Chuyên mục: ẤU NHI

BÀI 7. CON TRAI CỦA QUAN THỊ VỆ (GV-HV)

BÀI 7. CON TRAI CỦA QUAN THỊ VỆ (GV-HV)

in ẤU NHI, QUÍ II. 2016 on 5 Tháng Bảy, 2018

 

BÀI 7. CON TRAI CỦA QUAN THỊ VỆ (GV)

I. KINH THÁNH: Giăng 4:46-53.

II. CÂU GỐC: “Đức Chúa Giê-xu phán rằng: Hãy đi, con của ngươi sống” (Giăng 4:50).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Chúa Giê-xu có quyền năng giúp con trai của quan thị vệ khỏi chết.

– Cảm nhận: Không có điều gì mà Chúa Giê-xu không làm được.

– Hành động: Tin và nhờ cậy Chúa trong mọi sự.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

Cho các em đóng vai bác sĩ, bệnh nhân. Qua đó nhắc nhở các em khi bệnh, không chỉ xin bác sĩ chữa bệnh mà còn phải không ngừng cầu nguyện, xin Chúa Giê-xu chữa lành cho mình.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

  1. Vào bài.

Các em ơi, có lần nào các em bị bệnh chưa? (Cho các em trả lời. Có nhiều loại bệnh, ví dụ: Những loại bệnh nhẹ như ho, sốt, sổ mũi, giun sán… những loại bệnh nặng như phổi, ruột thừa, đau gan…

Bệnh nhẹ có thể mau được lành, còn bệnh nặng có nhiều lúc nguy hiểm đến tính mạng. Cô tin rằng các em đều nhớ, khi các em bị bệnh, chắc là không vui đâu, phải không? Mẹ bắt các em phải nằm nghỉ trên giường, không được chạy nhảy, không được ăn kẹo, kem hay nhiều thức ăn ngon khác, mà còn phải uống thuốc đúng giờ nữa. Như vậy có em nào thích bị bệnh không? Chắc là không em nào muốn đâu, phải không? Bây giờ cô (thầy) muốn biết các em khi bị bệnh thì như thế nào? (Cho các em phát biểu, nếu giáo viên thấy các em ngại, thì gợi ý cho các em nói chứ đừng trả lời thay, giúp các em tập suy nghĩ và nói lên những suy nghĩ của mình). Câu chuyện hôm nay nói về một cậu bé bị bệnh rất nặng và điều gì sẽ đến với cậu đây? Các em hãy lắng nghe nhé.

  1. Bài học.

Ngày xưa, ở thành Ca-bê-na-um có một ông quan thị vệ (một quan lớn) có một cậu con trai. Ông rất yêu thương người con nầy. Nhưng ông quan thị vệ đang rất lo lắng và buồn vì con trai ông bị bệnh rất nặng và sắp chết. Ông bà rất nôn nóng, tìm thầy thuốc khắp nơi, nhưng cũng không làm cho con mình được hết bệnh.

Một hôm, trên đường đi, ông nghe có hai người Giu-đa nói chuyện. “Nầy bạn, bạn có nghe tin Chúa Giê-xu từ xứ Giu-đê đến Ga-li-lê không?” Người kia hỏi lại: “Chúa Giê-xu là ai? Ngài đến Ga-li-lê để làm gì?”À, bạn không biết Chúa Giê-xu sao? Ngài là Đấng từ Đức Chúa Trời sai đến. Có người tin Ngài là Con Đức Chúa Trời. Ngài đã làm nhiều phép lạ ở các nơi. Nếu bạn muốn gặp thì hãy đi theo tôi”. Người kia vội hỏi: “Phép lạ ra sao, kể cho tôi nghe với”. “Bạn không biết gì sao? Được rồi, để tôi kể cho bạn nghe. Ngài đã biến nước thành rượu, đã chữa lành người mù từ thuở sanh ra…” Quan thị vệ nghe vậy, dường như thấy được ánh sáng chiếu ra trong đêm tối. Lòng ông vui không tả nổi, còn hơn là được nhiều vàng bạc châu báu. Ông lập tức chạy về nhà và nói với vợ: “Bây giờ tôi phải  đi gấp đến Ga-li-lê để tìm Chúa Giê-xu. Tôi tin rằng Ngài sẽ chữa lành bệnh cho con của chúng ta”. Nói xong, ông nhanh chóng ra đi.

Từ nơi ông ở phải đi rất xa mới có thể tìm gặp được Chúa. Khi gặp được rồi, thì ông cầu xin Chúa: “Thưa Chúa, con tôi bị bệnh sắp chết rồi. Xin Ngài chữa giùm cho con tôi”. Chúa Giê-xu nhìn người rồi nói: “Hãy đi, con của ngươi sống”.

Quan thị vệ Ca-bê-na-um nghe vậy thì vui lắm và tin lời của Chúa Giê-xu, không chút nghi ngờ, dù chẳng thấy Ngài làm gì cả ngoài một câu nói mà thôi. Lòng tin của ông nơi Chúa thật mạnh mẽ, phải không các em? Chúa Giê-xu cũng ngạc nhiên và khen ông khi thấy lòng tin của ông như vậy.

Ông liền quay trở về nhà. Trên đường về, người đầy tớ của ông chạy đến báo: “Ông chủ, con trai của ông lành bệnh rồi!” Ông mừng rỡ nói: “Chính Chúa Giê-xu chữa lành cho con tôi. Ngài làm cho nó được sống. Cảm tạ Ngài!” “Ba ơi cho con biết Chúa Giê-xu là ai?” Con trai của ông hỏi. “Ngài là Đấng mà Đức Chúa Trời sai đến. Ngài là Con của Đức Chúa Trời. Ngài đã làm nhiều phép lạ. Hôm nay, Ngài đã làm phép lạ cho gia đình chúng ta, làm sao mà chúng ta không tin Ngài”. Ông nói với lòng vui mừng, đầy sự cảm tạ Chúa.

  1. Ứng dụng.

Các em ơi, các em đừng quên Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời. Ngài có thể khiến người chết được sống.

Khi các em bị bệnh, các em nên cầu xin Chúa chữa bệnh cho. Phải nhớ là trong mọi sự, phải nhờ cậy Chúa, bởi vì Chúa là Đấng yêu thương, lo lắng, chăm sóc cho em.

