Latest News From Our Blog

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

BÀI HỌC KINH THÁNH DÀNH CHO GIÁO VIÊN Lớp NHI ĐÔNG (6-8 TUỔI) – QUÝ 3/2024

By Mai hdenayun in NHI ĐỒNG on 9 Tháng Chín, 2024

BÀI 10. MÔI-SE HỌC TẬP TIN CẬY ĐỨC CHÚA TRỜI

I. KINH THÁNH: Xuất Ê díp tô 3-14.

II. CÂU GỐC: “Hãy tin cậy Đức Giê-hô-va và làm điều lành, hãy ở trong xứ và nuôi mình bằng sự thành tín của Ngài.” (Thi thiên 37:3).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em

– Biết: Môi-se tin cậy vâng lời Đức Chúa Trời, dẫn dắt dân sự ra khỏi Ai-cập.

– Cảm nhận: Đức Chúa Trời là Đấng đáng cho các em tin cậy vâng lời.

– Hành động: Em noi gương Môi-se, tin cậy và vâng lời Chúa trong mọi hoàn cảnh.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

* Người mù bước đi.

  1. Mục đích: Để các em hiểu tâm trạng người mù và nói lên cảm nhận của người mù khi tin cậy người khác.
  2. Vật liệu: Vài cặp mắt kính đen hoặc vài cái khăn tay.
  3. Thực hiện.

* Giúp một em bịt mắt lại rồi giáo viên dắt tay em đi khắp lớp học, giữa bàn ghế và các bạn, sau đó trở về chỗ ngồi.

* Tháo khăn ra và hỏi: “Lúc không thấy gì cả, phải có người dắt tay đi, em cảm thấy thế nào? Em có thể đi một mình không? Em có sợ rằng cô dẫn em đi sẽ đụng vào người khác và vấp ngã không? Khi bước theo cô, em phải tin rằng, cô dẫn em đi an toàn. Hôm nay chúng ta cùng tìm hiểu xem Môi-se đã học tập tin cậy Đức Chúa Trời như thế nào nhé!

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

  1. Vào đề.

Trong phần sinh hoạt đầu giờ.

  1. Bài học.

Môi-se trở nên con của công chúa, được sống trong hoàng cung, ngày càng khôn lớn. Ông vẫn luôn nhớ lời mẹ dạy, mình là người Hê-bơ-rơ chứ không phải người Ai-cập. Môi-se đau lòng khi thấy đồng bào phải làm việc cực khổ, bị dân Ai-cập hành hạ.

Một hôm, Môi-se thấy một người Ai-cập đánh một người Hê-bơ-rơ dã man. Ông liền xông vào bênh vực và lỡ tay đánh chết người Ai-cập. Môi-se sợ chuyện bị lộ, nhà vua sẽ giết ông, nên bỏ trốn. Ông băng qua sa mạc đi về xứ Ma-đi-an.

Môi-se sống tại đó nhiều năm. Hằng ngày ông đi chăn chiên mà lòng cứ nghĩ đến đồng bào của mình đang chịu cực khổ ở Ai-cập.

Một hôm, có một việc lạ lùng đã xảy ra! Khi Môi-se dẫn bầy chiên đi, ông bỗng thấy bụi gai cháy mãi mà không tàn. Môi-se tò mò bước gần lại xem. Thình lình, ông nghe tiếng nói từ bụi gai phát ra: “Môi-se! Môi-se!” Môi-se thưa rằng: “Dạ, con đây”. Lại có tiếng phán: “Con mau cởi giày ra vì con đang đứng trên đất thánh”. Như vậy là Đức Chúa Trời đang hiện diện giữa bụi gai nói với Môi-se! Môi-se vâng lời, vội vàng tháo giày ra.

Đức Chúa Trời phán: “Ta biết người Ai-cập rất tàn bạo đối với người Hê-bơ-rơ. Ta muốn con đến xin vua Ai-cập tha cho dân Hê-bơ-rơ, và con sẽ đưa dân Hê-bơ-rơ ra khỏi xứ Ai-cập”.

Môi-se nói: “Con không dám làm, xin Chúa tìm người khác”. Môi-se sợ vua và cũng sợ người Hê-bơ-rơ không chịu nghe theo ông. Đức Chúa Trời hứa với Môi-se: “Con hãy cùng đi với A-rôn, anh con. Ta sẽ ở cùng con và giúp đỡ con”.

Môi-se không từ chối nữa, ông lên đường trở về Ai-cập. A-rôn đi ra đón Môi-se, hai anh em gặp nhau mừng rỡ lắm! Môi-se kể cho A-rôn nghe mọi điều Đức Chúa Trời muốn họ phải làm. Sau đó, Môi-se và A-rôn đến cung điện yết kiến nhà vua. Môi-se và A-rôn thưa với vua: “Đức Chúa Trời sai chúng tôi đến xin bệ hạ tha cho người Hê-bơ-rơ và cho phép họ rời khỏi Ai-cập”. Vua nghe xong tức giận quát: “Đức Chúa Trời là ai? Tại sao ta phải vâng lời người? Ta sẽ không cho dân Hê-bơ-rơ đi và còn bắt họ làm việc nặng nhọc hơn nữa”. Môi-se và A-rôn hết sức thất vọng rời khỏi hoàng cung.

