Latest News From Our Blog

BÀI 1. NO MẤT NGON, GIẬN MẤT KHÔN! (GV-HV)

BÀI 1. NO MẤT NGON, GIẬN MẤT KHÔN! (GV-HV)

By andynguyen in QUÍ III. 2016, THIẾU NHI on 12 Tháng Bảy, 2018

BÀI 1. NO MẤT NGON, GIẬN MẤT KHÔN! (GV)

I. KINH THÁNH: Dân Số Ký 20:1-13.

II. CÂU GỐC: “Ví bằng anh em đương cơn giận, thì chớ phạm tội; chớ căm giận cho đến khi mặt trời lặn” (Ê-phê-sô 4:26).

III. MỤC ĐÍCH: Giúp các em:

– Biết: Môi-se tức giận nên không vâng theo lời phán dạy của Đức Chúa Trời.

– Cảm nhận: Đức Chúa Trời có thể giúp các em chế ngự được cơn giận của mình.

– Hành động: Tìm hiểu xem phải làm gì khi nổi giận để có thái độ, lời nói và hành động xứng hợp là con cái Chúa.

IV. PHẦN ĐỀ NGHỊ TRONG GIỜ DẠY

A. SINH HOẠT ĐẦU GIỜ.

Tìm trong tạp chí và sách vở những hình mặt nạ người. Thử nhận xét vẻ mặt của những mặt nạ đó (buồn, vui, giận dữ…) Nếu không có thì tự làm bằng giấy bìa cứng (cắt thành hình tròn rồi vẽ nét mặt lên).

B. BÀI HỌC KINH THÁNH

  1. Vào đề

Các em thân mến! Ai cũng có những cảm xúc trong lòng hết, phải không? Có lúc chúng ta vui, có lúc buồn, có lúc giận dữ… Người khác có thể nhìn thấy cảm xúc của chúng ta qua hành động, thậm chí chỉ cần qua nét mặt cũng có thể biết được.

Khi cảm xúc chúng ta trào dâng, như vui quá, giận quá… những lúc đó sẽ ảnh hưởng đến hành động rất nhiều. (Cho các em lần luợt xem những mặt nạ có cảm xúc khác nhau, và tự các em nhận xét về vẻ mặt đó).

Kinh Thánh nói: “Lòng khoái lạc làm cho mặt mày vui vẻ; nhưng tại lòng buồn bã trí liền bị nao sờn” (Châm Ngôn 15:13).

Trong bài học mới nầy, các em biết Kinh Thánh giúp các em kềm chế những cảm xúc đó như thế nào? Dân Y-sơ-ra-ên khi gặp khó khăn đã hành động như thế nào? Đức Chúa Trời đã cho họ bài học gì từ kinh nghiệm đó?

  1. Bài học.

(1) Nguyên nhân dẫn đến sự tức giận.

  1. Không có nước uống.

Khi dân Y-sơ-ra-ên ở trong đồng vắng, họ không thể tìm được nước uống. Bây giờ, các em cùng quan sát đồng vắng, nơi họ đến nhé! (Hướng dẫn các em tìm vị trí của đồng vắng Sin và Ca-đe trên bản đồ). Họ đã đến gần đất hứa mà Chúa ban cho.

Dân Y-sơ-ra-ên dừng lại ở Ca-đe. Bây giờ, họ đang đối diện với một số khó khăn nghiêm trọng, đó là việc không tìm ra nước. Nếu tình trạng nầy kéo dài, thì mọi người và súc vật sẽ chết khát.

Khi dân Y-sơ-ra-ên nhìn thấy những nguồn nước đã khô cạn, họ bắt đầu thốt ra những lời cằn nhằn, tức giận với Môi-se: “Tại sao ông đem chúng tôi vào sa mạc để chết khát? Tại sao ông bắt chúng tôi rời bỏ Ai-cập để vào nơi khô cằn sỏi đá nầy?” Tại sao và tại sao???

Khi Môi-se và A-rôn nghe những lời trách móc của họ, thì rất giận. Thật ra việc không có nước đâu phải do lỗi của hai ông. Hai ông chỉ làm theo lời của Đức Chúa Trời dẫn dắt họ đến vùng đất hứa mà thôi.

Môi-se và A-rôn rời dân sự và đến chầu trước cửa đền tạm. (Các em đã biết rõ đền tạm trong bài học trước rồi!). Hai ông thưa với Đức Chúa Trời về việc không có nước.

Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se rằng: “Hãy cầm lấy cây gậy của A-rôn rồi truyền dân chúng tập trung lại. Trước mặt họ, con sẽ bảo vầng đá kia phun nước ra. Con sẽ cho họ và gia súc uống nước từ vầng đá!”.

Chỉ thị của Đức Chúa Trời thật rõ ràng, không có gì khó hiểu hết, phải không các em? Đức Chúa Trời sắp sửa làm một phép lạ kỳ diệu: Môi-se chỉ cần bảo vầng đá thì nuớc sẽ chảy ra từ vầng đá giữa sa mạc khô hạn.

  1. Không kềm chế cảm xúc.

Lúc mới bắt đầu, Môi-se làm đúng lời dặn của Đức Chúa Trời. Ông bảo dân chúng nhóm lại trước một vầng đá, rồi cầm cây gậy của A-rôn trong tay. Môi-se nhìn xuống hội chúng, thấy vẻ mặt giận dữ và lời nói lằm bằm thốt ra từ  miệng họ, ông nổi giận (Đưa hình mặt nạ giận dữ ra). Kinh Thánh thuật lại câu nói của ông: “Hỡi dân phản nghịch! Hãy nghe, chúng ta há dễ khiến nước chảy từ hòn đá nầy ra cho các ngươi được sao?” Sự tức giận khiến ông không kiểm soát được hành động của mình. Môi-se giơ cậy gậy lên cao, đập vào vầng đá hai lần: Bốp… bốp… Ngay lập tức nước từ vầng đá phun ra lai láng, dân chúng sung sướng vội uống lấy uống để, cả súc vật của họ cũng uống nữa.

Giờ thì vấn đề nước uống đã được giải quyết, nhưng vấn đề rắc rối lại rơi vào Môi-se và A-rôn. Em nào phát hiện được sự rắc rối đó? (Cho các em trả lời). Hai ông làm sai lời của Đức Chúa Trời. Ngài dặn rằng chỉ cần bảo với vầng đá thì nước sẽ phun ra, nhưng Môi-se đã dùng gậy đập vào hòn đá không chỉ một lần mà tới hai lần. Hành động đó xảy ra không phải Môi-se cố ý mà vì ông nhất thời giận dữ, không làm chủ được hành động của mình.

Đức Chúa Trời muốn Môi-se phải bình tĩnh giải quyết sự việc, có như vậy mới giúp dân chúng hiểu được Môi-se vì tin cậy Đức Chúa Trời nên Ngài thực hiện phép lạ ban cho nguồn nước. Nhưng Môi-se đã để cơn giận bùng lên khiến ông làm sai lời Chúa. Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se và A-rôn: “Bởi vì hai ngươi không có tin đến Ta, đặng tôn Ta nên thánh trước mặt dân Y-sơ-ra-ên, vì cớ đó, hai ngươi sẽ không đem hội chúng nầy vào xứ mà Ta đã cho nó đâu” (Dân Số Ký 20:12). Đức Chúa Trời là thánh khiết, không làm vinh hiển danh Ngài là một tội lỗi nghiêm trọng.

Môi-se dẫn dắt dân Y-sơ-ra-ên đã gần bốn mươi năm, bây giờ ông không được bước chân vào đất hứa. Nóng giận là một trong những thất bại của Môi-se. Nói như thế có nghĩa là những người tin Chúa sẽ không biết giận dữ sao? Có người nào mà trong suốt cuộc đời không nổi giận dù chỉ một lần? Các em nên biết nóng giận là bản tính sẵn có của con người, chỉ khác nhau ở chỗ người biết kềm chế, người không biết.

Hãy xem tình cảnh của Môi-se lúc đó, có biện pháp nào giúp ông kềm chế sự nóng giận không? (Cho các em trả lời. Biện pháp tốt nhất là xin Chúa giúp đỡ: “Chúa ơi! Ngài đã làm mọi điều cho dân nầy, nhưng họ lằm bằm làm cho con tức giận quá! Xin giúp con kềm chế sự nóng giận để con làm vinh hiển Danh Ngài”).

Dù Môi-se và A-rôn phạm tội, nhưng Chúa vẫn thực hiện phép lạ như lời hứa. Ngài vẫn ban cho họ nước uống, làm cho họ một lần nữa biết rằng Đức Chúa Trời luôn lo lắng và yêu thương con cái của Ngài.

  1. Ứng dụng.

Trong trường học cũng như trong gia đình, luôn có những việc làm các em nổi giận, phải không? (Cho các em đưa ra dẫn chứng thực tế từ cuộc sống hằng ngày để tham khảo. Ví dụ: Người bạn của em lại nói xấu em với những bạn khác, bạn bè chế giễu khuyết điểm của em, hay em trai của em làm hư bài thủ công mà ngày mai em phải đem nộp, hoặc cô giáo của em đã xử sự không công bằng, chưa hiểu rõ việc gì đã mắng em).

