rồi đem cỏ khô để vào thùng giấy, làm thành máng cỏ.

– Cho búp bê nằm trong “máng cỏ” và đố các em đó là cái gì, cuối cùng mới nói với các em là đã làm ra một cái máng cỏ. Giải thích cho các em máng cỏ là dùng để đựng thức ăn của loài vật.

   B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

  1. Vào bài.

Các em thân mến, chúng ta vừa làm một cái máng cỏ, là vật dụng để đựng thức ăn cho loài vật. Có một câu chuyện trong Kinh Thánh cũng kể về một cái máng cỏ, nhưng máng cỏ nầy lại còn được dùng cách đặc biệt cho một việc khác, các em hãy theo dõi câu chuyện để biết nhé!

  1. Bài học.

(Cho xem hình Giô-sép, Ma-ri đang tìm quán trọ).

Đây là ông Giô-sép (chỉ vào hình Giô-sép) và đây là bà Ma-ri (chỉ vào bà Ma-ri). Hai người nầy đang đi tìm quán trọ. Các em có biết quán trọ là gì không? Là nơi để những người không có nhà, thuê để ở tạm vài ngày, sau đó trả tiền cho chủ nhà rồi ra đi. Nhưng ngay lúc nầy, những người chủ quán ở nơi nào cũng nói với họ là không còn chỗ nữa.

Các em xem, bụng của bà Ma-ri rất lớn, đó là vì bà đang có em bé. Trông bà rất mệt mỏi, phải không? Bởi vì ông bà đã đi một đoạn đường quá xa và em bé trong bụng bà Ma-ri dường như muốn ra đời. Đang lúc như vậy mà không có phòng trọ, thì làm sao được? (Ngưng một chút cho các em suy nghĩ). Cuối cùng, một người chủ quán thấy dáng vẻ bà Ma-ri quá mệt và nặng nhọc, nên bảo rằng: “Quán chúng tôi chỉ còn một chỗ, nhưng ở đó không được sạch, lại không có giường nằm, chỉ là nơi để cho chiên, bò, lừa của khách trọ ở mà thôi, ông bà có thể ở tạm nơi đó được không?” Ông Giô-sép thấy bên ngoài thì đang lạnh lẽo, mà bà Ma-ri thì đau bụng dường như muốn sinh em bé, không thể đi nổi nữa, nên ông đành phải ở tạm nơi đó.

Đêm đó, các em biết không, em bé đã được sinh ra. Ông Giô-sép và bà Ma-ri đã đặt tên cho em bé là Jêsus. Vì không có giường, nên em bé được đặt nằm trong máng cỏ lót bằng rơm. (Cho các em xem máng cỏ tự làm, lót cỏ khô làm bằng giấy sợi, cho búp bê nằm bên trong làm em bé Jêsus, cho học viên vỗ vỗ em bé). Chắc các em đã biết em bé Jêsus sau nầy là ai rồi, phải không? Các em nói thử xem nào! (Cho các em trả lời – Chúa Jêsus). Như vậy, ngày Chúa Jêsus sinh ra, bây giờ người ta gọi là ngày gì? (Ngày Lễ Giáng sinh).

  1. Ứng dụng.

Các em thấy nơi Chúa Jêsus sinh ra như vậy có tốt không? Vì sao Con của Đức Chúa Trời lại phải sinh ra trong nơi nghèo hèn như thế? Đó là vì Chúa yêu thương chúng ta, Ngài muốn tất cả mọi người đều được đến cùng Ngài, từ người giàu cho đến người nghèo, từ người lớn cho đến các bạn nhỏ như các em. Chúa Jêsus bằng lòng làm bạn với tất cả mọi người.

Các em có thích được làm bạn với Chúa Jêsus không?

   C. BÀI TẬP.

* Chuẩn bị.

– Giáo viên dùng giấy màu cắt sợi nhỏ làm cỏ (làm đủ lượng cần thiết cho cả học viên trong lớp), keo dán.

– Cắt hình trong bài 1, tập học viên.

* Thực hiện.

– Làm bài tập “Chúa Jêsus giáng sinh ở máng cỏ”, cho các em bôi keo lên máng cỏ, rồi dán cỏ vào, sau cùng, dán hình em bé Jêsus vào đó.