Theo các em, trước tình cảnh như vậy, Môi-se làm gì? Môi-se cầu nguyện với Đức Chúa Trời. Ngài phán cùng ông rằng: “Con hãy đến nói với vua, nếu vua không cho dân Hê-bơ-rơ đi, Ta sẽ trừng phạt vua và cả nước Ai-cập”.

Môi-se và A-rôn đến gặp vua nhiều lần. Lần nào họ cũng nói với vua: “Đức Chúa Trời phán, nếu vua không tha cho dân Hê-bơ-rơ, thì Ngài sẽ trừng phạt”.

Nhưng mỗi lần đến gặp vua, vua đều nổi giận, không thèm nghe Môi-se và A-rôn nói. Cuối cùng Đức Chúa Trời đã trừng phạt vua và dân Ai-cập mười tai họa. Vua không chịu nổi nên nói với Môi-se: “Thôi, hãy dẫn dân Hê-bơ-rơ ra khỏi Ai-cập đi!”

            Nghe tin ấy, người Hê-bơ-rơ vội vã thu xếp đồ đạc, hàng ngàn, hàng vạn người đi theo Môi-se. (Mở hình vẽ nối tiếp nhau mà các em đã làm trong phần “Sinh hoạt đầu giờ”, để các em hình dung được số người ra đi đông đảo). Mọi người rất vui mừng. Họ không còn làm nô lệ nữa. Bây giờ họ như một đoàn quân hùng mạnh đang rời khỏi Ai-cập.

Nhưng nhà vua bỗng đổi ý, ra lệnh cho quân lính lập tức đuổi theo bắt người Hê-bơ-rơ lại. Không bao lâu sau, quân lính sắp đuổi kịp người Hê-bơ-rơ. Trước mặt người Hê-bơ-rơ là Biển Đỏ rộng lớn cản trở. Lúc ấy họ ở trong tình trạng thật là khủng khiếp, không thể tiến và cũng không thể lui! Họ nghĩ chắc sẽ không thoát nổi nên bắt đầu sợ hãi, than khóc và nổi giận với Môi-se.

Nhưng Môi-se không hề sợ hãi. Ông cầu nguyện và Đức Chúa Trời bảo Môi-se đưa cây gậy ra trên biển. Ông làm theo y như vậy. Đức Chúa Trời khiến gió thổi mạnh, rẽ nước biển ra tạo thành một đường đi ở giữa. Người Hê-bơ-rơ xuống biển đi như trên đất khô, còn nước làm thành một tấm vách ở hai bên. Họ quay lại nhìn, kìa, quân lính đã đuổi theo tới nơi. Khi người Hê-bơ-rơ đều đã qua hết bờ bên kia, Đức Chúa Trời bảo Môi-se: “Bây giờ, con đưa tay ra trên biển, nước sẽ ập lại vùi lấp tất cả quân Ai-cập”.

Người Hê-bơ-rơ thoát khỏi nguy hiểm. Họ được an toàn và không còn phải làm nô lệ nữa. Đức Chúa Trời giúp Môi-se dẫn họ ra khỏi Ai-cập bình yên. Môi-se và dân sự đều rất vui mừng. Họ cảm tạ sự giải cứu kỳ diệu của Đức Chúa Trời. Họ hớn hở ca ngợi Đức Chúa Trời: “Chúa là Đức Chúa Trời của chúng con. Chúng con ca ngợi và cảm tạ Ngài”.

  1. Ứng dụng.

Giúp các em ôn lại bài học bằng các câu hỏi trong phần “Cùng suy nghĩ” ở sách học viên.

Giáo viên nói với các em: Chúng ta phải học tập tin cậy Đức Chúa Trời như Môi-se. Một trong những cách học tập tin cậy Chúa là vâng theo lời dạy trong Kinh Thánh. Sau đó, hướng dẫn các em học câu gốc.

Hướng dẫn các em làm mục “Tìm đường”. Giáo viên nói: “Đây là một câu chuyện nhưng các chi tiết lại bị đảo lộn thứ tự, các em phải chọn lựa và tìm ra câu chuyện”.

Hướng dẫn các em lấy viết chì vẽ đường đi của câu chuyện, rồi tô màu thật sinh động. Sau đó, cho các em trả lời các câu hỏi trong bài. Mời các em nêu ra một số cách vâng phục Đức Chúa Trời. Nhắc các em rằng Đức Chúa Trời muốn các em vâng lời cha mẹ, giúp đỡ người khác và đối xử với nhau cách nhân ái. Mời một em cầu nguyện xin Chúa giúp các em học tập tin cậy Ngài.

Post CommentLeave a reply