Các em có nghĩ rằng nóng giận cũng là một tội lỗi không? (Các em có thể tham khảo Ê-phê-sô 4:26). Khi nóng giận, các em thường làm gì? Khi làm việc đó, các em cảm thấy mình phạm tội không? Tại sao? (Cho các em trả lời. Giúp các em hiểu rằng, phải nhìn nhận sự giận dữ của mình. Sau đó cầu nguyện xin Chúa giúp mình kềm chế cơn giận và làm một việc gì đó như đọc Kinh Thánh, thu dọn nhà cửa, nghe nhạc… để quên những bực tức trong lòng).

Kinh Thánh dạy chúng ta cách xử sự khi nóng giận. Hãy xem câu gốc của bài nầy.

“Ví bằng anh em đương cơn giận, thì chớ phạm tội; chớ căm giận cho đến khi mặt trời lặn” (Ê-phê-sô 4:26). Nếu các em giận qua ngày mai, các em thấy như thế nào? (Để các em phát biểu ý kiến. Phải giải thích cho các em hiểu rõ là “giận qua ngày mai” sẽ dẫn đến việc càng suy nghĩ cơn giận càng tăng thêm).

Không thể để cơn giận kéo dài mà phải giải quyết dứt khoát càng nhanh càng tốt. Các em có thể tâm sự cùng cha mẹ, cầu nguyện cùng Đức Chúa Trời về cảm nhận của mình, cầu xin Đức Chúa Trời giúp các em luôn nhớ và làm theo lời Ngài: “Ví bằng anh em đương cơn giận, thì chớ phạm tội; chớ căm giận cho đến khi mặt trời lặn” (Ê-phê-sô 4:26).

Bài 1. NO MẤT NGON, GIẬN MẤT KHÔN (HV)

 I. KINH THÁNH: Dân Số Ký 20:1-13.

II. CÂU GỐC: “Ví bằng anh em đương cơn giận, thì chớ phạm tội; chớ căm giận cho đến khi mặt trời lặn” (Ê-phê-sô 4:26).

III. BÀI TẬP.

1. Có lúc em cũng tức giận.

Trong bài học Kinh Thánh hôm nay, Môi-se đã hết sức tức giận. Có khi nào em cảm thấy mình tức giận như Môi-se không? Ai cũng có lúc nổi giận, vì đó là một trong những bản tính của con người, nhưng có người biết kềm chế và có người không biết kềm chế. Em điền vào phần 1 và phần 2 của bản thăm dò dưới đây.

1. Thể hiện tâm trạng của em.

Tùy theo hoàn cảnh chung quanh mà em có những tâm trạng khác nhau: Vui, buồn, hờn, giận, mơ màng… Đôi khi người khác nhìn vào vẻ mặt cũng có thể đoán được em đang ở trong tâm trạng nào. Em đã từng ở trong tâm trạng phẫn nộ, khiếp sợ, vui vẻ, cô đơn, buồn bã???

Hãy chọn hai hay ba tâm trạng kể trên, rồi vẽ nét mặt diễn tả tâm trạng đó vào các hình người trên. Nếu vẽ thêm tay, chân, thân người thì càng tốt.

3. Thể hiện tâm trạng của em.

Tùy theo hoàn cảnh chung quanh mà em có những tâm trạng khác nhau: Vui, buồn, hờn, giận, mơ màng… Đôi khi người khác nhìn vào vẻ mặt cũng có thể đoán được em đang ở trong tâm trạng nào.

Em đã từng ở trong tâm trạng phẫn nộ, khiếp sợ, vui vẻ, cô đơn, buồn bã???

 

 

 

 

Hãy chọn hai hay ba tâm trạng kể trên, rồi vẽ nét mặt diễn tả tâm trạng đó vào các hình người trên. Nếu vẽ thêm tay, chân, thân người thì càng tốt.

 

 

 

 

 

 4. Suy gẫm câu gốc tuần nầy.

Căm giận là ẩn chứa sự phẫn nộ trong lòng, nhưng chưa bộc phát ra. Nếu em đang căm giận, có nên giữ mãi trong lòng không? Câu Kinh thánh nầy dạy em phải làm gì? Vì sao phải làm như vậy?

……………………………………………………………………………………..

……………………………………………………………………………………..

……………………………………………………………………………………..

Post CommentLeave a reply