Bài 7.  CON TRAI CỦA QUAN THỊ VỆ (HV)

 I. KINH THÁNH: Giăng 4:46-53

I. CÂU GỐC: “Đức Chúa Giê-xu phán rằng: Hãy đi, con của ngươi sống” (Giăng 4:50).

 

 

BÀI 6. NGƯỜI MÙ ĐƯỢC GẶP CHÚA (GV-HV)

BÀI 6. NGƯỜI MÙ ĐƯỢC GẶP CHÚA (GV-HV)

in ẤU NHI, QUÍ II. 2016 on 4 Tháng Bảy, 2018

 

BÀI 6.  NGƯỜI MÙ ĐƯỢC GẶP CHÚA  (GV)

 I. KINH THÁNH: Giăng 9:1-41.

II. CÂU GỐC: “Chúa Giê-xu đã… mở mắt cho người đó” (Giăng 9:14).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Chúa Giê-xu chữa lành cho người bị mù từ thuở mới sinh.

 – Cảm nhận: Không khinh thường những người bị tàn tật nhưng tìm cách giúp đỡ họ.

 – Hành động: Cảm tạ Chúa vì đã cho em có đôi mắt sáng, đẹp.

VI. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

Mời một em ra ngồi trên ghế trong vòng tròn, lấy khăn che mắt lại, sau đó, mời một em khác ra nói một câu, để em bị che mắt đoán xem bạn nầy là ai; nếu nói đúng, em bị bịt mắt sẽ về chỗ, em kia thay thế. Cứ vậy, trò chơi lại tiếp tục.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

  1. Vào bài.

Một hôm mẹ thấy Mai dùng tay dụi mắt và nói: “Mẹ ơi, mẹ ơi! Mắt con đau lắm!” Mẹ liền bảo: “Con đừng lấy tay dụi vào mắt như vậy, sẽ làm đau mắt thêm đấy. Con nói cho mẹ biết, có phải là cát hay bụi đã vào mắt con không?” Mai vẫn còn thấy khó chịu trong mắt, nên khóc: “Mẹ ơi, lúc nãy con đến vườn hoa chơi cát, có lẽ cát đã vô mắt. Mẹ ơi, đau lắm, con phải làm thế nào đây?” “Con đừng bối rối, hãy nháy mắt lên, xuống. Sau đó, nhắm mắt lại, hạt cát sẽ ra theo nước mắt, con ạ”.

Các em có khi nào bị rơi cái gì vào mắt chưa? Khó chịu lắm, phải không? (Dừng lại một lúc cho các em trả lời). Người bị mù còn khó chịu hơn thế gấp nhiều lần. Hôm nay, chúng ta sẽ nghe câu chuyện về một người bị mù từ thuở mới sinh.

  1. Bài học.

Kinh Thánh cho chúng ta biết có một người kia bị mù từ lúc mới sinh ra. Như vậy, người nầy chưa hề nhìn thấy một điều gì cả. Đối với người, chỉ có một màu đen thôi. Bây giờ các em thử nhắm mắt lại nhé (cho các em nhắm mắt khoảng vài giây). Các em có thấy gì không? Nếu phải nhắm hoài như vậy các em có thấy khó chịu không? Người mù nầy chỉ thấy một màu tối tăm như vậy từ khi được sinh ra. Mỗi ngày, người phải ngồi bên lề đường để ăn xin.

Một hôm, khi đang ngồi ngoài đường để xin ăn, ông nghe thấy tiếng bước chân nhiều người đi tới, tiếng nói lao xao, mỗi lúc một gần hơn. Bỗng ông nghe có tiếng bước chân của một người đến gần mình. Người nầy không nói gì, chỉ dùng một chất vừa ướt vừa dẻo sệt, bôi vào mắt ông. Ông ngạc nhiên và định hỏi là ai và đang làm gì thì nghe tiếng người đó nói: “Ngươi hãy đến ao Si-lô-ê và rửa sạch đi!” Ông không biết người nầy là ai, nhưng ông vâng lời ngay. Đến ao Si-lô-ê, ông lấy nước rửa mắt (sau nầy ông mới biết đó là chất bùn đã được đắp lên mắt mình). Các em biết không, ông vui mừng không thể tả được, bởi vì một việc lạ lùng đã xảy ra! Mắt ông đã nhìn thấy được! Bây giờ ông mới biết cảnh vật chung quanh mình đẹp biết bao! Bầu trời trong xanh, bông hoa rực rỡ sắc màu, người ta thì lớn nhỏ, đẹp xấu, trắng đen, cao thấp… đủ hết! Các em phải cảm ơn Chúa vì các em có cặp mắt sáng, thấy được mọi sự. “Tôi thấy được rồi! Tôi thấy được rồi!” Người mù la lớn lên và chạy một mạch về nhà.

Nhiều người thấy ông, thì liền hỏi: “Có phải anh chính là người bị mù, mỗi ngày ngồi bên lề đường ăn xin đó không?” “Phải, chính là tôi đây. Tôi chính là người mù từ thuở mới sinh và ăn xin mỗi ngày bên lề đường đây”, người trả lời. “Sao lại có việc như vậy? Anh mau nói cho chúng tôi biết ai đã chữa lành đôi mắt của anh”. “Tôi không biết người đó là ai, nhưng người đã lấy bùn xức lên mắt tôi và bảo tôi đi rửa ở ao Si-lô-ê. Tôi làm y theo lời thì được sáng mắt”. Mọi người lấy làm lạ khi nghe người nầy kể.

Nhiều ngày sau, người nầy gặp Chúa Giê-xu mới biết Ngài chính là Đấng đã chữa lành cho mình. Ông biết ơn và cảm tạ Chúa. Ông nhận biết Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời và tin Ngài, sấp mình xuống trước mặt Chúa mà thờ lạy. Từ đó, ông nói việc lạ lùng Chúa đã làm cho nhiều người khác biết.

  1. Ứng dụng.

Các em ạ, mỗi người trong chúng ta phải cảm tạ Chúa vì đã cho chúng ta có đôi mắt sáng, nhìn thấy mọi sự. Chúng ta cũng noi gương Chúa Giê-xu, không khinh thường những người bị bịnh tật, nghèo nàn… nhưng sẵn lòng giúp đỡ họ khi họ cần đến, các em nhé.

Bài 6. NGƯỜI MÙ ĐƯỢC GẶP CHÚA (HV)

I. KINH THÁNH: Giăng 9:1-41

II. CÂU GỐC: “Chúa Giê-xu đã… mở mắt cho người đó” (Giăng 9:14).

BÀI 5. CHÚA LÀM PHÉP LẠ TRONG TIỆC CƯỚI (GV-HV)

BÀI 5. CHÚA LÀM PHÉP LẠ TRONG TIỆC CƯỚI (GV-HV)

in ẤU NHI, QUÍ II. 2016 on 12 Tháng Ba, 2018

BÀI 5. CHÚA LÀM PHÉP LẠ TRONG TIỆC CƯỚI

KINH THÁNH: Giăng 2:1-11.

CÂU GỐC: “Chúa giúp đỡ tôi” (Hê-bơ-rơ 13:6)

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời, nên Ngài có quyền năng đặc biệt, biến nước thành rượu.

– Cảm nhận: Chúa Giê-xu là Đấng giúp đỡ chúng ta trong mọi khó khăn.

– Hành động: Noi gương tốt của Chúa Giê-xu, lấy lòng yêu thương giúp đỡ người khác những gì mình có thể làm.

PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

– Chia các em ra làm 3 nhóm: Một nhóm làm người hầu, làm theo lời Chúa Giê-xu dặn đổ nước; một nhóm làm kẻ coi bàn tiệc, đem rượu cho khách; một nhóm làm khách đến dự tiệc.

– Dùng 6 cái ca nhựa làm 6 cái ché đá.

– Cho các em diễn giống như câu chuyện Kinh Thánh.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

1. Vào đề.

Chuông cửa reo lên. A! Ba đi làm về. Trên tay của ba ngoài cái xách tay còn có một tấm thiệp mời màu đỏ (đưa tấm thiệp mời cho các em xem).

Thông nhìn thấy thiệp mời liền hỏi ba “Ai mời mình dự tiệc vậy ba? Con và em có được đi dự không?” Ba mỉm cười nhìn Thông, nói: “Con thử đoán xem, người này là họ hàng và thường xuyên đến thăm chúng ta”. Mai, em của Thông, nhanh chóng giành trả lời: “Con biết, đây là đám cưới của dì Lệ, mời nhà mình đi dự  tiệc”. “Mai, con đoán đúng rồi”, ba gật gù nói, “Thứ bảy tuần này, đám cưới được tổ chức tại nhà thờ vào buổi chiều và buổi tối đãi tiệc. Các con cũng được mời dự nữa đó”. “A, thích quá!” Thông và Mai reo to lên.

Được dự lễ cưới là chuyện rất vui, đặc biệt là hai em thích dự lễ cưới tại nhà thờ.

Các em ơi, các em có theo cha mẹ đi dự lễ cưới lần nào chưa? Các em có nhớ bài hát nào trong đám cưới không? Có nhớ chú rể và cô dâu đãi tiệc ở đâu không? Chắc là có một số điều các em khó quên trong ngày vui đó, phải không?

2. Bài học.

Hôm nay cô (thầy) sẽ kể cho các em nghe câu chuyện Chúa Giê-xu cũng đã đi dự một tiệc cưới.

Một ngày nọ, tại thành Ca-na xứ Ga-li-lê, Chúa Giê-xu và bà Mari – mẹ của Ngài – được mời đi dự một tiệc cưới. Các môn đồ của Chúa cũng đi nữa.

Trong lúc mọi người đang ăn uống vui vẻ thì rượu lại hết. Các em biết không, thời bấy giờ, trong tiệc cưới, rượu là thức uống quan trọng lắm. Đang vui vẻ mà lại hết rượu thì mất vui. Mẹ của Chúa Giê-xu biết rằng Ngài có thể giúp được họ trong lúc nầy, nên bà liền đi tìm Chúa. Khi gặp rồi, bà nói nhỏ với Chúa Giê-xu là đã hết rượu trong tiệc cưới.

Chúa đã biết việc đó trước khi nghe bà  nói. Bà  biết rằng Chúa Giê-xu là Đấng có quyền và sẵn sàng giúp đỡ, nên nói với những người hầu bàn: “Ngài bảo gì, phải làm như vậy”.

Này các em, các em thử đoán xem, Chúa Giê-xu sẽ làm gì để giúp họ? (Dừng một chút cho các em trả lời). Chúa đã làm một việc rất lạ lùng. Chúa không đưa tiền để những người hầu bàn đi mua rượu, Ngài cũng không có rượu sẵn để cho họ, nhưng Ngài bảo họ múc nước đổ đầy vào 6 cái ché đá (ché đá là những đồ dùng để chứa nước). Sau khi họ làm xong, Chúa Giê-xu bảo họ: “Bây giờ các ngươi hãy múc ra, đem dọn lên bàn tiệc!” Họ vâng lời Chúa. Ồ, một điều kỳ lạ đã xảy ra! Nước trong những cái ché đá đó bây giờ đã biến thành rượu, mà lại là rượu ngon nữa! Những người dự tiệc vui lắm khi được chủ nhà đãi họ một loại rượu ngon đến như thế.

Những người nhìn thấy Chúa Giê-xu làm phép lạ không nhiều, nhưng họ cũng biết việc làm của Ngài là việc con người không thể làm được, còn các môn đồ thì tin Ngài chính là Con của Đức Chúa Trời, vì chỉ có như vậy, Chúa Giê-xu mới hóa nước thành rượu được.

3. Ứng dụng.

Các em ơi, Chúa Giê-xu không chỉ giúp cho những người ngày xưa thôi mà còn giúp cho chúng ta bây giờ nữa. Vì vậy, nếu có sự khó khăn nào, ví dụ như bị bệnh, sợ hãi… các em nên kêu cầu cùng Chúa, Ngài sẵn lòng giúp đỡ các em. Các em cũng nên noi gương Chúa Giê-xu giúp đỡ người khác khi họ cần, các em nhé.

 

Bài 5. CHÚA LÀM PHÉP LẠ TRONG TIỆC CƯỚI (HV)

I. KINH THÁNH: Giăng 2:1-11.

II. CÂU GỐC: “Chúa giúp đỡ tôi” (Hê-bơ-rơ 13:6)

BÀI 4. NI-CÔ-ĐEM ĐẾN THĂM CHÚA GIÊ-XU (GV-HV)

BÀI 4. NI-CÔ-ĐEM ĐẾN THĂM CHÚA GIÊ-XU (GV-HV)

in ẤU NHI, QUÍ II. 2016 on 7 Tháng Ba, 2018

BÀI 4. NI-CÔ-ĐEM ĐẾN THĂM CHÚA GIÊ-XU (GV)

I. KINH THÁNH: Giăng 3:1-21; 7:50-51.

II. CÂU GỐC: “Ai tin Con, thì được sự sống đời đời” (Giăng 3:36).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Ni-cô-đem đến thăm Chúa Giê-xu để học biết cách trở thành con cái của Đức Chúa Trời.

– Cảm nhận: Tin nhận Chúa, sẽ trở thành người trong nhà Chúa.

Hành động: Tin chắc rằng mình đã được Chúa cứu, được làm con của Ngài.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

– Chuẩn bị số trái tim mỗi màu đen và trắng bằng số học viên có trong lớp, chia các em làm 2 nhóm bằng nhau, 1 nhóm đeo tim trắng, và 1 nhóm đeo tim đen.

– Cho các em đeo tim trắng đi bắt các em đeo tim đen; em tim đen bị bắt thì phải lấy tim đen ra đeo tim trắng vào, gia nhập vào nhóm tim trắng, rồi cùng nhau đi bắt những em tim đen cho đến khi nào các em hoàn toàn là tim trắng.

* Mục đích của trò chơi này là để giúp các em ý thức được những người không tin Chúa Giê-xu là ở trong tay ma quỷ. Mời họ tin Chúa, tức là các em trói tay ma quỷ, đoạt họ trở lại. Đó không phải là việc dễ dàng, nên các em đừng nản lòng. Nếu bạn từ chối lời mời tham gia Trường Chúa nhật, các em đi mời lần nữa để bạn của các em có dịp nghe về Chúa, được giải phóng khỏi tay của ma quỷ, tội lỗi được tha thứ và trở thành con cái của Đức Chúa Trời.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

1. Vào bài.

Các em ở nhà có khi nào tiếp khách chưa? (Cho các em trả lời). Cô (thầy) thấy có rất nhiều em gật đầu.

Vậy, khách của các em là ai? (Để các em suy nghĩ rồi trả lời). À, thì ra những người đến thăm hoặc chơi đùa với các em là khách của các em, cũng có khi là chú, bác hay dì của các em nữa, phải không? (Thu nhận những câu trả lời của các em rồi tổng kết).

Các em có còn nhớ họ đến thăm các em vào lúc nào? Đúng rồi, họ thường thăm viếng các em vào ban ngày, buổi sáng hoặc buổi chiều tối. Tại sao ban đêm họ không đến thăm các em? Vì ban đêm là lúc mọi người đều nghỉ ngơi, nhất là những em nhỏ như các em, đã ngủ rất sớm, làm sao đi thăm viếng người khác được?! Nhưng rất lạ, Kinh Thánh cho chúng ta biết có một  người đi thăm Chúa Giê-xu mà lại thăm vào ban đêm. Tại sao phải thăm vào lúc đó và thăm để làm gì? Các em hãy theo dõi câu chuyện để biết nhé.

2. Bài học.

Các em có muốn biết người khách nầy tên là gì không? Người ấy tên là Ni-cô-đem. Các em cùng cô (thầy) đọc tên nầy nhiều lần để nhớ nhé: “Ni-cô-đem”.

Ông Ni-cô-đem ở trong thành Giê-ru-sa-lem. Ông là một người rất thích học lời của Đức Chúa Trời và đã từng nghe Chúa Giê-xu nói về Đức Chúa Trời. Ông nghĩ rằng Chúa Giê-xu là một thầy giáo rất tốt, nên muốn được hiểu thêm về Ngài. Nhưng nếu ông đến gặp Chúa vào ban ngày, sẽ có nhiều người biết và ghét ông, còn Chúa Giê-xu thì đang bị họ ganh ghét, tìm cách bắt Ngài. Vì thế, ông quyết định đi thăm Ngài vào ban đêm để không có ai nhìn thấy: “Tôi phải tìm Chúa Giê-xu, nói chuyện với Ngài”.

Ni-cô-đem đến nơi ở của Chúa Giê-xu. Ngài vui vẻ tiếp ông. Cảnh ban đêm thật là mát mẻ và đẹp! Chúa Giê-xu và ông Ni-cô-đem có thể nhìn thấy ánh trăng, những vì sao lấp lánh, và hưởng những làn gió nhẹ thổi qua. Nhưng Ni-cô-đem không chú ý lắm về điều đó. Người vừa gặp Chúa Giê-xu thì liền nói: “Thưa Thầy, qua những phép lạ Thầy đã làm, tôi biết Thầy là từ Đức Chúa Trời đến và Đức Chúa Trời ở cùng Thầy”. “Ni-cô-đem”, Chúa Giê-xu nói một cách mềm mại: “Đức Chúa Trời yêu thương hết thảy mọi người trên thế gian, dù là người lớn hay trẻ em, nam hay nữ, già hay trẻ, giàu hay nghèo… Ngài mong có một ngày được thấy họ cùng ở trên trời với Ngài. Vì vậy, Đức Chúa Trời sai Ta nói với mọi người rằng, Ngài mong mọi tội của họ được tha thứ, để họ trở thành con cái của Đức Chúa Trời, trở thành người trong nhà của Ngài”.

Ni-cô-đem chưa hiểu rõ, nên nói: “Lạ quá, việc này làm sao xảy ra được? Con người thường làm những việc xấu xa thì làm thế nào trở thành người tốt trong nhà của Đức Chúa Trời được? Làm sao họ ở với Chúa mãi mãi trên thiên đàng được?” Chúa Giê-xu mỉm cười trả lời: “Ngươi không biết gió từ đâu đến, nhưng ngươi cảm thấy mặt ngươi rất mát mẻ và thấy cành lá lung lay, thì ngươi biết có gió thổi qua”. Lúc nầy, gió đang thổi nhẹ, làm cho Ni-cô-đem cảm thấy mát. Chúa Giê-xu tiếp tục nói: “Ni-cô-đem! Mặc dù ngươi chưa hiểu, nhưng ngươi có thể trở thành người trong nhà Đức Chúa Trời, nếu ngươi tin Ta chính là Con của Đức Chúa Trời, Cứu Chúa của nhân loại. Ngươi sẽ trở thành con của Đức Chúa Trời và sẽ được sống mãi mãi với Ngài trong thiên đàng”.

Khi biết được điều nầy, Ni-cô-đem vui mừng lắm. Về sau, ông là một người tin Chúa, bày tỏ lòng yêu Chúa và can đảm qua việc đem thuốc thơm xức lên xác Chúa Giê-xu khi Ngài chết”.

3. Ứng dụng.

Nầy các em, các em có tin Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời không? Các em có muốn mời Chúa ngự vào lòng mình không? Chỉ có như vậy, những điều xấu mà các em đã làm như cãi nhau, đánh nhau, ăn cắp, nói dối, nói xấu… của các em mới được tha thứ, các em mới có thể trở thành con của Đức Chúa Trời, trở thành người trong nhà Đức Chúa Trời, và sau này sẽ được ở với Đức Chúa Trời mãi mãi.

Nếu có em nào muốn tin Chúa thì giờ nầy bước lên đây, cô (thầy) sẽ dạy các em cầu nguyện với Ngài (cho các em cầu nguyện từng câu theo lời của giáo viên).

 

 

 

(HỌC VIÊN)

BÀI 4. NI-CÔ-ĐEM ĐẾN THĂM CHÚA GIÊ-XU (HV)

I. KINH THÁNH: Giăng 3:1-21; 7:50-51.

II. CÂU GỐC: “Ai tin Con, thì được sự sống đời đời” (Giăng 3:36).

BÀI 3. NGƯỜI ĐÀN BÀ BÊN GIẾNG TIN CHÚA (GV-HV)

BÀI 3. NGƯỜI ĐÀN BÀ BÊN GIẾNG TIN CHÚA (GV-HV)

in ẤU NHI, QUÍ II. 2016 on 1 Tháng Ba, 2018

BÀI 3. NGƯỜI ĐÀN BÀ BÊN GIẾNG TIN CHÚA (GV)

I. KINH THÁNH: Giăng 4:5-42.
II. CÂU GỐC: “Ngài thật là Cứu Chúa của thế gian” (Giăng 4:42).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:
– Biết: Người đàn bà bên giếng sau khi nhận biết Chúa Giê-xu, đã đi khắp nơi nói về Chúa và đưa nhiều người đến với Ngài.
– Cảm nhận: Nhận biết Chúa là niềm vui lớn, nên chúng ta không thể im lặng mà phải nói ra với mọi người.
– Hành động: Nói về Chúa cho bạn bè, cho những người chung quanh mình.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI
A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.
Dùng ghế nhỏ để xung quanh làm cái giếng, một em trai đóng vai Chúa Giê-xu, một em gái đóng vai người đàn bà Sa-ma-ri, hai người ở bên cạnh giếng, còn những em khác đóng vai những người trong thành.
Em đóng vai người đàn bà Sa-ma-ri nói: “Ngài có thật là Con của Đức Chúa Trời không?” Em đóng vai Chúa Giê-xu nói: “Ta là Con của Đức Chúa Trời”. Sau đó, bà đi nói với người khác: “Ngài chính là Con của Đức Chúa Trời”. Những người nghe được lập tức đến trước mặt Chúa Giê-xu và nói: “Chúng tôi biết Ngài thật sự là Con của Đức Chúa Trời”.
Trẻ em 4-5 tuổi rất thích chơi trò nầy, vì dễ dàng làm cho các em ghi nhớ bài học sâu hơn.
B. BÀI HỌC KINH THÁNH.
1. Vào bài.
Lần trước, chúng ta đã nghe câu chuyện của những người đánh cá. Các em ơi, các em còn nhớ không, những người đánh cá bỏ hết mọi điều đi theo Chúa Giê-xu, sau đó còn đi khắp nơi nói cho người khác biết Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời và dẫn họ đến với Chúa.
Các em ơi, ai là Con của Đức Chúa Trời? Ngày xưa, nhiều người muốn biết điều đó và hôm nay cũng có rất nhiều người muốn biết như vậy. Nếu có ai hỏi các em như vậy, các em biết trả lời như thế nào không? (Tất cả cùng nói: “Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời”).
Đúng rồi, Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời. Này các em, các em có muốn nói cho người khác biết về điều đó không? Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời. Hôm nay, chúng ta thấy có nhiều bạn mới, thật cảm tạ Cha trên trời, điều này chứng tỏ nhiều bạn cũng muốn làm người giúp đỡ Chúa Giê-xu, mời bạn bè đến học lớp Trường Chúa nhật. Mong rằng lần sau sẽ thấy được nhiều bạn mới hơn.
2. Bài học.
Chúa Giê-xu rất muốn cho người ta biết rằng Ngài là Con của Đức Chúa Trời, là Đấng cứu những người có tội, nên Ngài đi khắp nơi rao giảng và kêu gọi mọi người tin Ngài.
Các em có bao giờ đi xa chưa? Đi đường xa sẽ dễ làm cho ta mệt mỏi. Chúa Giê-xu vì cứu người, Ngài không ngại đường xa, cuối cùng Ngài đã đến Sa-ma-ri. Sa-ma-ri là tên của một thành phố. Ở đó có một người đàn bà, làm rất nhiều điều xấu, không ai muốn làm bạn và nói chuyện với bà ấy. Vì vậy, bà chỉ muốn ra ngoài múc nước giếng lúc không có ai.
Như thường lệ, người đàn bà nầy đến bên giếng múc nước vào giữa trưa, các em hãy đoán xem, người đàn bà nầy thấy ai? (Để các em trả lời). Đúng vậy, thấy Chúa Giê-xu. Chúa Giê-xu đã có ý đến tìm và cứu bà, nên Chúa ngồi bên cạnh giếng để bà gặp, còn các môn đồ lúc ấy đi vào trong thành để mua thức ăn.
Chúa Giê-xu thấy bà, biết rằng trong lòng bà đang rất buồn khổ. Các em nghĩ xem, bà ấy vui sao được, bởi vì lâu lắm rồi người ta không thích trò chuyện với bà. Khi Chúa Giê-xu bắt chuyện, bà rất ngạc nhiên. Sau khi trò chuyện xong, bà biết được Chúa Giê-xu là Đấng Mê-si, là Cứu Chúa mà Đức Chúa Trời sai đến. Bà rất vui mừng, liền bỏ đồ dùng múc nước, đi vào trong thành nói về Chúa Giê-xu cho mọi người.
Người đàn bà nầy đã quên mình là người có tội, lúc nầy, bà chỉ có sự vui mừng trong lòng khi biết Chúa Giê-xu là Cứu Chúa. Tin mừng nầy làm cho bà không thể im lặng mà phải nói ra cho người khác! Rất nhiều người vì sự thay đổi lạ lùng và lời làm chứng của bà, nên họ đã theo bà đến gặp Chúa Giê-xu.
Mọi người gặp Chúa Giê-xu đều muốn được làm bạn với Chúa, vì họ nhận biết Chúa Giê-xu là Đấng Mê-si, là Cứu Chúa của nhân loại.
3. Ứng dụng.
Các em có muốn như người đàn bà Sa-ma-ri, đi nói với người khác về Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời, là Cứu Chúa của mọi người không? Các em cũng có thể mời bạn của mình đến lớp Trường Chúa nhật để cũng học biết Chúa Giê-xu và tin Ngài nữa.

 

 

(HỌC VIÊN)

BÀI 3. NGƯỜI ĐÀN BÀ BÊN GIẾNG TIN CHÚA (HV)

I. KINH THÁNH: Giăng 4:5-42.
II. CÂU GỐC: “Ngài thật là Cứu Chúa của thế gian” (Giăng 4:42).

BÀI 2. BỎ CHÀI LƯỚI ĐI THEO CHÚA (GV-HV)

BÀI 2. BỎ CHÀI LƯỚI ĐI THEO CHÚA (GV-HV)

in ẤU NHI, QUÍ II. 2016 on 26 Tháng Hai, 2018

BÀI 2. BỎ CHÀI LƯỚI ĐI THEO CHÚA (GV)

 

I. KINH THÁNH: Ma-thi-ơ 4:18-22; Mác 1:16-20; Giăng 1:35-42; Phi-líp 3:7-16.
II. CÂU GỐC: “Sự nhận biết Đức Chúa Giê-xu Christ là quí hơn hết” (Phi-líp 3:8).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:
– Biết: Có một số người làm nghề đánh cá nhận biết Chúa Giê-xu là Con Đức Chúa Trời và đã quyết định bỏ nghề, đi theo Ngài.
– Cảm nhận: Chúa Giê-xu là quí nhất cho chúng ta.
– Hành động: Tin Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời, là Cứu Chúa của nhân loại, và giúp người khác cũng tin Ngài.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI
A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.
Cho hai em nắm tay nhau làm cái lưới, các bạn khác làm cá đi qua lưới, tất cả cùng hát bài “Chúa gọi”. Giáo viên sẽ cho bài hát dừng lại bất chợt, em nào đang ở trong lưới sẽ kết hợp với hai em trước làm cái lưới lớn hơn, cho đến khi tất cả những con cá đều lọt vào lưới thì kết thúc.
B. BÀI HỌC KINH THÁNH.
1. Vào bài.
Các em ơi, các em có bao giờ thấy người đánh cá ngoài biển chưa? Thường thì người ta có một chiếc thuyền, có một tấm lưới thật lớn và có nhiều người cùng đi với nhau. Ban đêm họ chèo thuyền ra thật xa, thả lưới xuống biển, rồi cùng nhau chờ đợi những con cá lọt vào lưới. Khi thấy lưới đã nặng, họ biết rằng đã đến lúc phải giúp nhau kéo lưới lên. Lúc ấy, họ vui lắm! Nhiều cá quá, lớn có, nhỏ có. Họ sinh sống chỉ nhờ vào việc bán cá.
Câu chuyện Kinh Thánh của chúng ta hôm nay nói về một số người đánh cá. Cuộc đời của họ sẽ như thế nào, chúng ta đi vào bài học sẽ biết nhé.
2. Bài học.
Một ngày nọ, có hai người đánh cá tên là Giăng và Anh-rê đến bờ sông Giô-đanh để tìm Giăng Báp-tít, vì họ nghe thuật lại rằng, Giăng loan báo Đức Chúa Trời đã sai Chúa Cứu Thế đến. Gặp Giăng, họ hỏi: “Chúa Cứu Thế mà Đức Chúa Trời sai đến là ai?”

Trong lúc họ đang nói chuyện, Chúa Giê-xu đi qua. Giăng Báp-tít liền giới thiệu: “Đây là Chiên Con của Đức Chúa Trời”. Câu nầy có nghĩa, Chúa Giê-xu là Chúa Cứu Thế mà Đức Chúa Trời sai đến. Biết như vậy, Giăng và Anh-rê liền đi theo Chúa Giê-xu. Các em nghĩ xem, Chúa Giê-xu có biết có người đi theo không? (Dừng 1 lát). À, Chúa Giê-xu là Đấng biết hết mọi sự, vì vậy, Ngài quay lại nhìn họ, mỉm cười hỏi: “Các ngươi tìm chi?” Họ thưa thật với Chúa: “Thưa thầy, chúng tôi muốn được đi theo thầy”. Chúa Giê-xu rất vui vẻ mời họ về nhà và ở lại với Ngài hôm đó.
Một lần khác, khi Phi-e-rơ, Giăng và Anh-rê đang vá lưới trên thuyền, Chúa Giê-xu lại đi qua. Lần nầy, Chúa Giê-xu kêu gọi họ cách rõ ràng: “Các ngươi hãy theo Ta, Ta sẽ cho các ngươi trở nên những người giảng đạo thật giỏi”.
Các em biết không, khi nghe tiếng Chúa kêu, họ vui lắm, lập tức bỏ lưới và thuyền, đi theo Ngài. Bắt đầu hôm ấy, họ đã trở thành môn đồ của Chúa Giê-xu, đi khắp nơi giảng Tin lành để dẫn dắt nhiều người đến với Ngài. Họ đã trở thành những người đánh lưới người giỏi thay vì đánh cá.
3. Ứng dụng.
Các em biết không, Chúa Giê-xu không chỉ kêu gọi những người đánh cá nầy giúp Ngài thôi, mà Ngài còn kêu gọi các em nữa. Linh (hoặc tên một em nào đó trong lớp), em có thích nói về Chúa Giê-xu cho người khác không? Huy, em có sẵn lòng mời bạn đến học Trường Chúa nhật không? (Cho các em trả lời).
Bây giờ chúng ta cùng hát bài “Chúa gọi” để nói lên rằng chúng ta cũng muốn theo gương Phi-e-rơ, Giăng và Anh-rê nói về Chúa cho người khác và mời bạn đến học Trường Chúa nhật, nhờ đó họ nhận biết Chúa Giê-xu là Con của Đức Chúa Trời và tin Ngài.

(HỌC VIÊN)

BÀI 2. BỎ CHÀI LƯỚI ĐI THEO CHÚA (HV)

 

I. KINH THÁNH: Ma-thi-ơ 4:18-22; Mác 1:16-20; Giăng 1:35-42; Phi-líp 3:7-16.

II. CÂU GỐC: “Sự nhận biết Đức Chúa Giê-xu Christ là quí hơn hết” (Phi-líp 3:8).

BÀI 1. GIĂNG BÁP-TÍT – SỨ GIẢ CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI (HV)

BÀI 1. GIĂNG BÁP-TÍT – SỨ GIẢ CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI (HV)

in ẤU NHI, QUÍ II. 2016 on 30 Tháng Mười Một, 2017

BÀI 1. GIĂNG BÁP-TÍT – SỨ GIẢ CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI

 

I. KINH THÁNH: Ma-thi-ơ 3:1-17; Mác 1:1-11; Lu-ca 3:16-22; Giăng 1:29-34.

II. CÂU GỐC:Khá gieo giống ngươi” (Truyền đạo 11:6).

BÀI 1. GIĂNG BÁP-TÍT – SỨ GIẢ CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI (GV)

BÀI 1. GIĂNG BÁP-TÍT – SỨ GIẢ CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI (GV)

in ẤU NHI, QUÍ II. 2016 on 30 Tháng Mười Một, 2017

BÀI 1. GIĂNG BÁP-TÍT – SỨ GIẢ CỦA ĐỨC CHÚA TRỜI

 

I. KINH THÁNH: Ma-thi-ơ 3:1-17; Mác 1:1-11; Lu-ca 3:16-22; Giăng 1:29-34.
II. CÂU GỐC: “Khá gieo giống ngươi” (Truyền đạo 11:6).
III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:
– Biết: Giăng Báp-tít sứ giả của Đức Chúa Trời. Công tác của ông là rao giảng về Chúa Giê-xu, Con của Đức Chúa Trời và là Cứu Chúa của nhân loại.
– Cảm nhận: Tin Chúa Giê-xu là Con Đức Chúa Trời và là Cứu Chúa của em.
– Hành động: Làm chứng về Chúa Giê-xu cho mọi người.
IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI.
A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.
Cho các em đứng thành vòng tròn, vừa đi vừa hát bài “Giấc mơ của bé”. Chia các em thành hai nhóm. Trưởng nhóm là sứ giả của giáo viên. Giáo viên nói thầm vào tai sứ giả một lịnh truyền (một câu không dài lắm), rồi bảo em nói thầm lịnh truyền vào tai người bạn kế. Người bạn đó lại nói thầm lịnh truyền vào tai người bạn kế và cứ thế tiếp tục cho đến hết. Em cuối cùng sẽ nói lớn tiếng lịnh truyền cho giáo viên và các bạn nghe, xem có chính xác hay không.
B. BÀI HỌC KINH THÁNH.
    1. Vào bài.
Các em thân mến, trong phần sinh hoạt lúc nãy, các em thấy có một số bạn đã vâng lời cô (thầy), truyền lại lời mà cô (thầy) dặn cho các bạn trong lớp biết. Như vậy, những bạn đó được gọi là sứ giả của cô (thầy). Hôm nay, các em cũng sẽ làm quen với một vị sứ giả của Đức Chúa Trời, rao truyền lời của Đức Chúa Trời. Bây giờ các em hãy lắng nghe để biết người đó là ai nhé.
    2. Bài học.
Kinh Thánh cho chúng ta biết một vị sứ giả của Đức Chúa Trời, tên là Giăng Báp-tít (mời các em cùng đọc tên của Giăng Báp-tít vài lần). Tên nầy có dễ nhớ không, các em?
Giăng Báp-tít là một người rất đặc biệt, sống trong sa mạc một mình. Sa mạc là nơi rất vắng người, không có nhà, không có thức ăn, không có cỏ, hoa, rất ít cây cối, cho nên thức ăn của ông và cách mặc cũng khác với chúng ta. Ông Giăng ăn châu chấu và mật ong rừng, mặc áo bằng lông lạc đà, thắt một sợi dây lưng bằng da (cho xem hình vẽ). Các em thử nghĩ xem (trẻ em 4-5 tuổi rất giàu sức tưởng tượng, nên gợi cho các em tưởng tượng mình trong hoàn cảnh đó), đời sống của ông Giăng Báp-tít ra sao?

Ở đó Giăng Báp-tít đã nhận công việc đặc biệt từ Đức Chúa Trời, ông làm sứ giả của Ngài. Các em còn nhớ “sứ giả” là gì không? (Cho một vài em trả lời – Sứ giả của Đức Chúa Trời là người được Đức Chúa Trời sai đi truyền tin tức của Ngài cho mọi người).
Đức Chúa Trời nói với Giăng: “Hãy đi nói với dân chúng, Ta đã cho Chúa Giê-xu đến thế gian, để cứu họ ra khỏi tội!” Giăng vâng lời Đức Chúa Trời, rao truyền về Chúa Giê-xu nơi sa mạc. Các em biết không, dù là nơi vắng vẻ như vậy, nhưng dân chúng từ khắp nơi cũng kéo đến đó để nghe Giăng rao giảng.
Sau đó Giăng rời sa mạc, đến gần sông Giô-đanh, kêu gọi dân chúng từ bỏ tội lỗi, đừng làm điều xấu, bằng lòng trở về cùng Chúa thì ông sẽ làm phép báp-tem cho họ tại sông Giô-đanh.
Một ngày kia, đột nhiên, nét mặt của Giăng hiện lên vẻ vui mừng. Ông dùng tay chỉ vào một người có nét mặt rất hiền lành, từ trong đám đông đi tới, và nói: “Đó là Chúa Giê-xu, Con của Đức Chúa Trời. Ngài là Cứu Chúa mà Đức Chúa Trời hứa ban cho chúng ta”. Dân chúng rất ngạc nhiên, nhìn Chúa Giê-xu. Chúa Giê-xu đến gần Giăng, bảo Giăng làm phép báp-tem cho Ngài. Các em biết không, Chúa Giê-xu là người vô tội, Ngài không làm điều gì sai trái, nên Ngài chịu báp-tem là để làm trọn luật của Cha trên trời.
Khi Chúa Giê-xu ra khỏi nước, một việc kỳ lạ đã xảy ra: Các từng trời mở ra, có tiếng từ trên trời phán rằng: “Nầy là Con yêu dấu của Ta, đẹp lòng Ta mọi đường”. Việc lạ lùng nầy bày tỏ Chúa Giê-xu thật là Con của Đức Chúa Trời.
Giăng rất vui mừng, bởi vì ông được làm sứ giả của Đức Chúa Trời, rao truyền Tin lành cho mọi người biết Chúa Giê-xu là Cứu Chúa của họ.
    3. Ứng dụng.
Các em ơi, các em có vui mừng vì Đức Chúa Trời đã ban Chúa Giê-xu làm Cứu Chúa của chúng ta không? Các em có giống như Giăng Báp-tít đem Tin lành này nói với bạn của các em không? Các em nhớ mời bạn bè của mình đến học Trường Chúa nhật nhé.
Bây giờ chúng ta cầu nguyện cảm tạ Chúa vì sự ban cho của Ngài (mời các em đứng lên, giáo viên hướng dẫn các em cầu nguyện theo từng câu).

BÀI 12. DÂNG CỦA LỄ CHO CHÚA (HV)

BÀI 12. DÂNG CỦA LỄ CHO CHÚA (HV)

in ẤU NHI, QUÍ I. 2016 on 18 Tháng Sáu, 2017

BÀI 12. DÂNG CỦA LỄ CHO CHÚA

 

CÂU GỐC: “Dâng những của lễ… cho nhà Đức Chúa Trời” (E-xơ-ra 2:68).

BÀI 12. DÂNG CỦA LỄ CHO CHÚA (GV)

BÀI 12. DÂNG CỦA LỄ CHO CHÚA (GV)

in ẤU NHI, QUÍ I. 2016 on 18 Tháng Sáu, 2017

BÀI 12. DÂNG CỦA LỄ CHO CHÚA

 

I. KINH THÁNH: Công Vụ 4:32-37.

II. CÂU GỐC: “Dâng những của lễ… cho nhà Đức Chúa Trời” (E-xơ-ra 2:68).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Ba-na-ba và nhiều tín đồ tại Hội Thánh đến nhà thờ thành tâm dâng của cải cho Chúa.

– Cảm nhận: Tấm lòng của chúng ta khi dâng hiến là quan trọng đối với Chúa.

– Hành động: Dâng tiền hay quà cho Chúa với sự vui lòng.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY BÀI.

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

* Trò chơi: THẢ CÁ VÀO AO.

– Rèn luyện: Ý thức tập thể, sự khéo léo của đôi tay.

– Địa điểm: Phòng rộng hoặc ngoài sân.

– Vật dụng: 2 quả banh nhỏ.

– Chuẩn bị: Vẽ 2 vòng tròn đường kính 1,5m ở phía cuối lớp. Trong 2 vòng tròn lớn đó vẽ vài vòng tròn đồng tâm với các đường kính 1,2m, 1m, 0,5m. Cách vòng tròn lớn khoảng 5m, vẽ một đường thẳng làm vạch xuất phát (nơi đứng để lăn bóng vào vòng).

– Cách chơi: Chia các em thành hai đội bằng nhau, đứng hai hàng dọc sau vạch xuất phát. Mỗi đội cử ra một em đứng cạnh vòng tròn của đội mình. Vòng tròn tượng trưng cho “ao nuôi cá”, banh tượng trưng cho “cá”. Em số một của mỗi đội cầm bóng trong tay, khi có lịnh xuất phát, em nầy cúi thấp người xuống cho bóng chạy từ từ vào vòng tròn. Banh lăn ngoài vòng thì không tính điểm, vào vòng 1 (tức vòng lớn nhất) được 1 điểm, vào vòng 2 được 2 điểm, vào vòng 3 được 3 điểm, vòng trong cùng được 4 điểm.

Em số 1 lăn banh xong trở xuống đứng cuối hàng, em thứ hai tiếp tục làm như em thứ nhất. Cứ như vậy cho đến em cuối cùng trong đội lăn bóng. Đội nào nhiều điểm nhất, đội đó thắng.

* Lưu ý:

– Phải đứng sau vạch xuất phát mà lăn banh, không được vượt qua mức qui định.

– Banh đè lên vòng thì được tính điểm ở vòng trong.

– Banh phải được lăn sát mặt đất.

Giáo viên nói lên sự dạy dỗ: “Hôm nay các em chơi trò chơi THẢ CÁ VÀO AO, các em có thấy vui không? Trò chơi nầy cho thấy nếu mỗi em góp cá vào thì chúng ta sẽ có một ao đầy cá. Đó là của chung tất cả chúng ta, không của riêng ai cả, đến khi cá nuôi trong ao đã lớn, thì tất cả đều được hưởng, như vậy các em có thích không? (Cho các em trả lời). Trong lớp, trong nhà thờ chúng ta cũng vậy, nếu các em đều vui lòng dâng tiền cho Chúa hoặc dâng những đồ dùng khác để dùng chung thì chắc chắn là vui lắm, phải không các em?”.

B. BÀI HỌC KINH THÁNH.

    1. Vào đề.

Ân và Linh cùng là bạn học chung trong lớp ấu nhi, và cũng là hàng xóm tốt của nhau. Mỗi tuần hai bạn đều hẹn gặp nhau để cùng đi đến nhà thờ. Một hôm, Ân ngạc nhiên khi thấy Linh mang nhiều sách trên tay, đứng chờ mình. “Linh mang sách đi đâu mà nhiều vậy?” Ân hỏi. Linh trả lời: “Cô đã dặn mình nếu ở nhà có sách thì tuần nầy đem đến góp vào tủ sách của lớp, để các bạn xem chung mà, bạn không nhớ sao? Bạn xem nè, đây là quyển “Truyện tranh về vua Đa-vít”, truyện “Chiếc tàu Nô-ê”, “Chú khỉ khôn ngoan”… hay lắm! (Giáo viên chuẩn bị sẵn một số sách thiếu nhi Tin lành cho các em xem).

Ân cắt ngang lời bạn: “Ôi mình quên mất! May mà có bạn nhắc, vậy bạn chờ một chút, mình chạy về nhà lấy sách nghe!”. Linh vội xua tay: “Thôi, không kịp đâu, bạn để tuần sau. Bây giờ mình phải đi kẻo trễ”. Thế là hai bạn vừa đi vừa tiếp tục trò chuyện và nhắc lại câu chuyện lần trước cô giáo kể. Các em có thích biết câu chuyện đó như thế nào không? Cô sẽ kể lại cho các em nghe nhé.

    2. Bài học.

Khi xưa, lúc Chúa Giê-xu đã về trời, các môn đồ của Chúa nhóm lại thờ phượng Chúa. Trong các tín hữu có một người tên là Ba-na-ba. Ba-na-ba là một người rất yêu mến Chúa, tốt bụng, hiền lành, thích giúp đỡ người khác, vì vậy nhiều người yêu thương và rất thích làm bạn với ông. Lúc ấy, trong vòng tín hữu có nhiều người rất nghèo, không có cơm ăn, không có nhà ở, và cũng có nhiều người thì lại rất giàu, có nhiều ruộng đất, của cải. Những người giàu bàn với các môn đồ: “Trong Hội Thánh có nhiều người nghèo, chúng ta nên giúp họ bằng cách nào?” Có người góp ý: “Chúng ta lấy tiền bạc, đồ dùng của mình dâng vào Hội thánh, để mọi người dùng chung”. Mọi người đều đồng ý. Họ về nhà lấy quần áo, bàn ghế, bột mì, dầu, tiền bạc… đem đến nhà thờ để phân chia cho mọi người. Ông Ba-na-ba cũng là bán hết của mình có, dâng vào để giúp đỡ nhiều người trong Hội Thánh. Hội Thánh tràn ngập niềm vui. Mọi người yêu thương, giúp đỡ lẫn nhau, không có ai ích kỷ mà nói rằng “Đây là của tôi” cả.

    3. Ứng dụng.

Các em thân mến, mỗi tuần các em đều được cha mẹ cho một ít tiền. Các em cũng nên noi gương những tín hữu trong Hội Thánh đầu tiên để dâng tiền cho Hội Thánh, hoặc quần áo cũ, bánh kẹo, bút viết… để giúp cho các bạn nghèo. Chúng ta phải yêu thương nhau, giúp đỡ nhau thì mới là bạn tốt của Cha trên trời. Chúa nhìn thấy hết mọi điều chúng ta làm và thích những em dâng hiến cách vui lòng như Ba-na-ba vậy đó.